Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 695
– Theo ta thấy, gia hỏa gọi Vân Phi Dương căn bản không có thực lực gì!
– Cũng không phải, đến vòng này còn không xuất thủ, chỉ sợ vừa mới đạt tới Thánh cấp, vừa động thủ thì sẽ lộ tẩy mất.
– Uổng phí ta chờ mong hắn sẽ biểu hiện không tầm thường đây.
– Nếu tên này một mực không xuất thủ, ôm bắp đùi đồng bạn lăn qua vòng thứ hai, vậy cũng rất trâu nghe.
Vòng khảo nghiệm thứ hai cực kỳ trọng yếu.
Vân Phi Dương vẫn không xuất thủ, để rất nhiều người gấp gáp, cũng mài mất kiên nhẫn của bọn họ.
Bọn họ đã nhận định tên kia chỉ biết cuồng, không có thực lực gì.
– Tuyết Nhi, con nói xem Vân Phi Dương này xảy ra chuyện gì?
Cường giả như Yến Lâm Phong cũng sụp đổ.
Hắn cố ý xuất quan ra để quan sát thiên tài Phàm Giới này, mà đối phương vẫn một mực không xuất thủ.
Yến Sơn Tuyết im lặng.
– Phụ thân, chắc hắn cho rằng xuất thủ cũng không tất yếu.
– Không cần thiết?
Yến Lâm Phong nói:
– Nói như vậy, mấy người đồng bạn của hắn có thể đối mặt ngàn Hỏa Nhung Thú?
– Hẳn như thế.
Yến Sơn Tuyết đáp.
Toàn bộ Tiểu Thần Giới chỉ có nữ nhân này rõ ràng thực lực Vân Phi Dương, hắn tuyệt đối rất mạnh.
Dù sao, tên kia một người đối mặt với năm Trưởng lão Quỷ Các, mà có thể miểu sát tất cả.
Mấy năm sau ngày hôm đó, lấy tốc độ phát triển nghịch thiên của hắn, chỉ sợ sẽ càng kinh khủng hơn trước!
Như Yến Sơn Tuyết nói.
Nguyên nhân Vân Phi Dương không xuất thủ là vì cho rằng hoàn toàn không cần thiết, bọn người La Mục đủ để ứng phó.
“Ba.”
Hắn ngồi xếp bằng xuống.
Thừa dịp đám La Mục chém giết, hấp thu Hỏa thuộc tính nồng đậm xung quanh để bồi dưỡng Địa Hỏa.
Rất nhanh.
Cuồn cuộn Hỏa hệ thuộc tính tinh thuần bao phủ tại toàn thân hắn, phảng phất như hóa thành Hỏa Nhân.
– Tên này còn có thể ngồi xuống tu luyện?
– Hắn có biết đây là khảo nghiệm tàn khốc liên quan đến sinh tử hay không?!
Mắt thấy Vân Phi Dương tĩnh toạ, võ giả Tiểu Thần Giới triệt để sụp đổ.
Cái này…mẹ nó.
Tuyệt đối là một kỳ hoa cỡ bự a!
“Ba.”
Trầm Tiểu Vũ vỗ đầu một cái, cạn lời.
– Hắn coi nơi này là tu luyện thất nhà mình à?
“Hô!”
Nhưng vào lúc này, một đầu Hỏa Nhung Thú phóng tới chỗ Vân Phi Dương!
Mọi người vui mừng.
Mẹ nó chứ.
Hung thú cũng không ưa xông tới, tên này khẳng định phải xuất thủ, dù tùy tiện lộ một chút cũng có thể suy đoán ra thực lực đại khái của hắn.
Có thể nói.
Một khắc Hỏa Nhung Thú đánh tới này hấp dẫn chú ý của rất nhiều võ giả, bọn họ đều trông mong không thôi!
Nhưng.
Vân Phi Dương đang ngồi xếp bằng như không nghe thấy, vẫn hấp thu Hỏa thuộc tính.
Mười trượng.
Năm trượng.
Một trượng!
Chân trước Hỏa Nhung Thú chỉ cách Vân Phi Dương còn một tấc, La Mục đã vọt tới đá nó qua một bên.
– Móa!
Mọi người xém chút ngã quỵ.
Đại ca ơi, thời khắc mấu chốt mà ngươi đi ra đảo loạn cái gì không biết!
Chắc do Vân Phi Dương đang hấp thu Hỏa hệ thuộc tính, nên khiến Hỏa Nhung Thú chú ý.
“Xoát xoát!”
Lại có hai con vọt tới!
Lần này, thời điểm chúng còn chưa chạy được bao xa đã bị Độc Cô Cần chém giết.
Võ giả chú ý Vân Phi Dương thật không còn cách nào khác, sau cùng dứt khoát nhìn về phía màn sáng của hắn.
– Dám tu luyện trong khu vực nguy hiểm trùng điệp, còn vững như bàn thạch, kẻ này cực tín nhiệm đối với đồng bạn mình.
Một trưởng lão Linh Tiêu Phái nói.
– Không sai.
Một Trưởng lão khác đồng ý.
Trưởng lão Liệt Diễm Tông còn cười lạnh nói:
– Theo ta thấy, thực lực tên kia yếu rất, chỉ có thể dựa vào đồng bạn bảo hộ, loại người này, coi như đi vào Tiểu Thần Giới cũng là phế vật, không có giá trị gì để bồi dưỡng.
Hai trưởng lão Linh Tiêu Phái nhíu mày.
Lão gia hỏa Liệt Diễm Tông này, một mực cà khịa thiên tài mình coi trọng, rốt cuộc có ý gì!
Một lúc lâu sau.
Ngày càng nhiều Hỏa Nhung Thú leo ra, số lượng tới hơn ba ngàn đầu.
Rất nhiều thiên tài Phàm Giới tuy còn có thể chém giết, nhưng bởi vì hoàn cảnh nóng rực và không ngừng tiêu hao, thể lực bắt đầu giảm súc.
“A!”
Một thiên tài Thánh cấp đỉnh phong bị hai Hỏa Nhung Thú giáp công, cuối cùng vẫn lạc.
Đây chỉ là mới bắt đầu.
Lại qua hai canh giờ, hơn hai mươi trong trăm thiên tài tiến vào vòng hai vì thể lực tiêu hao mà vẫn lạc.
Số người còn theo thời gian không ngừng tăng lên.
Đương nhiên.
Có thiên tài cùng vị diện tụm lại cùng một chỗ, tìm kiếm địa hình có lợi tiến hành phòng thủ cũng thay phiên nghỉ ngơi.
Rực mắt nhất vẫn là Đế Vương đại lục.
Năm thiên tài thi triển một loại trận pháp hợp kích, đánh ba canh giờ, Linh lực vẫn dồi dào.
Đế Hoàng Đồ thì càng không cần phải nói.
Tên này một mực thoải mái oanh sát Hỏa Nhung Thú, hoàn toàn không biết mệt mỏi, ngược lại, càng đánh càng hăng!
Thời gian tiếp tục trôi qua.
Tiến vào khu vực vòng thứ hai năm canh giờ, vạn con Hỏa Nhung Thú liên tục ngo ngoe xuất hiện từ miệng núi lửa, bây giờ còn khoảng ngàn con.
Trăm thiên tài của mười vị diện cũng vẫn lạc một nửa, thậm chí có hai vị diện cấp bảy bị toàn diệt.
Theo tình hình này mà tính, chỉ phàm nhân võ giả chịu đựng thêm khoảng bảy canh giờ nữa thì có thể thông qua vòng này.
Sau nửa canh giờ.
Đám người chém giết toàn bộ Hỏa Nhung Thú còn thừa, bên trong miệng núi lửa truyền đến thanh âm ầm ầm, chợt nhìn thấy từng đầu hung thú do dung nham hình thành xuất hiện.
Chúng có đến mười con.
Thể trạng còn lớn hơn Hỏa Nhung Thú, phương thức đi lại rất đặc biệt, hóa thành dung nham nhúc nhích.
– Bát phẩm Dung Nham Cự Ma?
– Chậc chậc, đây chính là hung thú có thể so với Vũ Thần tầng ba đó, đám võ giả may mắn còn sống giờ Linh lực tiêu hao nghiêm trọng, chỉ sợ sẽ gặp nguy hiểm.
Võ giả Tiểu Thần Giới nhao nhao lắc đầu.
Hung thú Vũ Thần cấp mà không chỉ một đầu, lực lượng thật kinh khủng, những người phàm tục kia chắc sẽ bị toàn diệt.
– Phiền phức.
Đế Hoàng Đồ tràn đầy khí thế cũng nhíu mày. Dù sao, lấy thực lực của hắn, chỉ có thể chiến một đầu hung thú!
– Xong!
Võ giả may mắn còn sống mặt xám như tro.
Lấy trạng thái và nhân số hiện tại, đối mặt mười đầu hung thú có thể so với Vũ Thần, kết quả chỉ có chết.
Ngay tại thời điểm bọn hắn sụp đổ, một màn kỳ quái xuất hiện, mười đầu Dung Nham Cự Ma nhúc nhích đến cũng không phải tấn công chính mình, mà hướng về một phương vị!
Vị trí đó.
Chính là khu vực của Vạn Thế Đại Lục!
– Trong khu vực Hỏa hệ hung thú tồn tại, chủ động hấp thu Hỏa thuộc tính, rõ ràng là dẫn lửa thiêu thân!
– Ha ha ha, tiểu tử kia tìm đường chết!
Võ giả Tiểu Thần Giới cười cợt.
– Cái tên ngu ngốc này!
Trầm Tiểu Vũ cắn răng, nắm quyền.
Nàng hận không thể xông vào, một chân tung ra đá tên Vân Phi Dương đang tu luyện trở về Vạn Thế Đại Lục, miễn cho hắn ở chỗ này tai họa cho đồng bạn.
“Vù vù!”
Mười đầu Dung Nham Cự Ma nhấp nhô mà đến.
La Mục nuốt một miếng nước bọt, khóe miệng co giật hô:
– Phi Dương ca, tình huống bất ổn!
Vân Lịch và đám Long Chấn Vũ cũng bất đắc dĩ lắc đầu.
Hơn năm canh giờ chém giết, bọn họ tiêu hao không quá nghiêm trọng, nhưng lấy cảnh giới hiện tại, năm người đánh một hung thú Vũ Thần đã ăn no hành.
Đối mặt mười đầu, tuyệt không thể nào.
“Xoát!”
Vân Phi Dương mở mắt, nhìn về phía đám Dung Nham Cự Ma như bùn nhão nhúc nhích, ngạc nhiên nói:
– Nhiều như vậy?
– Lui ra phía sau.
Hắn đứng lên.
“Xoát!”
Năm người La Mục nhanh chóng tránh sau lưng Vân Phi Dương.
“Răng rắc.”
Vân Phi Dương lắc lắc đầu, âm thanh cốt cách giòn vang truyền ra, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía hình ảnh màn sáng, cười nói:
– Võ giả Tiểu Thần Giới, các ngươi chờ sốt ruột lắm rồi chứ nhỉ?