Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 737
Vân Phi Dương một khắc đồng hồ.
La Mục và Vân Lịch nửa giờ.
Long Chấn Vũ một giờ.
Độc Cô Cần và Mạc Văn Hiên một giờ rưỡi.
Tốc độ tu luyện Cuồng Kinh của sáu người giống như từng tòa đại sơn ép ngã Cuồng Ngạo Thiên – Hóa Thần đại viên mãn xuống đất không dậy nổi.
Đương nhiên.
Sụp đổ ngắn ngủi.
Cuồng Ngạo Thiên từ dưới đất đứng lên, không kiêng nể gì cười to.
– Thiên ý, đây là thiên ý, Cuồng Tông ta không có đến tuyệt lộ!
– Tình huống như thế nào đây?
– Tông Chủ có phải bị điên?
La Mục và Vân Lịch suy đoán.
“Xoát!”
Đột nhiên, Cuồng Ngạo Thiên xoay người lại, ánh mắt chiếu trên thân Vân Phi Dương, hai con ngươi tản ra ánh sáng lộng lẫy, nói:
– Phi Dương, Cuồng Tông quật khởi dựa vào các ngươi!
“A?”
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Cuồng Ngạo Thiên chân thành nói:
– Cuồng Tông tự khi lập phái đến nay đã có ba ngàn sáu trăm năm lịch sử, thời kỳ cường thịnh, đệ tử môn nhân hơn ngàn, đứng đầu thập đại tông môn.
Cái gọi đứng đầu thập đại tông môn là hắn tự phong.
– Không biết sao, thiên tài cuồng ngạo ngày càng điêu linh, Cuồng Tông bắt đầu xuống dốc, cho đến hôm nay, tính cả các ngươi cũng không đủ hai mươi người.
– Rất thảm.
Vân Phi Dương bày tỏ đồng tình.
Lại nói.
Đám người như thế hoàn toàn không được gọi là thế lực, nhiều nhất chỉ làm một tổ chức nhỏ.
– Sáu người các ngươi thần tốc lĩnh ngộ Cuồng Kinh biểu thị, Cuồng Tông ta vào hôm nay đang bước lên con đường quật khởi, sẽ xuất hiện huy hoàng ngày xưa!
Xác thực.
Những năm gần đây.
Võ giả tiến vào Cuồng Tông cơ hồ không có ai, đột nhiên đến sáu người đều rất nhanh đã lĩnh ngộ được Cuồng Kinh, quả thực là quật khởi.
Nếu tông môn khác biết chuyện, nhất định sẽ bật cười.
Tiến vào sáu người thì đã quật khởi, chúng ta hàng năm tuyển nhận mấy trăm đệ tử, chẳng phải muốn nghịch thiên?
– Tông Chủ, chúng ta hiểu rõ!
Vân Phi Dương cho một ánh mắt ta hiểu, mấy người La Mục cũng ưỡn ngực ngạo nghễ.
Tốt xấu gì cũng là Tông Chủ, là cường giả Hóa Thần đại viên mãn, nói sôi trào nhiệt huyết như vậy, đương nhiên phải làm dáng bày tỏ một chút.
– Tiếp đó!
Cuồng Ngạo Thiên nói:
– Ta sẽ bắt đầu truyền thụ cho các ngươi Cuồng Kỹ chỉ có Cuồng Tông ta mới có thể tu luyện!
Ánh mắt đám người Vân Phi Dương sáng lên.
Nói tới nói lui, câu nói này vẫn hấp dẫn nhất!
Nắm giữ Cuồng Khí thì có tư cách tu luyện Cuồng Tông vũ kỹ, mà Cuồng Tông vũ kỹ thật không ít.
Cuồng Ngạo Thiên một hơi nói ra hơn hai mươi loại, bao hàm chưởng pháp, quyền pháp, cước pháp đủ loại hình.
Vân Phi Dương hỏi phẩm giai thì nhất thời sụp đổ, bởi vì tất cả Cuồng Kỹ đều là Hoàng giai sơ phẩm!
– Tông Chủ, không có một môn Huyền Giai nào sao?
La Mục yếu ớt hỏi.
Cuồng Ngạo Thiên đáp:
– Cuồng Tông vũ kỹ chúng ta tuy đều là Hoàng giai, nhưng từng cái đều thuộc dạng trưởng thành, Cuồng Khí càng mạnh, uy lực càng mạnh!
“A.”
Tâm tình mọi người không cao lắm.
Không thể phủ nhận.
Theo sự đề cao của Cuồng Khí để phát triển Cuồng Kỹ rất không tệ. Nhưng lúc này, bọn họ càng ưa thích tu luyện vũ kỹ cấp bậc cao hơn, vì ít nhất thì cũng có thực lực đánh một trận với võ giả cảnh giới cao hơn.
– Tới đây.
Cuồng Ngạo Thiên nói:
– Ta trước truyền thụ cho các ngươi Cuồng Ngạo Quyền, sau đó mỗi người tự lĩnh ngộ!
Mọi người lúc này nghiêm túc lắng nghe.
– Ngưng tụ Cuồng Khí, dung nhập thuần nguyên lực, cả hai kiêm hợp, khí vận đan điền…
Một chỗ giữa sơn lâm, Vân Phi Dương yên lặng đọc thầm, chợt bước ra một bước, nắm tay phải oanh ra ngoài.
“Xoát!”
Bên trong quyền đầu ngưng tụ Cuồng Khí màu trắng nhạt cùng thuần nguyên lực mắt thường khó có thể thấy rõ.
“Bành ——”
Một tiếng ầm vang bạo hưởng, đại thụ hai người ôm bị bẻ gãy.
– Lợi hại như vậy?
Vân Phi Dương âm thầm giật mình.
Lúc thi triển Cuồng Nộ Quyền, hắn chỉ điều động mười trọng thuần nguyên lực, dung hợp vũ kỹ và uy lực Cuồng Khí, chí ít đạt tới 15 trọng!
Có thể đề cao ngũ trọng.
Phi thường khủng bố.
– Phi Dương.
Cuồng Ngạo Thiên đi tới, nói:
– Cuồng Khí hình thành từ Cuồng Kinh thực ra cũng chỉ là một loại thiên địa thuộc tính, nó và thuần nguyên lực cùng Cuồng Kỹ dung hợp thì có thể đề bạt lực lượng.
– Thì ra là thế.
Vân Phi Dương hiểu rõ.
Cuồng Ngạo Thiên tiếp tục giảng giải:
– Khi ngươi lĩnh ngộ Cuồng Kinh đến tầng thứ Hoàng giai sơ phẩm, khi thi triển Cuồng Kỹ, uy lực không kém gì Hoàng giai trung phẩm!
Tim Vân Phi Dương đập thình thịch .
Xem ra, tu luyện Cuồng Kinh và Cuồng Kỹ là lựa chọn rất tốt, về sau sẽ có không gian không ngừng tăng lên.
– Mà lại.
Cuồng Ngạo Thiên lại nói:
– Cường độ Cuồng Khí có quan hệ đến tâm tình của ngươi.
– Tâm tình?
– Ngươi càng tức giận, càng phẫn nộ, uy lực Cuồng Khí sẽ càng mạnh!
– Còn có dạng này?
Vân Phi Dương có chút mộng.
Cuồng Ngạo Thiên chân thành nói:
– Lấy thời điểm dưới chân núi Linh Tiêu Phái tới nói đi, lúc ấy nếu ngươi tu luyện Cuồng Kinh, nắm giữ Cuồng Khí, mắt thấy nữ nhân chính sắp bị giết mà bạo tẩu, lực lượng sẽ tănggấp bội!
– Còn về mạnh bao nhiêu, thì phải nhìn tâm tình của ngươi xem có thể bạo tẩu tới trình độ nào.
“Úc.”
Vân Phi Dương ứng một tiếng.
Dù bình thường thi triển Cuồng Khí cũng tuyệt không nguyện ý nhìn thấy nữ nhân mình sắp bị giết mà bạo tẩu để đề cao lực kình, bởi vì đại giới này không thể tiếp nhận.
Cuồng Ngạo Thiên như đoán ra ý nghĩ của hắn, lúc này lặng yên rời đi.
Trong lúc mơ hồ.
Hắn nhớ tới chuyện cũ thống khổ.
Khi đó, hắn mới trở thành đệ tử Cuồng Tông, một lần ra ngoài, huynh đệ đi cùng mình bị giết, hắn lần thứ nhất cũng là duy nhất nổi giận.
Cuối cùng, lấy cảnh giới Vũ Thần đại viên mãn chém giết cường giả Tố Thể Kỳ.
Nhưng.
Có ích lợi gì?
Địch nhân chết, huynh đệ cũng không thể sống lại!
Nếu như có thể lựa chọn, Cuồng Ngạo Thiên tuyệt không hy vọng, trong lúc nổi giận mà đề cao thực lực, mà muốn cho huynh đệ mình sống.
Người Cuồng Tông không chờ mong trong lúc nổi giận đề cao cường độ Cuồng Khí, bởi vì thường thường phải thừa nhận một loại thống khổ nào đó mà vô pháp tiếp nhận.
“Bành!”
“Bành! Bành!”
Trên đường tiến về Cuồng Nhân Cốc, Vân Phi Dương không ngừng tu luyện Cuồng Kinh cùng thi triển Cuồng Kỹ, lý giải cũng càng ngày càng khắc sâu.
Ngắn ngủi nửa tháng.
Cuồng Khí nguyên bản màu trắng nhạt đã nồng đậm hơn trước kia.
Khi màu triệt để chuyển thành trắng, giống như thực chất sẽ chân chính lĩnh ngộ được đến Hoàng giai sơ phẩm.
Cuồng Ngạo Thiên không chịu nổi đả kích này, bởi vì năm đó hắn làm đến điểm này, chí ít cũng phải mất ba tháng.
Mặc dù bọn người La Mục không yêu nghiệt như Vân Phi Dương, nhưng tốc độ phát triển cực nhanh.
Có thể nói.
Lấy lý giải của bọn họ hiện tại đối với Cuồng Kinh và Cuồng Kỹ, thi triển ra uy lực hoàn toàn không kém gì vũ kỹ Hoàng giai sơ phẩm.
La Mục cảm khái.
– Nếu như tại Linh Tiêu Phái, muốn học được một bản vũ kỹ Hoàng giai sơ phẩm, chí ít phải tốn 500 linh thạch.
– Không sai!
Vân Lịch nói:
– Đến Cuồng Tông là đúng!
“Ha ha ha.”
Cuồng Ngạo Thiên cười nói:
– Lũ gà mờ, đừng cao hứng quá sớm, tiến vào Cuồng Tông, tu luyện Cuồng Kỹ, cũng cần trả giá đắt.
– Đại giới gì?
La Mục và Vân Lịch nhất thời cảnh giác.
Cuồng Ngạo Thiên không nói.
Cho đến đi hơn mười dặm tiến vào ngoại thành một thành trấn, mới nói:
– Phía trước có một đội ngũ vận chuyển linh thạch, đến lúc mấy người các ngươi phải bỏ ra đại giới khi tu luyện Cuồng Kỹ rồi.
– Tốt!
Ánh mắt Vân Phi Dương tỏa sáng.
La Mục và mấy người Vân Lịch cũng phấn khởi, quanh thân tản mát ra nhàn nhạt Cuồng Khí, mà cái kia thực có thể tính là Tác Tử Chi Khí(*).
(*) Khí thế đi tìm chết.