Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 846
Rất nhiều người cho rằng.
Không có thực lực, loạn trang bức là muốn chết.
Nhưng hôm nay, Vân Phi Dương – một gà mờ Thối Cốt Kỳ dùng hành động chứng minh, cái gì gọi là không có thực lực cũng có thể trang bức!
Đương nhiên.
Hắn có thể trước mặt người khác ngông nghênh như thế cũng nhờ Trầm Tiểu Vũ đứng bên cạnh, nếu đổi lại dòng chính Chuẩn nhất lưu gia tộc như Yến Sơn Tuyết, khẳng định tỏ ra trâu bò không được.
Nói thô tục, Vân Phi Dương đang trang bức.
Nói văn nhã, Vân Phi Dương đang mượn thế!
Lại nói, trên thế giới này còn có ai dám dùng cách nghĩ biến thành hành động đi hố Đan Tông Tông Chủ.
Hố?
Không không.
Tuyệt đối không nên hiểu lầm.
Vân Phi Dương ta chưa nói qua mình là dòng chính Trầm gia.
Tên này chưa nói qua, nhưng đủ loại biểu hiện của hắn để tư duy mọi người suy nghĩ theo hướng đó.
Không thể không thừa nhận.
Cái này cũng là một bản sự!
Dược Vạn Trăn rất sụp đổ.
Đảm nhiệm Tông Chủ Đan Tông đến nay còn chưa từng bị coi nhẹ như thế, nhưng vẫn cứng ngắc đáp lời.
– Chân công tử.
Hắn miễn cưỡng cười nói:
– Lão hủ muốn nói chuyện hợp tác với ngươi.
“Ba!”
Vân Phi Dương vỗ đầu một cái.
– Xíu nữa quên mất chính sự.
– Đi.
Hắn vung tay lên, cười nói:
– Dược Tông Chủ, chúng ta vào phòng trọ nói chuyện buôn bán Siêu cấp Hồi Nguyên Đan.
– Chân công tử.
Dược Vạn Trăn nói:
– Còn mời tiến về Đan Phường nói chuyện.
Trên phương diện làm ăn hiệp đàm, bàn bạc ở khách sạn dễ lộ tiên cơ, nên về Đan Phường.
– Cũng tốt.
Vân Phi Dương nói:
– Chúng ta đi thôi.
Nói rồi nắm tay Trầm Tiểu Vũ bước đi.
Hành động này quá đột nhiên.
Trầm Tiểu Vũ bị kéo đi mấy bước mới lấy lại tinh thần, trên gương mặt tinh xảo hiện ra một chút ngượng ngùng.
Đã lớn như vậy.
Nàng lần đầu tiên bị ngoại nhân nắm tay.
– Gia hỏa đáng giận.
Trầm Tiểu Vũ nói thầm:
– Dám chiếm tiện nghi bản cô nương, trình diễn xong ngươi sẽ biết tay ta!
Tuy tính cách nàng dịu dàng ngoan ngoãn, nhưng không có nghĩa nhu nhược.
Thái Thúc Lệnh theo phía sau nhìn thấy hai người thân mật như thế, tuyệt không phải quan hệ huynh muội, trong ánh mắt lóe lên một tia tỉnh ngộ.
Hắn có hai suy đoán đối với thân phận Vân Phi Dương.
Một, dòng chính Trầm gia.
Hai, con rể Trầm gia.
Mới đầu hắn có khuynh hướng dòng chính Trầm gia, dù sao Trầm Tiểu Vũ chỉ là nữ oa mới hơn mười tuổi.
Bây giờ mới hiểu được, nguyên lai, tên kia và tỷ tỷ nàng có quan hệ.
Trong lòng Dược Vạn Trăn cũng có đáp án.
Hắn nói thầm:
– Kẻ này, tuyệt đối không thể đắc tội, chỉ có thể kết giao!
Sau khi bọn người Vân Phi Dương rời đi.
Rất nhiều võ giả đang vây xem bắt đầu nghị luận.
Một tên võ giả nâng cằm nói:
– Chân công tử hình như nói về Siêu cấp Hồi Nguyên Đan?
Chuyện Hoàng giai sơ cấp Thần dược đã sớm lưu truyền rộng rãi.
– Chẳng lẽ.
Có người cả kinh nói:
– Đan dược thần kỳ kia do hắn luyện chế?
– Hẳn là như thế.
Mọi người khẳng định.
Bất quá.
Sau một khắc, biểu hiện trên mặt tất cả mọi người nhất thời đặc sắc.
Bọn họ nghe nói qua, người buôn bán Siêu cấp Hồi Nguyên Đan đã cướp Đan Phường của hai thành trì.
Đan Tông ăn thua thiệt lớn như vậycòn cùng người ta nói chuyện làm ăn.
Không hề nghi ngờ.
Thân phận Chân công tử phi phàm, phi phàm đến nổi Đan Tông ăn quả đắn, cũng phải hấp thấp chạy tới hợp tác!
– Trầm cô nương trẻ tuổi mỹ mạo khẳng định là dòng chính Trầm gia!
– Cử chỉ hai người vừa rồi rất mập mờ, nói đúng hơn, tên kia là con rể Trầm gia?
Người qua đường thông minh cũng suy luận đến tầng này.
Bởi vậy có thể thấy được.
Kế hoạch của Vân Đại Tiện Thần rất thành công.
Dù Đan Tông hay võ giả các đại gia tộc Thanh Anh thành đều coi như hắn Con rể Trầm gia!
Cái bắp đùi này thật sự rất to a.
Tiếc nuối là.
Vân Phi Dương dịch dung lấy thân phận Chân Đức Suất ôm.
Nếu như khôi phục diện mục thật, thân phận Cuồng Tông đệ tử thì không có nhiều kiêng kị nữa.
Đối với điểm này.
Vân Phi Dương cũng không thèm để ý, bởi vì phí hết tâm tư ôm bắp đùi Trầm gia chỉ để nhìn xem có đồ gì tốt trong buổi đấu giá ngày mai hay không.
Sau khi đấu giá kết thúc về sau, hắn sẽ tiếp tục tiến về Tuyết Vực, cũng khôi phục diện mạo thật sự.
Bắp đùi thích hợp dùng để trang trang bức.
Nhưng hành tẩu giang hồ vẫn phải dựa vào bản sự của mình, mượn thế người khác không phải biểu hiện của cường giả.
Tiến vào Đan Phường.
Vân Phi Dương vừa ngồi xuống, đi thẳng vào vấn đề.
– Dược Tông Chủ, ngươi hẳn phải biết hiệu quả Siêu cấp Hồi Nguyên Đan ta luyện chế?
Dược Vạn Trăn khen:
– Hoàn mỹ trong hoàn mỹ!
Hắn và các Trưởng lão mấy ngày trước một mực nghiên cứu Siêu cấp Hồi Nguyên Đan.
Đáng tiếc.
Nghiên cứu thật lâu.
Vẻn vẹn chỉ có thể xác định, tài liệu luyện chế viên thuốc này và tài liệu Hồi Nguyên Đan truyền thống không có gì khác nhau.
Bọn họ sẽ không nghĩ tới, tài liệu giống nhau được Bách Thảo Đan Lô luyện chế thì sẽ có hiệu quả khác nhau!
Vân Phi Dương nói:
– Như vậy, quý phường tính toán ra giá bao nhiêu để thu được quyền bán Siêu cấp Hồi Nguyên Đan?
– Cái này…
Dược Vạn Trăn trầm mặc một lúc, nói:
– Vẫn để Chân công tử nói đi.
Vân Phi Dương nói:
– Ta bán mỗi bình siêu cấp Hồi Nguyên Đan hai trăm linh thạch cho các ngươi, các ngươi có thể bán ra ngoài bao nhiêu thì xem bản sự của các ngươi.
– 200?
Dược Vạn Trăn nao nao.
Hắn nhớ kỹ, tên này chỉ bán có một trăm linh thạch trong các thành trì trước thôi!
Vân Phi Dương hỏi lại.
– Không được?
Dược Vạn Trăn vội nói:
– Có thể, có thể!
Với diệu dụng của Siêu cấp Hồi Nguyên Đan, thu mua hai trăm linh thạch cũng đáng.
Lại nói.
Làm ăn cùng Con rể Trầm gia, coi như lỗ vốn cũng không quan trọng!
Vân Phi Dương cười nói:
– Dược Tông Chủ, sảng khoái.
“Xoát!”
Hắn vung tay lên, trên mặt bàn xuất hiện một bình bình đan dược, nói:
– Ta chỗ này tạm thời chỉ có 500 bình Siêu cấp Hồi Nguyên Đan, còn mời Dược Tông Chủ nghiệm hàng.
Dược Vạn Trăn cười nói:
– Kiểm hàng thì miễn, lão hủ tin tưởng Chân công tử.
Nói rồi hướng nhìn qua chưởng quỹ bên cạnh.
– Chân công tử.
Chưởng quỹ lấy ra một không gian giới chỉ, nói:
– Nơi này có 100 ngàn khỏa linh thạch, mời kiểm tra.
Vân Phi Dương nhận lấy, nói:
– Ta cũng tin Đan Tông.
Song phương hợp tác, đơn giản kết thúc.
Không có đàm phán phức tạp, cũng không có định ra khế ước.
Vân Phi Dương nói:
– Dược Tông Chủ, người ta yêu thích du lịch giang hồ, không có chỗ ở cố định, về sau như tiếp tục hợp tác sẽ tự mình đi tìm ngươi?
– Không cần.
Dược Vạn Trăn đưa tới một khối lệnh bài có chữ Quý Nhân, nói:
– Chân công tử dùng lệnh bài này có thể hợp tác với bất kỳ thành trì nào có Đan Phường.
“A.”
Vân Phi Dương tiếp nhận lệnh bài, chắp tay nói:
– Cáo từ.
Dược Vạn Trăn tự mình đưa ra Đan Phường.
Đợi khi hắn và Trầm Tiểu Vũ cùng rời đi, lúc này ra lệnh:
– Truyền lệnh xuống, về sau nếu có người lấy ra Quý Nhân Lệnh, phải cực kỳ chiêu đãi, không được lãnh đạm!
– Tuân lệnh.
Mấy tên Trưởng lão đáp.
Dược Vạn Trăn còn nhìn về phía Thái Thúc Lệnh, nói:
– Chân công tử muốn làm bằng hữu với ngươi?
– Vâng, Tông Chủ.
– Vậy ngươi còn thất thần làm gì, nhanh theo người ta đi!
“Ách!”
Thái Thúc Lệnh khẽ giật mình, nói:
– Đúng!
Nói rồi ôm lấy Tiểu Nhi chạy theo hướng Vân Phi Dương vừa rời đi.