Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 705
– Vũ Thần tầng ba?
Vân Phi Dương mờ mịt hỏi.
– Đây là cảnh giới gì, sao chưa từng nghe qua?
Lương Âm biết hắn mới vừa gia nhập Tiểu Thần Giới, không hiểu hệ thống võ đạo, lúc này giải thích, đồng thời còn có chút ít đắc ý.
Thời điểm còn ở Đông Lăng học phủ tu luyện.
Vân Phi Dương thường xuyên chỉ điểm nàng võ đạo, ra bộ dáng đạo sư, hiện tại đến phiên nàng giải hoặc cho hắn!
Nữ nhân điêu ngoa này có một tia ngây thơ bên trong a.
– Vũ Thần có chín tầng? Đại viên mãn?
Sau khi biết được phân chia cảnh giới Vũ Thần, Vân Phi Dương trầm mặc.
Quả nhiên.
Thế giới do kẻ xâm nhập sáng tạo không giống với dĩ vãng nữa.
Hắn dò hỏi:
– Còn cảnh giới khác?
Lương Âm đáp:
– Trên Vũ Thần là Phá Toái cảnh, chia làm Tố Thể Kỳ, Thối Cốt Kỳ, Luyện Tâm Kỳ.
– Phá Toái cảnh còn bao gồm ba tiểu cảnh giới?
Vân Phi Dương có chút lộn xộn.
– Đúng thế.
Lương Âm nói:
– Mỗi cảnh giới nhỏ cũng chia từ tầng một đến tầng chín, đột phá Luyện Tâm Kỳ tầng chín thì là Phá Toái cảnh đại viên mãn, khi đó có thể ngự không phi hành.
– Còn trên Phá Toái cảnh đại viên mãn?
Lương Âm tiếp tục giảng giải.
Trên Phá Toái cảnh là Hư Không cảnh.
Cảnh giới này cũng bao hàm ba tiểu cảnh giới, phân biệt là: Chân Long kỳ, Khai Khiếu kỳ, Phân Nguyên kỳ, đồng dạng phân chia tầng một đến tầng chín cùng Hư Không cảnh đại viên mãn.
– Trưởng lão nói, đạt tới Hư Không cảnh đại viên mãn có thể tự do xuyên qua các vị diện.
Lương Âm vô hạn hướng tới.
Vân Phi Dương triệt để trầm mặc.
Tuy còn giữ lại Phá Toái cảnh, Hư Không cảnh – những cái tên cũ của hệ thống trước nhưng lại phân ra sáu cảnh giới nhỏ tương ứng với hệ thống võ đạo hoàn toàn mới.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, thầm nghĩ:
– Là do cường giả thành lập Tiểu Thần Giới tự tay sáng tạo hay đến từ truyền thừa Chân Vũ Thần Vực đây?
– Đằng sau còn có nữa không?
– Có thì cũng có đó.
Lương Âm còn khổ sở nói:
– Nhưng tầng thứ quá cao, Trưởng lão chưa giảng qua.
Đúng thế.
Hai đại cảnh, ba tiểu cảnh, lại có đại viên mãn.
Theo sự phân chia này, muốn đột phá chỉ sợ cần thời gian rất lâu, hiện tại mặc dù biết thêm cũng không có ý nghĩa gì.
Lương Âm tính toán thời gian, nói:
– Thời gian không còn sớm, ta về trước đi, có rảnh lại tới tìm huynh.
– Ừm.
Vân Phi Dương nói:
– Đi về nghỉ ngơi đi.
Lương Âm đột nhiên hôn trên mặt hắn một cái, sau đó mới ngọt ngào rời đi.
– Cô bé này…
Vân Phi Dương nhịn không được cười cười rồi trở về phòng, trong đầu đầy những cảnh giới được phân chia loạn thất bát tao kia.
“Hô!”
Hắn hít sâu một hơi, nói:
– Một thế giới xa lạ, hệ thống võ đạo lạ lẫm, chẳng khác nào làm lại từ đầu.
Phi Dương đại lục.
Trước khi Vân Phi Dương ngủ vào đây một chuyến, dù sao, Liễu Nhu và bọn người Trầm Thanh còn đang chờ tin tức của hắn.
– Cảnh giới phân chia tinh tế như vậy?
Trong đình viện, sau khi Liễu Nhu biết được cảnh giới hệ thống Tiểu Thần Giới, cau mày nói:
– Xem ra, đây là phân chia của cường giả Chân Vũ Thần Vực.
– Sư phụ!
Trầm Thanh theo sát đi tới, cười nói:
– Ta có thể ra ngoài hay không.
Pháp Tể và bọn người Phong Thiếu Ngôn cũng chờ mong không thôi.
– Không được.
Vân Phi Dương cự tuyệt:
– Ta hiện tại là đệ tử Linh Tiêu Phái, nếu như gọi các ngươi ra, nếu bị phát hiện sẽ có phiền phức.
“Úc.”
Bọn người Trầm Thanh có chút uể oải.
– Yên tâm đi.
Vân Phi Dương cười nói:
– Chờ các ngươi đạt tới cảnh giới nửa bước Vũ Thần, sau đó giác tỉnh thần hồn, ta sẽ thả các ngươi ra ngoài.
Hôm sau.
Bọn người Vân Phi Dương sớm rời giường, theo chân Vô Trần tiến về chủ điện Tấn Tiêu phong, nghe thủ tọa Trưởng lão giảng bài, mà đây cũng là bắt buộc của đệ tử ký danh và ngoại môn mỗi ngày.
Hôm nay, Đường Nhược Giản giảng về phân chia thuần nguyên khí và cảnh giới Tiểu Thần Giới, không giống với Lương Âm, vị thủ tọa Trưởng lão này giảng kỹ lưỡng hơn.
Thí dụ như, ba tiểu cấp độ bên trong Phá Toái cảnh chỉ thối luyện thân thể, gân cốt và trái tim – những bộ phân trụ cột nhất cho việc tu hành.
Lại nói thí dụ như, ba tiểu cấp độ Hư Không cảnh, Chân Long kỳ là ngưng tụ thuần nguyên lực đến cực hạn hình thành Chân Long Lực!
Nói chung.
Sau khi được Đường Nhược Giản giảng giải, mấy người Vân Phi Dương đã hiểu rõ võ đạo cảnh giới và tác dụng của mỗi cấp độ trên Tiểu Thần Giới.
Bài giảng kết thúc.
La Mục mơ hồ đi tới, nói:
– Phi Dương ca, cảnh giới trên Tiểu Thần Giới quá nhiều, tu luyện khi nào mới xong a.
“Đông!”
Vân Phi Dương đánh hắn một cái, nói:
– Cảnh giới nhiều chứng minh thực lực càng mạnh, đây là chuyện tốt mà.
Vân Lịch nói:
– Nhiều cảnh giới như vậy chờ chúng ta đi chinh phục, ngẫm lại đã thấy kích động rồi!
– Vân Phi Dương!
Nhưng vào lúc này, ngoại đại điện truyền đến tiếng gọi ôn nhu, Vân Phi Dương nghe được thanh âm, nhất thời như bị sét đánh.
Thanh âm này là của Vân Hoa!
Không sai.
Vân Hoa dị vực phong tình đang đứng đằng xa, lộ vẻ mặt mê trai nhìn Vân Phi Dương.
– Lão muội!
Vân Lịch đại hỉ, lúc này tiến lên.
– Ca!
Vân Hoa hô một tiếng, vung tay ném ca ca đang chạy tới của mình qua một bên, y như chim non nép vào người phóng tới Vân Phi Dương.
– Vân Phi Dương, những năm nay ta rất nhớ huynh!
Vân Phi Dương co chân chạy mất dép, vừa chạy vừa hét lớn:
– Đừng tới đây!
Vân Lịch ngã trên mặt đất, hai mắt đẫm lệ rưng rưng nói:
– Lão muội, những năm gần đây muội không quên hắn mà quên ca ca của mình à!
Vân Hoa đến để Vân Phi Dương sụp đổ. Bất quá, nữ nhân kia chỉ truy một lát đã trở về Tử Tiêu phong.
“Hoa.”
Vân Phi Dương thở hồng hộc ngồi trên đồng cỏ, nói:
– Ngươi không thể quản quản nàng à.
Vân Lịch dán mặt trên mặt đất, biểu lộ bộ dáng muốn chết không muốn sống.
Thân muội muội ơi.
Phân biệt lâu như vậy, thế mà đuổi theo ngoại nhân, không thèm ngó lão ca cả mình!
– Được rồi.
Vân Phi Dương ngồi xuống, nói:
– Đừng lãng phí thời gian, thừa dịp trong khoảng thời gian này, chúng ta bắt đầu tu luyện đi.
La Mục nói:
– Thuần nguyên khí nơi này, chúng ta hấp thu không có hiệu quả.
– Chuyển hóa thuần linh hạch thành Thuần Nguyên hạch!
Vân Phi Dương nói.
Bọn người Long Chấn Vũ nhìn qua, hỏi:
– Ngươi có biện pháp?
– Không có.
” “
Đám người cạn lời.
– Ta có đây.
Nhưng vào lúc này, Đường Nhược Giản chẳng biết lúc nào đã xuất hiện sau lưng mọi người, cầm trong tay một bản tâm pháp.
– Thủ tọa!
Cả đám đứng lên chào.
Đường Nhược Giản ném bí tịch cho Vân Phi Dương, nói:
– Mặc dù các ngươi là ký danh đệ tử, nhưng biểu hiện trong Long Môn xứng với ngoại môn đệ tử, trước hết cầm bản Thuần Nguyên tâm pháp này đi tu luyện đi.
– Đa tạ thủ tọa!
Vân Phi Dương vui mừng cảm tạ.
Bọn họ đi vào Tiểu Thần Giới, cần có nhất là loại này tâm pháp, thủ tọa Trưởng lão đưa tới, không thể nghi ngờ là đưa than sưởi ấm ngay ngày tuyết rơi a.
– Nhớ kỹ.
Đường Nhược Giản thấp giọng căn dặn:
– Đừng để ngoại nhân biết.
Tuy bọn người Vân Phi Dương có tư cách là ngoại môn đệ tử, nhưng quy củ vẫn là quy củ, hắn sớm lấy ra cũng là làm trái quy định.
– Hiểu rõ!
Vân Phi Dương vội vàng thu bản tâm pháp lại.
– Mau trở về tu luyện, tranh thủ một tháng chuyển hóa thuộc tính trong thân thể bọn ngươi bên thành thuần nguyên lực.
– Không thành vấn đề!
Vân Phi Dương dẫn theo năm người muốn rời khỏi.
Vừa đi hai bước, lại nghe Đường Nhược Giản nói:
– Phi Dương, nửa tháng sau đi Bích Tiêu phong, đừng có cố kỵ, đánh tiểu tử kia tàn phế, bổn tọa trợ uy cho ngươi.
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Đột nhiên, hắn nắm quyền, cười đáp.
– Ô kê con dê.