Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 710
Cái gì gọi là cuồng.
Cái gì gọi là phách lối.
Vân Phi Dương lời nói này đủ để chứng minh tất cả!
Ta mạnh hơn hắn, ta ngược hắn, hắn phải nhận, hắn có thể không phục, đợi hắn mạnh hơn ta, đến ngược lại ta đi.
– Đáng giận!
s- Tên này quá phách lối!
Rất nhiều đệ tử phẫn nộ.
Nhưng.
Chân Truyền Đệ Tử cũng bị ngược thành dạng này, những thiên tài khác đang ẩn tàng trong chỗ tối cũng không dám đứng ra.
Trừ phi Đệ Tử Hạch Tâm!
Nhưng bọn họ ngày thường như Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, lúc này biết đi đâu tìm đây.
– Nói hay lắm!
Đường Nhược Giản theo chỗ tối đi ra.
Hắn nhìn về phía Trưởng lão Bích Tiêu phong, lạnh lùng nói:
– Lão gia hỏa, nếu như hôm nay đệ tử ngươi mạnh hơn, bị ngược sẽ là đệ tử ta. Đến lúc đó, ngươi chắc sẽ không cho rằng đây là nhục nhã đâu, mà là đương nhiên.
Lời này nói trúng tim đen.
Nếu như ngày hôm nay đổi lại là Triệu Anh Vũ, lấy tâm tư của hắn, khẳng định sẽ hung ác ngược Vân Phi Dương một hồi.
Đến lúc đó.
Vân Phi Dương bị ngược chết đi sống lại, trong mắt Trưởng lão Bích Tiêu phong thậm chí đệ tử các phong đều cảm thấy rất bình thường.
Nghiên cứu nguyên nhân thì cũng vì hắn là phàm nhân.
Dạng này người nào sẽ quan tâm.
Trên thực tế, bàn về huyết thống, Vân Phi Dương cao hơn bọn họ rất nhiều, hắn là Thần Giới Chiến Thần vạn năm trước.
– Thủ tọa Bích Tiêu phong.
Vân Phi Dương nói:
– Ta và đệ tử ngài định sinh tử chiến còn chưa kết thúc, xin đừng quấy nhiễu.
– Ngọa tào!
– Tên này dám nói chuyện với thủ tọa Trưởng lão chúng ta như thế!
Đệ tử Bích Tiêu Phong nổi giận.
Vân Phi Dương quay đầu, nhìn về phía những đệ tử Bích Tiêu Phong đang tức giận, cười hỏi:
– Các ngươi không phục?
“Xoát!”
Hắn tung một chân Triệu Anh Vũ, giẫm trên lưng hắn, vẫy tay cười nói:
– Người nào không nuốt được cục tức này, ta cho hắn cơ hội, đến nhục nhã ta.
Lớn lối như thế.
Đừng nói đệ tử Bích Tiêu Phong.
Dù đệ tử cùng Phong với hắn cũng nhìn không được!
– Ta tới!
Một Chân Truyền Đệ Tử khác của Bích Tiêu phong – Vương Thủ Văn lao ra, hắn không phải vì Triệu Anh Vũ, mà vì Bích Tiêu phong!
Để một cái Ký Danh Đệ Tử ở chỗ này hung hăng càn quấy, thật sự rất vũ nhục.
– Vương sư huynh, cố lên!
Đệ tử Bích Tiêu Phong tu vi phổ thông nhao nhao động viên trợ uy. Một khắc này, bọn họ hận không thể nhìn thấy Vân Phi Dương bị ngược đến chết.
– Một người quá ít.
Vân Phi Dương lên tiếng:
– Lại nhiều thêm vài tên nữa đi.
Đường Nhược Giản sụp đổ.
Tiểu tử này thật cuồng, khó trách lại được Cuồng Tông nhìn trúng!
“Xoát xoát!”
Hai Nội Môn Đệ Tử Bích Tiêu phong đi ra, bọn họ lên tiếng.
– Đây là ngươi nói, đừng trách Bích Tiêu phong chúng ta lấy nhiều khi ít.
– Không không.
Vân Phi Dương nói:
– Để cho các ngươi cùng tiến lên là vì ta sợ thủ tọa Trưởng lão Bích Tiêu phong lát nữa lại nói ta lấy mạnh hϊế͙p͙ yếu nếu ta một đánh một thôi.
– Ngọa tào!
– Thực nhìn không được a!
Đệ tử Linh Tiêu Phái hôm nay rốt cục kiến thức được một võ giả đến từ Phàm Giới cuồng đến tình trạng gì rồi, đó cuồng đến khiến người ta giận sôi a!
Lương Âm khó hiểu.
– Huynh ấy hôm nay sao thế?
Theo hiểu biết của nàng, Vân Phi Dương tuy cuồng, nhưng không phải hạng người thích trào phúng, thích gây thù hằn.
Lâm Chỉ Khê đáp:
– Huynh ấy muốn lập uy.
Quả nhiên, vẫn là nàng hiểu Vân Phi Dương nhất, hắn thật muốn lập uy, muốn gây nên oanh động tại Linh Tiêu Phái.
Thập đại tông môn mở ra Long Môn vì cái gì?
Chiêu mộ thiên tài!
Vậy thì đúng rồi, Vân Phi Dương ta từ hôm nay trở đi muốn cho các ngươi biết, cái gì gọi là thiên tài, để cho các ngươi hiểu rõ, lựa chọn ta là sáng suốt nhất!
– Ý cô là…
Lương Âm có chút choáng.
– Huynh ấy muốn dùng toàn bộ đệ tử Bích Tiêu Phong để lập uy?
– Nó đó.
Lâm Chỉ Khê đáp.
“Ba.”
Lương Âm che trán, nói:
– Vậy mà cũng có thể nghĩ ra được.
Vương Thủ Văn có thực lực Vũ Thần tầng sáu, sàn sàn như Trương Thanh Ngọc tại, hai gã Nội Môn Đệ Tử khác có tu vi Vũ Thần tầng bốn.
Đến Vũ Thần, chênh lệch giữa các trọng không phải quá lớn, cho nên ba người liên thủ, hình thành uy lực khẳng định mạnh hơn Triệu Anh Vũ.
– Ngược chết tiểu tử này!
– Nhất định phải giết chết nhuệ khí tên này, nếu không về sau hắn sẽ bay trên trời mất!
Vân Phi Dương khiêu khích để nhiều người tức giận.
Hắn cũng chả để ý, bởi vì hắn biết khi mình nắm giữ thực lực tuyệt đối, những người này sẽ ngoan ngoãn im miệng.
Ba người Vương Thủ Văn chuẩn bị vào sân.
– Chờ một chút!
Vân Phi Dương nói:
– Ta trước xử lý tên này.
Nói rồi giơ chân lên, ngưng tụ ra Thuần Nguyên Lực mạnh mẽ, muốn giết chết Triệu Anh Vũ.
Nhưng vào lúc này, một cỗ lực lượng cường đại cuốn tới, đẩy lui hắn mấy bước, Triệu Anh Vũ ngã trên mặt đất thì bay ra ngoài.
“Ba.”
Trưởng lão Bích Tiêu phong tiếp được Triệu Anh Vũ đang hôn mê, lạnh lùng nói:
– Tiểu tử, nên biết chừng mực.
– Ồ.
Vân Phi Dương ứng một tiếng.
Nhưng trong lòng vẫn rất khiếp sợ.
Trưởng lão Bích Tiêu phong vừa rồi bạo phát khí thế rất mạnh, nếu như hắn muốn giết mình, khẳng định dễ như trở bàn tay.
Hư Không cảnh cường giả đây ư? Quả nhiên, với cảnh giới mới hệ thống, võ giả càng mạnh hơn cấp bậc của trước đó.
– Tốt thôi.
Vân Phi Dương quay qua đám người Vương Thủ Văn nói:
– Các ngươi tới đi.
Vừa mới bắt đầu hắn đã biết, tuyệt đối không thể giết chết Triệu Anh Vũ ngay trên Bích Tiêu phong, dù sao cũng đã ngược người ta không còn chút tôn nghiêm, cũng coi như tạm được.
Vương Thủ Văn cùng hai Nội Môn Đệ Tử vào sân, ba người cũng không nói chuyện, Thuần Nguyên Khí mạnh mẽ triệt để bạo phát.
Từ ánh mắt phẫn nộ của bọn họ có thể thấy được, họ vô cùng căm hận Vân Phi Dương, hận không thể đè hắn ra mà thông…à nhằm…ngược tới chết.
– Đừng lo.
Vân Phi Dương nói:
– Cùng lên đi.
“Xoát!”
Hai Nội Môn Đệ Tử lúc này xông lên, thi triển vũ kỹ của mỗi người, Thuần Nguyên Lực vào khoảng ngủ trọng.
– Yếu quá.
La Mục khinh thường chú ý.
Khí thế hai tên Nội Môn Đệ Tử này còn không bằng mình, dám đi tấn công Vân Phi Dương, quả thực là tìm tai vạ!
Quả nhiên như vậy.
Vân Phi Dương phóng ra một bước, tay phải giơ lên, trực tiếp chộp vào quyền đầu một tên đệ tử, một tay khác cũng chế trụ Nội Môn Đệ Tử thứ hai.
“Xoát!”
“Xoát!”
Dùng lực vung lên, hai người nọ bị ném bay ra ngoài, cũng cuối cùng ngã trên bàn đá bên ngoài diễn võ trường, nhao nhao thổ huyết, ngã xuống đất không dậy nổi.
Thời điểm Vân Phi Dương ném bọn hắn ra có xuất ám kình chấn thương kinh mạch.
Đã muốn lập uy, nếu ai dám đi lên thì phải để toàn bộ bọn hắn nằm đi xuống.
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, Vương Thủ Văn thừa dịp Vân Phi Dương đối phó hai người đã công tới, trong chớp mắt, vô số ánh quyền xuất hiện.
Đây là Tinh Thần Quyền, tuy không bằng Sơn Hải Quyền nhưng cũng có cấp bậc Hoàng giai trung phẩm, một khi thi triển có thể trong nháy mắt hóa thành vô số quyền phong giống như mưa sao băng trên sông.
Khuyết điểm là không thể như Sơn Hải Quyền mà tùy ý thi triển, cần một chút xíu thời gian đến tụ lực.
Chiêu này hiển nhiên không thích hợp trong thực chiến.
Chính vì điều này, rất nhiều Chân Truyền Đệ Tử không tận lực tu luyện, mà Vương Thủ Văn thì lại nghĩ khác.
Hắn thấy.
Nếu như lĩnh ngộ Tinh Thần Quyền đến cực hạn sẽ nắm giữ được không gian lực, uy lực có thể sánh ngang Hoàng giai cao phẩm vũ kỹ!
Hai sư đệ tiến lên trước.
Tranh thủ cho hắn thời gian tụ lực, rốt cục thi triển đi ra được, chỉ nhìn vô số quyền ảnh lấp lóe ánh sán, phảng phất như từng ngôi sao sáng chói, cuối cùng đánh về phía Vân Phi Dương.
“Bành bành bành!”
Thanh âm quyền chạm vào thịt truyền ra khắp diễn võ trường!