Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 860
Thiên Lôi Kiếm Đạo rất thần kỳ.
Lấy thiên phú và lý giải của Vân Phi Dương chí ít cần mấy canh giờ mới có thể miễn cưỡng có chút lĩnh ngộ.
Nhưng.
Kiếm Hồn không do dự đã đá hắn ra khỏi Cửu Long Cấm Trận.
Cũng đại biểu.
Mấy tháng thí luyện kết thúc.
Khi Vân Phi Dương xuất hiện tại cổ điện nhìn thấy bọn người Trầm Lận Phong xém chút sụp đổ.
Lịch luyện tràng sở cường đại như thế cứ như vậy gián đoạn, cơ hội cho mình nhanh chóng đột phá đã mất a!
Tên này không biết đủ.
Hắn hy vọng có thể đột phá đến Phá Toái cảnh đại viên mãn, thậm chí vượt nhập Hư Không cảnh bên trong Cửu Long Cấm Trận!
Vân Phi Dương sụp đổ.
Trầm Lận Phong và Trầm Lận Nguyên mấy người cũng ngạc nhiên.
Tên này vượt quan thất bại, vậy mà bị truyền ra bình yên vô sự như thế?
Phải biết.
Bọn họ đã từng xông Cửu Long Cấm Trận, dù thành công hay thất bại, sau khi ra ngoài đều mình đầy thương tích, dưỡng thật lâu mới có thể khôi phục!
– Trầm huynh!
Vân Phi Dương khổ sở nói:
– Ta có thể xông thêm một lần không?
Trầm Lận Phong lắc đầu.
– Không được, ngươi phải đợi một năm sau mới có tư cách đi vào.
“Ai.”
Vân Phi Dương lắc đầu.
Hắn rất uể oải.
Nhưng không thể trong vòng một canh giờ lĩnh ngộ Thiên Lôi Kiếm Đạo, lại có thể trách ai đây.
– Ủa?
Đột nhiên, Vân Phi Dương phát hiện Trầm Tiểu Vũ biến thành la lỵ, kinh ngạc hỏi:
– Trầm cô nương, cô không phải nói một tháng mới có thể thu nhỏ sao?
– Ngu ngốc.
Trầm Tiểu Vũ nói:
– Đã qua hai tháng rồi.
– Hai tháng?
Vân Phi Dương kinh ngạc.
Thời điểm xông Cửu Long Cấm Trận, hắn quên ghi nhớ thời gian, cho rằng chỉ mới qua nửa tháng.
“Hừ.”
Trầm Tiểu Vũ hỏi:
– Ngươi không sao chứ?
Rõ ràng đang quan tâm hắn, lại phải biểu hiện ngạo kiều.
Vân Phi Dương cười đáp:
– Không có việc gì.
– Vậy thì tốt rồi.
Trầm Tiểu Vũ thản nhiên nói:
– Chúng ta về Tiểu Thần Giới.
Còn có ba tháng nữa sẽ đến thi đấu thiên tài, nhất định phải nhanh tiến về Tuyết Vực.
– Không vội, không vội.
Đại bá Trầm Lận Nguyên cười nói:
– Tiểu huynh đệ đã đi vào Trầm gia ta, với tư cách chủ nhân, ta cần thịnh tình khoản đãi.
– Đúng đúng.
Trầm Lận Phong cười đồng ý:
– Đừng vội đi, ta an bài thịt rượu, thống khoái uống cùng tiểu huynh đệ một trận.
– Không được!
Trầm Tiểu Vũ kiên quyết nói:
– Con hiện tại mang tên này rời đi!
Nàng ở Trầm gia càng lâu, phụ mẫu và đại bá hiểu lầm sẽ càng sâu, vạn nhất đính hôn hay gì đó thì phiền phức.
Khoan hãy nói.
Trầm Lận Phong xác thực có quyết định này!
– Tiểu Vũ!
Đại bá Trầm Lận Nguyên trầm giọng nói:
– Gọi Vân thúc!
Trầm Tiểu Vũ la lỵ thể hình như rất sợ đại bá tức giận, rất không tình nguyện hô.
– Vân thúc!
“Ây.”
Vân Phi Dương cứng ngắc cười một tiếng.
Trầm Tiểu Vũ thấy hắn cười, nắm thật chặt đôi bàn tay trắng như phấn của mình, nói thầm:
– Gia hỏa đáng giận, đợi rời khỏi Trầm gia xem ta thu thập ngươi như thế nào!
– Vân thúc!
Nàng lớn tiếng nói:
– Chúng ta đi thôi!
Cứ như vậy.
Vân Phi Dương theo Trầm Tiểu Vũ rời đi, Trầm Lận Nguyên và Trầm Lận Phong còn tự mình tiễn đưa.
– Tiểu huynh đệ, có thời gian đến Trầm gia ta chơi nha.
– Nhất định, nhất định!
– Tính khí nữ nhi này của ta không tốt, ngươi làm thúc thúc thì nên chịu đựng một chút.
– Nhất định, nhất định!
– Tiểu Vũ, nhớ kỹ, ở bên ngoài cũng phải tôn trọng Vân thúc của con, đừng để Vân thúc tức giận.
Trầm Tiểu Vũ ngọt ngào cười nói:
– Cha, đại bá, các người yên tâm, ta sẽ tôn trọng Vân thúc.
Trong lòng Vân Phi Dương dâng lên cảm giác không ổn.
Hắn dự cảm được khi mình rời khỏi Trầm gia tiến vào Tiểu Thần Giới nhất định sẽ bị tiểu ác ma này chà đạp!
Cửu Long Cấm Trận, kết thúc.
Vân Phi Dương theo Trầm Tiểu Vũ rời khỏi Trầm gia.
Hơn hai tháng, không dài.
Nhưng trong thời gian này, Vân Phi Dương xông đến tầng thứ tư, được ích lợi không nhỏ.
Đầu tiên, lửa, băng, lôi ba loại thuộc tính được hoàn mỹ thối luyện, cảnh giới cũng từ Thối Cốt Kỳ đột phá đến Luyện Tâm Kỳ tầng ba!
Nói thật.
Không có Cửu Long Cấm Trận, dù cho hắn hai năm cũng chưa chắc đạt đến tình trạng như thế.
Quan trọng hơn là.
Vân Phi Dương còn học được Thiên Lôi Kiếm Đạo.
Kiếm đạo như thế, một khi lĩnh ngộ có thành tựu, lấy bên Lôi hệ thuộc tính trong cơ thể làm vật dẫn, ngưng tụ ra kiếm khí ánh lôi, tất nhiên là sát chiêu khủng bố!
Giữa rừng núi.
Địa phương Vân Phi Dương và Trầm Tiểu Vũ biến mất, không gian đột nhiên vặn vẹo, chợt thấy hai người từ bên trong nhảy ra.
“Xoát!”
Thân thể còn chưa đứng vững, Vân Phi Dương nhanh chóng phi nước đại chạy trốn.
Hắn chạy quá đột ngột, Trầm Tiểu Vũ đầu tiên sững sờ, sau khi lấy lại tinh thần, giương nanh múa vuốt đuổi theo, cũng lớn tiếng thét to:
– Vân Phi Dương, ta muốn giết ngươi!
– Trầm cô nương!
Vân Phi Dương một bên trốn, một bên sụp đổ nói:
– Là phụ thân cô muốn ngang hàng cùng ta mà, cô khó chịu, cô tìm hắn đi!
– Đứng lại!
Trầm Tiểu Vũ ở phía sau phát cuồng kêu to.
Lấy tính cách la lỵ thể, chắc chắn sẽ không đi tìm phụ thân, nàng sẽ cho mình no đòn!
Vân Phi Dương chắc chắn sẽ không đứng lại.
Mắt thấy Trầm Tiểu Vũ điên cuồng đánh tới, không có chút nào ẩn tàng, tu vi toàn diện bạo phát, tốc độ bão tố đến cực hạn!
Khoan hãy nói.
Sau khi đột phá đến Luyện Tâm Kỳ tầng ba, tốc độ của Vân Phi Dương nhanh hơn hai tháng rất nhiều.
Phi nhanh thấy không rõ bóng người!
– Tốc độ thật nhanh!
Trầm Tiểu Vũ kinh ngạc không thôi.
“Hừ.”
– Muốn trốn khỏi lòng bàn tay của bản cô nương!
Nàng bay lên không, vung tay lên, thuần nguyên lực bạo phát trong nháy mắt hóa thành lưu quang tiễn hình đánh tới Vân Phi Dương.
“Hưu —— “
Lưu quang lóe lên, phảng phất lưu tinh trụy lạc!
Cảm nhận được sau lưng bộc phát cường thế thuần nguyên lực, Vân Phi Dương sụp đổ nói:
– Đùa thật!
“Xoát!”
Hắn bỗng nhiên nhảy dựng lên, tiêu sái né tránh lưu quang tiễn hình oanh kích.
“Hưu!”
Đột nhiên, sau lưng lại truyền tới âm thanh xé gió, mũi tên thứ hai lần nữa oanh tới.
Người Vân Phi Dương còn ở giữa không trung, rơi vào đường cùng, chỉ có thể bước một bước trên hư không, thân thể lần nữa hướng lên trên.
Trầm Tiểu Vũ cười lạnh nói:
– Vân thúc, ta nhìn ngươi có thể ngốc ở phía trên bao lâu!
Nói rồi lần nữa phất tay.
“Hưu!”
“Hưu!”
“Hưu!”
Ba đạo lưu quang theo nhau mà tới!
– Không tốt!
Vân Phi Dương lúc này lăng không giẫm đạp, không ngừng bay về phía trời cao.
Trong chớp mắt.
Tên này bị buộc lên cao trăm trượng.
Nhưng.
Vốn nên lo lắng lên cao như vậy, ngã xuống sẽ rất thảm. Vân Phi Dương lại cảm giác chính mình không bị thiên địa trói buộc!
– Ngọa tào!
– Chẳng lẽ, đột phá đến Luyện Tâm Kỳ, ta có thể ngự không phi hành?
Hắn tỉnh táo lại.
Gian nan ổn định thân thể, lơ lửng giữa không trung, tìm kiếm cảm giác phi hành.
– Hả?
Trầm Tiểu Vũ nhíu mày.
– Hắn đang làm gì?
“Hưu!”
Đột nhiên, Vân Phi Dương hóa thành một đạo lưu quang, hướng về nơi xa cực tốc bay ra ngoài.
Hắn phi hành tốc độ cao giữa không trung, hào khí vạn trượng cười to nói:
– Từ hôm nay trở đi, dù ai cũng không cách nào ngăn cản lão tử tự do bay lượn!
“Phốc xùy —— “
Tiễn hình lưu quang từ phía sau đâm tới, đâm vào giữa mông đít!
Vẻ mặt Vân Phi Dương đang đắc ý đột nhiên đặc sắc, hai te che cái mông, từ trên không trung sưu một tiếng, cực tốc rơi xuống.
“Hừ.”
Trầm Tiểu Vũ ngạo nghễ nói:
– Để ngươi đắc chí nè.