Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 884
Trước kia, Gia Cát Cẩm cũng không trọng yếu đối với Vân Phi Dương.
Mà.
Biết được nàng là Chiến Tranh Chi Thần, nói xạo mình là Đế Quân Thiên chỉ để lừa nàng, sử dụng nàng.
Sở dĩ như vậy.
Bởi vì Vân Phi Dương vẫn canh cánh trong lòng đối với việc 100 ngàn Thiên Uy Quân bị diệt kiếp trước.
Thẳng đến ngày đó, Gia Cát Cẩm khôi phục tất cả trí nhớ, hai người phát sinh quan hệ, mới dần dần để Vân Phi Dương cải biến tâm tính.
Không sai.
Thiên Uy Quân bị Gia Cát Cẩm diệt.
Nhưng lúc đó cũng thụ mệnh Đế Quân Thiên, dù mình ghi hận, cũng nên hận tên kia mới đúng.
Thôi.
Ân oán kiếp trước cần gì phải tính toán tại kiếp này.
Vân Phi Dương nghĩ thông suốt.
Quan hệ cũng đã phát sinh, nếu còn nghĩ không thông thì thật khốn nạn!
Gia Cát Cẩm mỗi ngày huấn luyện binh lính cũng không có ở trong thành, mà chính ở trong doanh trướng.
Tuy đơn sơ nhưng có giường!
– Khải giáp nặng như vậy, khoác lên người khẳng định rất mệt mỏi.
Vân Phi Dương ôm nàng đến trên giường, một bên cởi bỏ khải giáp, một bên bố trí trận pháp trong doanh trướng, nói:
– Đến đây, ta cởi ra giúp nàng.
Gia Cát Cẩm ngượng ngùng cúi đầu.
Nàng đã sớm biết tên này giúp mình mở khải giáp còn có động cơ khác.
– Ai nha.
– Khải giáp này khó cởi như vậy!
Vân Phi Dương mở nửa ngày cũng không cởi ra.
“Phốc phốc.”
Gia Cát Cẩm cười nói:
– Ta dùng khải giáp đặc chế, khác biệt với phổ thông khải giáp.
– Ta cũng không tin.
Vân Phi Dương tiếp tục cởi.
Gia Cát Cẩm nói:
– Để ta tự mình cởi đi.
“Loảng xoảng.”
“Loảng xoảng.”
Từng kiện rơi xuống.
Thân thể Gia Cát Cẩm uyển chuyển hiện ra trước mắt, để tà hỏa trong lòng Vân Phi Dương dâng lên, lúc này bổ nhào qua.
Người thừa kế Tâm Hỏa Chi Thần, Lương Âm.
Người thừa kế Vu Thần, Lăng Sa La.
Trí Tuệ Chi Thần chuyển thế, Liễu Nhu.
Chiến Tranh Chi Thần chuyển thế, Gia Cát Cẩm.
Cùng hư hư thực thực Cửu Thiên Thần Nữ, Lâm Chỉ Khê.
Tất cả nhưng đều là nữ thần trên Thần Giới năm đó, bao nhiêu thiên tài tuấn kiệt còn không có cơ hội thấy được phương dung(*).
(*): Dung mạo của các nàng.
Bây giờ lại bị Vân Phi Dương hoặc đạp đổ, hoặc bị mê đảo.
Quả nhiên.
Sau khi hắn trọng sinh trở thành một người thắng lớn!
Đại chiến qua ba trăm hiệp.
Trong doanh trướng nhộn nhạo lượn lờ xuân quang.
Gia Cát Cẩm uể oải nằm trong ngực hắn, nói:
– Chang tìm đến ta cũng chỉ vì giúp ta mở khải giáp?
– Dĩ nhiên không phải.
Vân Phi Dương nói:
– Ta đến truyền cho nàng một loại tâm pháp.
– Tâm pháp?
Gia Cát Cẩm cười nói:
– Không cần đi, ta không có hứng thú đối với võ đạo.
Những năm nay, nàng trong Phi Dương đại lục bận rộn huấn luyện quân đội, cảnh giới mới đến nửa bước Vũ Thần.
Vân Phi Dương nói:
– Không hứng thú cũng phải học.
Tuy tâm tư Gia Cát Cẩm một mực đặt trên quân đội nhưng đã từng làm Thần, thiên tư võ đạo cũng rất khá.
Vẻn vẹn nửa canh giờ đã lĩnh ngộ Nghịch Thiên Quyết.
“A.”
Thành công vận chuyển, Gia Cát Cẩm kinh ngạc nói:
– Tâm pháp này thật thần kỳ, chỉ cần vận chuyển thì có thể một mực thu lấy thiên địa thuộc tính.
– Còn có chỗ thần kỳ hơn đó.
Vân Phi Dương kể công hiệu song tu của Nghịch Thiên Quyết ra.
Bởi vì đã phát sinh quan hệ cùng hắn, Gia Cát Cẩm ngược lại không có thẹn thùng như Lương Âm.
– Nàng chậm rãi tu luyện đi.
Vân Phi Dương đứng dậy, mặc áo nói:
– Chờ khi nào nàng tu luyện đến tầng mười, ta lại tới tìm nàng.
Gia Cát Cẩm hỏi.
– Chàng muốn đi?
– Ừm.
Vân Phi Dương đáp:
– Ta còn phải tham gia Thi Đấu Thiên Tài của Tiểu Thần Giới, thời gian có chút gấp gáp.
“A.”
Gia Cát Cẩm có chút thất lạc nói:
– Chàng không hỏi tình hình huấn luyện binh lính thế nào à?
Vân Phi Dương cười nói:
– Ta vừa rồi đã thấy, huấn luyện rất hoàn mỹ, tương lai tất sẽ trở thành quân đội mạnh như hổ.
– Đáng tiếc.
Gia Cát Cẩm mặc khải giáp, nói:
– Những binh lính này trước mắt chỉ thích hợp với tác chiến đại quy mô cấp bậc Phàm Giới, đối mặt cường giả Tiểu Thần Giới, chỉ có chịu chết.
– Chưa hẳn.
Vân Phi Dương nói:
– Ta thiết lập thuần nguyên lực đại trận, phân ra khu vực tu luyện đơn độc cho bọn họ, có thể hỗ trợ bọn họ nhanh chóng tu luyện.
– Thật chứ?
Gia Cát Cẩm đại hỉ.
Nàng cũng nghe nói Đại trận gấp mười lần thuần nguyên lực, vốn cứ nghĩ cho La Mục và bọn người Vân Lịch sử dụng đây.
Vân Phi Dương đưa khải giáp giúp nàng, nói:
– Nàng bây giờ có thể tùy thời mang theo quân đội tiến vào đó.
– Được.
Gia Cát Cẩm hưng phấn nói:
– Ta sẽ suất quân tiến vào trận.
Thời gian trong Phi Dương đại lục đã đổi thành gấp mười lần, nếu như lại có thể đi vào đại trận gấp mười lần thuần nguyên lực tu luyện, binh lính Linh tộc nhất định có thể trong thời gian ngắn đột phá đến cảnh giới cao hơn!
– Hiện tại, có tự tin chưa?
Vân Phi Dương cười hỏi.
Gia Cát Cẩm mặc lên cổ tay sau cùng, cười đáp:
– Có tự tin.
Nàng thống lĩnh binh lính tuy kiêu dũng thiện chiến, nhưng tu vi thực quá thấp nếu đặt ở Tiểu Thần Giới, mà khi lực lượng người ta đạt đến một độ cao nhất định, bất kỳ chiến thuật hay mưu kế gì đều vô hiệu.
Gia Cát Cẩm hi vọng cảnh giới binh lính Linh tộc có thể đề bạt toàn diện.
Yêu cầu không cao.
Chỉ cần bình quân thực lực tại Vũ Thần đại viên mãn, nàng có đủ tự tin dựa vào chiến thuật và trận pháp để đền bù sai biệt thực lực!
Sau khi rời khỏi quân doanh, Vân Phi Dương cũng không trở về Tiểu Thần Giới mà đi một chuyến vào hoàng cung Hạ Lan thành.
Thuần nguyên lực đại trận khoảng chừng năm trăm dặm, có thể dung nạp rất nhiều người tu luyện, hắn muốn thông tri Hạ Lan Phi điều động Linh tộc cường giả tiến vào bên trong tu luyện.
Làm xong những thứ này.
Vân Phi Dương về đến Tiểu Thần Giới, mà địa phương hắn xuất hiện là không gian cất giữ Thái Dương Chúc Chiếu và Thái Âm U Huỳnh.
– Không có lối ra?
– Xem ra, chỉ có thể mở ra một đầu thông đạo.
Vân Phi Dương lấy ra Bán Nguyệt Ma Luân, cuồng oanh vách tường.
“Bành!”
Vách núi cheo leo, nát ra lỗ thủng cao bằng một người.
Vân Phi Dương cầm Bán Nguyệt Ma Luân đi ra từ bên trong, lắc đầu nói:
– Đáng tiếc Hắc Ưng công tử đã chạy, nếu không, ta thật phải cảm tạ hắn thật tốt.
Lời này là nói thật.
Bởi vì không có hắn sẽ không thu hoạch được sáu viên Linh Hoàng Thạch, sẽ không thu hoạch được Thái Âm Thái Dương, càng sẽ không phát hiện hai công dụng của Nghịch Thiên Quyết!
“Hư.”
Vân Phi Dương vỗ trán.
– Tính toán thời gian, khoảng cách đến Thi Đấu Thiên Tài không còn đến nửa tháng!
Bốn tháng trong Phi Dương đại lục, ngoại giới hơn mười ngày.
– Không được.
– Nhanh tụ hợp cùng tiểu nha đầu đi Băng Tuyết Cung!
Vân Phi Dương vội vàng bay về phía Tuyết Tước Sơn.
Tuyết Tước Sơn.
Vân Phi Dương cực tốc mà đến, rơi trên diễn võ trường.
Sau một khắc.
Biểu hiện trên mặt nhất thời đặc sắc.
Bởi vì Trầm Tiểu Vũ ngồi trong đình, tùy tiện giơ bát đối ẩm cùng Mục Thiến Vũ.
Bên ngoài đình việc, thủ hạ Tuyết Tước Cung bị trói, mặt mũi từng tên bầm dập rên rỉ thống khổ.
Vân Phi Dương không tâm tư đi hỏi thăm chuyện gì xảy ra, hô:
– Nha đầu, đừng uống nữa, chúng ta nhanh đi Băng Tuyết Cung.
– Rồi.
Trầm Tiểu Vũ đánh nấc một cái, say khướt nói:
– Vân Vân thúc, ngươi rốt cục về…
“Phù phù.”
Tiểu nha đầu nói còn chưa dứt lời đã cắm đầu ngủ say sưa.
Lại uống quá nhiều!
Mục Thiến Vũ hai tay hợp lại, khóc ròng nói:
– Cô nãi nãi, ngươi rốt cục cũng say!