Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 735
“Vù vù!”
Trong núi rừng, Vân Phi Dương một đường phi nước đại, biểu hiện trên mặt rất đặc sắc.
– Bắt lấy tên này, không để cho hắn chạy!
– Ở nơi đó, mau đuổi theo!
“Xoát xoát!”
Một đám cường giả Vũ Thần đang ầm ầm đuổi giết sau mông, con ngươi đều phun ra lửa.
Bọn họ truy Vân Phi Dương vì tên này trộm linh thạch gia tộc của mình!
Trộm thì trộm thôi.
Hết lần này tới lần khác, đi trộm lúc đêm khuya, thế mà còn dám đứng trong đại viện gia tộc, dắt cuống họng tìm đường chết hô to:
– Ta trộm linh thạch của các ngươi, mau tới bắt ta đi!
Khá lắm.
La to như vậy.
Kết quả thành bộ dáng hiện tại.
“Xoát!”
Vân Phi Dương xuyên qua sơn lâm, cuối cùng qua một canh giờ phi nước đại thành công vứt bỏ truy binh phía sau.
– Com bà nó chứ.
Dừng lại, hắn thở phì phò, sụp đổ nói:
– Trộm linh thạch, còn muốn hô to cho người ta biết, quá tào lao rồi!
Trộm linh thạch là nhiệm vụ Cuồng Ngạo Thiên đưa, mục đích để luyện gan.
Cố ý kêu to kinh động võ giả trong gia tộc vì quán triệt gốc rễ tìm đường chết từ khi Cuồng Tông lập tông!
Nội tâm Vân Phi Dương sụp đỗ không thôi, hắn thân là cao thủ tìm đường chết cũng chưa thấy qua cách tìm đường chết như thế!
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, Cuồng Ngạo Thiên bay tới.
Bọn người Lâm Chỉ Khê ở hai bên người hắn cũng chầm chậm rơi xuống.
– Không tệ.
Cuồng Ngạo Thiên khen:
– Tiến vào các đại gia tộc trộm linh thạch, một điểm không hoảng hốt, lá gan rất lớn.
– Khẳng định.
Vân Lịch bĩu môi, thầm nghĩ:
– Tiểu tử này năm đó ở Thần Giới còn đi Thần Cung của các Chư Thần như đi vào nhà mình kia kìa, làm sao lại sợ.
– Bất quá.
Cuồng Ngạo Thiên nói:
– Vẫn có khuyết điểm.
Khuyết điểm?
Vân Phi Dương mờ mịt.
Cuồng Ngạo Thiên nói tiếp.
– Chạy quá chậm.
Vân Phi Dương im lặng.
Tốc độ này của mình đã rất nhanh!
– Phi Dương.
Cuồng Ngạo Thiên chân thành nói:
– Muốn sống sót tại Tiểu Thần Giới, thực lực có thể không đủ mạnh, nhưng tốc độ nhất định phải nhanh, bởi vì chỉ có như thế mới có cơ hội chạy trốn.
Vân Phi Dương tán đồng.
Còn sống mới có thể mạnh lên, mà chạy nhanh thì sẽ có cơ hội sống sót trong tuyệt cảnh.
– Tu vi hiện tại của ngươi chỉ là Vũ Thần tầng chín, mặc dù thuần nguyên lực có thể so với Phá Toái cảnh, nhưng tốc độ vẫn quá chậm, trên đường trở về Cuồng Nhân Cốc, ta sẽ trọng điểm huấn luyện tốc độ cho ngươi.
Cuồng Ngạo Thiên bắt đầu chế định kế hoạch.
Nhưng.
Bọn người Lâm Chỉ Khê nghe được Tông Chủ nói thế, từng người ngạc nhiên nhìn về phía Vân Phi Dương.
Vũ Thần tầng chín?
Có thể so với Phá Toái cảnh?
– Ngọa tào!
La Mục há hốc mồm, hô:
– Phi Dương ca, ngươi tu luyện thế nào mà đột phá đến Vũ Thần tầng chín thế!
Trong một năm nay.
Hắn và năm người Vân Lịch cũng một mực tu luyện, mỗi tháng có mười khỏa linh thạch, tu vi mới đột phá đến Vũ Thần tầng ba.
– Sau này hãy nói.
Vân Phi Dương không giải thích.
Hắn phân mấy chục khỏa linh thạch trộm được cho mọi người, nói:
– Cảnh giới ta hiện tại không cần linh thạch, các ngươi cầm lấy hấp thu đi.
– Cái này sao được a.
La Mục và Vân Lịch ngoài miệng nói thế, nhưng đã nhanh tay nhét vào trong ngực.
Lâm Chỉ Khê chúng nữ cũng không cự tuyệt, dù sao các cảnh giới hiện tại của nàng rất cần linh thạch.
“Ba.”
Cuồng Ngạo Thiên vỗ bả vai hắn, cười nói:
– Ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi, hiểu được có phúc cùng hưởng mới là đệ tử Cuồng Tông ta.
Vân Phi Dương cười một tiếng.
Chút linh thạch này chỉ là món khai vị.
Phi Dương đại lục còn có rất nhiều, đến lúc an ổn ở Cuồng Nhân Cốc thì để bọn hắn đi vào hấp thu tăng cao tu vi.
Đột phá đến Vũ Thần tầng chín, hao phí không ít linh thạch, để lại hai ngàn khỏa đột phá đến cảnh giới tiếp theo, chỉ sợ không có hiệu quả nhiều.
Để các nàng Lâm Chỉ Khê hấp thu mới là lựa chọn tốt nhất.
– Yên tâm đi.
Cuồng Ngạo Thiên hướng về phía những đệ tử mới nhập môn, thề son sắt nói:
– Chỗ tốt đẹp nhất của Cuồng Tông chúng ta là không thiếu linh thạch!
– Động một chút lại đi đoạt, rồi trộm, có thể thiếu linh thạch mới lạ.
La Mục nói thầm.
“Ba!”
Cuồng Ngạo Thiên tung một quyền đánh ngã hắn, nói:
– Nhớ kỹ, Cuồng Tông ta tuy cuồng nhưng không phải cường đạo mà thế thiên hành đạo.
– Thế thiên hành đạo?
Bọn người Vân Phi Dương ngây người.
Thật là cao cả a!
“Xoát!”
Cuồng Ngạo Thiên xuất ra một bản thư tịch thật dày, nói:
– Đây là hành đạo quyển của Cuồng Tông, trên đó liệt kê hành vi phạm tội của rất nhiều gia tộc và thế lực.
Mọi người nhìn qua.
Trên một tờ có viết: Quế gia, trong một năm nào đó phát hiện được một mỏ quặng nhỏ, vì đề phòng tiết lộ phong thanh, tàn nhẫn đồ sát một cái thôn ba trăm sáu mươi mốt người bình thường.
– Chó má.
La Mục nói:
– Thật cầm thú!
Tu luyện võ đạo đều có một quy định bất thành văn, tận lực không được quấy rối và tàn sát người bình thường.
Một gia tộc vì mỏ quặng mà đồ sát toàn thôn, hành vi khiến người ta giận sôi.
“Xoát!”
Cuồng Ngạo Thiên thu lại Cuồng Tông hành đạo quyển, nói:
– Các thế lực phạm tội ác giống như vậy nhiều vô số kể tại Tiểu Thần Giới, cho nên chúng ta đi đoạt bọn họ, đi diệt bọn họ là thế thiên hành đạo.
Thì ra là thế.
Mọi người bừng tỉnh đại ngộ.
Vân Phi Dương còn nói thầm:
– Phàm là gia tộc và thế lực có chút quy mô, có ai mà sạch sẽ, khó trách Cuồng Tông lại có nhiều cừu địch như vậy.
Vì mỗi một sự kiện làm ra sự việc táng tận lương tâm, hắn thấy đây là khắc hoạ rõ nét cho sự thật mạnh được yếu thua tàn khốc.
Đường tiến về Cuồng Nhân Cốc dài đằng đẵng.
Sau đó.
Vân Phi Dương vừa đi, vừa vào các gia tộc và thế lực nội thành trộm linh thạch, thậm chí, lâu lâu còn phải loạn đả một trận.
La Mục và bọn người Vân Lịch cũng không nhàn rỗi.
Bọn họ cũng bị Cuồng Ngạo Thiên huấn luyện, mỗi ngày không phải trộm, cũng là chạy.
Các nàng Lâm Chỉ Khê bởi vì là nữ cho nên Cuồng Ngạo Thiên không để họ tham dự.
Một tháng sau.
La Mục và bọn người Vân Lịch từ đệ tử danh môn chính phái của Linh Tiêu Phái chuyển mình thành cường đạo lưu manh người người muốn đánh, người người muốn ngược a.
Khoan hãy nói.
Không ngừng trộm, không ngừng chạy, không ngừng đánh, ngắn ngủi ba mươi ngày, thực lực năm người vậy mà nhao nhao đột phá đến Vũ Thần tầng bốn dù chưa phục dụng linh thạch!
Tiến triển mạnh nhất vẫn là Vân Phi Dương.
Tên này một tháng qua đi vào rất nhiều gia tộc, có giao thủ qua cùng võ giả Tố Thể Kỳ, bị võ giả Thối Cốt Kỳ đuổi chạy, thu được không ít cảm ngộ.
Thuận lợi từ Vũ Thần tầng chín bước vào Vũ Thần đại viên mãn!
Sau khi đột phá, Vân Phi Dương đi ra sơn động đứng trước một tòa cự thạch, bỗng nhiên ngưng tụ thuần nguyên lực đập tới.
“Bành —— “
Cự thạch nhất thời vỡ vụn.
Một quyền này của Vân Phi Dương bạo phát thuần nguyên lực đã đạt tới 150 trọng!
Nói đúng hơn là.
Đột phá đến Vũ Thần đại viên mãn, hắn đã ngang hàng Trương Thanh Biển một tháng trước. Hiện tại, dù không dùng Phiên Thiên Thủ cũng có thể đùa bỡn đối phương trong lòng bàn tay!
Cuồng Ngạo Thiên đứng trên cây kinh ngạc nói:
– Chỉ đột phá đến đại viên mãn mà thuần nguyên lực đã đạt tới tình trạng như thế, kẻ này quả nhiên không đơn giản.
“Haha.”
– Trần Linh Ấn, ngươi đưa cho Cuồng Tông ta một món lễ lớn, ta làm như thế nào cảm tạ ngươi đây?