Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 619
Thái Hư Bạch Kim chiến giáp khoác trên thân.
Hàn Thiên Kiếm ra khỏi vỏ.
Cấm huyết tế được thi triển, tóc đen hóa thành tóc bạc.
Từ khi trọng sinh đến nay, Vân Phi Dương lần đầu tiên vận dụng hết tất cả những gì mình có như thế, có thể thấy Tiêu Kha Ái mang đến cho hắn áp lực lớn cỡ nào.
Không còn cách nào.
Người ta đã từng là Ma tộc Chí Tôn, không phải bất kỳ một tên phàm nhân nào gặp lúc trước, nhất định phải thận trọng!
“Vù vù!”
Năng lượng cầu trong lòng bàn tay Tiêu Kha Ái vẫn cực tốc ngưng tụ, cuồn cuộn Ma khí xoay tròn quanh người hắn, khí tức ngoại phóng ngày càng cường đại!
Cảm thụ được cỗ lực lượng kia, trán Vân Phi Dương xuất mồ hôi hột, thầm nghĩ:
– Có nên bạo phát Thần lực không ta?
Hắn đang xoắn xuýt.
Cuối cùng quyết định từ bỏ thi triển Thần lực.
Còn chưa đến lúc.
Nhất định phải trong thời khắc mấu chốt tung ra một kích mạnh nhất. Nếu không, một khi thất bại, mình lâm vào thời kỳ hư nhược, hẳn phải chết không nghi ngờ!
Tiêu Kha Ái cường đại, để Vân Phi Dương có cảm giác áp lực rất lớn, loại cảm giác này giống như đối mặt với Đại Địa Ma Nham Thú tại mảnh đất thí luyện.
Trọng sinh đến nay, nguy hiểm cho Vân Phi Dương có cảm giác tử vong chỉ đếm được trên đầu ngón tay!
– Cừu hận vạn năm…
Tiêu Kha Ái giơ tay, ánh mắt lóe sát cơ ngập trời, phẫn nộ quát:
– Kết thúc vào hôm nay đi!
“Vù vù!”
Khi ngưng tụ năng lượng cầu tới cực điểm, hắn hét to một tiếng, cuồng bạo khí lãng nháy mắt bạo phát!
Đồi Tư Trí và Địch Ba đã tránh rất xa nhưng thời điểm khí kình bạo phát cũng bị quét bay ra ngoài.
– Thật… Thật mạnh!
– Thực lực chân chính của Ma Tôn đại nhân đây sao?!
– Tên gọi là Thần Giới Chiến Thần hẳn phải chết không nghi ngờ!
Đồi Tư Trí và Địch Ba ngã trên mặt đất, nhìn năng lượng cầu mang theo cuồng bạo lực lượng xa xa, không khỏi chấn động.
Nếu đổi lại chính mình, căn bản không có năng lực phản kháng, trong nháy mắt hồn phi phách tán!
Đâu chỉ bọn họ.
Dù Tứ Hải Kiếm Đế đối mặt với một chiêu này của Tiêu Kha Ái, thần sắc cũng sẽ đại biến, không dám đón đỡ!
Chỉ sợ.
Dám đón đỡ một chiêu này.
Chỉ có Vũ Thần cấp cường giả!
Nhưng.
Ai có ngờ, đối mặt với một chiêu Cuồng Ma Linh Bạo của Tiêu Kha Ái, Vân Phi Dương đứng bất động, ánh mắt phát ra một cỗ khí thế ngoài ta ra còn ai.
Cái này là khí thế của Chiến Thần.
Mặc dù thân thể đang trong hiểm cảnh, cũng tuyệt không khuất phục!
– Tới đi!
Vân Phi Dương phóng ra một bước, tóc bạc bay múa dưới cuồng phong, khuôn mặt anh tuấn hiện ra vẻ kiệt ngao bất thuần, chiến ý nồng đậm!
“Ông!”
Thái Hư Bạch Kim chiến giáp lấp lóe ánh sáng, phảng phất như đáp lại khí thế của chủ nhân, Hàn Thiên Kiếm càng bộc phát ra hàn khí trước đó chưa từng có.
Gia hỏa đã từng không đứng đắn.
Tại thời điểm đối mặt với Ma Tôn chuyển thế, rốt cục có tư thái Chiến Thần, rốt cục có phong phạm Vương giả năm đó tại Thiên Ma Tỉnh!
Hai người Đồi Tư Trí cùng Địch Ba nhìn thấy khí thế Vân Phi Dương như vậy, trong lòng đều chấn kinh.
Bọn họ có một loại ảo giác.
Chính là, nếu như người này có khí thế như vậy trong chiến đấu lúc trước, mình chắc sẽ giống như Phó Lan Khâm, bị giết chết!
Thần đây sao?
Chiến Thần mạnh nhất Thần Giới đó hả?
Quả nhiên.
Mặc dù luân hồi chuyển thế, mặc dù tu vi chỉ có Hoàng Cấp, chúng ta khó vẫn có thể so sánh!
Thiết Cốt Thành.
Lâm Chỉ Khê đang bề bộn chính vụ trong thư phòng đột nhiên tâm thần run lên, nàng giống như cảm ứng được điều gì, sắc mặt tái nhợt nói:
– Điềm xấu.
– Vân Phi Dương.
Nàng vịn bàn, nói:
– Chẳng lẽ huynh lại gây đại phiền toái.
Nam Viện.
Lương Âm đang bế quan tu luyện đột nhiên mở mắt, nhẹ nhàng giơ tay phải lên, từng đạo từng đạo kim sắc văn tuyến xuất hiện.
– Chuyện gì xảy ra?
Nàng ngạc nhiên không thôi. Thời khắc đó, một cỗ khí tức đặc thù đang dẫn dắt lực lượng thần bí tồn tại trong cơ thể mình.
“Ba.”
Bên trong phòng luyện độc, Lăng Sa La nắm chặt cánh tay phải, mặc dù độc dược trên mặt bàn lật nhào cũng không có tâm tư chỉnh lý.
– Sao thế này.
– Tại sao cánh tay của ta xuất hiện kim quang?!
Xuất hiện loại tình huống này, còn có Mộ Dung Chiến đang bị giam trong địa lao, cánh tay phải của hắn cũng hiện ra kim sắc quang mang, phảng phất như nhận được một loại triệu hoán nào đó.
– Trời ơi!
– Mọi người mau nhìn, đó là cái gì?!
Bên trong Thiết Cốt Thành, có võ giả chỉ bầu trời lớn tiếng quát.
“Xoát xoát!”
Đám người đồng loạt ngẩng đầu, liền thấy bầu trời nguyên bản trong trẻo đột nhiên hiện ra một vết rách, phảng phất bị kiếm trảm.
Một lúc lâu sau.
Vết rách càng lúc càng lớn.
“Cạch!”
Đột nhiên, vết nứt mở rộng thật giống như bị mỗ cỗ lực lượng hung hăng xé nát, không gian loạn lưu lạnh lùng gào thét, khí tức hoang vu từ xưa đến nay bạo phát ra ngoài.
Thời khắc đó.
Toàn bộ võ giả Vạn Thế Đại Lục đều nhìn thấy!
Tứ Hải Kiếm Đế cùng các đỉnh tiêm cao thủ đồng loạt chấn kinh, bởi vì bọn họ cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại đến ngạt thở toát ra từ bên trong vết rách.
– Thật mạnh!
– Đây rốt cuộc là cái gì!
Vô số cường giả lộ ra vẻ sợ hãi.
Cỗ lực lượng đang phát tán kia tuyệt đối siêu việt Vũ Thần, tuyệt đối cường đại đến nổi bọn họ chỉ có thể nhìn lên.
– Đây là…
Chấp Pháp Tháp chủ đứng trên đỉnh tháp nhìn vết rách to lớn, trong ánh mắt hiện ra sóng to gió lớn.
“Vù vù.”
Bên trong vết rách bay ra hai đạo lưu quang.
Đợi ánh sáng tan hết, một nữ hài hơn mười tuổi đứng trên bầu trời, sau lưng nàng có một lão giả chừng năm mươi.
Hai người xuất hiện.
Để Tứ Hải Kiếm Đế như muốn ngừng thở.
Cỗ khí tức đáng sợ kia xuất hiện từ trên người hai người nọ!
Cường giả.
Tuyệt đối là cường giả.
Thực lực tuyệt đối trên Vũ Thần!
“A Cáp.”
Khi nữ hài xuất hiện, lười biếng duỗi người một cái, sau đó xoa xoa hai mắt, bỉu môi nói:
– Thật là, sao để cho ta làm loại việc khổ cực như vậy chứ.
Thanh âm của nàng rất thanh thúy.
Tóc đen dài xõa qua vai, trên gương mặt non nớt hiện ra đỏ ửng giống như đi đường dài mệt mỏi, có vẻ hơi rã rời. Bất quá, đôi mắt to lại thanh tịnh vô cùng.
Lão giả tóc trắng xoá, sắc mặt cương nghị, trong con ngươi bộc lộ ra khí thế sắc bén, hắn trầm giọng nói:
– Truyền Lệnh Sứ đại nhân, đây là trách nhiệm của ngài, dựa theo luật lệnh Tiểu Thần Giới…
– Ai nha, ai nha!
Nữ hài vội cắt đứt hắn, nói:
– Công Bá thúc thúc, đi ra ngoài, ngài đừng nhắc đến luật lệnh Tiểu Thần Giới được không?
Lão giả nghiêm túc đáp:
– Thân là người hầu của Truyền Lệnh Sứ, đây cũng là trách nhiệm của ta.
– Tốt thôi!
Cô bé nói:
– Ta hiện tại sẽ hoàn thành sứ mệnh của ta.
Nói rồi nhẹ nhàng quét mắt một vòng thế giới phía dưới, rất nhanh khóa chặt tại Chấp Pháp Tháp cao ngất, lúc này hô:
– Chấp Pháp tháp chủ Vị diện này!
Thanh âm dập dờn vang lên toàn bộ Vạn Thế Đại Lục.
“Xoát!”
Chấp Pháp Tháp bay lên, ánh mắt lấp lóe vẻ cảnh giác cất lời:
– Hai vị có gì chỉ giáo?
Có thể vạch phá thương khung xuất hiện tại Vạn Thế Đại Lục để hắn suy đoán, hai người này là cường giả đến từ thế giới cao cấp hơn!
Nữ hài nháy mắt, nói:
– Nhìn trang phục của ngươi hẳn là Chấp Pháp Tháp chủ.
Nói rồi tiện tay vung lên ném tới một kim sắc yêu bài, nói tiếp:
– Ta chính là Truyền Lệnh Sứ Tiểu Thần Giới.
Chấp Pháp Tháp chủ tiếp được yêu bài, nhìn kỹ, thấy phía trên khắc sáu chữ Tiểu Thần Giới, Truyền Lệnh Sứ.
Trong lòng của hắn kinh hãi, vội vàng cung kính nói:
– Tháp chủ Chấp Pháp Tháp đương nhiệm của Vạn Thế Đại Lục tham kiến Truyền Lệnh Sứ đại nhân!