Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 616
Đối mặt với Ma Tôn chất vấn.
Vân Phi Dương ý thức được sự không ổn, có lẽ tên này đã đoán ra, thực lực của mình chỉ có Hoàng Cấp.
– Đều tới đây.
Hắn vội hô.
“Xoát xoát!”
Đám người Long Chấn Vũ lúc này rút về, đứng bên người Vân Phi Dương.
Như thế.
Cường giả lấy Vân Phi Dương cầm đầu đối mặt với cường giả lấy Ma Tôn cầm đầu, hình thành thế đối chọi.
Tuy thủ hạ Ma Tôn chỉ có Đồi Tư Trí cùng Địch Ba hai người, nhưng không đám Long Chấn Vũ cũng không dám buông lỏng cảnh giác, dù sao, trong hai người một là cường giả Thánh cấp, một là Vũ Hoàng đỉnh phong.
Đánh nhau thật.
Mười một người bên này chưa hẳn chiếm được tiện nghi.
Tựa như vừa rồi, bọn họ mười đánh hai, tuy chiếm thượng phong, nhưng La Mục không cẩn thận còn bị đánh bay ra ngoài.
– Vân Phi Dương!
Ma Tôn mục quang lãnh lệ nói:
– Nếu như ta không đoán sai, ngươi cũng giống như ta, luân hồi chuyển thế, đã không còn là Thần Giới Chiến Thần năm đó!
Tên này dùng ngôn ngữ nhân loại.
Bọn người La Mục nghe vậy nhao nhao nhìn về phía Vân Phi Dương, trong ánh mắt hiện ra vẻ hoảng hốt.
Luân hồi chuyển thế?
Thần Giới Chiến Thần năm đó?
Thần Giới, bọn họ từng nghe nói qua, cũng biết nó đã vỡ nát vạn năm, chẳng lẽ tên này là Thần chuyển thế?
Nếu như một người khác nói, đám La Mục sẽ cho rằng não tử đối phương có vấn đề, nhưng tên này là Ma tôn, một cường giả Thánh cấp.
Huống hồ.
Lúc này cũng không rảnh đến nhức cả trứng mà đi lừa gạt mọi người.
Như vậy.
Nói đúng hơn là.
Vân Phi Dương thật sự là Đại Năng Thần Giới chuyển thế?
– Chiến Thần…
Mạc Văn Hiên cố gắng nhớ lại cổ thư đã từng đọc qua, cuối cùng nhớ tới, trên sách có ghi chép, Thần Giới đã từng diệt vong tồn tại tam đại Chiến Thần.
Không phải chứ?
Hắn nuốt một ngụm nước bọt, cả kinh hô to:
– Tên này là Chiến Thần chuyển thế?
Ngẫm lại danh sử tên này.
Ngẫm lại đề bạt nghịch thiên của hắn!
Mạc Văn Hiên bỗng nhiên ý thức được, nếu như tên này thật sự là Chiến Thần chuyển thế, đủ loại sự việc không thể tin nổi giờ lại có thể hiểu được.
Muốn nói kinh hãi nhất.
Là Vân Lịch, bởi vì trong lòng hắn cất giấu một đại bí mật không thể cho ai biết, chính mình cũng là Âm Dương Thần chuyển thế.
Đương nhiên.
Điều này gần đây mới biết được.
Mà hắn chỉ vẻn vẹn biết kiếp trước mình là Âm Dương Thần, cũng không nhớ rõ bị Vân Phi Dương làm thịt mới rơi vào kết quả như vậy.
– Hắn cũng là Thần chuyển thế?
Vân Lịch rung động trong lòng nói thầm:
– Khó trách yêu nghiệt như vậy, ngay cả Âm Dương Thần chuyển thế như ta đều bị hắn đạp xuống dưới chân!
Một câu nói của Ma Tôn để thân phận Vân Phi Dương bại lộ.
Nhưng.
Ngay tại thời điểm mọi người chấn kinh chờ đợi hắn trả lời, Vân Phi Dương rốt cục mở miệng, hắn nói:
– Ngươi đoán xem.
Lời vừa nói ra.
Bọn người La Mục xém chút thổ huyết.
Đại ca của ta ơi.
Ngươi đến cùng có phải Chiến Thần chuyển thế hay không?!
Nếu là ngươi thì cứ thừa nhận để cho chúng ta rung động mãnh liệt hơn đi, nếu như không phải, ngươi nói là không phải, để cho chúng ta cũng có cơ sở chứ.
– Ha ha ha.
Ma Tôn cười to:
– Không nghĩ tới, đường đường Thần Giới Chiến Thần, được vinh dự là gia hỏa biết đánh nhau nhất, cũng giống như bản tôn, rơi vào tình trạng như thế, quả nhiên hả hê lòng người!
Vân Phi Dương không thừa nhận.
Nhưng trong lòng hắn đã nhận định, tên này luân hồi chuyển thế, tu vi chỉ có Hoàng Cấp, bởi vì lấy cao ngạo của Chiến Thần, tuyệt sẽ không nói nhảm cùng mình, đã sớm động thủ.
Thực ra.
Hắn sớm nên phát hiện.
Chỉ là lần đầu gặp nhau, kiêng kị đã thâm nhập cốt tủy để hắn mất đi năng lực phán đoạn, nếu không tận mắt thấy Vân Phi Dương giao thủ cùng thủ hạ mình, vẫn chưa hay biết gì đây.
– Phi Dương ca.
La Mục đi tới, thấp giọng hỏi:
– Ngươi thật là Chiến Thần chuyển thế?
Long Chấn Vũ cùng Mạc Văn Hiên cũng vểnh tai lắng nghe, bọn họ vô cùng để ý vấn đề này, hi vọng đạt được một câu trả lời chắc chắn.
Vân Phi Dương đáp:
– Ta nói phải, ngươi tin không?
– Tin!
La Mục không có cân nhắc đáp.
– Tốt a.
Vân Phi Dương nói:
– Ta chính là Thần Giới Chiến Thần.
Tên này thừa nhận.
Thực ra, hắn không có nghĩ đến việc giấu diếm, đổi lại như trước kia, nếu nói lời này ra ngoài, khẳng định sẽ bị cho rằng hắn khùng.
Ngẫm lại cũng thấy đúng.
Vân Phi Dương đột nhiên nói với người ta rằng.
– Ta là Thần Giới Chiến Thần.
Chắc chắn 99% đám người sẽ hung hăng lườm hắn một cái, nói:
– Ngươi bị bệnh thần kinh.
Hiện tại tốt rồi.
Ma Tôn nói ra hộ hắn, tên này là cường giả Thánh cấp, còn là địch nhân, chính mình thừa nhận, bọn họ có lẽ sẽ tin tưởng.
Tin, tin một trăm phần trăm.
Sau khi đạt được đáp án, bọn người Long Chấn Vũ chấn kinh một lúc rồi từ từ bình tĩnh lại.
Mẹ nó chứ.
Khó trách tên này yêu nghiệt như thế.
Nguyên lai là Thần Giới Đại Năng chuyển thế, mình chỉ là phàm nhân, bị hắn đạp dưới chân, hoàn toàn có thể tiếp nhận!
– Khó trách…
Bọn người Thác Bạt Lưu bừng tỉnh đại ngộ:
– Quốc sư không có khí tức nhân loại, nguyên lai hắn không phải người, hắn là Thần a!
Mình nghe lệnh của Thần.
Không mất mặt, đây là vinh dự!
– Ha ha ha!
La Mục cười to:
– Mẹ ta ơi, Phi Dương ca lại là Thần Giới Chiến Thần chuyển thế, ta đang nằm mơ à, đến đây, Vân Lịch, đánh ta một quyền để cho ta thanh tỉnh nào!
Đối với loại yêu cầu này, Vân Lịch không có lý do cự tuyệt, hắn giơ lên quyền oanh tới, nhưng vào lúc này, quyền đầu của La Mục đã trước một bước bay tới mặt hắn.
“Bành!”
Vân Lịch hoa lệ bay ra ngoài.
– Không phải là mộng!
La Mục xoa quyền đầu đang đau đớn, hưng phấn nói:
– Đây là thật, đây là thật!
Mọi người nhất thời xạm mặt.
Vân Phi Dương thầm nghĩ:
– Nhìn tên này kích động, nếu như biết mình chính là người thừa kế của Kim Cương Thần, không biết có hưng phấn đến ngất đi luôn không?
Tính toán một hồi.
Vẫn nên để khi khác, vạn nhất để hắn quá kích động mà xỉu luôn thì mệt.
– Vân Phi Dương!
Nhưng vào lúc này, Ma Tôn ánh mắt âm sâm quát hỏi:
– Ngươi có nhớ bản Tôn!
– Không nhớ.
Vân Phi Dương đáp.
Lúc trước hắn cũng nghĩ đến rất nhiều nhưng đáng tiếc, vẫn không biết đối phương là ai.
Ma Tôn nắm chặt quyền đầu, lạnh lùng nói:
– Năm đó tại Thiên Ma Tỉnh, ngươi đã nói, bản Tôn ở kiếp sau nên tu luyện thêm vạn năm mới có tư cách kêu gào trước mặt ngươi đó!
– Ách?
Vân Phi Dương cố gắng nhớ lại.
Đột nhiên, hắn nhớ tới, nói:
– Ngươi chính là rác rưởi Ma Tôn trẻ tuổi nhất Ma Giới từ trước tới nay bị ta một chiêu đánh ngã, giẫm dưới chân kia?
Tên Ma Tôn kia để Vân Phi Dương có chút ấn tượng.
Lúc đó hắn chủ động xin chiến, đứng trước mặt mình, được Ma tộc khen ngợi tận trời, nâng bi xuyên đại lục, ngạo nghễ không chịu được, cuối cùng vẫn bị một chiêu giải quyết.
Đánh người không đánh mặt, mắng chửi người không vạch khuyết điểm.
Lời nói này của Vân Phi Dương không thể nghi ngờ là xát muối trên vết thương, ánh mắt Ma Tôn dần trở nên đỏ bừng, sắc mặt dữ tợn lên, hắn trầm giọng nói:
– Sỉ nhục tại Thiên Ma Tỉnh, bản tôn hôm nay sẽ đòi lại!
“Vù vù!”
Ma khí âm u bạo phát, bao phủ cả khu vực thế ngoại đào nguyên, khiến hoàn cảnh nguyên bản đang thanh nhã trong nháy mắt thay đổi, áp lực vô cùng trầm trọng.
Đồi Tư Trí cùng Địch Ba nhao nhao kinh hãi.
Đi theo Ma Tôn đại nhân nhiều năm như vậy, lần đầu tiên nhìn thấy hắn tức giận như thế.
Nhục nhã vạn năm trước.
Trải qua bách thế luân hồi, mỗi lần đều không dám nhớ lại, cừu hận này đã tích lũy phi thường khủng bố.
“Xoát xoát!”
Bọn người La Mục nhao nhao phóng thích tu vi, trong ánh mắt hiện ra vẻ kiêng kị thật sâu, khí thế ngoại phóng của Ma Tôn thực rất đáng sợ, để bọn hắn có một cảm giác bất lực chống đỡ!