Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 757
Nhị lưu thế lực Tinh Vân Các trong một ngày ngắn ngủi đã tụ tập rất nhiều cường giả.
Trừ bỏ Y Kiếm Thính Vũ các cùng Liệt Diễm Tông nằm trong thập đại tông môn, còn có rất nhiều đại gia tộc nhất lưu.
Hư Không cảnh đại viên mãn không ít hơn 30 người, cường giả Hóa Thần cảnh cũng có hơn mười.
Đội hình hào hoa như thế vì cái gì? Tất cả đều nhằm vào Cuồng Tông.
Xác thực mà nói.
Bọn họ đang thảo phạt Cuồng Tông!
Nói thật.
Cuồng Tông luôn luôn tìm đường chết địch không ít người, chí ít cũng kết thù với sáu bảy thế lực trong thập đại tông môn.
Trước đây không lâu.
Tả Tư Âu đi ngang qua một tòa thành trì, sau đó giao thủ với đại đệ tử Y Kiếm Thính Vũ xuất thế lịch luyện, sau cùng chém giết người ta.
Nguyên nhân mặc dù là đại đệ tử họ ỷ vào thân phận, lấy mạnh hϊế͙p͙ yếu, khi nam phách nữ nhưng vẫn khiến Y Kiếm Thính Vũ các giận dữ không thôi.
Bọn họ phái ra ba cường giả Hư Không cảnh đại viên mãn bắt giữ Tả Tư Âu, nhốt vào Tinh Vân Các.
Vì cái gì nhốt ở Tinh Vân Các?
Bởi vì tổng đà tông môn của Y Kiếm Thính Vũ các rất thần bí, ngoại nhân không được biết.
Vì bảo trì cảm giác thần bí.
Cường giả Y Kiếm Thính Vũ các quyết định nhốt Tả Tư Âu tại Tinh Vân Các, cũng triệu tập rất nhiều thế lực cùng nhau thảo phạt Cuồng Tông.
Cuồng Tông gây địch không ít người.
Có Y Kiếm Thính Vũ các dẫn đầu, thậm chí, không cần thuyết phục đã được rất nhiều người ủng hộ.
Tinh Vân Các, phòng nghị sự.
Rất nhiều cường giả các tông môn tề tụ, một Trưởng lão Liệt Diễm Tông cho ý kiến.
– Chúng ta cùng ra tay, dù Cuồng Ngạo Thiên cho là Hóa Thần cảnh đại viên mãn cũng chưa chắc chịu nổi!
– Không sai!
Trưởng lão Lưu Vân Cốc đồng ý.
Lực lượng một cá nhân chung quy có hạn, chúng ta đến rất nhiều cường giả, đồng loạt ra tay còn không trị được hắn?
– Chư vị xin yên tâm.
Lăng Tiêu Thần cười nói:
– Thái thượng Trưởng lão Y Kiếm Thính Vũ các ta đã xuất quan, đang trên đường đến đây.
Mọi người vui vẻ.
Thái thượng Trưởng lão Y Kiếm Thính Vũ các mấy trăm năm trước đã đạt tới Hóa Thần đại viên mãn, có hắn tọa trấn, đối phó Cuồng Ngạo Thiên không thành vấn đề.
“Haha.”
Trưởng lão Liệt Diễm Tông cười nói:
– Có cường giả thế hệ trước giữ chân Cuồng Ngạo Thiên, chúng ta có thể yên tâm, mấy tên đệ tử còn lại đã không thành vấn đề.
– Liệt trưởng lão, mấy tên đệ tử của Cuồng Tông không cần đến chúng ta xuất thủ, môn hạ đệ tử đủ để giải quyết rồi.
Trưởng lão Lưu Vân Cốc cười nói.
– Ta nghe nói, phàm nhân gọi Vân Phi Dương hiện tại là đệ tử Cuồng Tông, hẳn sẽ đến đây.
Nói đến Vân Phi Dương.
Mọi người mới nhớ tới hai năm trước, thiên tài Phàm Giới biểu hiện kinh diễm, không biết hôm nay đã đột phá đến Vũ Thần chưa.
Vũ Thần?
Quá xem thường Vân Phi Dương rồi, người ta hiện tại đã là cường giả Phá Toái cảnh Tố Thể Kỳ tầng một!
Người khác càng coi thường hắn.
Vân Phi Dương cầu còn không được.
Hắn thích giả heo ăn thịt hổ, ưa thích dùng thực lực hung hăng đánh mặt đám cường giả tự cho là đúng này.
– Vân Phi Dương, ngươi nhất định phải tới!
Trong ánh mắt một nam tử đứng sau lưng Trường lão Lưu Vân Cốc lấp lóe chiến ý.
Người này chính là Quân Chủ Đế Vương đại lục khảo nghiệm cùng với Vân Phi Dương năm đó, Đế Hoàng Đồ.
Nếu như không phải Vân Phi Dương, trong vòng khảo nghiệm thứ hai, hắn tuyệt đối sẽ trở thành mục tiêu tranh cướp của rất nhiều thế lực.
Hai năm nay.
Đế Hoàng Đồ từ Vũ Thần cảnh đạt tới Vũ Thần đại viên mãn, nắm giữ sáu mươi lăm trọng thuần nguyên lực!
Trong các đệ tử Lưu Vân Cốc, không tính xuất sắc nhất.
Nhưng tuyệt đối là tiến bộ thần tốc nhất, đã được Lưu Vân Cốc liệt vào hàng thiên tài trọng điểm bồi dưỡng.
Lần này thảo phạt Cuồng Tông dẫn hắn đến đây để hắn thấy chút việc đời.
Đế Hoàng Đồ đã từng là Quân Vương, có tự tin tuyệt đối, nhưng trong Long Môn khảo nghiệm, Vân Phi Dương hoành không xuất thế để hắn có phần bị đả kích.
Cho nên.
Hắn rất chờ mong tên kia tới đây.
Nếu thế thì có thể đường đường chính chính đánh cùng hắn một trận, chứng minh cho cường giả Tiểu Thần Giới biết, mình mới là thiên tài mạnh nhất Phàm Giới!
Lại nói Vân Phi Dương.
Giờ phút này hắn theo Cuồng Ngạo Thiên đã mấy ngày đường, đi vào địa bàn Tinh Vân Các – Tinh Vân thành.
Vừa mới vào thành, võ giả của các thế lực tiềm phục khắp nơi trong chỗ tối nhao nhao sinh động.
Chắc do biết đại sự sắp phát sinh, nên trên đường phố Tinh Vân thành không có một ai, chỉ có gió nhẹ thổi, lộ ra tĩnh mịch âm trầm.
“Đạp!”
“Đạp!”
Cuồng Ngạo Thiên đi trên đường phố, mỗi khi bước một bước đều sẽ khiến cho bầu không khí nội thành trở nên ngột ngạt thêm.
Lúc này đừng nói phàm nhân, dù cường giả Phá Toái cảnh đều sẽ bị khí thế áp bách đến nổi hô hấp khó khăn.
– Thật mạnh.
La Mục đi theo phía sau, nhìn bóng lưng Cuồng Ngạo Thiên, trong ánh mắt lấp lóe vẻ sùng bái.
Vân Lịch ngược lại, không có cảm giác gì.
Không thể phủ nhận, Cuồng Ngạo Thiên rất mạnh, nhưng so với hắn đã từng là Thần, còn kém xa lắm.
Vân Phi Dương lặng yên phóng thích nguyên niệm bao phủ thành trì, lưu ý nhất cử nhất động của đám võ giả chỗ tối.
– Người không ít.
– Từ trang phục ra xem thì không chỉ một thế lực!
– Có chút phiền toái.
– Hửm?
Đột nhiên, Vân Phi Dương phát hiện Yến Sơn Tuyết, sau đó cười nói:
– Có thể gặp nàng ở chỗ này, thật có duyên a.
Hữu duyên?
Yến Sơn Tuyết nếu như biết thế, khẳng định sẽ trợn mắt.
s
Rất nhanh.
Mọi người đi vào nội thành, nơi đó có một đài cao, trên đài dựng một tấm ván lớn, phía trên cột một lão giả.
Tả Tư Âu!
Xác thực mà nói.
Đây là mồi câu dẫn dụ Cuồng Tông.
Cuồng Ngạo Thiên nhìn thấy Trưởng lão nhà mình bị trói trên đài cao, ánh mắt dần dần âm lãnh.
Hắn đè ép lửa giận, quát:
– Y Kiếm Thính Vũ các, Liệt Diễm Tông, Lưu Vân Cốc, Cuồng Tông ta tới rồi.
Một câu.
Phát ra khí thế khiến người ta sinh ra sợ hãi!
Tông Chủ ngày thường tùy tiện, dù bị tạc một thân cứt đái cũng có thể thản nhiên đối mặt, nhưng bây giờ đã động nộ.
“Xoát xoát!”
Mấy chục cường giả núp trong bóng tối xuất hiện, bao quanh bọn người Cuồng Ngạo Thiên.
Lăng Tiêu Thần đứng trên đài cao, cười nói:
– Cuồng Tông chủ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ.
Cuồng Ngạo Thiên chỉ Tả Tư Âu, nói:
– Ngươi trói?
Lăng Tiêu Thần đáp:
– Không sai…
Lời còn chưa dứt, Cuồng Ngạo Thiên đã đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, ánh mắt lóe sát cơ khiếp người, âm lãnh khẽ nói:
– Chết!
“Hô!”
Đao chẻ củi xẹt qua một đạo lưu quang.
Lăng Tiêu Thần trong nháy mắt ngửi thấy khí tức tử vong, hắn hoảng sợ hô:
– Quá…
“Xoát!”
Một thân ảnh bay ra từ chỗ tối, cùng lúc đó mang theo kiếm khí cường đại khiến không gian dập dờn!
Hắn là thái thượng Trưởng lão của Y Kiếm Thính Vũ các, cũng là tồn tại quản thúc Cuồng Ngạo Thiên.
Cường giả Hóa Thần đại viên mãn này vung ra một kiếm, hình thành kiếm khí phảng phất như nắm giữ khí thế vắt ngang đại hải.
“Bành!”
Kiếm khí đánh vào đao chẻ củi truyền đến một tiếng bạo hưởng, toàn bộ sàn nhà trên đường phố đều bị chấn nát.
Lại nhìn Cuồng Ngạo Thiên.
Hắn đứng yên tại chỗ, đao chẻ củi đã vỡ vụn, tên thái thượng Trưởng lão kia cách hắn ba trượng.
Lăng Tiêu Thần thì bị đánh bay ra xa hơn mười trượng, sắc mặt tái nhợt thở dốc, nếu như không phải thái thượng Trưởng lão xuất hiện kịp thời, hắn đã chết.
“Xong!”
La Mục cùng Vân Lịch sụp đổ.
– Đao chẻ củi do Tông Chủ đời thứ nhất lưu lại, đại biểu vũ khí biểu tượng Cuồng Tông ta, đã nát!
Đậu Tất nói:
– Không có việc gì.
– Không sao?
Hai người giật mình.
Đậu Tất nói:
– Còn có.
“Xoát!”
Cuồng Ngạo Thiên tiện tay vung lên, trong tay lại xuất hiện một thanh đao chẻ củi hoàn toàn mới.
La Mục và Vân Lịch xém chút ngã quỵ.
Đại gia ơi.
Đao chẻ củi – biểu tượng đại biểu của Cuồng Tông ta cũng quá nhiều, quá không đáng tiền đi a.