Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 758
Trong không gian giới chỉ của Cuồng Ngạo Thiên để rất nhiều đao chẻ củi, đều là những cái Đấu Đại Đảm đã từng sử dụng.
Nát một thanh không có việc gì.
Còn có rất nhiều!
Nhưng làm thành viên Cuồng Tông, sống lưng cuồng ngạo không thể nát, không thể đoạn!
– Đạm Đài Liễu.
Cuồng Ngạo Thiên thản nhiên nói:
– Lão gia hỏa ngươi còn chưa chết.
“Hừ.”
Đạm Đài Liễu lạnh lùng nói:
– Tiểu tử, bàn về bối phận, ngươi cần phải xưng ta một tiếng thúc bá.
Thái thượng Trưởng lão Y Kiếm Thính Vũ các này cùng một thời đại với tông chủ Cuồng Tông đời trước.
– Thúc bá?
Cuồng Ngạo Thiên cười nói:
– Ta sợ kêu thế sẽ để ngươi giảm thọ.
– Bớt nói nhảm.
Đạm Đài Liễu thản nhiên nói:
– Trưởng lão Cuồng Tông ngươi giết đại đệ tử Y Kiếm Thính Vũ các ta, món nợ này nhất định phải tính.
– Tính thế nào?
Cuồng Ngạo Thiên hỏi lại.
Hắn rất muốn động thủ, nhưng cũng biết, thực lực người này mạnh hơn mình một chút, không dùng sức mạnh được.
Đạm Đài Liễu nói:
– Giết người thì đền mạng.
“Ha ha.”
Cuồng Ngạo Thiên cười lạnh nói:
– Lão gia hỏa, ngươi dám đụng đến người Cuồng Tông ta, ta và Y Kiếm Thính Vũ các các ngươi không chết không thôi!
Không hổ là Tông Chủ Cuồng Tông.
Câu nói này vô cùng bá khí!
– Còn có.
Cuồng Ngạo Thiên âm u cười một tiếng.
– Nếu một tên Hóa Thần đại viên mãn luôn tìm cách âm Y Kiếm Thính Vũ các, các ngươi có thể chịu được sao?
Đạm Đài Liễu khẽ nhíu mày.
Nếu như quang minh chính đại tranh đấu, hắn không sợ Cuồng Ngạo Thiên, nhưng nếu tên này muốn chạy, sau đó giở trò thì phiền phức.
“Hừ!”
Trưởng lão Liệt Diễm Tông đi tới, lạnh lùng nói:
– Cuồng Ngạo Thiên, ngươi còn cho rằng hôm nay mình có thể bình yên vô sự rời đi?
– Ồn ào.
Cuồng Ngạo Thiên vung tay lên, thuần nguyên lực mạnh mẽ bạo phát trực tiếp đánh vào trước ngực Trưởng lão Liệt Diễm Tông, đánh bay hắn ra rất xa.
Người khác thấy thế, khóe miệng co giật.
Không hổ là Hóa Thần đại viên mãn, nhẹ nhõm đánh bay võ giả vừa bước vào Hóa Thần cảnh.
– Đám trưởng lão các ngươi không có tư cách nói chuyện trước mặt bản Tông chủ.
Cuồng Ngạo Thiên thu tay lại, trong ánh mắt hiện ra vẻ ngạo nghễ.
Mọi người tức giận.
Nhưng nghĩ tới thực lực của hắn, từng tên ngậm miệng không nói.
Cuồng Ngạo Thiên nói:
– Lão gia hỏa, các ngươi huy động nhân lực dẫn ta tới Tinh Vân Các, không phải muốn khi dễ Cuồng Tông ta sao?
– Được.
Hắn đột nhiên chỉ về phía Vân Phi Dương, nói:
– Tên này chính là đệ tử mới tấn cấp của Cuồng Tông ta, các ngươi muốn khi dễ thì có thể đi khi dễ hắn.
– Gì đây trời?
Vân Phi Dương trợn mắt.
Đây là việc giữa đám cường giả các ngươi, sao kéo lên trên người của ta rồi.
Cuồng Ngạo Thiên nói thế khiến cho nội thành võ giả đều tập trung vào Vân Phi Dương, trong ánh mắt toát ra khinh thường.
Một phàm nhân.
Hay tam đại đệ tử Cuồng Tông thì có cái gì để khi dễ.
Những cường giả Hư Không cảnh, thậm chí Hóa Thần cảnh đều không để Vân Phi Dương vào mắt.
Xác thực.
Lấy thực lực Vân Phi Dương bây giờ, thật không có năng lực khiêu chiến cùng cường giả Hư Không cảnh.
Nhưng hắn rất khó chịu khi nghe Đạm Đài Liễu lạnh lùng nói:
– Hắn? Quá yếu.
Ngọa tào.
Xem thường ta!
Vân Phi Dương lạnh lùng phản bác:
– Ta quả thật rất yếu nếu đứng trước mặt đám lão gia hỏa các ngươi, nhưng so với đệ tử trong tông môn các ngươi thì chính là nhân tài kiệt xuất!
“Ha ha ha!”
– Khẩu khí tên này thật cuồng!
Rất nhiều cường giả cười rộ lên, mà đám đệ tử theo trưởng bối đến đây cũng cười lạnh không thôi.
– Không tin?
Vân Phi Dương nhún nhún vai, nói:
– Có thể phái đệ tử ưu tú nhất của các ngươi xuất chiến, xem ta ngược bọn họ thế nào.
“Hừ.”
Một để đến từ Y Kiếm Thính Vũ các đứng từ xa lạnh lùng khinh bỉ.
– Một Phàm nhân rác rưởi cũng dám lớn lối.
Người này tên Lan Vũ.
Tam đại đệ tử Y Kiếm Thính Vũ các, tu vi Thối Cốt Kỳ tầng năm, thực lực có thể so với đệ tử hạch tâm đỉnh phong của Linh Tiêu Phái.
– Ngươi đi.
Vân Phi Dương ngoắc ngoắc tay, lớn lối nói:
– Lăn ra đánh với ta một trận.
Ánh mắt Lan Vũ lấp lóe tức giận.
Nhưng vẫn nhìn về phía Lăng Tiêu Thần cùng thái thượng Trưởng lão của mình, dù sao cũng phải để bọn hắn đồng ý.
– Như vậy đi.
Cuồng Ngạo Thiên nói:
– Đệ tử các tông ở hiện trường, nếu có ai có thể chiến thắng đệ tử Cuồng Tông ta, Cuồng mỗ tự phế võ công tại chỗ, mặc cho các ngưới xử lý!
– Thật chứ?
Ánh mắt Đạm Đài Liễu sáng lên.
Cuồng Ngạo Thiên cười lạnh nói:
– Cuồng Ngạo Thiên ta, nhất ngôn cửu đỉnh.
– Không phải chứ.
Vân Phi Dương lộ vẻ mặt đau khổ nói:
– Tông Chủ, đánh bạc này lớn quá, ta không dám chiến đâu.
– Tông Chủ!
Mấy người Đậu Tất cũng gấp.
Đạm Đài Liễu sợ Cuồng Ngạo Thiên đổi ý, nói ngay:
– Đã như vậy, để đệ tử Y Kiếm Thính Vũ các ta đến lĩnh giáo thực lực đệ tử quý tông một chút.
Nói rồi, vung tay lên.
Lan Vũ tuân lệnh, sát khí đằng đằng đi tới.
Võ giả đến thảo phạt Cuồng Tông hiển nhiên không ngờ Cuồng Ngạo Thiên sẽ cuồng đến nổi để đệ tử xuất chiến, đánh bạc tự phế võ công.
Phải biết.
Tự phế võ công chẳng khác nào tự sát! Ván cược này không phải lớn bình thường đâu!
Hơn nữa, hắn còn dám ký thác vào một tên gà mờ mới vừa gia nhập Tiểu Thần Giới hai năm mà thôi.
– Tông Chủ Cuồng Tông thật cuồng a!
– Nói nhảm, Cuồng Tông nổi danh đi tìm đường chết, hắn thân là Tông Chủ, có thể chơi tiền đặt cược dạng này cũng quá bình thường!
– Vân Phi Dương mới tiến vào Tiểu Thần Giới hai năm, sao đánh lại đệ tử Y Kiếm Thính Vũ các!
Rất nhiều võ giả nghị luận.
Vào lúc này, Vân Phi Dương và Lan Vũ đã đứng trên võ đài.
– Đệ tử Y Kiếm Thính Vũ các, thực lực Thối Cốt Kỳ, hắn có thể chiến thắng?
Yến Lâm Phong nghi vấn.
Yến Sơn Tuyết im lặng.
Trong suy nghĩ của nàng, thiên tư Vân Phi Dương rất tốt, hai năm qua khẳng định càng mạnh nhưng tuyệt đối không thể rung chuyển Thối Cốt Kỳ, dù sao cũng còn kém rất nhiều cảnh giới.
Đế Hoàng Đồ đứng xa xa, lắc đầu.
Hắn cũng đến từ Phàm Giới, nhờ sự chăm sóc của Lưu Vân Cốc, trưởng thành cực nhanh, nhưng rõ ràng tuyệt đối không thể quyết đấu với các đại đệ tử của thập đại tông môn.
– Tiểu tử.
Lan Vũ đứng trên đài, tiêu sái rút ra bội kiếm sau lưng, thản nhiên nói:
– Y Kiếm Thính Vũ các ta từ trước đến nay lấy kiếm xưng danh, giao đấu cũng sẽ dùng kiếm, cho nên, ngươi lấy binh khí ra đi.
“Úc.”
Vân Phi Dương vung tay lên, đao chẻ củi xuất hiện.
” “
Mọi người sụp đổ.
Y Kiếm Thính Vũ các người ta dùng bội kiếm đều có chất liệu thượng đẳng, ngươi xuất ra thanh đao chẻ củi phổ thông, không phải đang diễn hài đó chứ?
“Xoát!”
Nhưng Vân Phi Dương treo đao chẻ củi bên hông, hắn nắm quyên đầu, cười nói:
– Có thể bắt đầu chưa?
Tên này lấy ra đao chẻ củi chỉ để biểu tượng, hắn vẫn muốn dùng tay không tấc sắt hơn.
“Hừ.”
Lan Vũ khinh thường nói:
– Tới đi.
“Xoát —— “
Vân Phi Dương đột nhiên xông lên, nắm tay phải ngưng tụ tử sắc Cuồng Khí, cũng thi triển ra Cuồng Nộ Quyền.
Không có bất kỳ chiêu thức xa hoa nào cả.
Một quyền rất trực tiếp.
– Một trăm trọng thuần nguyên lực?
– Phốc…haha, tên này!
Khi mọi người nhìn ra được lực kình ẩn chứa trong một quyền của Vân Phi Dương, nhịn không được cười rộ lên.
Một trăm trọng mặc dù không tệ nhưng trước mặt đệ tử Y Kiếm Thính Vũ các, thật sự là yếu đến đáng thương.
Lan Vũ cười lạnh không thôi, gà mờ này thì dù mình không dùng binh khí cũng có thể nhẹ nhõm miểu sát.
“Xoát!”
Hắn bước ra một bước, cổ tay rung lên, trường kiếm vẽ ra từng mảnh kiếm quang, nhìn qua cực kỳ lộng lẫy.
Nhưng.
Vào lúc này, một quyền không có tý uy hϊế͙p͙ nào của Vân Phi Dương oanh đến phá nát toàn bộ kiếm quang.
Lan Vũ đang cười lạnh ngạc nhiên.
Sau một khắc.
Thuần nguyên lực cuồn cuộn tựa như bài sơn hải đảo ầm vang áp xuống, cường độ từ một trăm trọng, trong nháy mắt tăng vọt đến một ngàn trọng!
– Không tốt!
Tâm thần Lan Vũ hãi nhiên.
Đáng tiếc.
Tốc độ Vân Phi Dương quá nhanh, quyền phong lạnh lùng đã đánh tới!
Hắn mặc dù ngửi được mùi nguy hiểm nhưng vô lực trốn tránh, chỉ có thể giơ kiếm, kiên trì đón đỡ!