Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 855
Vân Phi Dương chỉ cảm thấy trước mắt không ngừng lấp lóe lưu quang kỳ quái khiến người ta hoa mắt.
Không biết qua bao lâu.
Lưu quang dừng lại, cảnh tượng trước mắt dần dần rõ ràng.
“Hô!”
Thời điểm mở mắt ra, sóng lửa nóng rực cuốn tới.
– Không tốt!
Thần sắc Vân Phi Dương biến đổi, lúc này tránh qua một bên.
Tuy phản ứng đủ nhanh, nhưng vai trái vẫn bị sóng lửa đánh trúng.
“Tê!”
Vân Phi Dương hít một hơi lãnh khí.
Bởi vì vai trái bị tổn thương do sóng lửa ăn mòn truyền đến cảm giác bỏng rác.
– Đây là lửa gì?!
Vân Phi Dương kinh hãi.
Phải biết.
Trong cơ thể hắn có Địa Hỏa cũng coi như võ giả Hỏa hệ.
Đừng nói hỏa diễm phổ thông, coi như bơi qua bơi lại bên trong dung nham núi lửa cũng bình yên vô sự!
Nhưng.
Một đợt sóng lửa vừa rồi lại tổn thương hắn.
Trình độ nóng rực phải mạnh hơn Tâm Hỏa do Lương Âm chưởng khống rất nhiều lần!
“Hô!”
Đột nhiên lại có một cỗ sóng lửa trống rỗng xuất hiện giống như hỏa long nhào tới.
Vân Phi Dương đang cảnh giác, lúc này tránh né.
Lần này tránh nhanh cũng không có bị sóng lửa tổn thương, nhưng cảm giác được nhiệt độ của hỏa diễm mạnh hơn vừa rồi!
– Không ổn nha.
Vân Phi Dương thầm nói.
Cùng lúc đó có thể thấy rõ, bốn phía quanh vị trí mình đứng bây giờ đỏ bừng phảng phất như một lò lửa lớn đã thiêu đốt thật lâu!
– Người đến.
Đột nhiên, hoang vu thanh âm truyền ra.
– Đây là khảo nghiệm tầng thứ nhất, Hỏa Long thí luyện! Chỉ khi nào chống nổi ba ngày ba đêm mới có thể vượt qua kiểm tra!
– Hỏa Long thí luyện?
Vân Phi Dương nhếch miệng cười rộ lên.
Tới đi.
Ta cũng muốn nhìn xem khảo nghiệm đốt cháy như thế nào!
Huyết dịch Vân Phi Dương theo nhiệt độ tăng lên mà không ngừng sôi trào!
“Ông!”
Ngoại giới, một màn sáng cự đại dần dần hiện lên trên cổ điện.
Bóng người Vân Phi Dương xuất hiện ở chính giữa.
Trầm Minh ngẩng đầu nhìn màn sáng, cười nói:
– Huy Ca, bắt đầu rồi.
Trầm Huy nói:
– Khảo nghiệm tầng thứ nhất là Hỏa Long thí luyện, lấy độ khó thập tử vô sinh độ, chỉ sợ tên này rất khó nhịn qua ba ngày ba đêm.
“Ai.”
Trầm Minh lắc đầu.
– Muốn biến thành heo sữa quay.
Hai người cũng xông qua Cửu Long Cấm Trận.
Lần thứ nhất khi còn ở độ khó cửu tử nhất sinh, xém chút không có vượt qua.
Một ngoại nhân.
Chỉ là gà mờ Thối Cốt Kỳ.
Trong độ khó thập tử vô sinh độ, khẳng định không cách nào vượt qua!
Đồng dạng, không ôm hi vọng còn có Trầm Tiểu Vũ.
Nàng ngẩng đầu nhìn nam nhân đang tránh né sóng lửa trong màn sáng, bĩu môi.
– Kêt cục của cậy mạnh chính là thụ thương!
“Xoát!”
Bên ngoài cổ điện, một đạo hồng quang bay tới.
Đợi ánh sáng tán đi, hiển lộ ra một nam tử anh tuấn uy vũ tương tự như Trầm Lận Phong.
Người này tên Trầm Lận Nguyên, đại bá Trầm Tiểu Vũ.
– Nguyên ca.
Trầm Lận Phong ngạc nhiên hỏi:
– Sao huynh lại xuất quan rồi?
“Haha.”
Trầm Lận Nguyên cười nói:
– Có người ngoài xông vào Cửu Long Cấm Trận, ta tự nhiên muốn đến xem thử.
Hắn nhìn về phía màn sáng, hiếu kỳ nói:
– Phong đệ, người kia là ai?
– Hắn gọi Vân Phi Dương.
Trầm Lận Phong cười nói:
– Người trong lòng Tiểu Vũ.
– Cái gì?
Trầm Lận Nguyên kinh ngạc không thôi.
Cháu gái mình luôn hận gả cho người khác đã từng nói qua, cả một đời sẽ không tìm nam nhân, sao đột nhiên có người trong lòng đây.
– Khoan hãy nói.
Trầm Lận Nguyên xem kỹ Vân Phi Dương một phen.
– Tướng mạo tên này không tệ, cũng coi như nhất biểu nhân tài xứng với Tiểu Vũ.
– Ừm?
Đột nhiên, hắn khẽ nhíu mày.
– Độ khó của Cửu Long Cấm Trận tựa như là thập tử vô sinh!
– Không sai.
Trầm Lận Phong giải thích:
– Bị phụ thân đổi vài ngày trước.
Trầm Lận Nguyên im lặng.
– Phong đệ, nếu độ khó khăn này, ngươi để hắn đi vào không phải tìm tai vạ à.
– Chưa hẳn.
Trầm Lận Phong cười nói:
– Theo ta thấy, phụ thân khẳng định biết hắn đến xông Cửu Long Cấm Trận, mới đề cao độ khó.
– Ồ?
Trầm Lận Nguyên khẽ giật mình.
Hắn như hiểu rõ, nói:
– Phong đệ, ý ngươi là phụ thân biết người này có thể sẽ xông qua độ khó cửu tử nhất sinh cho nên mới sẽ tăng lên tới thập tử vô sinh?
Trầm Lận Phong đáp:
– Hẳn là như thế.
– Khá lắm.
Trầm Lận Nguyên cười nói:
– Có thể kinh động phụ thân, đặc biệt đề bạt độ khó, người này có chỗ hơn người!
Chiến Đế mở ra Cửu Long Cấm Trận thập tử vô sinh thật là vì Vân Phi Dương.
Nhưng cũng không phải như bọn họ nghĩ.
Cho rằng Vân Phi Dương có thể xông qua cửu tử nhất sinh, mà đơn thuần thỏa mãn nguyện vọng của hắn thôi!
“Hô!”
Một cỗ sóng nhiệt lần nữa cuốn tới.
Vân Phi Dương từ đầu tới cuối duy trì cảnh giới cao độ, rất nhẹ nhõm tránh đi, nhưng càng cau mày.
– Nhiệt độ lại đề cao.
Ngắn ngủi nửa canh giờ.
Nhiệt độ khu vực này đã cao hơn trước đó rất nhiều lần.
Tuy Vân Phi Dương còn có thể dựa vào thuần nguyên khí chống đỡ sức nóng ăn mòn, nhưng nếu như lại đề cao nữa, khẳng định sẽ rất khó chống lại.
Thực ra.
Khảo nghiệm hiện tại hắn đối mặt không khác gì nhiều Luyện Võ Tháp tầng thứ nhất của Đông Lăng học phủ cả.
Khác biệt là.
Diễm mạnh nơi không phải phổ thông hỏa diễm có thể so sánh!
– Kỳ quái.
Vân Phi Dương khó hiểu lẩm bẩm:
– Cường độ hỏa diễm nơi này cực cao, sao không cảm giác thấy Hỏa hệ thuộc tính?
Lẽ ra, tràng cảnh nóng rực như thế tất phải tràn ngập Hỏa hệ thuộc tính tinh thuần, nhưng trừ sóng lửa gào thét ra ngoài, hoàn toàn không cảm giác thấy có thuộc tính tồn tại.
“Hô!”
Hai đoàn sóng lửa từ hai bên trái phải bắn tới.
Vân Phi Dương hơi phân thần, tay phải bất hạnh bị tổn thương.
“Tê!”
Hắn nhe răng nhếch miệng giơ tay phải đang bị tổn thương lên.
– Hửm?
Đột nhiên, Vân Phi Dương phát hiện, trong sóng lửa ăn mòn da thịt có hào quang nhỏ yếu đang lóe lên, hiển nhiên chính là Hỏa hệ thuộc tính!
– Ta hiểu rồi.
Vân Phi Dương bừng tỉnh đại ngộ.
– Những sóng lửa cường thế này thực là do Hỏa hệ thuộc tính tinh thuần biến thành!
Lời nói chuyện theo màn sáng truyền ra ngoài.
Trầm Lận Phong cười nói.
– Không nghĩ tới nhanh như vậy đã phát hiện huyền cơ của Hỏa Long thí luyện đệ nhất trọng.
– Khó trách phụ thân muốn tăng độ khó.
Trầm Lận Nguyên cười nói:
– Quả nhiên, không đơn giản.
Vân Phi Dương phát hiện huyền cơ của khảo nghiệm tầng thứ nhất còn để Trầm Minh và Trầm Huy có chút sụp đổ.
Phải biết.
Thời điểm bọn họ lần đầu xông cấm trận.
Dùng trọn vẹn hơn một ngày mới ý thức tới, sóng lửa không ngừng cuốn tới là tinh thuần Hỏa hệ thuộc tính.
– Tiểu Vũ.
Tô Nhược Mạt cười nói:
– Vân thúc của con không đơn giản nha.
– Cắt.
Trầm Tiểu Vũ bĩu môi.
– Phát hiện thì sao, lấy thực lực hắn và độ khó của cấm trận, căn bản là không có cách hấp thu, chỉ có thể trơ mắt nhìn lấy Hỏa hệ thuộc tính tinh thuần …
Thanh âm im bặt mà dừng.
Bởi vì trên màn sáng, Vân Phi Dương đã ngồi xếp bằng xuống, hai tay đặt trên gối, phảng phất như đang tĩnh toạ tu luyện.
Trầm Tiểu Vũ cả kinh hô:
– Hắn muốn hấp thu sóng lửa, có phải bị điên?!
Vân Phi Dương không điên.
Hắn đã minh bạch huyền cơ ngay trong sóng lửa của tầng một.
Mình cần làm là không phải né tránh chúng để khỏi bị tổn thương, cũng không phải sống sót qua ba ngày ba đêm, mà chủ động hấp thu để đề cao tự thân!
Lại nói.
Hỏa thuộc tính loại này còn cường đại hơn Tâm Hỏa.
Một khi hấp thu luyện hóa, khẳng định sẽ mang đến chỗ tốt cực lớn cho Vân Phi Dương!