Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 652
Còn hai ngày nữa Đảo Thần Cấm sẽ mở.
Giờ phút này, cường giả Vũ Vương cấp trở lên lơ lửng bên ngoài kết giới đã hơn năm ngàn người.
Phía dưới.
Rất nhiều tàu thuyền của các gia tộc.
Bọn họ không tiến vào Đảo Thần Cấm, nhưng chờ đợi ở phụ cận, chờ đợi bọn họ trở về.
Đương nhiên.
Mỗi lần Đảo Thần Cấm mở ra.
Võ giả từ bên trong an toàn trở về vô cùng ít ỏi, bọn họ cũng nhiều lần thương tâm mà về.
Hai ngày chờ đợi cực kỳ buồn tẻ.
Trong biển khi thì có Hải Thú đui mù lao ra, muốn muốn tấn công nhân loại, sau cùng bị chém giết.
Vân Phi Dương nhàn rỗi quá mức rảnh hán.
Hắn lặn vào trong biển, bắt giết Hải Thú chung quanh, hi vọng có thể thu hoạch được tinh hạch để nuôi dưỡng Thần Thần.
– Tiểu gia hỏa này thật nhàm chán
Tứ Hải Kiếm Đế sụp đổ.
Đảo Thần Cấm xuất hiện, Hải Thú cường đại đã sớm rút lui, lưu ở nơi đây cũng là Vũ Vương cấp trở xuống.
Tỷ lệ tinh hạch cũng cực thấp, rảnh rỗi đến bị điên nên mới đi làm sự việc nhàm chán như vậy.
“Xoạt!”
Vân Phi Dương từ trong biển lao ra, cầm trong tay một khỏa tinh hạch, sụp đổ nói:
– Giết nhiều như vậy, mới ra một cái.
Động tĩnh có chút lớn.
Kinh động võ giả bốn phía, bọn họ nhao nhao nghị luận:
– Tên này là Vân Phi Dương.
– Ta nghe nói, Tôn Hiệu hắn là Phi Dương Thánh Đế.
“Chậc chậc.”
Có người hâm mộ.
– Từ xưa đến nay, Thánh hoặc Đế chỉ là cách gọi của Vũ Thánh và Kiếm Đế, không nghĩ tới hôm nay có người chiếm hết.
Mọi người nghị luận.
Trong ánh mắt lóe lên vẻ hâm mộ.
Đương nhiên.
Không phải tất cả mọi người đều như thế.
Tư Không Minh và Vô Danh sớm chạy tới núp trong bóng tối, hắc bào bao phủ, trong ánh mắt lóe ra vẻ lạnh lùng.
Tiểu tử.
Vào Đảo Thần Cấm, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ!
Tư Không Minh âm thầm thề.
Hai người che giấu sát cơ rất tốt, sợ bị phát hiện từ đó bại lộ, nhưng vẫn bị Vân Phi Dương yêu nghiệt cảm giác cảm được.
– Nửa bước Vũ Thần trước kia và đồ đệ hắn?
Vân Phi Dương cười thầm:
– Xem ra chính mình không chỉ đối mặt với nguy hiểm trên Đảo Thần Cấm rồi.
Nếu như là Vũ Thần.
Vân Phi Dương chắc sẽ kiêng kị.
Nhưng một tên nửa bước Vũ Thần còn chưa để hắn nghĩ quá nhiều.
Tại Tinh Thần đại lục bị Ma Tôn Tiêu Kha Ái ngược một hồi, Vân Phi Dương lại khôi phục tự tin trước kia.
Mà cái này là có nguyên nhân.
Hắn hiện tại đã đột phá đến Thánh Đế, thực lực so với lúc đánh với Tiêu Kha Ái năm đó cũng đối với việc chưởng khống Thái Hư Bạch Kim Chiến Giáp đã đề cao rất nhiều.
Tuy vẫn không có vũ kỹ cao cấp nhưng Kiếm cấm Vạn Kiếm Quy Tông lại lĩnh ngộ đến tầng thứ hai.
Có thể nói.
Lần nữa toàn diện bạo phát.
Đối mặt nửa bước Vũ Thần, chắc chắc sẽ không bị áp chế toàn diện, còn có thể đánh một trận.
Trong nước không có Hải Thú nào ra dáng, Vân Phi Dương cũng lười đi xuống, chỉ có thể chờ đợi giữa không trung.
Cứ như vậy.
Hai ngày sau.
Kết giới cuối cùng biến mất, võ giả đang lo lắng chờ đợi nhao nhao tiến vào.
Trong khoảnh khắc.
Hơn năm ngàn cường giả bốn phía xung quanh chen chúc đi vào, hình ảnh có chút hùng vĩ.
Vân Phi Dương không thấy rõ hoàn cảnh bên trong Đảo Thần Cấm, Tứ Hải Kiếm Đế thì bay vào trước, nói:
– Chúng ta đi.
“Xoát xoát!”
Mọi người lúc này đuổi theo.
Trong đám người của Vân Phi Dương, trừ Tứ Hải Kiếm Đế vào lần thứ hai, Mẫu Đơn và Hỏa Linh Thánh Quân cũng như Hôn Nha đạo nhân đều lần đầu tới đây.
Bọn họ vừa đi vừa tìm hiểu tình huống trong đảo.
Đây là một hòn đảo hình tròn, đường kính chắc khoảng hai trăm dặm, bên trong có núi, có cây, không khác gì hòn đảo bình thường.
Bất quá.
Bên bờ thông hướng vào đảo.
Có một cây cầu dài màu đỏ thẫm vắt ngang, đây cũng là Thông Thiên Kiều mà Tứ Hải Kiếm Đế đã nhắc đến.
“Xoát xoát!”
Cường giả có kinh nghiệm cũng không bay thẳng vào trong đảo mà rơi vào trên cầu, trực tiếp đi vào.
Đi vào Đảo Thần Cấm, nhất định phải theo Thông Thiên Kiều đi qua, nếu không, chết.
Mấy người Vân Phi Dương cũng rơi xuống.
Tứ Hải Kiếm Đế nghiêm túc dặn dò:
– Nhớ kỹ, không thể quay đầu!
– Ừm.
Cả đám Vân Phi Dương gật đầu.
Như thế, mười người dọc theo trường kiều bước vào trong đảo, tốc độ bọn họ chậm chạp, cơ hồ thuộc về nhóm cuối cùng nhất.
“Ông.”
Bỗng nhiên, quanh thân mọi người truyền ra lưu quang, phảng phất như tiến vào trận pháp nào đó.
Mọi người hiểu rõ.
Đây cũng là đặc điểm Tứ Hải Kiếm Đế nhắc đến, chính thức bước vào khu vực của Đảo Thần Cấm. Giờ phút này, mặc dù rống to đến rát cổ họng cũng không có ai nghe được.
Chỉ cần ghi nhớ.
Dù phát sinh chuyện gì, nghe được cái gì cũng không thể quay đầu!
“Vù vù —— “
Đi chưa đến mấy bước, từng đợt gió biển quỷ dị thổi vào, mọi người không khỏi lạnh run.
Ánh mắt Vân Phi Dương thủy chung khóa chặt phía trước, chắc do Tứ Hải Kiếm Đế căn dặn quá nhiều lần, hắn không dám nhìn qua hai bên phải trái.
Đám La Mục cũng như thế.
Võ giả bình thường tiến vào Thông Thiên Kiều cũng duy trì ánh mắt hướng về phía trước, chầm chậm hành tẩu, không ai dám nhìn lung tung.
– Hửm?
Nhưng vào lúc này, phía trước Vân Phi Dương 50 bước, một Vũ Vương cường giả chẳng biết tại sao, đột nhiên quay lại, trong ánh mắt lấp lóe vẻ hoảng sợ.
“Oanh!”
Một tiếng vang thật lớn truyền đến.
Tên kia trực tiếp nổ tung trước mắt mọi người, máu tươi tung tóe lên thân võ giả xung quanh.
– Cái đệch.
Vân Phi Dương thầm nghĩ:
– Tên này quay lại, thấy cái gì?
– Không được!
– Không thể quay đầu!
Hắn nỗ lực đè ép hiếu kỳ.
Vân Phi Dương có thể làm được, võ giả đi phía trước lại làm không được, bọn họ hoặc xuất phát từ hiếu kỳ hoặc bị sự vật nào đó dẫn dắt, lần lượt quay đầu.
“Ầm ầm!”
“Rầm rầm rầm!”
Một khắc đồng hồ, mười mấy cường giả nổ tung, máu tươi rơi xuống cầu, vô cùng thê thảm.
– Bọn họ đến cùng thấy cái gì!
Khóe miệng La Mục kịch liệt run rẩy.
Nói thật.
Võ giả bạo thể mà chết, huyết nhục bay loạn.
Bọn họ cũng cảm thấy dọa người.
Chỉ là những võ giả kia trước khi chết, ánh mắt hiện ra sợ hãi, quả thực là mê hoặc trí mạng.
Hận không thể quay đầu nhìn xem, đến cùng có đồ vật gì!
Không thể nhìn.
Tuyệt không thể nhìn!
Bọn người La Mục đè ép hiếu kỳ, thủy chung đi trên cầu.
Tuy Bọn họ đạt tới Thánh cấp, nhưng lịch duyệt khẳng định không bằng bọn người Mẫu Đơn Thánh Quân, mấy người đi phía trước, tâm cảnh rất vững vàng, không bị quấy nhiễu.
– Ta hiểu rồi.
Vân Phi Dương nói thầm:
– Thông Thiên Kiều có lẽ đang khảo nghiệm lòng hiếu kỳ, nếu như chịu đựng không được dụ hoặc quay lại, hẳn phải chết không nghi ngờ.
– Thú vị, thú vị.
Hắn cười rộ lên.
Thiết lập nhập môn của Đảo Thần Cấm thật đặc biệt, cũng không biết do tên hỗn đản nào nghĩ ra.
“Ầm ầm!”
Cơ hồ mỗi khi đi mấy bước thì sẽ có võ giả không thể chống cự quay lại, từ đó nổ tung mà chết, sinh mệnh của cường giả cực kỳ yếu ớt trên Thông Thiên Kiều.
Cũng may.
Bọn người Vân Phi Dương thủy chung thờ, vững bước tiến lên, mà khi đi hơn mười bước, Vân Phi Dương nghe được tiếng kêu từ phía sau:
– Vân Phi Dương, cứu ta!
Dát.
Hắn như bị sét đánh, cả người chết lặng ngay, vẻ mặt ngưng kết!