Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 839
Đại Bạch từ trên cao rơi xuống trùng hợp đứng bên cạnh Trương Hạo Thiên.
Nó là đỉnh phong Linh thú nên đã trực tiếp dọa Bạch Ngọc Lang cấp một Linh thú quỳ rạp trên mặt đất, thở mạnh cũng không dám.
Cũng may là Đại Bạch.
Nếu như Vân Phi Dương cưỡi Bích Ngọc Thiềm Thừ, hay Thần Thần hóa thành bản thể thậm chí bảo tiêu Thao Thiết!
Tiểu Lang đáng thương sợ rằng sẽ bị dọa chết tươi.
Bi kịch nhất vẫn là Trương Hạo Thiên đang trang bức.
Khi hắn mượn sói thú uy phong lẫm liệt từ phụ thân đã tượng tượng đến hình ảnh được vạn chúng chú mục cùng hâm mộ.
Kết quả, một đầu Hổ Hình Linh thú đỉnh phong từ trên trời giáng xuống!
Phía trên ngồi một nam một nữ.
Nam tướng mạo anh tuấn, nữ càng quốc sắc thiên hương, tựa như một đôi thần tiên bạn lữ khiến người ta hâm mộ!
Một khắc này.
Trương Hạo Thiên gặp đả kích trí mạng.
Không hề nghi ngờ, trước mặt Tật Phong Hắc Sí Hổ, tên này mất đi trang bức tư cách.
– Ngọa tào!
– Đây chẳng lẽ là Tật Phong Hắc Sí Hổ cực kỳ hiếm thấy?!
– Khẳng định, không phải nó thì còn hổ thú nào có một đôi cánh để bay chứ!
– Từ khí tức mà xem, chí ít cũng phải là đỉnh phong Linh thú!
Võ giả chung quanh lộ vẻ kinh hãi.
Bọn họ đồng loạt nhìn về phía Vân Phi Dương, trong ánh mắt hiện ra thật sâu kiêng kị.
Có thể hàng phục đỉnh phong Linh thú hiếm thấy như thế, thân phận người trẻ tuổi cưỡi trên lưng hổ khẳng định phi phàm.
Có lẽ thế!
Rất nhiều võ giả nuốt nước bọt một miếng, trong lòng cả kinh nói:
– Dòng chính Siêu nhất lưu thế lực!
Vân Phi Dương cưỡi Đại Bạch hoành không mà xuống đoạt danh tiếng Trương Hạo Thiên cũng bị rất nhiều võ giả tưởng lầm là dòng chính của Siêu nhất lưu thế lực!
Tất nhiên.
Dù sao, Tật Phong Hắc Sí Hổ thuộc về Phong hệ linh thú phi hành hiếm có.
Có thể hàng phục, thu làm khế ước thú, khẳng định chỉ có Siêu nhất lưu thế lực mới có thể làm được.
Nói thật.
Vân Phi Dương trốn Thái Thúc Lệnh truy sát mới triệu hoán Đại Bạch ra cũng cực tốc chạy tới Thanh Anh Thành.
Chưa từng nghĩ.
Không để ý lại để người khác nghĩ thế.
Đây thật là trang bức trong vô hình, không phục không được a.
Mà lại trang bức còn đang kéo dài.
Bởi vì Vân Phi Dương cưỡi Tật Phong Hắc Sí Hổ nghênh ngang đi vào Thanh Anh Thành.
Trong lúc nhất thời.
Đám người đang nhộn nhịp trên đường phố hoàn toàn yên tĩnh.
Võ giả, người đi đường, con buôn, vô số ánh mắt cùng nhau nhìn chằm chằm đầu hổ thú đỏ thẫm khí thế bất phàm, trong ánh mắt lấp lóe vẻ chấn kinh.
Trời của ta ơi!
Hổ thú Phong hệ phi hành cực hiếm!
Ngưu bức, quá ngưu bức!
Rất nhiều võ giả nhìn hổ thú đang cất bước đi, trong lòng trừ rung động, còn có hâm mộ thật sâu.
Trước một khách sạn.
Vân Phi Dương ôm Yến Sơn Tuyết từ trên người Đại Bạch nhảy xuống, nói:
– Đi ngoài thành nghỉ ngơi đi.
“Rống!”
Tật Phong Hắc Sí Hổ gầm nhẹ một tiếng, vũ dực huy động, chầm chậm bay lên rời đi.
Đám người đưa mắt nhìn hổ thú rời đi, lại thấy một nam một nữ tiến vào khách sạn, nhất thời nghị luận.
– Có thể cưỡi cực hiếm Tật Phong Hắc Sí Hổ, thân phận đôi nam nữ kia khẳng định bất phàm.
– Rất có thể là dòng chính Siêu nhất lưu!
– Trời ạ, thịnh hội đấu giá lần này vậy mà kinh động dòng chính Siêu nhất lưu thế lực!
– Ha ha ha, các nhất lưu thế lực cách xa vạn lý chạy đến đây sợ rằng sẽ khóc.
– Đúng thế, đến lúc đó, đôi nam nữ kia tham dự đấu giá, những đại gia tộc này khẳng định không có can đảm đấu giá.
Trong khách sạn.
Vân Phi Dương đang đặt phòng.
Bất quá, lúc đi đường cũng nghe rất nhiều võ giả bên ngoài nghị luận về mình.
– Dòng chính Siêu nhất lưu thế lực?
Tròng mắt Vân Phi Dương không ngừng chuyển động, nhếch miệng cười nói:
– Cái thân phận này không tệ, có thể cân nhắc giả mạo một chút.
Tên này lại có ý tưởng xấu.
Bất quá.
Chỉ bằng vào một đầu Tật Phong Hắc Sí Hổ còn rất khó khiến người ta tin tưởng không nghi ngờ.
Nhất định phải phải kế hoạch một phen.
Ngay tại thời khắc Vân Phi Dương trầm tư, sau lưng đột nhiên truyền đến âm thanh chưởng phong.
Rất đột nhiên, rất nhanh!
– Không tốt!
Vân Phi Dương kinh hãi, vô ý thức tránh né.
Nhưng vẫn muộn.
Một bàn tay nhỏ non mịn vòng qua trực tiếp đánh vào mặt hắn.
Thanh âm thanh thúy, lực đạo cũng không nặng, nhưng mà trong nháy mắt hiện ra dấu năm ngón tay.
Đột nhiên, Vân Đại Tiện Thần, bị người đánh mặt!
Đây quả thực là vô cùng nhục nhã!
– Móa!
Hắn phẫn nộ quay người, mắng:
– Tên nào…
Khi thấy rõ người phía sau là ai, âm thanh im bặt mà dừng, lúc này lộ ra vẻ mặt hết sức vui cười, nói:
– Trầm cô nương, thật đúng dịp, chúng ta vậy có thể gặp nhau ở đây, chẳng lẽ đây chính là duyên phận sao!
Yến Sơn Tuyết bên cạnh co giật khóe miệng.
Tên này chuyển từ phẫn nộ đến mỉm cười quá nhanh, tuyệt đối siêu việt cực hạn sự co giãn khuôn mặt của nhân loại a!
Là ai mà làm cho Vân Đại Tiện Thần bày ra vẻ mặt này đây?
Không phải ai khác.
Chính là Truyền Lệnh Sứ của Vạn Thế Đại Lục, Siêu siêu Nhất lưu Trầm gia – Trầm Tiểu Vũ!
Nàng hôm nay toàn thân váy trắng, cột tóc đuôi ngựa, trên gương mặt nhỏ phấn nộn đang ngòn ngọt mỉm cười.
Nhìn qua rất đáng yêu.
Nhưng Vân Phi Dương tuyệt sẽ không bị loại mỉm cười người và vật vô hại này mê hoặc!
Hắn thấy tiểu la lỵ này là ác ma!
– Nguyên lai là ngươi dịch dung.
Trầm Tiểu Vũ nâng cằm, nói:
– Ta còn tưởng rằng nhận lầm người đây.
Trong phòng khách.
Vân Phi Dương mỉm cười bưng trà đổ nước cho Trầm Tiểu Vũ.
Không có cách nào.
Đây chính là dòng chính của Siêu siêu Nhất lưu Trầm gia.
Tại Cuồng Nhân Cốc, chỉ bằng Chiến Đế lệnh nàng đưa cho mình đã để cường giả Chí Tôn Cảnh kiêng kị.
Nhất định phải nịnh bợ thật tốt bắp đùi siêu cấp như thế.
Mà.
Trầm Tiểu Vũ xuất hiện quá đúng lúc!
Đầu tiên.
Đan Tông cao thủ đang đuổi giết mình, tin tưởng, lấy thuật theo dõi của người kia, không cần bao lâu sẽ chạy tới.
Có nữ nhân này ở đây, cho tên kia một trăm cái lá gan cũng không dám động thủ!
Tiếp theo.
Mới vừa rồi còn đang suy nghĩ như thế nào mới có thể giả mạo Siêu nhất lưu gia tộc.
Bây giờ đến dòng chính của Siêu siêu Nhất lưu Trầm gia, mình có thể dựa vào nàng làm một màn kịch!
Cuối cùng.
Vân Đại Tiện Thần biểu hiện càng thêm ân cần.
“Uy.”
Trầm Tiểu Vũ phẩm một ngụm trà, hơi giận nói:
– Ta cho ngươi Chiến Đế lệnh, cũng không lâu lắm đã bị ngươi dùng xong, quá không biết trân quý rồi.
– Cái này…
Vân Phi Dương cũng rất xoắn xuýt.
Hắn chỉ lấy Chiến Đế lệnh ra hù dọa Chí Tôn của Tiết gia, cũng không có sử dụng, kết quả tự dưng biến mất.
– Còn có!
Trầm Tiểu Vũ thở phì phò nói:
– Đi qua lâu như vậy, ngươi mới đột phá đến Thối Cốt Kỳ tầng bảy, tốc độ quá chậm.
Vân Phi Dương khổ sở nói:
– Cái này mà còn chậm?
“Xoát!”
Trầm Tiểu Vũ từ trên ghế nhảy xuống.
Nàng chắp hai tay sau lưng, làm bộ dáng một tiểu đại nhân, nói:
– Theo ta được biết, trong số người dự thi lần thi đấu thiên tài này, Chân Long kỳ cường giả đã có mười tên trở lên!
Vân Phi Dương cả kinh.
– Nhiều như vậy?
Trầm Tiểu Vũ lườm hắn một cái.
– Cường giả Khai Khiếu kỳ cũng có ba tên!
Vân Phi Dương trợn mắt.
Lấy thực lực hắn bây giờ, có thể đánh một trận với cường giả Chân Long kỳ sơ kỳ, nhưng đối mặt Khai Khiếu kỳ, trừ phi vận dụng các loại át chủ bài, còn không rất khó chiến thắng!