Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 828
Hiệu quả và tốc độ khôi phục của Siêu cấp Hồi Nguyên Đan đã được nghiệm chứng.
Như Liễu Nhu nói, một khi buôn bán tại Tiểu Thần Giới, khẳng định sẽ gây nên oanh động to lớn!
Bất quá.
Bán giá bao nhiêu cho phù hợp?
Liễu Nhu nghĩ sâu tính kỹ, nói:
– Sư đệ, ít nhất cũng phải bán hai trăm linh thạch.
– 200 quá nhiều.
Vân Phi Dương lắc đầu, nói:
– Bán 100 thôi.
– Ít như vậy?
Liễu Nhu ngạc nhiên.
Hiệu quả mạnh như thế, Hoàng giai sơ cấp Hồi Nguyên Đan khôi phục nhanh đủ để sánh ngang Hoàng giai trung cấp Hồi Nguyên Đan.
Tác dụng của đan dược vô cùng rõ rệt.
Có thể trong thời khắc mấu chốt để võ giả thoát hiểm từ trong nghịch cảnh, hai trăm linh thạch đã tiện nghi lắm rồi.
Vân Phi Dương giải thích:
– Đan dược của Tiểu Thần Giới bị Đan Tông và các nhà buôn lớn lũng đoạn, chúng ta muốn cấp tốc mở thị trường, chỉ có thể đánh từ vụ giá cả.
Liễu Nhu gật đầu.
– Huống hồ.
Vân Phi Dương tiếp tục nói:
– Hoàng giai sơ cấp Hồi Nguyên Đan là đan dược nhập môn, tiêu phí chủ yếu là võ giả tầng dưới, giá cả quá cao sẽ để bọn hắn thấy mà chạy mất dép.
– Sư đệ.
Liễu Nhu cười khen:
– Ngươi suy nghĩ chu đáo.
Vân Phi Dương cười nói:
– Sư tỷ, tỷ cả ngày nghiên cứu lịch sử và đan dược, không biết sinh ý cũng bình thường.
– Tốt.
Liễu Nhu nói:
– Thì 100.
Hồi Nguyên Đan vốn gốc chỉ có bốn năm khỏa linh thạch, bán được một trăm linh thạch, cũng coi như bạo lợi.
Huống chi, Bách Thảo Đan Lô còn diễn sinh ra hai phần!
– Mẹ.
Vân Phi Dương xoa xoa tay, cười nói:
– Một khi đánh ra danh tiếng, ta chẳng phải ngày ngày ở nhà đếm linh thạch!
Liễu Nhu hỏi:
– Sư đệ, ngươi bán thế nào?
Vân Phi Dương nói:
– Trên đường tiến về Tuyết Vực, đi ngang qua thành trì thì sẽ vào trong rao hàng.
Hắn muốn tham gia thi đấu thiên tài, không thể tìm thành trì mở Đan Phường, cho nên, chỉ có thể vừa đi vừa bán.
“Phốc xích.”
Liễu Nhu che miệng cười nói:
– Ngươi không phải trở thành thần côn đi khắp hang cùng ngõ hẻm bán thuốc giả à.
Vân Phi Dương quyết định.
Trên đường đi một bên tu luyện bán đan dược, một bên thu thập Dung Nguyên Thảo, như thế, khi đến Tuyết Vực sẽ có thể kiếm được không ít linh thạch.
Ngẫm lại đã làm người ta kích động!
– A Nông!
Đột nhiên, Thần Thần hưng phấn chạy tới.
– Đại Bạch tỉnh rồi!
Tính theo thời gian Phi Dương đại lục, Tật Phong Kiếm Xỉ Hổ hôn mê ba ngày ba đêm.
Sau khi nó tỉnh lại, bộ lông màu trắng triệt để hóa thành màu xích hồng, chai cái răng nanh nhỏ loã lồ bên ngoài đã trở thành ngăm đen.
Màu lông thuế biến chỉ là bên ngoài.
Chân chính biến hóa vẫn là khí thế càng mạnh tràn ngập quanh thân, trong hai con ngươi thấu phát ánh sáng đỏ thẫm, nhìn qua dị thường lạnh lùng.
“Hô!”
Đại Bạch đứng lên.
Trên tứ chi thủy chung ngưng tụ ra Phong thuộc tính, cũng dần chuyển hóa thành màu đen.
“Rống!”
Nó ngửa đầu rống to, thân thể nhẹ nhàng run rẩy, cặp hắc sắc vũ dực phiêu dật xuất hiện trên lưng, cũng dần dần mở ra.
Ngẩng đầu ưỡn ngực, vũ dực mở ra, quả nhiên khí thế bất phàm, uy phong lẫm liệt!
Sau khi triệt để dung hợp tinh hạch.
Bộ lông Đại Bạch cải biến, nắm giữ hai cánh, thể trạng cũng lớn hơn trước một số.
Thực lực từ Phàm Giới cấp tám nhất cử bước vào đỉnh phong Linh thú!
Đỉnh phong Linh thú.
Ngang với Phá Toái cảnh đại viên mãn!
Đương nhiên.
Sau khi đi qua cải tạo, tiếp tục hấp thu thuần nguyên lực sẽ có một ngày trở thành Tinh Thú có thể so với Hư Không cảnh, thậm chí Thánh thú!
Cái này là triệt triệt để để thoát thai hoán cốt!
“Oa! Oa!”
Thần Thần hưng phấn vỗ tay.
– Đại Bạch đẹp trai quá!
Tiểu ny tử còn không có ý thức được đại lão hổ bị mình một mực khi dễ bây giờ đã có cảnh giới vượt qua nàng.
Chỉ là cảnh giới thôi.
Chứ nói đến chiến lực, Thần thú như Thần Thần ngược Đại Bạch dễ như trở bàn tay.
Liễu Nhu nói:
– Từ hôm nay trở đi, nó không còn là Tật Phong Kiếm Xỉ Hổ nữa mà trở thành Tật Phong Hắc Sí Hổ.
Vân Phi Dương còn cười nói:
– Xem ra, không thể gọi Đại Bạch nữa, đổi thành Đại Hắc đi.
– Đại Hắc?
Thần Thần lắc đầu.
– Thật khó nghe, vẫn gọi Đại Bạch đi.
“Oanh!”
Đột nhiên, phòng ốc sụp đổ, bụi đất tung bay.
“Phốc, phốc!”
Đại Bạch huy động hai cánh màu đen, dần dần bay ra, cũng rơi vào trước người Vân Phi Dương.
Nó thu hồi vũ dực, tứ chi cúi xuống, phục trên đất.
– Chủ nhân.
Thanh âm trầm thấp truyền ra.
Dung hợp tinh hạch của Tinh Thú đột phá đến Linh thú để nó không chỉ nắm giữ linh trí cao hơn, mà còn mở miệng nói tiếng người.
Vân Phi Dương nói:
– Ngươi có tư cách, theo ta dạo bước Tiểu Thần Giới.
Trong con ngươi Đại Bạch bộc lộ vẻ hưng phấn.
Nó tại chán ở Phi Dương đại lục rồi, nó muốn theo chủ nhân bay lượn trên bầu trời rộng lớn hơn!
“Xoát!”
Thần Thần đột nhiên nhảy lên, nói:
– Đại Bạch, bay lên!
“Phốc!”
Đại Bạch đứng dậy, mở hai cánh, nhẹ nhàng huy động hai lần, nói:
– Chủ nhân, mời lên!
“Haha.”
Vân Phi Dương cười nói:
– Khế ước thú của muốn dẫn ta trang bức, mang ta bay đây!
Nói rồi, nhảy tới.
Thân thể Đại Bạch sau khi thuế biến càng thêm cao to.
Vân Phi Dương và Thần Thần ngồi lên tuyệt không chen chúc.
– Sư tỷ.
Hắn vươn tay, nói:
– Tới đây.
Liễu Nhu khẽ giật mình, mặt bắt đầu nóng.
“Xoát!”
Nàng chưa kịp phản ứng, Vân Phi Dương đã nhảy xuống ôm nàng ngồi trên thân Đại Bạch.
Tên này!
Liễu Nhu hung hăng nguýt hắn một cái.
Vân Phi Dương chẳng biết xấu hổ cười cười, nói:
– Đại Bạch, bay lên!
“Phốc!”
“Phốc!”
Đại Bạch vung vẩy hai cánh, dần dần phóng lên trời xanh.
Có thể do lần đầu phi hành còn chưa thích ứng, tốc độ cũng không phải quá nhanh.
“Ừm?”
La Mục đang tu luyện nghe được trên không truyền đến âm thanh cánh vung vẩy, ngẩng đầu xem xét, nhất thời cả kinh hô:
– Ngọa tào, đó là cái gì?
Bọn người Vân Lịch ngẩng đầu theo.
Khi bọn hắn nhìn thấy một đầu hổ thú xích hồng sắc đang vung vẩy hai cánh phi hành giữa bầu trời, từng tên trợn mắt hốc mồm.
Tiểu Thần Giới.
Trong núi rừng rậm rạp.
Đại Bạch xuất hiện từ mặt đất phóng tới bầu trời.
Trải qua mấy ngày thích ứng, nó đã triệt để nắm giữ tốc độ, hóa thành một đạo lưu quang đỏ thẫm.
Dù một ít cường giả Hư Không cảnh cũng chưa chắc có thể đuổi được!
Vân Phi Dương ngồi trên lưng, sảng khoái vô cùng.
Đại Bạch triệt để biến hóa nắm giữ năng lực phi hành, đi đường rất thuận tiện.
– Chủ nhân.
Nhưng vào lúc này, Đại Bạch truyền đến thanh âm trầm thấp:
– Phía dưới có khí tức của một đầu hung thú rất mạnh, ta đánh một trận!
– Ừm?
Vân Phi Dương quét nguyên niệm qua thấy trong núi rừng phía dưới có một đầu Linh thú đỉnh phong.
Hắn cười nói:
– Đi thôi.
“Xoát!”
Đại Bạch cực tốc rơi xuống.
Chân trước hiện ra sắc bén móng vuốt, trong con ngươi lấp lóe vẻ lạnh lùng, phảng phất như một đầu đại bàng bắt giết thỏ rừng!
“Rống!”
Đỉnh phong Linh thú ý thức được nguy hiểm, phẫn nộ rống to, tiếp theo hướng qua một bên chạy trốn.
Đáng tiếc.
Tốc độ vẫn quá chậm.
Đại Bạch từ trên trời giáng xuống, tốc độ phi hành cực cao, dò xét trước khi xuất chân, hung hăng bắt lấy mục tiêu.
Móng vuốt sắc bén đâm vào da thịt!
“Rống!”
Đỉnh phong Linh thú thống khổ kêu thảm.
Thân thể nó bị Đại Bạch nâng lên đến không trung, máu tươi rơi lã chã, rất nhanh đã mất hết tư duy!