Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 712
Hai mươi Nội Môn Đệ Tử Bích Tiêu phong – thực lực đều trong khoảng Vũ Thần tầng ba tầng bốn, một người thì hơi yếu, nhưng thực lực tổng hợp, tuyệt đối mạnh hơn mấy tên Chân Truyền Đệ Tử.
Sáu người muốn chống lại?
Trong suy nghĩ của rất nhiều đệ tử, đây là không biết lượng sức!
Không nói cùng nhau tiến lên, chỉ nói xa luân chiến, cũng có thể ngược sáu người lên bờ xuống ruộng.
Nhưng.
Mấy tên phàm nhân Vạn Thế Đại Lục rõ ràng đang ở thế yếu trên nhân số, không những không ôm nhau phòng ngự, ngược lại còn chủ động tấn công!
– Muốn chết!
– Một đám ngu ngốc.
Rất nhiều đệ tử cười lạnh không thôi.
Còn tưởng quy mô giao đấu loại này là ẩu đả không có kết cấu gì ở Phàm Giới hay sao?
Nhưng.
Chuyện phát sinh sau đó để bọn hắn cả đời khó quên!
– Cút ngay cho ta!
La Mục xông lên trước tiến, hắn không có thi triển bất kỳ vũ kỹ nào, chỉ dùng lực kình thuần túy nhất đụng bay một Nội Môn Đệ Tử Vũ Thần tầng ba ra ngoài.
“Bành bành!”
Vào lúc này, hai gã Nội Môn Đệ Tử khác xuất hiện phía sau, nhao nhao ngưng tụ vũ kỹ đánh vào lưng La Mục.
Không có việc gì.
Một chút việc cũng không có.
Hai tên đệ tử nhất thời trợn tròn mắt.
Lực lượng của mình tuy so ra kém Chân Truyền Đệ Tử nhưng công kích từ phía sau mà tên này không nhúc nhích tí nào!
– Má ơi, phàm nhân nhìn qua chỉ có thực lực Vũ Thần tầng ba này có thân thể lại mạnh như thế?
Mọi người sụp đổ.
Đám Trưởng lão cũng trợn mắt hốc mồm.
Lực lượng của La Mục là yếu nhất trong năm người, nhưng bàn về phòng ngự lại là mạnh nhất.
Nói thật.
Nếu không bạo phát át chủ bài và vũ kỹ, Vân Phi Dương muốn thương tổn hắn cũng sẽ rất khó.
Phòng ngự của La Mục mạnh rất, tuy có quan hệ đến việc kế thừa y bát Kim Cương Thần, nhưng cũng do hắn thối luyện thân thể điên cuồng để đổi lấy.
Xác thực mà nói.
Đây là thành quả của nỗ lực.
“Ha ha ha!”
La Mục xoay người, chế trụ một tên Nội Môn Đệ Tử công kích mình, vung lấy trán đập tới.
“Bành!”
Một tiếng vang thật lớn truyền ra, tên đệ tử kia lảo đảo ngã xuống đất, một người đệ tử khác thì bị Vân Lịch núp trong bóng tối âm.
Trong nháy mắt.
Ba đệ tử hoặc bị đào thải, hoặc mất đi lực chiến đấu.
Đây chỉ là bắt đầu.
Long Chấn Vũ xông lại, song quyền ngưng tụ Thuần Nguyên Lực solo cùng hai tên Nội Môn Đệ Tử – Vũ Thần tầng bốn.
“Bành bành!”
Mấy chiêu qua đi, một tên đệ tử bị đánh bay ra khỏi diễn võ trường, một người khác cũng theo đó bay ra ngoài.
Độc Cô Cần và Mạc Văn Hiên cũng không yếu, bọn họ khóa chặt đối thủ, đều lấy thực lực cường đại đánh bay.
Toàn bộ quá trình nhìn qua rất đơn giản.
Thậm chí.
Nội Môn Đệ Tử ở hiện trường đều không kịp cứu viện hoặc hành động, chỉ trơ mắt nhìn đồng môn bị đánh bay.
– Cái này…
Mọi người nhao nhao trợn tròn mắt.
Năm tên phàm nhân đến từ Vạn Thế Đại Lục bạo phát thực lực triệt để chấn kinh bọn hắn!
Nửa tháng trước.
Bọn người La Mục và đệ tử Linh Tiêu Phái có khoảng cách cũng chỉ là Thuần Linh Lực và Thuần Nguyên Lực thôi.
Bây giờ thuộc tính tương đồng, những võ giả Tiểu Thần Giới trước mặt thật không đáng chú ý.
Dù sao.
Những năm nay ngày đêm tu luyện trong Phi Dương đại lục, nỗ lực và nỗ lực để đệ tử tự xưng cao cao tại thượng theo không kịp.
Cường giả.
Cho tới bây giờ đều trong ma luyện mà ra, không phải dựa vào tư chất và thiên phú, thậm chí là hoàn cảnh tu luyện ưu việt mà xuất hiện!
“Xoát!”
Vân Phi Dương xông lên.
Hắn huy động song quyền, mỗi một kích đều ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ, những nơi đi qua, ba tên đệ tử bị đánh bay, hôn mê bất tỉnh.
“A a!”
La Mục như chó điên xông lên, nhìn thấy Nội Môn Đệ Tử thì trực tiếp bắt lấy hai vai, hung hăng đập đầu tới.
Vân Lịch phát huy đầy đủ sự bỉ ổi của mình, du tẩu trong phạm vi nhất định để công kích đối thủ, tìm cơ hội âm từng tên.
Ba người Long Chấn Vũ dùng thực lực kịch chiến với Nội Môn Đệ Tử Bích Tiêu phong, sau đó lần lượt đánh bại.
Dù thực lực hay khí thế đều áp chế gắt gao, đánh đám Nội Môn Đệ Tử không có lực chống đỡ.
Nửa canh giờ sau.
Vân Phi Dương đứng trên diễn võ trường, La Mục và bọn người Vân Lịch đứng phía sau hắn, trên mặt lộ ra mỉm cười.
Còn về hai mươi Nội Môn Đệ Tử.
Có hơn một nửa bị đánh ra ngoài diễn võ trường, ngã xuống đất hôn mê, một nửa khác còn nằm trong sân kêu rên thống khổ.
Sáu người.
Nửa canh giờ đánh ngã hai mươi Nội Môn Đệ Tử.
Quá lợi hại a!
Bên ngoài diễn võ trường.
Khuôn mặt đệ tử các phong đã ngưng kết.
Xác thực mà nói, từ khi giao đấu bắt đầu, bọn người Vân Phi Dương biểu hiện ra tuyệt đối áp chế để bọn hắn sụp đổ.
Phàm nhân?
Hạ đẳng vị diện?
Bọn người Vân Phi Dương dùng thực lực hung hăng đánh mặt bọn hắn, đánh rụng cảm giác tự hào của người Tiểu Thần Giới.
Sụp đổ nhất vẫn phải là thủ tọa Trưởng lão Bích Tiêu phong, giờ phút này, hắn có xúc động thổ huyết.
Hai Chân Truyền Đệ Tử, hai mươi hai Nội Môn Đệ Tử, cứ như vậy bị ngược, Bích Tiêu phong triệt để mất hết mặt mũi!
“Ha ha ha!”
Đường Nhược Giản thì cười to không thôi.
– Tốt, phi thường tốt!
Vân Phi Dương biểu hiện đã để hắn rất thoải mái, không nghĩ tới, mấy người La Mục cũng mang đến cho hắn đại kinh hỉ như vậy.
Chín phong tranh tài sau đó không lâu.
Dù cá nhân chiến hay đoàn chiến, Tấn Tiêu phong ta cũng có thể phái người xuất chiến cũng có thể tranh thủ được một vài danh ngạch a!
“Đạp.”
Vân Phi Dương đi về phía trước một bước, mắt nhìn đệ tử các phong xung quanh, thản nhiên nói:
– Còn ai không phục, lên đây.
Rất nhiều đệ tử nhao nhao cúi đầu.
Bọn họ chán ghét Vân Phi Dương phách lối, nhưng lại không thể không thừa nhận, mình lên cũng bị ngược.
Đây chính là trâu.
Đây chính là lập uy.
Đứng trên diễn võ trường, đối mặt mấy ngàn đệ tử, một câu nói ra để bọn hắn không ai dám xuất chiến!
– Tốt tốt.
Đường Nhược Giản lên tiếng.
– Thời gian không còn sớm, đều lui đi.
Nội Môn Đệ Tử Bích Tiêu phong bị ngược đứng không vững, đây là thời điểm nên kết thúc.
Mục đích lập uy đã đạt được, Vân Phi Dương liền theo thủ tọa rời khỏi Bích Tiêu phong, khi đến bọn họ rất nghênh ngang, khi về thì càng vênh váo trùng thiên.
Đệ tử các phong nhìn bóng lưng đám kia rời đi, tâm tình cực độ khó chịu, nhưng cũng chỉ có thể kìm nén.
Mà đây cũng là một màn Vân Phi Dương rất vui lòng nhìn thấy.
Ngày thứ hai.
Vân Phi Dương leo lên Bích Tiêu phong, đánh sấp mặt hai Chân Truyền Đệ Tử, sáu người giải quyết hết hai mươi Nội Môn Đệ Tử truyền khắp Linh Tiêu Phái.
Các đệ tử không đi quan chiến biết được tin tức, nhao nhao sợ hãi.
– Những võ giả đến từ Phàm Giới này mạnh quá!
– Theo ta thấy, thực lực Vân Phi Dương bây giờ hoàn toàn xứng với Chân Truyền Đệ Tử!
– Năm người kia cũng có tư cách làm Nội Môn Đệ Tử!
Trong lúc mọi người nghị luận, một tin tức khác truyền đến, đó là, thủ tọa Trưởng lão Tấn Tiêu phong đã báo cáo Chưởng môn và được phê chuẩn.
Sáu người Vân Phi Dương không cần chờ đợi nửa tháng sau khảo hạch, đặc cách tăng lên làm Nội Môn Đệ Tử!
Toàn bộ Linh Tiêu Phái vỡ tổ.
Dù sao, từ khi lập phái đến nay, lần đầu xuất hiện Ký Danh Đệ Tử trực tiếp nhảy đến Nội Môn Đệ Tử!
Mà.
Không phải một người, là sáu người!
– Các ngươi có nghe nói không, Vân Phi Dương ngăn Trương Thanh Ngọc ở Thanh Tiêu phong, giống như muốn đơn đấu cùng hắn kìa!
– Tình huống như thế nào?
– Tên này có thù với Trương Thanh Ngọc?
– Không biết, chúng ta đi xem một chút!
Kết quả là, đệ tử các phong nhao nhao đi về phía Thanh Tiêu phong.