Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 677
Cự Linh thành.
Vân Phi Dương lại tới đây, sau đó phóng thích Linh Niệm, bao phủ toàn bộ tòa thành, rất nhanh đã tìm được phủ đệ Âu Dương gia, đến đó tìm Âu Dương Tĩnh.
Đạo tặc Ông Vương là tán tu.
Muốn tìm đến hắn không dễ, trưởng lão Âu Dương gia thì dễ tìm hơn.
Vân Phi Dương thầm nghĩ:
– Tên này còn sống!
Âu Dương Tĩnh không chết.
Nhưng tình huống bây giờ rất không ổn.
Hắn ở trong phòng, thống khổ giãy dụa, phảng phất như tiếp nhận tra tấn sống không bằng chết.
Cách nửa năm, Âu Dương Tĩnh sẽ tiếp nhận độc tố của Tuyệt Mệnh Đoạt Hồn Đan ăn mòn, loại đau khổ này đến từ linh hồn để hắn hận không thể muốn chết.
Càng bi kịch là.
Gia hỏa khống chế chính mình, từ khi thả độc đến giờ vẫn chưa xuất hiện.
Nếu không phải độc tố Tuyệt Mệnh Đoạt Hồn Đan bạo phát chỉ tồn tại một canh giờ, hắn chỉ sợ sớm đã lựa chọn tự sát.
Nhưng.
Lần này Tuyệt Mệnh Đoạt Hồn Đan độc phát càng cường liệt hơn so với dĩ vãng.
Hắn tiếp nhận một canh giờ vẫn còn chưa kết thúc!
Xong.
Phải chết!
Âu Dương Tĩnh gào thét trong lòng.
– Xoát!
Vân Phi Dương phá cửa sổ mà vào.
Một tay đặt trên cổ tay Âu Dương Tĩnh, giải hết độc tố năm đó, thầm nghĩ:
– Cũng may đến sớm, nếu chậm chút nữa thì tên này đi chầu ông bà rồi.
– Hô —— .
Độc tố được tiêu trừ, Âu Dương Tĩnh mồ hôi đầm đìa thở hổn hển.
Sau đó, cả kinh hô:
– Ai?!
– Ta.
Vân Phi Dương thản nhiên đáp.
Âu Dương Tĩnh nằm rạp trên mặt đất, thần sắc biến đổi.
Thanh âm này hắn đến chết không quên, chính là thần bí nhân năm đó hạ độc mình.
Rốt cục xuất hiện!
– Ngươi cũng đã biết, những năm nay không có giải dược, ta sống như thế nào không?
Âu Dương Tĩnh nhanh khóc.
Hắn nỗ lực lật người, nhờ ánh trăng, thấy rõ hình dáng người kia, cả kinh nói:
– Ngươi… Vân Phi Dương!
– Bớt nói nhảm.
Vân Phi Dương nói:
– Đạo tặc Ông Vương đâu?
Ẩn nấp trong đình viện.
Vân Phi Dương được Âu Dương Tĩnh dẫn đường, không nói hai lời xông vào giữa phòng, đặt tay lên mạch đập của đạo tặc Ông Vương hóa giải độc tố Tuyệt Mệnh Đoạt Hồn Đan.
– Nguy hiểm thật!
Hắn nói:
– Muộn lát nữa, linh hồn hắn cũng sẽ câu diệt.
– Phốc.
Đạo tặc Ông Vương ngã trên mặt đất, miệng sùi bọt mép.
Xem ra, tên này bị độc phát có tác dụng phụ còn mạnh hơn so với Âu Dương Tĩnh.
Âu Dương Tĩnh cùng đạo tặc Ông Vương run sợ đứng trong phòng, trong ánh mắt lộ vẻ khó tin.
Năm đó Vân Phi Dương dẫn Lương Âm ra ngoài thành cướp Cơ Viêm, một mực che mặt, cho nên hai người chỉ nhớ rõ thanh âm, cũng không biết hắn là ai.
Bây giờ.
Đệ nhất thiên tài của Vạn Thế Đại Lục.
Thành chủ Thập Nhị tinh Thiết Cốt Thành Vân Phi Dương đứng trước mặt mình.
Toàn bộ tư duy bọn họ đều đang bị chết lặng.
Xác thực mà nói.
Bọn họ không dám nghĩ, người hạ độc mình mấy năm trước là một siêu cấp đại nhân vật!
– Hai vị.
Vân Phi Dương nói:
– Những năm nay để cho các ngươi chịu ủy khuất rồi.
– Không ủy khuất, không ủy khuất!
Hai người run sợ trong lòng đáp.
Đã nhiều năm qua, tuy đều đạt tới Vũ Vương đỉnh phong, nhưng cũng biết trước mặt Vân Phi Dương, mình yếu ớt giống như con kiến.
– A.
Vân Phi Dương nói:
– Tại Quỷ Các lăn lộn thế nào?
Âu Dương Tĩnh và Đồng Ông nhìn nhau.
– Nói.
Vân Phi Dương lạnh lùng quát.
Âu Dương Tĩnh vội vàng lên tiếng:
– Những năm gần đây, chúng ta biểu hiện không tệ, đã thăng làm Đà Chủ và Phó Đà Chủ.
– Có biết tổng bộ Quỷ Các ở đâu không.
– Biết.
– Rất tốt.
Vân Phi Dương đứng lên, nói:
– Mang ta đi.
– A?
Mắt hai người trợn tròn.
Tổng bộ Quỷ Các thiết lập trong một Thập Tinh thành, chỉ có Đà chủ trở lên mới hiểu rõ tình hình.
Âu Dương Tĩnh và Đồng Ông những năm nay biểu hiện không tệ, luân phiên được đề bạt, một người là Đà Chủ phân đà Cự Linh thành, một người là Phó Đà Chủ.
Được hai người giảng giải, Vân Phi Dương rõ ràng hơn đối với cấu tạo nội bộ của Quỷ Các.
Tổ chức này rất phức tạp.
Người thống trị tối cao là Quỷ Chủ, dưới có ngũ Đại Trưởng Lão, được thành viên trong tổ chức gọi là ngũ đại Quỷ Lão.
Phía dưới Ngũ Quỷ Lão có thập điện diêm la, mỗi một Trưởng lão chưởng quản hai điện.
Sau thập điện diêm la là Quỷ Sứ, sau đó chính là Đà Chủ và rất nhiều thành viên.
– Chậc chậc.
Trên đường tiến về tổng bộ Quỷ Các, Vân Phi Dương nói:
– Tổ chức này thật sự cho rằng mình là Âm Tào Địa Phủ à, còn phân chia thập điện diêm la.
– Cái kia…
Âu Dương Tĩnh đi theo phía sau, âm u nói:
– Vân thành chủ, chúng ta nhận được tin tức, ngũ đại Quỷ Lão vì kết minh với nửa bước Vũ Thần, chuẩn bị đối phó với ngài.
– Ta biết.
Vân Phi Dương nói:
– Cho nên, ta mới để cho các ngươi dẫn đường, đi diệt cái tổ chức thần thần bí bí này.
Âu Dương Tĩnh cùng Đồng Ông xém chút ngã quỵ.
Đại ca.
Không nói Quỷ Chủ thực lực cao thâm mạt trắc, chỉ là ngũ đại Quỷ Lão cũng đã đạt tới Thánh cấp rồi.
Cỗ lực lượng này, ngay cả Chấp Pháp Tháp cũng kiêng kị, một mình ngươi đi qua diệt, cũng quá tự tin đi!
Quang Đế thành.
Tổng bộ bí mật của Quỷ Các.
Giờ phút này, trong một tòa đình viện, năm lão giả ngồi dưới cây đào, đang nghị luận chuyện gì đó.
Tư Không Minh ngồi chính giữa.
Sắc mặt hắn có chút khó coi, nói:
– Chư vị, lão phu thành tâm với Quỷ Các các ngươi, nhưng Quỷ Chủ chậm chạp không hiện thân là có ý gì?
– Tư Không huynh.
Quỷ Các đại trưởng lão cười nói:
– Quỷ Chủ đại nhân có việc trong người, cũng không ở trong thành, yêu cầu ngươi đưa ra, ngũ Đại Trưởng Lão chúng ta có thể quyết định.
Tư Không Minh nói:
– Khi nào động thủ?
Đại trưởng lão nói:
– Thiết Cốt Thành có trận pháp phòng ngự, nhóm cường giả Tứ Hải Kiếm Đế cũng ở trong đó, chúng ta cần tìm thời cơ.
Tư Không Minh còn đề nghị:
– Tiểu tử Vân Phi Dương kia có rất nhiều nữ nhân, các ngươi chỉ cần lẫn vào Thiết Cốt Thành, bắt các nàng đi thì có thể dẫn hắn ra mặt.
– Đến lúc đó, thiết lập mai phục, chỉ bằng vào một mình hắn, khẳng định mọc cũng cánh khó thoát.
– Kế hoạch không tệ.
Vài Trưởng Lão nhao nhao gật đầu.
Trước kia, Quỷ Các có nghĩ đên việc khống chế nữ nhân của Vân Phi Dương, khiến cho hắn hiệu trung đi theo, về sau có người phản đối mới coi như thôi.
Bây giờ.
Từ bỏ Vân Phi Dương, ngược lại lung lạc Tư Không Minh thì không có bất kỳ cố kỵ nào.
– Không bằng như vậy đi…
Mấy tên Trưởng lão bắt đầu thương nghị kế hoạch.
– Hô!
Yến Sơn Tuyết từ bên ngoài bay vào.
Trong đôi mắt đẹp của nàng lóe ra vẻ lạnh lùng, nói:
– Các ngươi làm như thế chỉ đẩy Vân Phi Dương đến hướng đối lập với chúng ta.
Tư Không Minh nhíu mày.
Nữ nhân đột nhiên xuất hiện này khí tức rất mạnh, thực lực tuyệt không yếu hơn mình.
Kỳ quái.
Sao chưa từng nghe qua nhân vật này?
Đại trưởng lão nhìn thấy nữ nhân này, lạnh lùng cất lời.
– Yến Sơn Tuyết, Quỷ Chủ lệnh ngươi đến gần Vân Phi Dương, những năm nay không có chút nào tiến triển, ngươi còn mặt mũi trở về?
– Ngươi dám nói chuyện với ta như vậy?
Trên gương mặt xinh đẹp của Yến Sơn Tuyết phủ đầy sương lạnh.
Đại trưởng lão cười lạnh nói:
– Tuy Quỷ Chủ rất tôn kính ngươi, nhưng ngươi cũng hiểu rõ mình có thân phận gì.
– Rất tốt!
Yến Sơn Tuyết âm trầm.
Xem ra, mình không cần tiếp tục ẩn tàng, nhất định phải để bọn hắn hiểu rõ cách làm hiện tại không thể nghi ngờ gì là đẩy Quỷ Các vào vực sâu vạn trượng.
– Ba ba ba.
Đột nhiên, sau lưng truyền đến tiếng vỗ tay.
Mọi người đồng loạt nhìn lại thì thấy một người trẻ tuổi ngồi xổm trên đầu tường, nhếch miệng cười nói:
– Các ngươi đang nội đấu?
Ánh mắt Tư Không Minh lạnh lẽo, quát:
– Vân Phi Dương!