Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 639
Thiết Cốt Thành.
Vân Phi Dương dẫn theo Mục Oanh trở về.
Vốn binh lính võ giả nội thành sẽ rất hưng phấn, nhưng khi Thành chủ về, từng người lại trầm mặc.
Bởi vì.
Chín tháng trước.
Thành chủ phu nhân bị nữ hài không rõ lai lịch mang đi, Thành chủ đại nhân cũng đã biết, tâm tình khẳng định sa sút.
Quả nhiên.
Sau khi Vân Phi Dương trở về, một mực ở trong Phủ thành chủ cũng không có tới khảo sát quân sự tài chính, điều hoàn toàn khác biệt trước kia.
Bầu không khí trong Thiết Cốt Thành hơi có vẻ áp lực.
– Khó trách Cửu Thiên Thần Nữ sẽ thích ngươi, nói thật, nam nhân ưu tú như ngươi, ngay cả ta cũng động tâm!
– Cửu Thiên Thần Nữ thích ta?
– Vân đại chiến Thần, chỉ sợ ngươi không biết, mấy trăm năm sau khi ngươi bị trấn áp, Cửu Thiên Thần Nữ hàng năm đều đi lễ tế ngươi, cái này có lẽ do hận mà sinh yêu đi.
– Cô xác định là nàng lễ tế ta chứ không phải đi nguyền rủa ta?
– Tỷ tỷ là người từng trải, tự nhiên nhìn ra được, Cửu Thiên Thần Nữ có cảm tình với ngươi, đáng tiếc, ngươi bị trấn áp, không phải vậy, Thần Giới lại nhiều thêm một đôi thần tiên rồi.
Trong thư phòng.
Bởi vì Lâm Chỉ Khê có khả năng dính dấp đến Cửu Thiên Thần Nữ, bên tai Vân Phi Dương quanh quẩn lời Vu Thần đã từng nói.
– Không có khả năng.
Hắn lắc đầu, lẩm bẩm:
– Nữ nhân kia, từ giờ rất cao ngạo, làm sao lại thích ta?
Tuy Vân Phi Dương đứng đầu tam đại Chiến Thần trên Thần Giới, được xưng là nam nhân biết đánh nhau nhất, nhưng bàn về huyết thống lại tương đối hèn mọn.
Thậm chí.
Từ khi xuất sinh đến nay.
Hắn không biết phụ mẫu mình là ai, sống như thế nào.
Cửu Thiên Thần Nữ là ai?
Nữ nhi của Thần Chủ đời thứ nhất, chủ nhân Tiểu Cửu Thiên, rất nhiều vầng sáng chung vào một thân, há sẽ thích mình?
Lâm Chỉ Khê không phải Cửu Thiên Thần Nữ.
Tuyệt đối không phải!
Vân Phi Dương nói thầm.
Bắt nguồn từ tâm tính xa cách nhau về thân phận, hắn không nguyện ý tiếp nhận việc Lâm Chỉ Khê sẽ có dính dấp đến Cửu Thiên Thần Nữ.
Nhưng.
Khi Mục Oanh nói ra giấc mộng của Lâm Chỉ Khê hoàn mỹ ăn khớp với một màn chính hắn nhìn thấy Thần Giới chư Thần vẫn lạc.
Dù hắn cực lực phủ nhận cũng không thể không thừa nhận, Lâm Chỉ Khê không thoát quan hệ cùng Cửu Thiên Thần Nữ.
Mà.
Năm đó, lần đầu gặp Lâm Chỉ Khê, sau khi thấy được khí chất cao quý của nàng, hắn nghĩ đến đầu tiên đúng là Cửu Thiên Thần Nữ!
– Lại là nàng sao?
Vân Phi Dương ngồi trong phòng suy nghĩ đến bực bội.
Hết thảy chỉ là suy đoán.
Chỉ có khi tiến về Tiểu Thần Giới tìm được Lâm Chỉ Khê mới có thể lộ ra tất cả nghi vấn.
Lâm Chỉ Khê và Lương Âm rời đi khiến Phủ thành chủ lộ ra vẻ trống rỗng.
Một đoạn thời gian rất dài sau.
LàKhim Vân Phi Dương đi vào thư phòng hay đi đến đình viện Lương Âm ở lại đều sẽ nhớ tới hai người, trong lòng bỗng nhiên phiền muộn.
“Hô.”
Hắn hít thở sâu một hơi, nói:
– Các nàng đi Tiểu Thần Giới, chỉ là tạm thời phân biệt, không cần thương cảm như vậy.
Vân Phi Dương kịp thời điều chỉnh tâm tính của mình, rốt cục đi ra khỏi Phủ thành chủ, tiến về phòng đấu giá.
Sau khi Lâm Chỉ Khê bị mang, tài chính lại do Tương Cần đảm nhận, cho nên hắn phải hỏi thăm một chút.
Sau một phen hỏi thăm.
Hắn lại tiến về quân doanh, biết được trong một năm nay chiêu mộ không ít tân binh, lúc này mới hài lòng rời đi.
Đông Lăng học phủ.
Rất nhiều học sinh vây quanh bên ngoài Quý Thủy Đường, bởi vì Vân thành chủ đang ở bên trong!
– Vân học trưởng đẹp trai quá!
– Đúng vậy a!
Rất nhiều nữ học sinh thông qua cửa sổ tướng mạo nhìn thấy Vân Phi Dương, nhao nhao mê trai tán thưởng.
Còn trong ánh mắt những nam sinh lại lóe ra sự sùng bái.
Tại Đông Lăng Quận, Vân Phi Dương là tín ngưỡng của thiếu nam thiếu nữ, là động lực để bọn họ không ngừng nỗ lực đột phá cảnh giới cao hơn!
– Trở về?
Bảo Lỵ đứng trên bục giảng, trên mặt mang mỉm cười mê người.
Vân Phi Dương đi vào Thiết Cốt Thành đã ba ngày, nàng còn tưởng tiểu gia hỏa này đã quên mình rồi đó.
– Ừm.
Vân Phi Dương ngồi dưới bàn học, cười nói:
– Lão sư, định dạy ta bài học gì.
Bảo Lỵ trêu ghẹo nói:
– Ta còn có thể dạy cho ngươi sao?
– Có thể chứ.
Vân Phi Dương cười nói:
– Lão sư có thể giảng cho ta phải nên làm như thế nào mới tạo được niềm vui cho một nữ?
Bảo Lỵ khẽ giật mình.
Nàng cười hỏi lại:
– Cái này còn cần ta chỉ?
– Đương nhiên.
Vân Phi Dương cười nói:
– Bởi vì nàng là nữ nhân, nên càng hiểu chính mình hơn so với ai khác mà.
“Oanh!”
Các học sinh đang nhìn lén bên ngoài nghe được một tiếng bạo hưởng truyền ra từ trong phòng.
– Làm sao?
– Chẳng lẽ, Bảo lão sư bão nổi?
Mọi người đưa mắt nhìn vô, quả nhiên thấy đầu Vân Phi Dương cấm vào bức tường a.
– Mẹ ta ơi!
– Thiên tài trâu bò như Vân học trưởng cũng chịu không được lực lượng của Bảo lão sư!
Rất nhiều học sinh kinh hãi toát mồ hôi lạnh.
“Ken két.”
Vân Phi Dương kéo đầu ra khỏi tường, đung đưa cái cổ, nói:
– Cô ra tay hung ác như thế.
Bảo Lỵ cười nói:
– Ngươi không tránh, còn trách ai.
Vân Phi Dương đi tới, nói:
– Bảo Lỵ, ta hôm nay đến đây để cho cô biết một việc.
Bảo Lỵ khẽ nhíu mày.
Cánh tiểu tử này đủ cứng rắn, bắt đầu gọi thẳng tên mình rồi, nàng hỏi:
– Chuyện gì?
– Cô đã từng hứa hẹn, nếu như ta chế tạo ra Thập Nhị Tinh thành, cô sẽ gả cho ta.
Vân Phi Dương nói rất lớn, đám học sinh bên ngoài đều nghe được.
– Không phải chứ?
– Vân học trưởng thích Bảo Đạo Sư?
– Oa, chẳng phải thầy trò yêu nhau trong truyền thuyết đây sao?
Rất nhiều nữ nhân bưng mặt, hâm mộ nói.
Bảo Lỵ trừng Vân Phi Dương một cái, nói:
– Ngươi không thể nhỏ giọng một chút à, muốn cho toàn trường đều biết chuyện này sao?
– Biết thì có quan hệ gì?
Vân Phi Dương nghiêm túc nhìn nàng, nói:
– Chẳng lẽ cô muốn chơi xấu?
Bảo Lỵ nói:
– Ta đã hứa nhưng Thập Nhị Tinh thành đâu?
“Xoát!”
Vân Phi Dương theo sát đi tới, cách Bảo Lỵ rất gần, cười nói:
– Trong vòng một tháng, ta sẽ xây dựng ra một tòa Thập Nhị Tinh thành trì cho cô.
Một tháng?
Bảo Lỵ nói thầm:
– Tên này điên rồi.
Vân Phi Dương hất mái tóc, cười nói:
– Chờ gả cho ta đi.
Nói rồi tiêu sái rời đi.
Bộ dáng này rất cần ăn đòn nên câu lên được tính bạo lực của Bảo Lỵ, cuối cùng đạp một chân tới.
“Oanh!”
Vân Đại Tiện Thần lần nữa đâm vào bức tường.
Rất nhiều học sinh giật giật khóe miệng, Bạo Lực Ma Đạo quả nhiên không phải lời đồn, quả thực rất bưu hãn a!
Lấy thực lực Bảo Lỵ hiện tại, rất khó tạo ra bất kỳ tổn thương nào cho Vân Phi Dương, nhưng tên kia giống như thích bị ngược, cố ý không tránh.
Điều này không đúng.
Lúc đi ra khỏi học phủ.
Hắn còn cảm thấy toàn thân thoải mái đây.
– Long Môn bốn năm sau mở ra, đột phá Thánh cấp không có bất kỳ khó khăn gì, việc cấp bách hiện tại vẫn là tạo ra Thập Nhị Tinh thành.
Từ khi thời gian trong Phi Dương đại lục gia lên bốn lần, Tiên Lộ Quỳnh Tương một mực ngưng tụ cũng một mực sinh trưởng, nhóm Bách Hoa Thảo thứ ba sớm đã thành hình.
Mỗi tháng được 5 giọt.
5 giọt không nhiều.
Nhưng thời gian trong Phi Dương đại lục nhanh hơn ngoại giới bốn lần, chín tháng, chẳng khác nào qua ba năm.
Ba mươi sáu tháng đã qua, theo thoạt đầu hai, từ 5 giọt đầu tiên đã dần ngưng tụ thành nửa bát!
– Đi tìm Liễu sư tỷ.
Vân Phi Dương nói:
– Luyện chế ra Vũ Sư Đan thì có thể đề bạt cảnh giới Võ Giả càng nhanh, càng nhanh chế tạo Thập Nhị Tinh thành trì!