Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 797
Bên trong gian phòng nhộn nhạo xuân quang vô hạn.
Vân Phi Dương và Mục Oanh triền miên cùng một chỗ thể nghiệm sự việc tuyệt vời nhất thế gian.
Tiếng rên nhẹ ngẫu nhiên truyền ra.
Mục Oanh mặt đỏ tới mang tai che miệng, thẹn đến muốn chui đầu xuống đất.
Bất quá.
Cũng không có đáng sợ như Lâm tỷ tỷ nói nha.
Vân Phi Dương ôn nhu không chút nào đáng sợ, hiểu được vừa phải, hiểu được phải quan tâm nữ nhân dưới thân mình.
Nhưng lần đầu cùng Lâm Chỉ Khê lại bị tẩu hỏa nhập ma, mất đi lý tính, chỉ có vô tận đòi lấy, không có chút thương hương tiếc ngọc.
Nếu không.
Mục Oanh yếu đuối há có thể chịu nổi.
– Oanh Oanh.
Vân Phi Dương nói khẽ:
– Điều chỉnh tâm thần vận chuyển Nghịch Thiên Quyết.
Chính sự đã làm, chuyện quan trọng hơn cũng phải cần xử lý, nếu không thì không có ý nghĩa gì.
Mục Oanh không nói chuyện.
Nàng nỗ lực bình tĩnh tư duy, lặng yên đọc khẩu quyết Nghịch Thiên Quyết, cuối cùng vận chuyển đại tiểu chu thiên.
“Hưu!”
Qua trong giây lát, tâm thần Mục Oanh chấn động, trong thân thể bộc phát ra khí tức kỳ quái điên cuồng uẩn dục kinh mạch!
Đây là dấu hiệu Nghịch Thiên Quyết tấn thăng đến tầng mười hai cũng là cơ hội cải tạo kinh mạch và huyết dịch cho Mục Oanh.
Một khi đột phá, uẩn dục kết thúc.
Dù tiểu nha đầu hấp thu thiên địa thuộc tính hay tu luyện, tốc độ sẽ nhanh hơn trước rất nhiều!
Mà đây cũng là công hiệu của Nghịch Thiên Quyết tầng mười hai, một lần tẩy gân phạt tủy triệt để.
– Quả nhiên.
Cảm nhận được kinh mạch bên trong thân thể Mục Oanh thuế biến, Vân Phi Dương thầm nghĩ:
– Âm Dương kết hợp có thể thúc đẩy Nghịch Thiên Quyết tăng lên đến tầng mười hai!
Cùng Lâm Chỉ Khê kết hợp, Nghịch Thiên Quyết đề bạt tầng mười hai chỉ là suy đoán.
Bây giờ kết hợp với Mục Oanh, phát động được Nghịch Thiên Quyết đối phương đề bạt, đã đủ xác định.
– Sư tôn tiện nghi thật sự là người tốt, sáng tạo ra tâm pháp thích hợp ta như thế!
Vân Đại Tiện Thần cảm động muốn khóc.
Hắn đã quyết định.
Có thời gian, phải đi tìm Lương Âm, truyền thụ Nghịch Thiên Quyết cho nàng, sau đó trợ giúp đột phá đến tầng mười hai.
Ca không phải háo sắc.
Ca chỉ cho nữ nhân mình tăng cao tu vi càng nhanh thôi.
Vân Phi Dương tìm cho mình một lý do quang minh chính đại cho hành vi vô sỉ này.
Sau nửa canh giờ.
Nghịch Thiên Quyết của Mục Oanh thuận lợi tăng lên tới tầng mười hai, kinh mạch biến hóa, cảm ngộ đối với thiên địa càng mạnh.
Nàng rúc vào trong ngực Vân Phi Dương, gương mặt xinh đẹp vẫn chưa hết ửng hồng.
Nhớ tới một màn xấu hổ trước đó, nghĩ lại bản thân không khỏi phát ra tiếng rên, mặt Mục Oanh càng đỏ, hận không thể dùng đệm chăn che kín đầu.
Vân Phi Dương nói:
– Oanh Oanh, từ hôm nay trở đi, tu luyện tốc độ của muội sẽ nhanh hơn trước kia rất nhiều lần.
– A.
Mục Oanh đáp lại như tiếng muỗi kêu.
Vân Phi Dương còn quan tâm hỏi:
– Còn đau không?
– Có…có một chút.
Mục Oanh e thẹn đáp.
Lần đầu tiên của nữ nhân khó tránh đau đớn, dù Vân Đại Tiện Thần đã rất ôn nhu.
– Không có việc gì.
Vân Phi Dương nói:
– Chậm rãi sẽ quen thuộc.
Mục Oanh cũng không hiểu ý câu nói này của hắn, mà co rụt đầu lại, ngây ngốc hỏi:
– Muội…muội sẽ không mang thai đó chứ?
– Hẳn sẽ không dễ như vậy.
Vân Phi Dương đáp.
Người tu luyện võ đạo, sống càng lâu, sinh đẻ sẽ càng thấp, bởi vì đây là chế tài của trật tự thiên địa.
Thực ra.
Loại chuyện này không phải không đạo lý, dù sao, thọ nguyên của võ giả, động một tí là mấy trăm hơn ngàn, thậm chí trên vạn năm.
Nếu như bảo trì sinh đẻ bình thường, dựa vào lực sinh sôi nghịch thiên của nhân loại, đừng nói Tiểu Thần Giới, Thần Giới năm đó càng bự hơn cũng sẽ kín người hết chỗ.
Sinh linh càng nhiều.
Tư nguyên cũng khó có thể thăng bằng.
Một ít vị diện cực đoan, khi nhân khẩu đạt đến đỉnh điểm sẽ cố ý trong lúc nào đó khởi xướng chiến tranh đại quy mô để giảm bớt nhân khẩu.
Đương nhiên.
Chế tài sinh đẻ chỉ xuất hiện ở võ giả sau khi qua trăm tuổi, càng về sau, chế tài càng lợi hại. Mà Mục Oanh và Lâm Chỉ Khê còn rất trẻ, không bị hạn chế.
Các nàng không có vấn đề.
Vân Đại Tiện Thần có vấn đề!
Tuổi thật của tên này đã hơn một vạn năm, tự nhiên khó thoát trật tự thiên địa chế tài, muốn để cho nữ nhân mình thụ thai, phi thường khó khăn, đường dài dằng dặc.
Hắn chỉ có thể càng thêm nỗ lực.
Dù sao chỉ là hạn chế sinh đẻ đến hạn mức cao nhất chứ không có tuyệt dục, nói không chừng nhất thương trúng đích, việc này ai có thể nói trước.
Lại nói.
Còn có thể uống thuốc.
Nếu như tìm được Sinh Dục Quả đoạt thiên địa tạo hóa, không chỉ có thể có hài tử, sẽ còn để thiên tư của đứa bé càng cường đại.
Vân Đại Tiện Thần từng nghĩ, mình xuất sinh có lẽ do phụ mẫu ăn Sinh Dục Quả, không phải vậy, tại sao lại đẹp trai kinh thiên, ưu tú khiếp quỷ thần như thế!
Sau khi triền miên.
Thể xác tinh thần Mục Oanh rã rời, rất nhanh đã ngủ.
Vân Phi Dương lặng lẽ đứng dậy, mặc quần áo tử tế, ra khỏi phòng.
– Ta có Hậu Thổ thuộc tính.
Đi trên đường, Vân Phi Dương âm thầm quan sát thân thể.
Âm Dương kết hợp, Mục Oanh đạt được lợi ích, tên này cũng có chỗ tốt, chính là dung hợp thuộc tính của đối phương.
Trong đan điền Vân Phi Dương có thể gọi là món thập cẩm, có Tử Dương khí, có Lôi hệ, có Băng hệ, có Địa Hỏa, bây giờ lại thêm Hậu Thổ.
Tuy không có mang cho hắn tính trợ giúp thực chất trong giao chiến, nhưng thuộc tính càng nhiều, khẳng định sẽ càng tốt.
– Về sau, lĩnh ngộ thiên địa pháp tắc càng sâu, chắc sẽ có sự giúp đỡ rất lớn.
Mấy ngày kế tiếp.
Sau khi Vân Phi Dương tu luyện sẽ đi tìm Mục Oanh, điều này khiến tiểu ny tử bất lực chống đỡ, sau cùng lấy tu luyện làm lý do, cự tuyệt gặp mặt.
– Tốt thôi.
Vân Đại Tiện Thần mất hứng rời đi.
Lâm Chỉ Khê và các nàng Lương Âm vẫn còn đang tu luyện, hắn không có ý quấy rầy, chỉ có thể tiến về Hạ Lan thành.
Từ khi Ma Linh Tộc đổi qua tu võ đạo, dựa theo thời gian bình thường để tính, đã đến bảy tám năm, hắn cần hỏi thăm một chút.
Trong cung điện tráng lệ.
Phá Đa La và Thác Bạt Lưu bảy Linh Hoàng nhao nhao yết kiến.
Vân Phi Dương ngồi trên ghế quốc sư, cười nói:
– Những năm gần đây, các ngươi tu luyện thế nào?
– Quốc sư.
Phá Đa La gãi gãi đầu cười nói:
– Ta đã đột phá đến Vũ Thần.
Sáu Hoàng khác cũng nói cảnh giới của mình ra, bình quân thực lực cũng đều đến nửa bước Vũ Thần.
– Nhanh như vậy?
Vân Phi Dương kinh ngạc.
Thác Bạt Lưu hắc hắc cười một tiếng, nói:
– Vẫn do thế giới của quốc sư có linh khí mạnh, nếu không, chúng ta sẽ không đề cao nhanh như vậy.
Các Linh Hoàng khác gật đầu.
– Ừm.
Vân Phi Dương nói:
– Lui ra đi.
Bảy đại Linh Hoàng lui ra cung điện, khi bọn hắn vừa mới rời đi, Vân Phi Dương đã ôm Hạ Lan Phi, cười nói:
– Cảnh giới của nàng thì sao?
Hạ Lan Phi không trả lời, nàng ngồi trong ngực hắn, cười nói:
– Chàng tới đây đâu phải muốn hỏi cái này.
“Ây.”
Vân Phi Dương có chút cứng ngắc.
Hạ Lan Phi nhẹ nhàng nâng ngọc thủ khoác vai hắn, vũ mị ôn nhu nói:
– Đi tẩm cung.
Vân Phi Dương ôm nàng, nhanh chân đi vào tẩm cung.
Không thể không nói.
Hạ Lan Phi thân là Linh tộc, không có bảo thủ và rụt rè của nữ hài nhân loại, lúc triền miên càng chủ động, càng muốn mạng người!
Sau khi mây mưa.
Hạ Lan Phi chải chuốc tóc xanh lộn xộn, nói:
– Linh tộc chúng ta bây giờ có sáu trăm Vũ Thánh, 10 ngàn Vũ Hoàng, 200 ngàn Vũ Vương, hơn hai trăm vạn Vũ Tông.
Vân Phi Dương ngạc nhiên hô:
– Ngưu như vậy?