Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 649
Sau khi đột phá Thánh Đế, khí thế Vân Phi Dương như rồng, quyết định tìm sư tôn phân cao thấp.
Tứ Hải Kiếm Đế cũng rất phối hợp, không chỉ lựa chọn tiếp chiêu, mà còn tế ra binh khí của mình.
Mặc dù chỉ là vỏ kiếm, nhưng cũng là chí bảo mà võ giả Vạn Thế Đại Lục tha thiết ước mơ!
Một Thánh Đế.
Một Kiếm Đế đỉnh phong.
Hai người quyết đấu kiếm đạo không thể nghi ngờ là một cuộc đối đầu tối cao nhất tại Vạn Thế Đại Lục.
Hôn Nha đạo nhân và rất nhiều Thánh cấp cường giả chạy tới xem đột phá nhao nhao nín thở.
Bất quá.
Vừa nghĩ tới việc Vân Phi Dương là đồ đệ Tứ Hải Kiếm Đế, bây giờ bạo phát khí thế, hoàn toàn không kém sư tôn, nhất thời có chút sụp đổ.
Lúc này mới bao nhiêu năm a.
Tiểu gia hỏa Vũ Tông nhỏ bé khi xưa đã có năng lực đánh một trận với sư tôn Kiếm Đế của hắn rồi!
“Vù vù!”
Cuồng bạo kiếm khí tràn ngập bốn phía.
Một khắc này.
Mọi người chỉ cảm thấy giữa thiên địa không còn thuộc tính nào khác ngoài kiếm khí cường đại!
“Oanh!”
Hai đạo kiếm khí cường đại được vạn chúng chú mục chạm vào nhau, tiếng oanh minh khủng bố tràn ngập, từng đạo sóng xung kích cấp tốc mở rộng ra bốn phía.
“Vù vù —— “
Khu vực kiếm khí chạm vào nhau, một sơn lâm rậm rạp giống như bị lưỡi hái đảo qua, trở nên trụi lủi.
“Xoát.”
Tứ Hải Kiếm Đế lui nhanh, sau cùng bay ra vài dặm mới đứng vững thân thể, mặt mo có chút khó coi, hai tay run rẩy.
Vân Phi Dương cũng lui nhanh rất.
Mà.
Khi ổn định xong thân thể thì phun ra một ngụm máu, tiếp theo cười nói:
– Vẫn là sư tôn hơn một bậc nha.
Tứ Hải Kiếm Đế trầm mặc.
Một chiêu này nhìn như mình chiếm thượng phong. Trên thực tế, chỉ có hắn rõ ràng, trong đối bính lúc, chiêu Vạn Vật Vi Kiếm kia của đồ nhi mình rõ ràng thu lại mấy phần lực.
Mà.
Nếu như đoán không sai.
Lấy cảnh giới kiếm vũ hai đạo của tên này, một kiếm này của mình tuyệt không để hắn thổ huyết, khẳng định là cố ý bức ra.
Xú tiểu tử.
Ngươi đang không muốn để cho vi sư mất mặt trước mặt mọi người chứ gì.
Tứ Hải Kiếm Đế đoán ra dụng tâm Vân Phi Dương, mặc dù có chút khó chịu nhưng càng nhiều vẫn là chấn kinh.
Hắn có thể cảm giác được, nếu như mình muốn giải quyết đồ nhi sợ rằng sẽ bỏ ra một đại giới không thể tưởng tượng nổi.
Mà hắn mới vừa đột phá đến Thánh cấp, mình là Kiếm Đế đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa đã trở thành nửa bước Kiếm Thần!
– Mẹ nó chứ.
Tứ Hải Kiếm Đế cười mắng:
– Quả nhiên là yêu nghiệt!
Mỹ nữ Quỷ Các đứng trên tường thành.
Khi nàng tận mắt thấy Vân Phi Dương và Tứ Hải Kiếm Đế giao thủ, cất lời:
– Không rời vào hạ phong tuyệt đối khi giao phong cùng Kiếm Đế, Vân Phi Dương này thật đáng sợ.
Nàng lắc đầu.
– Thiên tài như thế, không thể vào Quỷ Các ta, thực có chút đáng tiếc.
Nói rồi.
Đi xuống tường thành, trở về khách sạn.
Trên đường, một mực suy tư.
Vân Phi Dương đột phá đến Thánh cấp, thực lực gần với Tứ Hải Kiếm Đế, cường giả như thế, muốn biến thành của mình, độ khó rất lớn.
– Có khiêu chiến mới có vui thú.
Nữ tử tự tin cười rộ lên.
Vân Phi Dương đột phá đến Kiếm Vũ Thánh Đế chắc chắn Lục gây nên oanh động to lớn cho Vạn Thế Đại lục.
Vũ Thánh thế hệ trước đã không xem hắn là tuổi trẻ tuấn kiệt nữa, mà coi như cường giả đứng đầu có thể bình khởi bình tọa với mình.
Đương nhiên.
Rất nhiều Thánh cấp cường giả biết được việc sau khi Vân Phi Dương đột phá so một chiêu cùng Tứ Hải Kiếm Đế, chỉ hơi rơi xuống hạ phong thì càng thêm chấn kinh!
– Thực lực kẻ này chỉ sợ không kém gì Thánh cấp hậu kỳ.
– Sự cường đại của Kiếm Vũ Thánh Đế đây à, thực không thể tin được!
– Tiểu tử kia tu luyện thế nào thế, còn là người sao?!
Rất nhiều Vũ Thánh cường giả sụp đổ.
Tư Không Minh cũng nhận được tin tức.
Bất quá.
Không có để trong lòng.
Nếu như luận bàn thực lực, hắn nửa bước Vũ Thần tuyệt đối mạnh hơn Tứ Hải Kiếm Đế.
Huống hồ.
Sư đồ hai người giao thủ.
Tứ Hải Kiếm Đế khẳng định sẽ nhường Vân Phi Dương, hoàn toàn không có giá trị tham khảo.
Tư Không Minh đoán đúng một nửa.
Tứ Hải Kiếm Đế và Vân Phi Dương giao đấu thật có chút nương tay, nhưng là đồ nhi nhường sư tôn, không có sử xuất toàn lực.
Nói tóm lại.
Theo Tư Không Minh, chỉ cần tên kia không đột phá đến Vũ Thần, muốn đi đến đảo Thần Cấm, mình sẽ có rất nhiều phương pháp giết chết hắn!
Khoan hãy nói.
Nửa tháng sau.
Tư Không Minh nhận được tin tức, Vân Phi Dương sẽ tiến về đảo Thần Cấm, hiện tại đang chuẩn bị ở Thiết Cốt Thành.
– Rất tốt!
– Lão phu chỉ sợ ngươi không đi!
Trong ánh mắt Tư Không Minh lóe ra sát cơ, sau đó mang theo Vô Danh lên đường tiến về Đông Hải.
Đảo Thần Cấm mở ra chỉ còn nữa tháng, mà Đông Hải khá xa, một vài cường giả và gia tộc đã lên đường đi trướ.
Đông Lăng Quận cách Đông Hải khá gần.
Vân Phi Dương cũng chưa xuất phát mà cẩn thận lắng nghe Tứ Hải Kiếm Đế giảng giải đủ loại sự việc trên đó.
– Nhớ kỹ!
Tứ Hải Kiếm Đế nói xong lại bổ sung:
– Tiến vào Đảo Thần Cấm, đi trên Thông Thiên Kiều, dù nghe được âm thanh gì, các ngươi đều không được quay đầu.
Lão nhân này nói rất nghiêm túc.
Đám người La Mục nhất thời thăng nổi da gà, nghĩ thầm, chẳng lẽ Đảo Thần Cấm có yêu ma quỷ quái?
Mấy ngày kế tiếp.
Mẫu Đơn Thánh Quân và Hỏa Linh Thánh Quân cũng chạy tới, hiển nhiên các nàng cũng muốn đi Đảo Thần Cấm.
Bất quá.
Sau khi hai người nhìn thấy Vân Phi Dương, trong ánh mắt đều có lãnh ý, nghiên cứu nguyên nhân, vẫn là do đồ nhi bị nữ hài thần bí mang đi.
– Tiền bối.
Vân Phi Dương chân thành nói:
– Xin yên tâm, ta nhất định sẽ tiến vào Tiểu Thần Giới, đưa các nàng trở về.
– Thôi đi.
Tái Mẫu Đơn thở dài:
– Chỉ Khê thiên tư bất phàm, có thể được đưa tới Tiểu Thần Giới cũng là cơ duyên, có lẽ cảnh giới nàng giờ phút này đã tăng lên rất nhiều.
Hỏa Linh Thánh Quân chỉ cắm đầu uống rượu.
Ba ngày sau.
Bọn người Vân Phi Dương xuất phát, rời khỏi Thiết Cốt Thành tiến về Đông Hải.
Chuyến này.
Tứ Hải Kiếm Đế, Hôn Nha đạo nhân, Mẫu Đơn Thánh Quân và Hỏa Linh Thánh Quân bốn người dẫn đầu, Vân Phi Dương và đám La Mục bảy tên hậu bối theo sau.
Trừ Liễu Nhu.
Đội hình này thuần Thánh cấp, có thể nói vô cùng cường đại!
– Đồ nhi.
Đi trên đường, Tứ Hải Kiếm Đế nói:
– Ngươi mang theo nữ oa này đi, có thể sẽ nguy hiểm đó.
– Không có việc gì.
Vân Phi Dương nói:
– Ta sẽ bảo hộ nàng.
Tứ Hải Kiếm Đế chân thành nói:
– Đồ nhi, bên trong Đảo Thần Cấm có trận pháp đặc thù, một khi tiến vào, không thể câu thông không gian giới chỉ.
Vân Phi Dương giật mình.
Hắn đang nghĩ, nếu như gặp phải nguy hiểm nào không thể kháng thì sẽ đưa Liễu Nhu vào Phi Dương đại lục.
Hiện tại xem ra, chuyện không đơn giản như vậy.
– Sư tỷ.
Vân Phi Dương nói:
– Tỷ vẫn nên tiến vào Phi Dương đại lục đi.
Liễu Nhu trầm mặc.
Nàng nghe Tứ Hải Kiếm Đế nói cũng có chút lo lắng, mà nếu tiến vào Phi Dương đại lục, do trận pháp trên đảo hạn chế, không cách nào đi ra, không thể thăm dò được thì thật sự rất tiếc nuối.
Bất quá.
Nữ nhân này vẫn rất bình tĩnh, nàng biết nếu mình một mực đi theo, khẳng định sẽ để sư đệ phân tâm, cho nên đáp:
– Tốt thôi.
Nữ nhân thông minh.
Biết lúc nào bướng bĩnh, lúc nào thỏa hiệp.
– Bất quá.
Liễu Nhu bổ sung.
– Sư đệ, nếu như không có nguy hiểm, lại phát hiện bí mật gì thì nhất định gọi ta ra đó nha.
– Nhất định.
Vân Phi Dương động linh niệ, thu Liễu Nhu vào Phi Dương đại lục, người cũng trầm tĩnh lại, giờ hắn đã không có điều gì để kiêng kị nữa.