Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 745
Bên trong Cuồng Nhân Cốc có thế lực như Cuồng Tông cũng có rất nhiều tán tu.
Bọn họ có người trốn tránh cừu gia truy sát, có người muốn tránh thế, có thể nói tốt xấu lẫn lộn.
Trong Mê Vụ Sơn Lâm có bóng người ẩn hiện, chính là tán tu Cuồng Nhân Cốc.
Bọn họ tới đây là khi dễ bọn người Vân Phi Dương, bởi vì đây là quy củ.
Tại Tiểu Thần Giới.
Không phải ai cũng có thể tiến vào Cuồng Nhân Cốc, nhất định phải trải qua các loại khảo nghiệm trong Mê Vụ Sơn Lâm.
Cái gọi là khảo nghiệm.
Thường thường là võ giả trong cốc sẽ tiềm phục trong Mê Vụ Sơn Lâm, bất chợt đánh lén bất ngờ đối với người ngoại lai.
Bọn họ sẽ không hạ tử thủ nhưng sẽ ngược mục tiêu mất đi năng lực hành động, sau đó ném ra bên ngoài.
Rất nhiều võ giả tiến vào Mê Vụ Sơn Lâm, trải qua mấy lần khảo nghiệm mới có thể tiến nhập, mà loại khảo nghiệm này còn có một cái tên khác, Săn Bắt.
Võ giả Cuồng Nhân Cốc là thợ săn, kẻ ngoại lai tiến vào Mê Vụ Sơn Lâm là con mồi.
Ngày hôm nay.
Cuồng Tông đệ tử mới tấn cấp đi vào.
Nhóm tán tu của bọn họ nhất thời sinh động, cũng xem ở mặt mũi Cuồng Tông, đặc biệt chiếu cố, tập hợp đến trăm người.
Từng người đều là Vũ Thần đại viên mãn trở lên, thậm chí có 20 cường giả Tố Thể Kỳ.
Nói cách khác.
Mê Vụ Sơn Lâm phạm vi không đủ trăm dặm ẩn núp trăm tên thợ săn, bọn họ núp trong bóng tối, nhìn chằm chằm bảy con mồi.
– Đám tiểu thái điểu này chắc có thể xông qua.
Cuồng Ngạo Thiên đứng trước cốc khẩu, trên mặt mang theo mỉm cười.
Đậu Tất nói:
– Tông Chủ, tìm đến 100 tên, có phải hơi ác?
– Đúng vậy, ngài không thể khi dễ các sư đệ như vậy chứ.
Lam Sấu và Hạng Cô cũng nhìn không được.
Phải biết.
Bọn họ lần đầu tiến vào Mê Vụ Sơn Lâm, thợ săn khi dễ mình chỉ có ba đến năm người, sau cùng bị ngược không thấy trời nam đất bắc.
100 người!
Mỗi người phun một bãi nước miếng cũng có thể dìm bọn hắn chết.
– Các ngươi biết cái gì.
Cuồng Ngạo Thiên nói:
– Ta đang khảo nghiệm bọn hắn.
Ba người bĩu môi.
Tông Chủ thật là, cả ngày lấy khảo nghiệm và ma luyện để làm lý do, kì thực cũng là người cuồng ngược đãi!
Mê Vụ Sơn Lâm.
Bọn người Vân Phi Dương cũng không biết mình đã thành con mồi trong mắt trăm tên thợ săn, vẫn cẩn thận từng li từng tí tiến lên.
“Xoát!”
Đột nhiên, trên không truyền đến phong thanh.
Một tấm lưới lớn rơi xuống.
“Xoát!”
Độc Cô Cần kịp thời phát hiện, Thái Thường Kiếm ra khỏi vỏ, một đạo kiếm quang lấp lóe, lưới lớn rơi xuống, nhất thời bị trảm nất.
– Móa!
La Mục mắng:
– Chúng ta trở thành con mồi rồi!
Nhưng vào lúc này, trên một cây đại thụ sau lưng, hai cái bóng người nhảy xuống, ngưng tụ thuần nguyên lực, mở toan mê vụ ra!
“Bành bành!”
Vân Phi Dương xông lên, song quyền vung ra, nhất thời đánh bay hai tên Vũ Thần đại viên mãn ra ngoài.
– Cái đệch!
Trong một chỗ tối, tên võ giả bị Vân Phi Dương đánh bay ra ngoài vịn cánh tay, nhe răng toét miệng nói:
– Thuần nguyên lực của tiểu tử kia thật mạnh.
– Con mồi có chút cứng rắn!
Một võ giả khác cũng không chịu nổi, xương sườn hắn cũng bị đánh gãy mấy cái.
Mẹ trứng.
Không hổ là đệ tử Tông Chủ Cuồng Tông nhìn trúng, chỉ phần thực lực này chí ít đã có thể chống lại cường giả Tố Thể Kỳ tầng ba đến tầng năm.
“Xoát!”
“Xoát!”
Trong núi rừng mê vụ lượn lờ, từng đạo bóng người ở xung quanh khi thì xuất hiện, khi thì biến mất.
Bọn họ không xuất thủ.
Mà cố ý hù dọa bọn người Vân Phi Dương.
– Phi Dương ca, không ít người nha.
La Mục thô sơ giản lược tính toán, nói:
– Ít nhất cũng phải hơn hai mươi người.
– Chúng ta đi.
Vân Phi Dương không để ý bóng người đang lấp lóe, tiếp tục mang theo tất cả mọi người tiến lên.
Bất quá.
Nếu người có tầm quan sát một mực nhìn hắn, nhất định sẽ thấy, mỗi khi Vân Phi Dương đi một bước, ngón tay sẽ hơi run rẩy một chút.
Cùng lúc đó.
Dưới chân hiện ra nhàn nhạt lỗ khảm.
Đáng tiếc.
Mê vụ bao phủ, trăm tên võ giả bên trong khó có thể nhìn thấy, cử động này rất khó nhận ra, vẫn không ngừng chạy tới chạy lui.
Ước chừng một khắc đồng hồ sau.
Bọn họ cảm thấy thời cơ đã đến, lúc này phát ra quái khiếu, hơn ba mươi võ giả từ trong sương mù lao ra!
Nhưng.
Khi bọn họ tiến lên nhất thời cảm giác hơi hoa mắt, bốn phía hiện ra lưu quang, sau cùng phát hiện mình bị vây vào một không gian kín.
– Ngọa tào!
– Đây là trận pháp!
– Người nào bố trí!
Ba mươi võ giả bị vây trong trận pháp nhất thời ngây người, dù sao, Mê Vụ Sơn Lâm không có trận pháp.
Trận pháp do Vân Phi Dương bố trí.
Trong thời gian chờ đợi Long Môn mở ra.
Hắn một bên khôi phục trí nhớ cho Liễu Nhu, một bên tu luyện trong đó có lĩnh hội trận pháp, tạo nghệ tăng tiến vùn vụt.
Đừng nói một đám Vũ Thần đại viên mãn.
Coi như cường giả Phá Toái cảnh Tố Thể Kỳ cũng có tự tin vây khốn.
“Hắc hắc.”
La Mục đi đến trước Lưu Quang Trận Pháp, xoa xoa tay, nói:
– Bắt được một đám con mồi.
Vân Lịch bỉ ổi cười rộ lên.
– Động thủ đi.
Vân Phi Dương nắm quyền, trước một bước tiến vào trận pháp, năm người khác lần lượt tiến vào.
Không tới một khắc.
Lưu Quang Trận Pháp biến mất.
Bọn người Vân Phi Dương tiếp tục lên đường, 30 võ giả Cuồng Nhân Cốc, từng người miệng sùi bọt mép ngã trên mặt đất, bị ngược cực thảm.
– Bà nội cha nó.
Một tên cường giả Tố Thể Kỳ còn chút thanh tỉnh, yếu ớt nói:
– Ai mới là con mồi đây?
Cuồng Ngạo Thiên thấy hết tất cả mọi chuyện trong sơn lâm, cười nói:
– Tiểu tử này thần không biết quỷ không hay trói rất nhiều Vũ Thần đại viên mãn, trận pháp không tệ.
Vân Phi Dương biểu hiện càng xuất sắc, hắn càng vui vẻ.
Nhất định.
Vị Tông Chủ Cuồng Tông này sẽ càng vui vẻ hơn, bởi bọn người Vân Phi Dương tiếp tục tiến lên, lại lần lượt đánh ngã hơn hai mươi võ giả Cuồng Nhân Cốc.
Khoa trương nhất là.
Vân Phi Dương như ý thức được số lương võ giả trong núi rừng không ít, lúc này hạ lệnh, để mọi người phân tán, tiềm phục trong chỗ tối.
Bảy người.
Phân tán tại trong sơn lâm, mục tiêu nhỏ lại.
Võ giả Cuồng Nhân Cốc thì trái lại.
Tốp năm tốp ba hành động, xuyên qua trong mê vụ, rất dễ bại lộ.
“Bành bành!”
Hai võ giả Cuồng Nhân Cốc trong lúc tìm kiếm con mồi bị Vân Phi Dương núp trong bóng tối âm.
Cùng lúc đó.
Cách đó vài dặm không xa, La Mục cũng khóa chặt mục tiêu, bổ nhào qua ngược đối phương mặt mũi bầm dập.
“A!”
“Bành! Bành!”
“Ai!”
– Đại gia ngươi!
“Bành bành —— “
Mê Vụ Sơn Lâm đôi lúc truyền đến âm thanh đánh nhau.
Trăm võ giả Cuồng Nhân Cốc tiến vào bên trong, ngắn ngủi một canh giờ đã bị đánh ngã hơn sáu mươi.
Hai mươi cường giả Tố Thể đã bị Vân Phi Dương đánh ngã mười sáu người.
Võ giả Cuồng Nhân Cốc làm thợ săn triệt để đổi thân phận, trở thành con mồi mắt người Vân Phi Dương!
Mặt Cuồng Ngạo Thiên xạm lại.
Tự khi thành lập Cuồng Nhân Cốc đến nay, kẻ ngoại lai bình thường đều sẽ bị ngược một hồi, dù mình năm đó cũng không tránh được.
Ngày hôm nay sẽ phá tiền lệ, bị kẻ ngoại lai ngược!
Quả nhiên.
Sau hai canh giờ.
Bảy người Vân Phi Dương thuận lợi đi ra Mê Vụ Sơn Lâm, tất cả trăm võ giả Cuồng Nhân Cốc đều bị ngược.
– Mẹ ơi!
– Một đám người điên!
Bọn họ từng người bụm mặt đi ra, tất cả đều lộ vẻ sụp đổ.
– Mạnh như vậy?
Ba người Đậu Tất thấy thế, nhất thời trợn tròn mắt.
“Ha ha ha!”
Cuồng Ngạo Thiên thì cười ha hả.