Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 893
– Ừm?
Nội tâm Vân Phi Dương đang bị thương bỗng nhiên ý thức được nữ hài đáng yêu đằng sau trộm nhìn mình một chút, nhất thời tự tin trở lại.
Ca đẹp trai như vậy.
Khẳng định được rất nhiều thiếu nữ yêu thích!
Hắn vô sỉ lui lại mấy bước song song một hàng cùng Nạp Lan Mộc Tuyết, thấp giọng dò hỏi:
– Cô nương, quý danh?
– Ta…
Nạp Lan Mộc Tuyết cúi đầu, thân thể run nhè nhẹ, thẹn thùng nói không ra lời.
Vân Phi Dương có chút im lặng.
Cô bé này quá ngại ngùng rồi.
“Uy!”
Sư tỷ đứng phía trước lui về phía sau một bước ngăn trước mặt Nạp Lan Mộc Tuyết, lạnh mặt nói:
– Đừng quấy rối sư muội ta!
Vân Phi Dương bày làm ra bộ mặt vô tội nói:
– Ta không có quấy rối, ta chỉ chào hỏi.
Người sư tỷ kia hiển nhiên nhìn hắn không vừa mắt, kéo Nạp Lan Mộc Tuyết đi về phía trước mấy bước, cũng thấp giọng nói:
– Sư muội, tên Vân Phi Dương này rất không đứng đắn, chớ để ý hắn.
Vân Phi Dương lắc đầu.
Mà linh hồn Kiếm Thần bên trong thân thể Nạp Lan Mộc Tuyết còn đang một mực nỉ non:
– Vân Phi Dương, cái tên này rất quen thuộc
– Kiếm Thần thúc thúc.
Nạp Lan Mộc Tuyết nói:
– Hắn có phải người Thiên mệnh chọn trong lời của ngài hay không?
Kiếm Thần linh hồn nói:
– Trong trí nhớ của ta, người kia rất tiện, mà người này nhìn qua rất có phong độ, hẳn không phải người ta chờ đợi.
Vãi.
Có thể nhìn ra Vân Phi Dương rất có phong độ.
Cái linh hồn này không chỉ có không có thân thể, mà còn không có ánh mắt!
“A.”
Nạp Lan Mộc Tuyết ứng một tiếng, khuôn mặt nhỏ vừa đỏ lại nóng bừng, bởi vì nghĩ đến vừa rồi hắn nói chuyện với mình thì thật thẹn thùng.
Cửu đại tông môn vào chỗ, mà sáu người dự thi của Băng Tuyết Cung cũng đã xuất hiện.
Rất nhiều võ giả nhìn qua, sau đó khóa chặt trên thân Lâm Dật Phong, dù sao, lưng hắn có cõng băng quan quá bắt mắt.
– Binh khí?
Vân Phi Dương điều động nguyên niệm muốn thẩm thấu băng quan, muốn nhìn một chút, bên trong đến cùng có cái gì, nhưng ngoài băng quan giống như có trận pháp cường đại trở ngại linh hồn thẩm thấu.
Hắn lắc đầu.
– Còn rất thần bí.
Nhưng vào lúc này, Lâm Dật Phong như cảm giác được Vân Phi Dương phóng thích nguyên niệm, ánh mắt nhìn tới, quanh thân tản ra khí tức lạnh lùng.
Vân Phi Dương âm thầm giật mình.
Cũng không phải bởi vì ánh mắt đối phương rất băng lãnh, mà vì tên này có thể phát giác được nguyên niệm của mình!
– Người này hoặc nắm giữ linh hồn không yếu hơn mình hoặc thực lực cường hãn!
– Nhìn tuổi của hắn, đại khái chưa đến bốn mươi, cảnh giới chắc đến Hư Không cảnh, nói cách khác, linh hồn lực rất mạnh!
Vân Phi Dương mỉm cười, thầm nghĩ:
– Cường giả như vậy, đánh nhau mới thú vị!
Bên trong đệ tử dự thi của cửu đại tông môn chỉ có Lâm Dật Phong để Vân Phi Dương dâng lên cảnh giác.
Đương nhiên.
Hắn cũng không thể phớt lờ xem thường các đệ tử khác, dù sao, thiên tài chân chính, không lộ ra trước mắt người đời!
Nói không chừng, nữ hài đáng yêu hay thẹn thùng kia sẽ có thực lực khiến người ta không dám khinh thường đây.
Toàn bộ người dự thi đã vào chỗ, lão đại lĩnh đội các tông môn lần lượt rời đi.
– Phi Dương.
Cuồng Ngạo Thiên trước khi đi, nói:
– Không nên để ta thất vọng!
– Tông Chủ, xin yên tâm.
Vân Phi Dương đáp:
– Ta sẽ mang về cho Cuồng Tông chức vô địch thứ hai!
Cuồng Ngạo Thiên cười to nói:
– Tốt!
Tông chủ và ba vị sư huynh đều vô cùng chiếu cố Vân Phi Dương, hắn đã xem mọi người như người thân, mặc dù không vì Địa giai chí bảo cũng phải nghiêm túc chiến đấu!
Đã từng làm Chiến Thần rất hiếu chiến, đối mặt thiên tài Tiểu Thần Giới, huyết dịch khát vọng chiến đấu giống như ngọn lửa đang bốc cháy trong thể nội.
“Ừm?”
Kiếm Thần cảm nhận được một cỗ khí tức đặc thù dập dờn trong không gian, ngưng trọng nói:
– Nha đầu, thực lực của gia hỏa gọi Vân Phi Dương không đơn giản, nếu gặp hắn, tận lực tránh giao thủ.
– Hắn rất lợi hại!
Nạp Lan Mộc Tuyết nhất thời khẩn trương.
Tuy trong thân thể mình có linh hồn cường đại nhưng cực độ không tự tin, Hồng Linh Phường Phường chủ để cho nàng dự thi cũng nghĩ đến việc ma luyện tính cách nàng.
– Kiếm Thần thúc thúc, nếu như trong cá nhân chiến gặp được hắn, ta nên làm cái gì.
Nạp Lan Mộc Tuyết lo lắng hỏi.
– Đừng sợ.
Kiếm Hồn nói:
– Kẻ này tuy rất mạnh, nhưng có ta ở đây, hắn muốn thắng ngươi cũng không có khả năng!
Nạp Lan Mộc Tuyết nhất thời yên tâm.
Rất nhiều lão đại lui tán, giữa đài hiện ra Lưu Quang Trận Pháp, một Trưởng lão Băng Tuyết Cung đứng bên cạnh.
Thượng Quan Anh nói:
– Đệ tử dự thi của các đại tông môn nhận lấy yêu bài thân phận của mình, tiến vào trận pháp chờ đợi đoàn đội chiến mở ra!
Đệ tử dự thi Linh Tiêu Phái do Đoạn Thụy chỉ huy trước một bước đi vào trận pháp, cũng tiếp nhận yêu bài thân phận thuộc về mình.
Bất quá.
Trước khi tiến vào trận pháp, Đoạn Thụy quay lại nhìn Vân Phi Dương một chút, khóe miệng bôi ra nụ cười lạnh.
– Đoạn sư huynh.
Trương Thanh Hải theo phía sau, còn nắm quyền đầu, nghiến răng nghiến lợi nói:
– Nhất định phải báo nổi sỉ nhục của ta năm đó!
Mấy năm trước, Vân Phi Dương dựa vào Phiên Thiên Thủ miểu sát tên này, sau đó còn hung hăng giẫm trên mặt, hắn một mực nhớ trong lòng, chưa từng tán đi!
Hắn muốn báo thù.
Nhưng cũng biết mình một người không thể, mà bây giờ có Đoạn Thụy và bảy đệ tử hạch tâm khác tương trợ, ngược hắn dễ như trở bàn tay!
– Yên tâm đi.
Đoạn Thụy thản nhiên nói:
– Ta sẽ để hắn sống không bằng chết.
Lời này, giọng điệu này, thật giống như chà đạp Vân Phi Dương dễ như trở bàn tay.
Trương Thanh Hải vui vẻ, lần nữa nhìn về phía Vân Phi Dương, trong con ngươi lóe ra ánh sáng âm u.
– Hả,?
Vân Phi Dương hình như có cảm thấy có người nhìn mình quay sang thì nhất thời nhận ra tên đệ tử hạch tâm năm đó ở Linh Tiêu Phái bị mình miểu sát.
– Không phục?
– Tốt tốt.
– Chờ trận đấu bắt đầu, nếu có thể gặp nhau, lão tử không ngại hung hăng chà đạp tôn nghiêm ngươi lần nữa trước mắt bao người!
– Tính danh.
– Vân Phi Dương.
– Tông môn.
– Cuồng Tông.
Trưởng lão Băng Tuyết Cung dựa vào nguyên niệm khắc tên và thân phận Vân Phi Dương lên yêu bài bóng loáng, nói:
– Yêu bài một khi rời khỏi người sẽ bị đào thải, nhớ bảo quản.
“A.”
Vân Phi Dương nhận lấy yêu bài, trực tiếp đi vào trận pháp.
Hắn đã nghe Cuồng Ngạo Thiên nói Quy tắc Thi Đấu Thiên Tài, mà vòng đầu tiên sẽ là năm ngày đoàn đội chiến.
Người dự thi tiến vào tràng cảnh cố định, sau đó đồ sát hung thú bên trong thu hoạch tích phân, sau năm ngày, tích phân người nào nhiều nhất sẽ trở thành Quán quân Đoàn Đội Chiến.
Rất hiển nhiên.
Loại thi đấu này, tông môn có đệ tử dự thi càng nhiều càng tốt, bởi vì đồng tông đệ tử, đồ sát hung thú thu hoạch được tích phân có thể cộng dồn!
Đương nhiên.
Vạn sự không có tuyệt đối.
Nhân số nhiều cố nhiên tốt nhưng cũng rất dễ bị các đệ tử tông môn khác công kích, một khi bị cướp yêu bài, không chỉ bị đào thải, tích phân cũng quy cho đối phương một nữa.
Liền lấy Liệt Diễm Tông, Đoàn Đội Chiến giới trước phái ra 20 đệ tử, nhưng có đệ tử tu vi không quá xuất sắc, kết quả trở thành cái máy ATM cho người khác.
Lần này, Liệt Như Hỏa học được giáo huấn, chỉ phái 10 đệ tử, thực lực bình quân cực mạnh.
“Ba.”
Vân Phi Dương giẫm nhập trận pháp, song quyền nắm chặt, lắc lắc đầu, tà khí lăng nhiên cười nói:
– Trong trận thi đấu này, liệp sát người dự thi còn ngon hơn liệp sát hung thú.