Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 740
Đại giới khi tu luyện vũ kỹ Cuồng Tông chính là thời khắc đi tìm đường chết, luôn bảo trì truyền thống tốt đẹp này.
Đương nhiên.
Cũng có chỗ tốt.
Tỉ như viên linh thạch nặng ngàn cân kia, nó trở thành phần thưởng cho đám La Mục sau khi tìm đường chết.
– Đi chỗ khác chơi, các ngươi trước chờ đó để các nàng Chỉ Khê hấp thu trước.
Vân Phi Dương đuổi bọn người La Mục, khiên linh thạch rời đi.
– Đ*t, gặp sắc quên nghĩa!
– Quá không biết xấu hổ!
La Mục cùng Vân Lịch la hét.
Lâm Chỉ Khê cũng không hấp thu linh thạch cỡ lớn, bởi vì tu vi hiện tại của nàng đã đạt tới Vũ Thần tầng chín.
– Nhanh như vậy?
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Lâm Chỉ Khê im lặng.
Ta đến Tiểu Thần Giới đã sáu năm mới đột phá đến Vũ Thần tầng chín, huynh chỉ tới một năm đã đếm rồi mà còn bảo mình nhanh.
Lương Âm, Lăng Sa La, Vân Hoa cảnh giới ba người đều đến Vũ Thần tầng tám. Bất quá, chỉ hấp thu hai canh giờ đã đứng lên.
Cảnh giới hiện tại của các nàng dùng đại linh thạch này cũng không cách nào đột phá, cho nên vẫn lưu lại cho đám La Mục.
– Đây.
Vân Phi Dương ném linh thạch qua, năm người La Mục lúc này tiếp được, vui mừng hấp thu.
Qua mấy ngày.
Linh thạch loại cực lớn đã bị hấp thu hết, cảnh giới năm người La Mục cũng từ tầng bốn thuận lợi đột phá đến tầng năm.
Sau khi hấp thu Linh thạch, Cuồng Ngạo Thiên quyết định tiếp tục lên đường.
Vừa mới chuẩn bị đi, Vân Phi Dương đã lên tiếng:
– Tông Chủ, linh thạch lớn như vậy, khẳng định không chỉ một khối, có lẽ phụ cận có mỏ quặng!
Cuồng Ngạo Thiên ngừng chân, đồng ý.
– Có đạo lý!
Vân Phi Dương nói tiếp:
– Chúng ta có thể đi tìm, có lẽ sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn!
Linh thạch chẳng khác nào tiền của thế tục.
Càng nhiều càng tốt.
Cuồng Ngạo Thiên cười nói:
– Tiểu tử, khu vực này sơn lâm rậm rạp, phạm vi cực lớn, muốn tìm được mỏ quặng, giống như mò kim đáy biển.
Vân Phi Dương cười một tiếng, nói:
– Không có phức tạp đâu, chỉ cần tìm được Tưởng gia, có lẽ tìm được mỏ quặng.
Tưởng gia?
La Mục cùng đám người Vân Lịch nhất thời tỉnh ngộ.
Thời điểm đánh cướp, đám thị vệ kia đã từng nói viên linh thạch cực lớn cướp từ trong tay Tưởng gia.
“Ha ha ha.”
Cuồng Ngạo Thiên cười to:
– Tiểu tử, xem ra đầu óc ngươi rất dễ dùng.
– Đi thôi.
Hắn chỉ về đằng trước, nói:
– Theo phương vị này đi sẽ đến Bích Dương thành, Tưởng gia ở đó.
Bích Dương thành.
Vân Phi Dương cải trang, một người trà trộn vào.
Hắn không để bọn người La Mục đi cùng, dù sao, tới đây không phải cướp bóc, mà điều tra nơi nào đào được đại linh thạch.
Vân Phi Dương lần đầu tiến vào thành trì Tiểu Thần Giới, không ngờ chỉ một cái Bích Dương thành bình thường nhất mà đã phồn hoa hơn Thiết Cốt Thành rất nhiều.
Trên đường phố.
Thực lực thấp nhất của võ giả mang binh khí và người đi đường cũng phải đến nửa bước Vũ Thần.
“Chậc chậc.”
Vân Phi Dương cảm khái.
– Nếu võ giả Thiết Cốt Thành có tiêu chuẩn này, khẳng định rất khủng bố.
– Vị khách quan kia.
Đi ngang qua một tiệm thuốc, tiểu nhị ngăn lại cười nói:
– Trong tiểu điếm có các loại dược tài Hoàng giai sơ phẩm, có muốn nhìn một chút?
Vân Phi Dương đi vào.
Đó là một gian nhà không lớn, bên trong bày rất nhiều dược tài, thuộc tính phát ra không phải Phàm Giới có thể so sánh.
– Nếu sư tỷ thấy những dược liệu này, khẳng định sẽ rất vui.
Vân Phi Dương muốn mua.
Sau khi nghe ngóng mới biết, dược tài Hoàng giai sơ phẩm bình thường nhất đều có giá mười khỏa linh thạch.
Tính toán một hồi vẫn thôi.
Hắn ra khỏi tiệm thuốc.
Linh thạch hắn có, nhưng dùng để hấp thu thì có giá trị hơn so với việc đi tiêu phí.
Gia tộc thế lực bên trong Bích Dương thành chí ít có hơn mười, nhưng phải kể tới nổi danh nhất – Tưởng gia.
Vân Phi Dương tản bộ trong thành một vòng, đã đến phủ đệ Tưởng gia, không nghênh ngang đi vào, mà lặng yên không một tiếng động tiến vào.
Thi triển Nghịch Thiên Quyết, ẩn thân trên nóc nhà Tưởng gia, không ai có thể phát hiện.
“Ba!”
Trong đại sảnh Tưởng gia truyền đến tiếng vỗ bàn.
Gia chủ Tưởng gia phẫn nộ quát:
– Tần gia khinh người quá đáng, trắng trợn cướp linh thạch của Tưởng gia ta!
– Gia chủ, cục tức này không thể nhịn, chúng ta phái người tới đồi một câu trả lời!
Một Trưởng lão Tưởng gia cả giận nói.
– Không thể.
Một Trưởng lão khác phản bác:
– Tần gia có thực lực cao hơn chúng ta, lúc này đi liều mạng thì chỉ tự mình chuốc lấy cực khổ.
– Không sai.
Tưởng gia chủ tỉnh táo lại nói:
– Việc cấp bách hiện tại là nhanh chóng đào ra hết linh thạch trong khoáng mạch vô danh kia, chờ Tưởng gia ta lớn mạnh rồi thì nhất cử cầm xuống Tần gia!
Mọi người gật đầu.
Một Trưởng lão khác nói:
– Gia chủ, linh thạch bị cướp, mỏ quặng chỉ sợ cũng sẽ bại lộ, phái thêm nhân thủ khai quật mới được.
– Lão phu tự mình đi.
Tưởng gia chủ đứng lên, mang theo mấy Trưởng lão rời khỏi Tưởng gia.
Từ đầu đến cuối, võ giả Tưởng gia cũng không phát hiện Vân Phi Dương nghe lén, hắn lúc này nhanh chóng theo đuôi.
Bên ngoài Bích Dương thành hai trăm dặm có một tiểu sơn có chút hoang phế, ngày bình thường không người đến.
Nửa năm trước.
Một cường giả Tưởng gia truy sát hung thú vô ý tới đây, phát hiện một tòa Linh Thạch Quáng Mạch.
Đi qua đo đạc phán đoán, mỏ quặng có phạm vi khoảng mười dặm, thuộc loại mỏ quặng nhỏ.
Nhưng.
Khi Tưởng gia bắt đầu khai quật lại ngoài ý muốn phát hiện, linh thạch đào ra trong mỏ quặng nhỏ này đều nặng ngàn cân!
Đoán sơ một hồi.
Toàn bộ mỏ quặng ít nhất cũng có 50 khỏa đại linh thạch, nếu tính ra thì không khác gì 50 ngàn khỏa linh thạch bình thường!
50 ngàn linh thạch trong mỏ quặng Ngọc Tiêu phong của Linh Tiêu Phái, nhiều lắm thì khai thác một tháng đã đủ, nhưng nó lại là một khoảng tiền của khổng lồ đối với Tưởng gia.
Có nhiều linh thạch như vậy, hoàn toàn có thể từ bất nhập lưu nhảy vào tam lưu.
Gia tộc và tông môn thế lực Tiểu Thần Giới chia thành bất nhập lưu, tam lưu, nhị lưu, nhất lưu và siêu nhất lưu.
Giống như Cuồng Tông và Linh Tiêu Phái là nhất lưu thế lực, là nhất phương bá chủ của một vùng.
Siêu nhất lưu thì cường hãn hơn.
Nghe nói, Siêu Nhất Lưu Thế Lực bình thường đều có vạn năm lịch sử, nhưng rất ít đi lại ở thế tục.
Tưởng gia chủ mang theo mấy tên Trưởng lão hùng hùng hổ hổ đuổi tới mỏ quặng, tự mình giám sát thợ mỏ đào khoáng thạch.
Vân Phi Dương núp trong bóng tối, không có hành động, dù sao, hầm mỏ canh phòng nghiêm ngặt, Tố Thể Kỳ cũng có bảy tám người.
Lấy thực lực hắn bây giờ, dù xông đi vào cũng không ra được.
Khi hắn đang suy nghĩ phương pháp đi vào!
Thì vào lúc này.
Một thợ mỏ mặt mũi tràn đầy tro bụi đi tới, đứng tiểu dưới một thân cây.
“Xoát!”
Vân Phi Dương lặng yên không một tiếng động xuất hiện, một chưởng đánh hắn bất tỉnh, lưu loát thay đổi thợ mỏ phục, bôi mặt bùn, cúi đầu đi vào hầm mỏ.
Vừa tới miệng quáng.
Một Tưởng gia võ giả quát:
– Đứng lại!
Vân Phi Dương ngừng bước.
Gia chủ Tưởng gia và mấy tên Trưởng lão cách đó không xa nhìn qua chau mày.
– Đến lúc nào rồi mà còn lười biếng, cơm tối hôm nay không cần ăn nữa!
Võ giả trách cứ.
Vân Phi Dương hậm hực gật đầu.
– Thất thần làm gì, mau mau cút vào đào quáng đi!
Võ giả kia quát.
Vân Phi Dương vội vàng bước nhanh tiến vào hầm mỏ.
Bọn người Gia chủ Tưởng gia thu hồi ánh mắt, hoàn toàn không có để trong lòng, tiếp tục thảo luận số lượng linh thạch trong khoáng mạch cùng thời gian khai quật xong toàn bộ.