Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 844
Thời gian chỉ mấy cái chớp mắt.
Một nữ hài hơn mười tuổi đã biến thành nữ nhân hơn hai mươi.
Vân Phi Dương tỉnh táo lại, nói:
– Chẳng lẽ nàng giống như Thần Thần, nắm giữ năng lực tự chủ cải biến thân thể?
Hắn lại nhìn một chút nữ nhân đang ngủ say.
Khuôn mặt nhọn nhọn, liễu mi thật dài, mũi ngọc cao cao, hai má hồng hồng, môi anh đào đỏ thẫm.
Hai chữ, Hoàn Mỹ!
Cô nàng này không giống Lâm Chỉ Khê lạnh lùng như băng, không giống Yến Sơn Tuyết kiều mị rung động lòng người, nhưng hai đầu lông mày lại bộc lộ ra một cỗ khí khái hào hùng.
Vân Phi Dương khen:
– Một mỹ nhân thật đẹp.
Đột nhiên, nữ tử đang ngủ say lười biếng xoa xoa hai mắt, động tác vô ý tạo ra vận vị khác.
Nàng mở mắt, nhìn hai tay biến hóa, nỉ non.
– Lại trở về hình dáng ban đầu.
Thanh âm nhẹ nhàng, rất dễ nghe.
– Ừm?
Trầm Tiểu Vũ phát hiện Vân Phi Dương, nàng ngạc nhiên nói:
– Tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Vân Phi Dương khổ sở nói:
– Đây là phòng ta.
– Phòng ngươi?
Trầm Tiểu Vũ nhìn xung quanh một chút, xác định không phải gian phòng của mình, vuốt cái trán, nói:
– Xem ra, ta lại mộng du.
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Đại tỷ.
Ngươi không chỉ có mộng du, còn biến thân đấy!
Trầm Tiểu Vũ chân trần từ trên giường đi xuống, sửa sang tóc xanh tán loạn, nói khẽ:
– Ta biến thành dạng này không hù ngươi chứ?
– Không có…
Vân Phi Dương đáp.
Tâm lý còn nghĩ.
– Nhưng mỹ mạo của cô kinh diễm ta.
“Ai.”
Trầm Tiểu Vũ thời dài một hơi.
– Ta chán ghét lớn lên, cho nên vận dụng chút thủ đoạn để cho mình từ đầu tới cuối duy trì hình thái hơn mười tuổi.
Khóe miệng Vân Phi Dương giật một cái.
Một nữ nhân thật kỳ quái.
Trầm Tiểu Vũ nói:
– Ngươi không hiếu kỳ sao ta chán ghét lớn lên à?
– Tại sao?
Vân Phi Dương phối hợp hỏi.
Trầm Tiểu Vũ đột nhiên xoay người, trong đôi mắt đẹp tỏa ra vẻ tức giận, nói:
– Bởi vì lớn lên thì phải lập gia đình.
– Ta hiểu rõ.
Vân Phi Dương nói:
– Cô không muốn gả cho người khác, cho nên không muốn lớn lên?
– Thông minh.
Trầm Tiểu Vũ cười.
Logic của nữ nhân này thật kỳ hoa.
Thật tình không biết dù thu nhỏ thế nào, tuổi tác vẫn thế làm như thế đơn giản cũng chỉ là lừa mình dối người.
Vân Phi Dương không dám nói ra.
Hắn cười nói:
– Ta là cảm thấy, hình thái Trầm cô nương hiện tại tướng mạo tuyệt luân, là đại mỹ nữ nhất đẳng của Tiểu Thần Giới đó.
Khuôn mặt Trầm Tiểu Vũ ửng đỏ, nói:
– Miệng lưỡi trơn tru.
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Nếu như đổi lại trước kia, mình tán dương nàng, khẳng định sẽ hiện ra vẻ ngạo nghễ, nhưng sau khi biến thành ngự tỷ, vậy mà lại thẹn thùng!
Chẳng lẽ, một loại hình thái, một loại nhân cách?
“Ai.”
Liễu mi Trầm Tiểu Vũ hơi nhíu, nói:
– Một khi khôi phục hình dáng ban đầu, cần một tháng mới có thể trở lại.
Vân Phi Dương mừng thầm.
Hắn vẫn thích ngự tỷ thể này đây.
Vừa đủ đẹp để ngắm.
Tính cách lại dịu dàng ngoan ngoãn, tốt hơn hơn la lỵ quá nhiều!
“Uy.”
Trầm Tiểu Vũ nói:
– Đây là bí mật của ta, đừng nói cho bất kỳ kẻ nào, nếu không, đợi ta biến thành ấu thể, sẽ đánh ngươi thịt nát xương tan.
“Ừng ực.”
Vân Phi Dương nuốt một ngụm nước bọt, vội vàng nói:
– Trầm cô nương, yên tâm, ta sẽ không nói ra ngoài!
– Ừm.
Trầm Tiểu Vũ có chút buồn ngủ, nói:
– Ngươi trở về đi, ta muốn tiếp tục ngủ.
– Được rồi.
Vân Phi Dương hấp tấp rời đi.
Khi hắn đi ra khỏi gian phòng, đóng cửa lại mới lấy lại tinh thần.
– Hình như là phòng của ta mà?
Không có cách nào.
Hắn đành phải đi xuống quầy đặt thêm một gian phòng.
Ngày thứ hai.
Vân Phi Dương nhẹ nhàng gõ cửa, gọi:
– Trầm cô nương, ăn điểm tâm.
“Két.”
Cửa phòng mở, Trầm Tiểu Vũ đi ra.
Nàng một thân áo bào xanh, mang giày ống cao, tóc được buộc sau đầu, bộc lộ ra một cỗ khí thế hiên ngang.
“Ba!”
Vân Phi Dương chắp tay, chân thành nói:
– Tham kiến Trầm nữ hiệp!
“Phốc!”
Trầm Tiểu Vũ che miệng cười rộ lên.
Vân Phi Dương còn nói thầm:
– Xem ra, ca phải phát huy mị lực cá nhân chiếm được hảo cảm trước khi nàng biến thành la lỵ mới được!
Ngự tỷ hình thái, người đẹp, tính khí lại tốt.
Đối với Vân Phi Dương mà nói, khẳng định trăm lợi mà không hại!
Sảnh ăn lầu một.
Vân Phi Dương ngồi cạnh cửa sổ.
Bên trái hắn là Yến Sơn Tuyết kiều mị rung động lòng người, bên phải lại là Trầm Tiểu Vũ tư thế hiên ngang.
Thực khách đi ăn cơm chỉ có thể ước ao ghen tị nhìn qua.
– Vị này là?
Yến Sơn Tuyết rốt cục nhịn không được mở miệng hỏi.
Đột nhiên xuất hiện một nữ nhân khí chất bất phàm để cho nàng mờ mịt.
Vân Phi Dương nói:
– Nàng là tỷ tỷ của Trầm cô nương.
“A.”
Yến Sơn Tuyết tỉnh ngộ.
Khó trách, nhìn qua có chút tương tự Trầm Tiểu Vũ, nguyên lai là tỷ tỷ nàng.
Yến Sơn Tuyết cắm đầu ăn cơm.
Xác thực.
Nàng ngồi trước mặt Trầm Tiểu Vũ có chút tự ti mặc cảm, dù sao, người ta cũng là dòng chính của là Siêu siêu nhất lưu Trầm gia!
Mình chỉ là dòng chính của Chuẩn nhất lưu Yến gia.
Lúc ba người ăn cơm.
Thái Thúc Lệnh từ lầu hai đi xuống.
Hắn ngồi trên bàn trống bên cạnh, đè ép thanh âm nói:
– Tiểu tử, ta đã thông báo Tông Chủ, trời sáng sẽ có tin tức.
Đêm qua, Thái Thúc Lệnh đã lấy phương thức đặc thù liên hệ Tông Chủ.
Hắn không phải vì hợp tác với siêu cấp Hồi Nguyên Đan.
Mà muốn Tông Chủ hiểu rõ, Chân Đức Suất này và Trầm gia Trầm cô nương ngủ cùng phòng, thân phận khẳng định không đơn giản.
– Đại thúc.
Vân Phi Dương cười nói:
– Làm phiền ngươi.
Thái Thúc Lệnh trái xem phải xem, thấp giọng nói:
– Trầm cô nương đâu?
– À.
Vân Phi Dương tùy ý nói:
– Về nhà rồi.
Ba chữ đơn giản lại làm cho tâm thần Thái Thúc Lệnh chấn động.
Nhà Trầm Tiểu Vũ không phải Trầm gia à.
Nếu người này như không có quan hệ gì với Trầm gia, khẳng định sẽ nói về Trầm gia nhưng hắn nói về nhà!
Cái này đại biểu, Trầm gia cũng là nhà hắn!
Cuối cùng.
Thái Thúc Lệnh có một loại cảm giác.
Chính là mình bị tiểu tử kia hố, sau khi bị Trầm Tiểu Vũ ngược một hồi, IQ quả thực tăng vọt!
Nhưng.
Thái Thúc đại thúc cũng không biết.
Vân Phi Dương tiện hóa nên cố ý nói về nhà thôi.
Hắn nói thầm:
– Chỉ cần là người bình thường sẽ suy đoán, mình có khả năng đến từ Trầm gia.
Trầm Tiểu Vũ mộng du, đột nhiên đi phòng cung cấp một cơ hội tuyệt hảo cho Vân Phi Dương.
Giả mạo dòng chính siêu nhất lưu gia tộc?
Quá kém!
Muốn giả mạo cũng phải giả mạo dòng chính Siêu siêu nhất lưu Trầm gia hoặc con rể Trầm gia!
“A.”
Thái Thúc Lệnh ứng một tiếng.
Hắn nhìn về phía Trầm Tiểu Vũ hình thái ngự tỷ, hỏi.
– Vị này là?
Vân Phi Dương cười đáp:
– Tỷ tỷ nàng.
“A?”
Thái Thúc Lệnh trừng mắt.
Qua nhiều năm như vậy, dòng chính Trầm gia chỉ có Trầm Tiểu Vũ một người thường xuyên ra thế tục, đột nhiên có người khác xuất hiện để hắn có chút chấn kinh.
Vân Phi Dương cười nói:
– Rất kỳ quái?
– Không…không kỳ quái!
Thái Thúc Lệnh đáp.
Tâm lý còn nghĩ.
– Tên này khẳng định là người Trầm gia, cho nên mới nghĩ điều đó không kỳ quái!
“Hừ hừ.”
Hắn có chút tự đắc thầm nghĩ:
– Quả nhiên, ăn một hố rồi thì khôn ngoan nhìn xa trông rộng hơn, đại thúc ta bị tên này xảo trá mấy lần, người cũng thông minh hơn!