Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 693
“Phù phù.”
Ninh Hảo Viễn quỳ một chân trên đất, một tay vịn kiếm, tóc đen tán loạn, thần sắc tái nhợt.
Như Vân Phi Dương dự đoán.
Hắn bại.
Đối mặt Tàn Ảnh Kiếm Ý của Độc Cô Cần, hắn tìm không thấy sơ hở, cho đến đối phương phát động thế công, hắn bất lực chống đỡ.
Kiếm đạo đỉnh phong quyết đấu là so đấu kiếm ý, không như võ đạo bá đạo rực rỡ màu sắc.
Ninh Hảo Viễn bại, không phải bại về mặt sức mạnh, cũng không phải bại trên cảnh giới, mà thua vào việc không cách nào phá chiêu.
Toàn bộ võ giả Phong Linh đại lục trầm mặc, bầu không khí nhảy cẫng hoan hô vừa rồi đột nhiên ngưng kết.
Bọn họ khó tin.
Kiếm đạo thiên tài mạnh nhất đại biểu vị diện của mình khi đối mặt với vô số tàn ảnh và kiếm ảnh, cuối cùng bị thua.
– Không…không có khả năng!
– Tại sao có thể như vậy!
Từng võ giả Phong Linh đại lục ngây ra như phỗng.
Ninh Hảo Viễn là thiên tài mạnh nhất của bọn họ, được ký thác kỳ vọng, hy vọng có thể tiến vào Tiểu Thần Giới, kết quả chỉ so một chiêu đã bại trận.
Đả kích này quá lớn!
Tiểu Thần Giới.
Rất nhiều võ giả hồi tưởng lại một kiếm vừa rồi của Độc Cô Cần, không khỏi tán thán.
– Kẻ này lĩnh ngộ đối kiếm đạo cực cao.
– Đáng giận.
Sắc mặt Trưởng lão Liệt Diễm Tông trở nên khó coi.
Thiên tài mình xem trọng bị vị diện cấp ba đánh bại, không thể nghi ngờ là bị hung hăng đánh vào mặt.
– Võ giả Vạn Thế Đại Lục thật đúng là Hắc Mã a.
Tất cả Trưởng lão của các tông môn đều cười nói.
– Tốt lắm.
Trưởng lão Linh Tiêu Phái nói:
– Võ giả Vạn Thế Đại Lục được Linh Tiêu Phái ta chấm, người nào cũng không thể đoạt.
Mọi người cười rộ lên.
Không thể phủ nhận, thiên tài Vạn Thế Đại Lục rất xuất sắc, nhưng mấy trăm thiên tài Phàm Giới, vẫn còn rất nhiều người không tệ.
Vòng thứ nhất chỉ vừa mới bắt đầu, người nào có thể sống đến sau cùng mới là bên thắng.
– Tuyết Nhi, người trẻ tuổi của Vạn Thế Đại Lục cũng không tệ nha.
Trong đình viện, một lão giả khí thế như rồng mở miệng lên tiếng.
Bên cạnh hắn đúng một nữ tử tướng mạo xinh đẹp, hiển nhiên, nàng chính là Các chủ của Quỷ Các – Yến Sơn Tuyết.
Lão giả tên Yến Lâm Phong, đương đại Gia chủ Yến gia, cũng là phụ thân Yến Sơn Tuyết.
Trước khi Long Môn mở ra, nữ nhi một mực nói Vân Phi Dương của Vạn Thế Đại Lục rất ưu tú, cho nên cố ý quan sát.
Kết quả.
Biểu hiện của La Mục, Vân Lịch và Độc Cô Cần để hắn có chút ngoài ý muốn.
– Kỳ quái.
Yến Sơn Tuyết mờ mịt.
– Năm đó ta lịch luyện tại Vạn Thế Đại Lục không thấy những người tuổi trẻ này mạnh bao nhiêu, sao mà mới mấy năm ngắn ngủi đã biến hóa lớn như thế.
Yến Lâm Phong cười nói:
– Cha hiện tại rất chờ mong, Vân Phi Dương trong miệng con đến cùng xuất sắc như thế nào.
Yến Sơn Tuyết cười đáp.
– Hắn sẽ không để người thất vọng.
Nàng rất xem trọng Vân Phi Dương,.
Tin tưởng.
Hắn trong khảo nghiệm này sẽ phun toả hào quang!
– Ta thua.
Ninh Hảo Viễn quỳ một chân trên đất, trong con ngươi hiện ra một tia thống khổ, trên lĩnh hội kiếm ý, hắn tự nhận không phải đối thủ của Độc Cô Cần.
“Bang.”
Độc Cô Cần thu kiếm, chắp tay nói:
– Đa tạ.
Thấy hắn ra vẻ nho nhã như thế, La Mục và Vân Lịch hận không thể đạp hắn một chân.
– Có điều!
Ninh Hảo Viễn đột nhiên đứng lên, nắm chặt kiếm, nghiêm túc nói:
– Ta muốn đi vào Tiểu Thần Giới.
“Vù vù!”
Chín tên võ giả Phong Linh đại lục sau lưng hắn bạo phát tu vi, trong con ngươi lóe ra chiến ý.
Kiếm đạo so đấu, chỉ là kiếm đạo, chân chính muốn nhìn là người nào có thể còn sống, trở thành người thắng lợi sau cùng.
Vân Phi Dương lên tiếng:
– Động thủ đi.
“Hô —— “
bọn người La Mục, Vân Lịch bạo phát tu vi.
Trưởng lão Thập đại tông môn không khỏi trừng to hai mắt, bởi vì cảnh giới năm người này, bốn người nửa bước Vũ Thần, một người nửa bước Kiếm Thần a!
Đội hình thiên tài hào hoa như thế mà một cái vị diện cấp ba nên có sao? Quả thực còn mạnh hơn so với thiên tài đoàn của vị diện cấp chín nữa!
Võ giả bên trong Tiểu Thần Giới chỉ quan sát qua màn sáng, không cách nào cảm nhận được cảnh giới của bọn người La Mục, nhưng nhìn ra ánh mắt của đám võ giả Phong Linh lộ vẻ chấn kinh.
– Tình huống như thế nào đây?
– Võ giả Phong Linh đại lục vì sao giật mình như thế?
Không kinh hãi không được!
Năm người đột nhiên bộc phát ra thực lực nửa bước Vũ Thần, bọn hắn còn đánh thế nào.
Phải biết.
Trừ Ninh Hảo Viễn, chín người khác của Phong Linh đại lục chỉ có tu vi Vũ Thánh đỉnh phong.
Mà so với bọn người La Mục, tuyệt đối là nghiền ép không thể nghi ngờ.
Kết quả, cũng không cần nói nhiều.
Trong thời gian cực ngắn.
Võ giả Phong Linh đại lục lấy Ninh Hảo Viễn cầm đầu đều bị đánh sấp ml trên mặt đất, cuối cùng lấy thân phận người bị thua, nổ tung mà chết.
– Thật có lỗi.
Vân Phi Dương đứng lên, chân thành nói:
– Chúng ta cũng muốn đi vào Tiểu Thần Giới.
Đây là một trò chơi giết hại, mình ở bên trong bất lực ngăn cản, vậy cũng chỉ có thể đi lên trước, thanh trừ tất cả chướng ngại.
Theo việc võ giả Phong Linh đại lục bị toàn diệt, vòng giao đấu thứ nhất của tổ Bốn kết thúc, người thắng là Vạn Thế Đại Lục.
Một vị diện cấp ba được phán rằng bị phân đến Tổ Tử Thần nhưng lại trổ hết tài năng, quả thực để võ giả Tiểu Thần Giới cảm thấy ngoài ý muốn.
Bất quá.
Bọn họ càng hiếu kỳ là.
Thủ lĩnh thiên tài tên Vân Phi Dương kia đến cùng là gà mờ ra vẻ thần bí hay mạnh hơn năm người kia?
Đáp án này chỉ sợ cần phải qua vòng thứ hai mới có thể kiểm chứng.
Bọn người La Mục diệt hết bảy vị diện thông qua vòng khảo nghiệm thứ nhất khiến võ giả Vạn Thế Đại Lục điên cuồng.
Muốn nói vui vẻ nhất.
Vẫn là Trầm Tiểu Vũ!
Hiện tại nàng chống nạnh đứng trong vòng đám người Truyền Lệnh Sứ, đắc ý cười to.
Thấy không.
Đây chính là vị diện ta quản lý.
Tuy đẳng cấp thấp, nhưng diệt luôn cả vị diện cấp tám, các ngươi ai nào không phục, ra đây biểu!
Có một loại vui sướng gọi là Song Hỉ Lâm Môn!
Thời điểm bọn người Vân Phi Dương bị truyền tống ra ngoài bình đài, tàn khốc chém giết cũng kết thúc của các tổ còn lại cũng kết thúc.
Tiêu Kha Ái đại biểu Tinh Thần đại lục, một người diệt hết thiên tài của chín vị diện còn lại, trở thành người thắng lợi cuối cùng.
– A ha ha ha!
Trầm Tiểu Vũ cười càng không kiêng nể gì!
Một cái cấp ba, một cái cấp hai.
Loại vị diện cấp bậc thấp này vậy mà toàn bộ tấn cấp vòng thứ hai, thực quá kimochi ư ư….
– Một đám rác rưởi đê tiện.
Tiêu Kha Ái rất có phong phạm đi ra.
Đối với một Ma Tôn chuyển thế, những thiên tài Phàm Giới này có ưu tú hơn nữa cũng có thể bóp chết dễ như trở bàn tay.
– Ừm?
Đột nhiên, Tiêu Kha Ái cảm giác có người đang nhìn mình, theo cảm giác quay đầu, vừa vặn đối mặt với Vân Phi Dương.
– Tên này!
Tiêu Kha Ái căm hận nói:
– Chờ đó cho bản tôn!
Nói rồi cúi đầu xuống, đứng vào một khu vực không ai chú ý.
– Ủa?
– Bọn họ đều tấn cấp?
Thiên tài sớm thăng cấp nhìn thấy tất cả võ giải của hai vị diện hạ đẳng đều đi ra, trong con ngươi lộ vẻ mờ mịt.
– Thú vị.
Một tử phát (*) nam tử mặc khải giáp, quanh thân bộc lộ khí tức cường thế nhìn về phía bọn người Vân Phi Dương, nhếch miệng lên hiện ra vẻ mỉm cười.
*Tử phát: tóc tím
Người này tên Đế Hoàng Đồ, thủ lĩnh thiên tài của Đế Vương đại lục cấp chín.
Hắn trong vòng chém giết thứ nhất, dùng thực lực vô cùng mạnh nghiền ép đối thủ, biểu hiện vô cùng chói sáng, được không ít Trưởng lão coi trọng.
Có thể nói.
Hắn là thiên tài được xem trọng nhất!