Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 636
Thời không truyền tống đại trận mở ra lần nữa còn đến chín tháng, điều này khiến Vân Phi Dương chỉ có thể tiếp tục tu luyện.
Đương nhiên.
Cắm đầu tu luyện không có ý nghĩa.
Trong Phi Dương đại lục, mỗi khi tu luyện một hai tháng, hắn sẽ mang theo Trầm Thanh cùng Mục Oanh, du lịch Tinh Thần đại lục.
Võ đạo không thể thiếu lĩnh ngộ đối với thiên địa, du lịch cũng là một loại tu hành.
– A, sư phụ cứu ta!
Trong núi rừng truyền đến tiếng Trầm Thanh cầu cứu, hắn thi triển Quỷ Bộ, điên cuồng chạy trốn, sau mông có một đầu hung thú có thể so với Vũ Vương đang đuổi theo.
– Trong nghịch cảnh mới có thể kích phát ra tiềm lực của ngươi, chạy nhanh lên!
Vân Phi Dương ngồi xổm trên nhánh cây, thảnh thơi nói.
Quả nhiên.
Người sư phụ này tra tấn đồ đệ rất tàn bạo.
Đêm khuya.
Trầm Thanh kéo thân thể rã rời tựa đầu vào trong sơn động, mệt đứt hơi a.
Mới đầu.
Mục Oanh rất đau lòng.
Nhưng trong khoảng thời gian lịch luyện này, tu vi Trầm Thanh không ngừng tiến bộ, rốt cuộc minh bạch khổ tâm của Vân đại ca.
Ngày thứ hai.
Trầm Thanh lại bắt đầu đào mệnh, lần này, truy phía sau là Tật Phong Kiếm Xỉ Hổ!
– Rõ Ràng!
Thần Thần ngồi phía trên, hưng phấn nói:
– Truy nhanh, đuổi kịp hắn thì có thể hung hăng ngược hắn một hồi!
Từ khi Vân Phi Dương thu Trầm Thanh làm đồ đệ, tiểu ny tử rất khó chịu, bởi vì như vậy, há không phải cùng thế hệ với hắn?
“Hô!”
Tật Phong Kiếm Xỉ Hổ đuổi theo, trực tiếp nhấn Trầm Thanh trên mặt đất, Thần Thần từ phía trên nhảy xuống, giơ đôi bàn tay trắng như phấn loạn đánh.
Trong chớp mắt.
Trầm Thanh bị đánh mặt mũi bầm dập.
Tiểu gia hỏa vẫn rất có tính khí.
Bị đánh một trận, vẫn không chịu thua nói:
– Mai Mai tỷ, ngươi chờ đó, sớm muộn gì cũng có một ngày, ta sẽ đánh bại ngươi!
“A!”
Thần Thần thở phì phì huy quyền, quát:
– Tiểu hài tử, ngươi phải gọi ta là Mai di!
“Bành bành bành.”
Lại một hồi loạn đánh.
Dưới việc chạy trốn cường độ cao và bị ngược đãi, Trầm Thanh đột phá đến Vũ Tông sơ kỳ.
Tốc độ này thật có điểm khủng bố.
Phải biết, hắn còn chưa tròn mười tuổi!
Đưa mắt toàn bộ Vạn Thế Đại Lục, có ai có thể ở độ tuổi này tu luyện đếb cảnh giới như thế.
– Vân đại ca.
Nhìn Trầm Thanh đột phá Vũ Tông, Mục Oanh cả kinh nói:
– Thanh nhi lợi hại quá, trong thời gian ngắn đã đột phá đến Vũ Tông.
Vân Phi Dương cười nói:
– Cũng không nhìn sư tôn hắn là ai.
Không thể không nói.
Có thể bồi dưỡng một hài đồng mười tuổi từ Vũ Lực đến Vũ Tông, đương kim trên đời cũng chỉ có Vân Phi Dương yêu nghiệt cỡ này mới có thể làm được thôi.
– Oanh Oanh.
Hắn cười nói:
– Vê sau, ta sẽ huấn luyện con trai của chúng ta còn xuất sắc hơn Thanh nhi nữa.
Mục Oanh nghe vậy, khuôn mặt nhất thời đỏ ửng.
Không được.
Với phương pháp huấn luyện này của Vân đại ca, nếu thật có con trai, khẳng định sẽ bị tra tấn rất thống khổ, mình có thể cầm lòng được sao?
Ai nha.
Mình nghĩ cái gì vậy không biết.
Khuôn mặt nhỏ của Mục Oanh lại đỏ thêm không ít.
Thời gian trôi qua.
Chớp mắt đã qua ba tháng, trong Phi Dương đại lục, do thời gian cải biến nên đã qua một năm.
Cảnh giới bọn người La Mục vẫn tại Vũ Hoàng hậu kỳ, còn chưa bước vào đỉnh phong.
Điều này cũng đương nhiên.
Cảnh giới càng về sau, tốc độ tăng lên càng chậm.
Huống hồ, Hoàng Cấp hậu kỳ là một bình cảnh, không phải dựa vào hấp thu linh khí đơn thuần thì có thể đột phá, bọn họ cần phải từ từ lĩnh ngộ.
– Các ngươi hiểu chưa?
Trong diễn võ trường, Long Chấn Vũ đứng trên đài cao, mở miệng dò hỏi.
Mấy tháng trước.
Vân Phi Dương dựng lên một học phủ trong Hạ Lan nội thành.
Vốn dự định khi về đến Vạn Thế Đại Lục, tìm một vài đạo sư già đời tiến vào Phi Dương đại lục dạy bảo học sinh.
Nhưng.
Còn rất lâu nữa mới trở về.
Nên dứt khoát để đám người đang kẹt tại bình cảnh Vũ Hoàng hậu kỳ đến làm đạo sư dạy bảo Ma Linh tu luyện luôn.
Long Chấn Vũ và mấy người Mạc Văn Hiên không cự tuyệt, dù sao tiến vào Phi Dương đại lục, đã là cơ duyên rất lớn.
Kết quả là.
Ba người trở thành nhóm đạo sư đầu tiên của Hạ Lan học phủ.
Linh Hoàng hậu kỳ đến dạy bảo Ma Linh, cái này có chút bưu hãn a, đặt ở Vạn Thế Đại Lục, gần như không tồn tại!
– Hiểu rõ!
Trăm Ma Linh nhỏ tuổi bên dưới đồng thanh trả lời.
Long Chấn Vũ nói tiếp:
– Tiếp đó tự mình tu luyện, có không hiểu có thể đến hỏi ta.
– Vâng.
Trăm Ma Linh nhao nhao lui, có tên đơn độc, có người kết bạn tìm chỗ tu luyện.
Tại một khu vực khác.
Mạc Văn Hiên và Độc Cô Cần cũng đang dạy đám học sinh khác.
Có thể nói.
Ma Linh Tộc đã bắt đầu cải biến theo hướng võ đạo nhân loại, tin tưởng không cần bao lâu, chủng tộc này có thể thay đổi.
Khoảng thời gian chờ đợi thời không đại trận mở ra trôi qua rất bình tĩnh, cũng qua rất nhanh.
Một năm sau.
Cũng là ngoại giới ba tháng sau.
Bọn người La Mục rốt cục có bước tiến triển, nhao nhao đột phá đến Vũ Hoàng đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa sẽ đột phá Vũ Thánh.
Một bước này có thể vượt qua hay không đều phải nhờ vào lĩnh ngộ của bọn hắn, dù Phi Dương đại lục có linh khí mạnh gấp trăm lần cũng vô bổ.
Sáu tháng qua.
Vân Phi Dương tuy dẫn theo Mục Oanh và Trầm Thanh du lịch tham quan danh lam thắng cảnh, nhưng cũng không gián đoạn tu luyện, cảnh giới cũng đột phá đến Kiếm Vũ Hoàng đỉnh phong.
Một bước nhỏ đề bạt này cao hơn nhiều bọn người La Mục, bởi vì, thuần linh lực đơn thuần bạo phát đã đạt tới 15 ngàn trọng, trọn vẹn đề bạt 5000!
Đối với sự tăng trưởng này, Vân Phi Dương không có ngoài ý muốn, dù sao, thân kiêm kiếm vũ hai đạo, càng về sau, thực lực đề bạt càng rõ rệt.
Có lợi cũng có hại.
Thân kiêm hai đạo, độ khó khi đột phá đến Thánh cấp cũng cao hơn nhiều so với bọn người La Mục.
Nếu như chỉ là võ đạo, lấy kinh nghiệm Vân Phi Dương kiếp trước, không có khó khăn lắm.
Nhưng.
Kiếm vũ hai đạo.
Hắn kiếp trước chưa từng tiếp xúc qua, muốn đột phá, cũng cần tự thân lĩnh ngộ.
Trong khoảng thời gian này, Tinh Thần đại lục khôi phục bình thường, rất nhiều bách tính trải rộng toàn bộ đại lục, bắt đầu bình tĩnh sinh hoạt.
Lại qua ba tháng.
Cũng chính là một năm sau tính từ lức đám người Vân Phi Dương đi tới Tinh Thần đại lục, tế đàn ngoài Vạn Thế Thành trăm dặm lóe ra sắc mang.
Thời không truyền tống đại trận lần nữa mở ra.
– Rốt cục có thể trở về.
Vân Phi Dương nắm tay Mục Oanh, đứng trước trận pháp, phía sau hắn có trăm tuổi trẻ tuấn kiệt Vạn Thế Đại Lục.
Nói thật.
Gia Cát Cẩm có thể thuận lợi giải quyết Ma Linh, những Vũ Vương cấp thiên tài này đưa đến tác dụng không nhỏ.
Bất quá.
Vân Phi Dương cũng không thu bọn hắn vào Phi Dương đại lục.
– Vân thành chủ.
Lý Nhược Phong tiễn đưa nói:
– Lần này từ biệt, rất khó gặp lại. Bất quá, Tinh Thần đại lục ta sẽ vĩnh viễn khắc ghi trợ giúp của các ngươi.
Vân Phi Dương cười cười, sau đó phất phất tay với những đưa tiễn mình, dẫn theo Mục Oanh đi vào trận pháp.
Rất nhanh.
Đám người lấy hắn cầm đầu hóa thành lưu quang xông lên bầu trời, bay về phía Vạn Thế Đại Lục.
Sau khi bọn hắn rời đi, ánh mắt bọn người Lý Nhược Phong vẫn nhìn lên bầu trời.
– Thiên tài tên Vân Phi Dương này, tương lai tất nhiên sẽ bất phàm.
– Tuổi còn trẻ đã có thể chiến thắng Ma Tôn, thật sự hâm mộ Vạn Thế Đại Lục, có thiên tài mạnh mẽ như vậy a.
– Hài tử gọi Trầm Thanh kia nữa, hy vọng nhờ hắn chỉ điểm sẽ trở thành cường giả chân chính, mang đến vinh diệu cho Tinh Thần đại lục ta.
Tinh Thần đại lục trai qua đại kiếp có thể nói thương gân động cốt, bọn họ chỉ có thể ký thác tương lai vào người Trầm Thanh.