Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 634
Xích Dương Châu cùng Huyết Âm châu tách rời thật lâu lần nữa dung hợp, hóa thành hình thái cuối cùng.
“Vù vù!”
Âm Dương dung hợp, cuồn cuộn Âm Dương chi khí bạo phát ra bốn phương tám hướng.
“Xoát.”
Linh niệm Vân Phi Dương khẽ động xuất hiện trên đỉnh núi, đứng trước thạch thai đựng Ngũ Hành Chi Linh.
– Tuy chí bảo này chỉ là Cửu Phẩm dưới Phàm Nhân nhưng vẫn có thể sung làm bản nguyên Âm Dương nhị khí cho Phi Dương đại lục.
Nếu so với Tâm Hỏa, Hậu Thổ, Khô Mộc các loại thuộc tính, thuộc tính do Cửu Phẩm chí bảo này sinh ra thực có chút thấp.
Bất quá.
Lấy thực lực và năng lực Vân Phi Dương bây giờ, tìm được Cửu Phẩm chí bảo làm Âm Dương bổn nguyên đã không tệ.
“Xoát.”
Hắn khống chế linh niệm, đặt Nhật Nguyệt Âm Dương Châu trong rãnh bên cạnh Ngũ Hành Chi Linh.
“Hưu!”
Âm Dương chi khí đang phiêu đãng phảng phất như bị kiềm chế, nhất thời bay vào Ngũ Hành Chi Linh, rất nhanh phân tán, dũng mãnh lao tới theo năm hướng Ngũ Hành châu.
Từ đó.
Bên trong linh khí do Ngũ Hành Chi Linh bộc phát có nhiều thêm Âm Dương nhị khí.
Vân Phi Dương nói:
– Ngũ Hành hoàn thành, Âm Dương đầy đủ, phương thế giới này đã trở thành một đại lục chân chính.
Không tệ.
Hiện tại, Phi Dương đại lục đã chân chính là một thế giới hoàn chỉnh có thể đánh đồng với Vạn Thế Đại Lục, trừ diện tích hơi nhỏ, phương diện Linh lực đã tuyệt đối miểu sát.
Đương nhiên.
Khi cảnh giới Vân Phi Dương đề cao, Phi Dương đại lục se tới diện tích Vạn Thế Đại Lục, thậm chí rộng lớn hơn.
Ba ngày sau.
Bàng bạc Âm Dương nhị khí tràn ngập khắp ngõ ngách Phi Dương đại lục, sau khi Ngũ Hành Âm Dương đầy đủ, cường độ linh khí cũng được cao không ít.
Trước đó gấp mười lần Vạn Thế Đại Lục.
Hiện tại đã gần 13 lần!
Đương nhiên.
Trọng yếu nhất là.
Sau khi nắm giữ Âm Dương nhị khí, Vân Phi Dương rốt cục có thể chưởng khống thời gian, giờ phút này hắn ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, thao túng Âm Dương Thuộc Tính, tiến hành cải biến thời gian.
Đương nhiên.
Thời gian cải biến.
Hắn đặt mình trong Phi Dương đại lục sẽ không cảm giác được, muốn trắc thí, hắn ở bên trong đợi một ngày một đêm rồi đi ra, hỏi:
– Ta đi vào bao lâu rồi?
Mục Oanh đáp:
– Ba canh giờ.
Vân Phi Dương lắc đầu, nói:
– Bằng vào thực lực ta bây giờ, chỉ có thể tăng tốc thời gian lên bốn lần.
Thời gian cải biến, dựa vào Nhật Nguyệt Âm Dương Châu.
Vân Phi Dương có cảnh giới Hoàng Cấp, tuy nhận chủ, nhưng phát huy ra công hiệu không bằng Vũ Thần.
Thời gian gia tốc bốn lần đã là cực hạn trước mắt.
Khi hắn đột phá đến cảnh giới cao hơn, khẳng định sẽ có đề bạt. Bất quá, thời gian gia tốc nhanh nhất cũng chỉ đến mười lần.
Bởi vì đó là cực hạn của Nhật Nguyệt Âm Dương Châu, muốn đột phá cao hơn, thì phải dùng Âm Dương Thuộc Tính cường đại hơn để thay thế.
– Bốn lần đã không tệ.
Vân Phi Dương rất hài lòng, chí ít thì tu luyện ở bên trong bốn ngày, ngoại giới mới đi qua một ngày.
Mà.
Ngoại giới qua một tháng, Phi Dương đại lục đã qua bốn tháng, Tiên Lộ Quỳnh Tương chẳng khác nào ngưng tụ được bốn lần.
Bốn?
Cũng không chỉ nhiêu đây.
Được thời gian gia tốc và bàng bạc linh khí thai nghén, Bách Hoa Thảo sinh sôi trưởng thành càng nhanh, càng về sau, ngưng tụ Tiên Lộ Quỳnh Tương sẽ càng ngày càng nhiều!
Nghĩ tới đây.
Vân Phi Dương có chút thoải mái nha.
Một giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương tuy rất khó mang đến trợ giúp cho hắn, nhưng nếu như một bát, một ao, hiệu quả không giống nhau!
Đương nhiên.
Vân Phi Dương nguyện vọng.
Tiên Lộ Quỳnh Tương nhiều đủ để hắn tắm rửa!
Dung hợp hai kiện chí bảo, hao phí gần một tháng thời gian. Trong lúc này, Gia Cát Cẩm đã đánh xong Bắc Vực.
Cuối cùng.
Tổng thể Tinh Thần đại lục lần nữa được nhân loại khống chế, còn về những việc Ma Linh xâm phạm, tên thì bị giết, tên thì đầu hàng.
Bảy Linh Hoàng dưới trướng Ma Tôn cũng bị La Mục bọn người giết mấy người, chỉ còn Đồi Tư Trí và Úc Mộc Chân bị trọng thương trốn về mảnh đất thí luyện.
Ngắn ngủi hai tháng.
Ma Linh tai họa Tinh Thần đại lục bị càn quét triệt để.
Vì ngăn ngừa dư nghiệt trở về mảnh đất thí luyện lưu lại hậu hoạn, đám Vũ Hoàng hậu kỳ lấy La Mục cầm đầu đuổi tới truyền tống trận thông hướng mảnh đất thí luyện, yên lặng chờ Ma Linh tự chui đầu vào lưới.
Còn có không ít võ giả bắt đầu bay loạn khắp thế giới tìm kiếm Ma Linh lẫn trốn.
Cho đến một tháng sau, Ma Linh bị thanh trừ triệt để.
Cứ như vậy.
Cả Tinh Thần đại lục đã không còn có Ma Linh.
Bọn người La Mục còn từng tiến vào mảnh đất thí luyện, nhưng tìm thật lâu, cũng không tìm được Ma Tôn và hai tên Linh Hoàng, sau cùng bất đắc dĩ trở về.
Sau ba tháng.
Viện quân do Vân Phi Dương cầm đầu trợ giúp Tinh Thần đại lục hóa giải hạo kiếp diệt tộc.
Tốc độ này quả thật rất nhanh.
Có thể làm được điều này cũng dựa vào sự xuất sắc Gia Cát Cẩm trong quân sự. Nếu đổi lại người khác, thực lực mặc dù mạnh hơn địch nhân, cũng sẽ không giải quyết nhanh như thế.
Trong khoảng thời gian này.
Vân Phi Dương thủy chung ở Phi Dương đại lục, tác dụng phụ triệt để tiêu trừ, khôi phục thực lực như lúc ban đầu.
Mấy triệu Ma Linh bị diệt, nhưng cũng phải giải quyết thủ phạm chân chính – Tiêu Kha Ái mới có thể trảm thảo trừ căn.
Vì thế, Vân Phi Dương một mình tiến vào mảnh đất thí luyện, đáng tiếc, tìm ở bên trong nửa tháng, vẫn không thấy tung tích của hắn.
Chính chủ không tìm được, ngược lại tìm ra Úc Mộc Chân đang ẩn núp điều dưỡng thương thế.
“Oanh!”
Cửa đá phong bế bị oanh mở.
Úc Mộc Chân đang dưỡng thương bỗng nhiên mở mắt, khi nàng nhìn thấy Vân Phi Dương đi vào, trong đôi mắt đẹp lóe ra vẻ hãi nhiên.
Có thể đánh bại Ma Tôn.
Vân Phi Dương đã trở thành tồn tại kinh khủng trong lòng Úc Mộc Chân.
– Ngươi…
Nàng hoảng sợ hỏi:
– Sao tìm được ta!
– Điều này không quan trọng.
Vân Phi Dương thản nói:
– Trọng yếu là ngươi lập sẽ chết.
Vừa nói xong, hắn xuất hiện trước mặt Úc Mộc Chân, cánh tay đặt trên cổ đối phương.
Hắn nhớ rất rõ, trong Vũ Thần động phủ, nữ nhân này từng muốn giết Mục Oanh.
Đừng nói bây giờ nàng đang bị thương.
Coi như thương thế khỏi hẳn cũng không phải đối thủ của Vân Phi Dương.
Úc Mộc Chân thống khổ giãy dụa, cầu khẩn nói;
– Đừng… Đừng giết ta, Úc Mộc Chân nguyện làm tỳ thiếp, vĩnh viễn hiệu trung với ngươi!
– Làm tỳ thiếp?
Vân Phi Dương cười rộ lên.
Khoan hãy nói, Ma Linh nữ tính trước mặt này tướng mạo không tệ, ăn mặc hở hang bộc lộ ra vẻ gợi cảm cùng vũ mị, hoàn toàn không kém Hạ Lan Phi.
“Xoát.”
Vân Phi Dương buông tay.
“Vù vù —— “
Úc Mộc Chân thở gấp, bất quá trong lòng vui vẻ, xem ra mình còn hi vọng sống sót.
“Xoát.”
Đột nhiên, nàng cởi quần áo, hiển lộ ra thân thể hoàn mỹ khiến bất kỳ giống đực nào cũng không cầm lòng được.
– Vân Phi Dương.
Úc Mộc Chân làm ra điệu bộ vũ mị, nói:
– Chỉ cần ngươi tha cho ta, ta có thể thỏa mãn ngươi hết thảy.
– Thật sao?
Vân Phi Dương đi tới bắt lấy cổ tay nàng, kéo đến trước người mình, ánh mắt không kiêng nể dò xét đôi gò bông đảo to tròn cũng như hang khe sâu hung húc trước mặt.
Vì sống sót.
Úc Mộc Chân rất phối hợp dán tới, một tay khoác lên vai hắn, nở nụ cười xinh đẹp nói:
– Không tin, có thể thử một lần.