Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2588
Cửu Thiên Liên Hoàn Đại Trận.
Một loại trận pháp Thái Vũ sáng tạo cải tiến.
Bên trong chia làm tầng chín, mỗi tầng đều có công hiệu khác biệt, chính là thánh địa cho võ giả tu luyện.
Năm đó, tu vi Vân Phi Dương hoàn toàn biến mất liền dựa vào cấm trận, trong năm mươi năm nhất cử từ con số không đột phá đến đại vị Tiên Vương, cũng lĩnh ngộ không ít thiên địa pháp tắc.
“Xoát!”
Cất bước đi vào, đưa thân vào trong tầng thứ nhất.
“Vù vù!”
Thiên địa thuộc tính nồng đậm bàng bạc tràn ngập lao đến, bên trong ẩn chứa Đạo Ý hùng hậu.
Vân Phi Dương nỉ non.
– Thuộc tính cùng Đạo Ý bên trong cấm trận mạnh hơn so với lần trước vào rất nhiều.
Cửu Thiên Liên Hoàn Đại Trận biến hóa theo tu vi võ giả.
Cảnh giới cao, cảm nhận được thuộc tính càng mạnh.
Cổ gia cũng nhờ có cấm trận dạng này tồn tại mới có thể bảo trì phồn vinh hưng thịnh bên trong vô tận năm tháng, hậu bối cường giả tầng tầng lớp lớp.
Đương nhiên.
Cái gọi phồn vinh hưng thịnh là chỉ thực lực chỉnh thể.
Trong toàn bộ Cổ gia, như con gái Thái Vũ, bởi vì hyết mạch truyền thừa, cảnh giới đến đỉnh phong. Nhưng càng về sau, dòng chính càng bình thường.
Đây là quy luật của thiên địa, không thể nghịch chuyển.
Nhưng không bao gồm một đời nào đó sẽ có thiên tài kế thừa huyết mạch càng cao của tiền bối xuất hiện.
– Bắt đầu đi.
Vân Phi Dương ngồi xếp bằng xuống.
Hắn muốn sử dụng tốt hoàn cảnh tu luyện để cường hóa thuộc tính cùng Đạo Ý trong cơ thể mình một phen.
Ngoại giới.
Cổ Bá Đạo ngồi xổm bên trên thạch đầu, nói.
– Đại ca, không thể cho hắn chút đãi ngộ đặc biệt à?
– Để hắn lần thứ hai tiến vào Cửu Thiên Liên Hoàn Đại Trận đã là đãi ngộ đặc biệt.
Một trung niên khoát áo trắng, vẻ mặt nghiêm nghị mở miệng.
Hắn gọi Cổ Lâm.
Con trai trưởng Thái Vũ, Gia chủ Cổ gia đương thời.
Trong mắt dòng chính Cổ gia, tên này rất nghiêm túc, nghiêm túc, cứng nhắc, cho nên vô cùng e ngại.
Ngay cả Trầm Tiểu Vũ, trước mặt đại cữu gia cũng sẽ biểu hiện rất ngoan ngoãn, rất thục nữ.
“Ai.”
Cổ Bá Đạo lắc đầu.
– Đại ca, ngươi trước kia đâu có như vậy, sao mà sau khi tiếp đảm nhiệm gia chủ thì trở nên bất cận nhân tình thế đây.
Cổ Lâm chân thành nói.
– Khi trách nhiệm rơi vào đầu ngươi, ngươi cũng sẽ thay đổi.
Nếu Vân Vô Ưu nghe được lời này, khẳng định 10 ngàn đồng ý.
Phải biết, tính cách con trai của Vân Phi Dương không khác gì hắn, nhưng về sau quản lý Phi Dương Thần Giới, Chân Vũ Thần Vực liền bắt đầu trở nên ổn trọng.
Bởi vì.
Đã ngồi ở vị trí này, nhất định phải nghiêm túc đối đãi, nhất định phải phụ trách.
Không tại vị không mưu chính, tại vị mưu chính rồi thì nhất định phải tận chức tận trách.
– Ta không hiểu.
Cổ Bá Đạo gãi gãi đầu, nói.
– Nhưng ta biết, tiểu nha đầu rất để ý hắn, nếu như Cổ gia chúng ta không thể trở giúp, nàng sẽ rất thương tâm.
Cổ Lâm trầm mặc.
Tuy mặt ngoài nghiêm túc, thực ra vẫn rất thương yêu Trầm Tiểu Vũ, dù sao cũng là cháu gái của muội muội.
– Huống chi.
Cổ Bá Đạo lại nói.
– Tiểu gia hỏa là đồ nhi của phụ thân, giúp một chút hắn cũng không phải giúp ngoại nhân.
Cổ Lâm nâng cằm, tựa hồ bị thuyết phục.
– Ta chỉ có thể giúp hắn gia tốc thời gian bên trong cấm trận đến vạn lần.
Nếu như Vân đại tiện thần nghe được, chỉ sợ sẽ bị dọa mà nhảy dựng lên.
Tạo hóa giới chỉ của hắn cũng mới có hai ngàn lần thời gian gia tốc, một vạn lần… Không dám nghĩ:
Cổ Bá Đạo nhếch miệng cười nói.
– Ta biết đại ca không phải người máu lạnh vô tình, đệ đệ trước thay Tiểu Vũ cám ơn.
Cổ Lâm đưa tay nhẹ nhàng huy động, một đạo lưu quang dung nhập vào bên trong cấm trận, thay đổi một ít văn tuyến.
“Ừm?”
Vân Phi Dương đang tu luyện trong tầng thứ nhất, hình như có phát giác, nỉ non.
– Hình như thời gian lưu tốc thay đổi.
Hắn có dự cảm nhưng không cách nào thăm dò, cũng không để ý, tiếp tục thu lấy thiên địa thuộc tính cùng Đạo Ý.
Gấp một vạn lần là khái niệm gì?
Nói đúng hơn là, Vân Phi Dương tu luyện bên trong Cửu Thiên Liên Hoàn Đại Trận một ngày, kì thực đã tu luyện 10 ngàn ngày.
Thời gian đình chỉ còn có hơn hai năm sẽ biến mất, giả thiết rằng hắn sẽ tu luyện ở bên trong hai năm, như vậy thì tương đương với việc tu luyện 20 ngàn năm trong đại trận!
Rất khủng bố, rất đáng sợ.
Nếu như đổi lại một người bình thường, dù không có tu vi gì, một mực tu luyện trong đại trận, 20 ngàn năm trôi qua cũng có thể thành
tựu tầng thứ rất cao!
Nhưng.
Vân Phi Dương khác biệt.
Hắn đã đạt đến tầng thứ nửa bước, tuy khoảng cách đến Đại Đạo Huyền Tiên chỉ còn một bước, nhưng nếu như không lý giải võ đạo vô cùng sâu, coi như 100 ngàn năm cũng chưa chắc đột phá.
Không thấy những nửa bước cường giả như Hồng Đạo Tử à.
Ai không phải tu luyện thật lâu trong vô tận năm tháng nhưng thủy chung không cách nào chạm đến cấp độ kia.
– Tiểu tử.
Cổ Bá Đạo nói nhỏ.
– Đại ca ta cho ngươi vạn lần thời gian gia tốc, có thể có thu hoạch hay không thì xem năng lực của chính ngươi.
Thời gian trôi qua, không biết mệt mỏi.
Vân Phi Dương đặt mình vào Cửu Thiên Liên Hoàn Đại Trận tầng thứ nhất, phảng phất như lão tăng nhập định, một mực lĩnh hội, quanh thân hội tụ thuộc tính cùng Đạo Ý.
Cũng không biết qua bao lâu.
Khi hắn mở to hai mắt, khí thế cuồn cuộn mênh mông gào thét mà ra phảng phất như hung thủ viễn cổ ngủ say đột nhiên thức tỉnh.
Lần này lĩnh hội, Vân Phi Dương dùng ngàn năm, tuy lĩnh ngộ thuộc tính cùng Đạo Ý càng sâu, nhưng thực lực đề bạt có hạn.
– Lấy tầng thứ hiện tại, vẫn không cách nào chiến thắng Huyết Tổ…
Vân Phi Dương đứng lên, đạp vào trận pháp thông tầng thứ hai, bắt đầu tiếp nhận ma luyện các hạng ý chí.
Một năm.
Mười năm.
Năm mươi năm.
Một trăm năm…
Thời gian trôi qua.
Khi Vân Phi Dương đi ra tầng hai, bước vào tầng thứ ba, lại qua ngàn năm.
Tu luyện hai ngàn năm, quanh người hắn thấu khí ra tức càng thêm hùng hậu nhưng thủy chung vẫn tại tầng thứ nửa bước, khó có đề có bạt thực chất.
Tầng ba, tầng bốn, tầng năm, sáu tầng…
Từng tầng từng tầng.
Khi Vân Phi Dương đạp vào tầng thứ tám, đặt mình vào không gian hội tụ thiên địa pháp tắc, thời gian đã qua đi bảy ngàn năm.
Đây là lần bế quan tu luyện dài nhất từ khi hắn tự trọng sinh đến nay, trong lúc đó không đổi qua y phục, cũng không có rửa mặt, cả
người như lão giả trải qua năm tháng tang thương.
Thực lực đề bạt như thế nào?
Theo Vân Phi Dương phán đoán, đi qua một phen bế quan tu luyện, tu vi mình bây giờ chắc có thể phân cao thấp cùng Huyết Tổ trước đó.
Trải qua bảy ngàn năm, lại có đại trận gia trì, mới từ ở vào khoảng bước một đạt tới bước một, có thể thấy được đề bạt trong tầng thứ
nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên chậm rãi như thế nào.
– Huyết Tổ có Đại Huyết Tế thuật gia trì, ta và bọn người Lão Tử Bất Bại liên thủ cũng rất khó đánh bại, coi như bây giờ có thực lực bằng với hắn trước kia cũng rất khó thắng.
Không đủ mạnh, không đủ mạnh!
Vân Phi Dương bắt đầu tiến hành lĩnh ngộ thiên địa pháp tắc, hi vọng đề bạt sau cùng.
Đương nhiên.
Đề bạt này khẳng định có hạn.
Cho nên, lúc tham ngộ pháp tắc, phân tâm lĩnh hội Đại Hồn Huyết Mạch bí pháp đệ lục biến.
Mấy ngàn năm nay, hắn một mực thăm dò, nhưng không biết sao, vô luận biến báo như thế nào đều không đột phá được manh mối nào.
Thậm chí hoài nghi, đúng như Vân Vực thái trưởng lão nói, đệ lục biến căn bản không tồn tại.
– Đã có đệ lục biến, thì tất nhiên tồn tại.
Ánh mắt Vân Phi Dương kiên định.
– Có lẽ phương hướng ta lý giải sai lầm.
Hắn nhắm mắt, bắt đầu diễn hóa Đại Hồn Huyết Mạch bí pháp từng lần một, phân tích từ các loại góc độ khác biệt.
Chỉ tiếc, vẫn không có chút thu hoạch.
“Ai.”
Vân Phi Dương thở dài một hơi.
– Tổ tiên, bí pháp ngài lưu lại đến cùng có đệ lục biến hay không.