Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2587
Trầm Tiểu Vũ có cảm tình với Vân Phi Dương, vừa rồi Cổ Bá Đạo CỐ ý châm chọc khiến cho nàng lo lắng cho hắn đến mất bình tĩnh thì có
thể nhìn ra.
Nhưng người nào sẽ nghĩ tới, một cô gái lại không bị cản trở nói ra câu “chúng ta thành hôn đi”.
Thực ra, Trầm Tiểu Vũ nói cưới, nguyên nhân căn bản nhất vẫn là để Vân Phi Dương có tư cách tiến vào phủ khố Cổ gia, thu được càng
nhiều tư nguyên dùng cho tu luyện.
Nếu như đổi lại một trường hợp khác, chỉ sợ rất khó nói ra lời nói không bị cản trở như thế.
“Ai.”
Cổ Bá Đạo thở dài trong lòng.
Tiểu nha đầu này vì trợ giúp tiểu tử kia mà quên luôn rụt rè mà một cô gái cần phải muốn.
– Tiểu Vũ, cám ơn nàng.
Vân Phi Dương cảm động, nói.
– Bất quá, thành hôn vẫn quên đi, chỉ cần ở lại Cổ gia, không có tư nguyên ta cũng có thể trở nên càng mạnh.
Trầm Tiểu Vũ có chút thất lạc nói.
– Chàng cự tuyệt?
Vân Phi Dương trầm mặc.
Trầm Tiểu Vũ nói tiếp.
– Vẫn để tâm ngoại tằng tổ phụ ta là sự tôn của chàng?
Nói đến điều này.
Nàng là ngoại tằng tôn nữ của Thái Vũ, Vân Phi Dương là đồ đệ Thái Vũ, bàn về bối phận thì cùng thế hệ với Trầm Hạo.
Nếu như cưới Trầm Tiểu Vũ, bối phận sẽ loạn.
Lúc còn ở đại lục, Vân Phi Dương có thể bơ đi quan hệ thầy trò với Bảo Ly, hùng hồn nói sẽ cưới nàng.
Nhưng đối mặt Trầm Tiểu Vũ, lại khó làm ra việc này.
Dù sao nếu bị sự tôn, Trầm tiền bối biết được, không chừng sẽ cầm đao truy sát mình.
Trầm Tiểu Vũ bĩu môi.
– Chúng ta là võ giả, thọ nguyên động một tí ngàn năm vạn năm, nếu như để ý bối phận, bảo thủ CỠ nào nha.
Cổ Bá Đạo tán đồng.
– Thọ nguyên võ giả cao hơn phàm nhân nhiều, chỉ cần không có liên quan đến máu mủ ruột thịt, có thể không cần để ý tới luân lý thế
tục.
Vân Phi Dương làm sao không hiểu đạo lý kia, nhưng muốn chân chính phóng ra một bước thì phi thường khó khăn.
Thấy hắn còn đang do dự, Trầm Tiểu Vũ nói.
– Ta cũng không phải không gả ra được, người đã không vui, vậy thì thôi.
“Hừ.”
Nói xong, hất đầu ngạo kiều rời đi.
Vân Phi Dương có chút mộng.
Cổ Bá Đạo Còn theo sát đi tới, một tay khoác lên bả vai hắn, giơ ngón tay cái lên, khen.
– Tiểu gia hỏa, dám cự tuyệt tiểu ma nữ này, can đảm lắm, can đảm lắm!
“Ay…”
Vân Phi Dương đắng chát cười một tiếng.
Nhìn bóng lưng uyển chuyển rời đi, trong lòng hơi có chua xót thầm nghĩ
– Nàng tức giận sao?
Vân Phi Dương tạm thời ở lại Cổ gia, bởi vì thân phận người ngoài, chỉ có thể hành tẩu trong khu vực có hạn.
– Ở đã quen thuộc chưa?
Ngày thứ hai, Trầm Tiểu Vũ tới.
Nàng mặc một bộ áo trắng như tiên tử xuất trần.
Bởi vì sự việc hôm qua, Vân Phi Dương rất có vài phần áy náy, nói.
– Quen thuộc.
– Thời gian đình chỉ còn hơn hai năm thì giải trừ, ngươi nhất định phải chăm chỉ tu luyện.
Trầm Tiểu Vũ noi.
Nàng thủy chung cười nói như quên đi sự việc phát sinh ngày hôm qua.
Nhưng Vân Phi Dương lại cảm giác được, nữ nhân này duy trì khoảng cách nhất định với mình, tựa hồ tận lực xa lánh.
– Tiểu Vũ.
Hắn có chút xin lỗi nói.
– Chuyện hôm qua…
Trầm Tiểu Vũ cắt ngang lời hắn.
– Đừng nhắc đến chuyện hôm qua nữa, Vân thúc vẫn nên đưa mắt hướng đến tương lai đi.
Vân Phi Dương không nói.
Cô nàng đã thật lâu không có xưng mình là Vân thúc, xem ra hẳn đang cố ý xa lánh.
Trầm Tiểu Vũ phất phất tay.
– Vân thúc, ta đi trước, có chỗ nào cảm thấy không hiểu có thể đi thỉnh giáo cữu cữu gia.
– Ây… ừm…
Vân Phi Dương đáp.
Trầm Tiểu Vũ rời đi.
Chỉ là vừa đi ra đình viện, nụ cười trên mặt liền bị ưu thương thay thế.
Nàng đưa tay đặt lên ngực, thầm nghĩ.
– Trái tim thật đau…
“Hô!”
Bên trong gian phòng, Vân Phi Dương hít sâu một hơi, đè xuống tâm tình hơi có vẻ bực bội, nói.
– Bây giờ không phải thời điểm cân nhắc nhi nữ tư tình, vẫn nhanh tu luyện thôi.
Cổ gia không thể hỗ trợ, chỉ có thể dựa vào chính mình.
Cho nên Vân Phi Dương bắt đầu kế hoạch nên như thế nào để thăng lực lượng bên trong thời gian có hạn.
– Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có hai đường có thể đi.
Vân Phi Dương nói.
– Một, trong khoảng thời gian ngắn tìm hiểu ra Đại Hồn Huyết Mạch bí pháp đệ lục biến, hai, đem hội Đại Thiên Mệnh Thuật!
Nếu như so sánh cảnh giới đơn thuần, hắn ngược lại không quá kiêng kị Huyết Tổ, dù sao có tạo hóa giới chỉ, vẫn có thể mạnh lên trong thời gian ngắn.
Nhưng trọng yếu một điểm.
Tên kia thi triển thần thông Đại Huyết Tế thuật, có thể thu lấy huyết dịch sinh linh để đề bạt vô hạn.
Muốn chiến thắng, nhất định phải lấy thời gian ngắn nhất, lấy lực lượng tuyệt đối đánh nát, không cho hắn cơ hội mạnh hơn.
Muốn làm đến điểm ấy, đầu tiên phải có đại sát chiêu, Đại Hồn Huyết Mạch bí pháp đệ lục biến không thể nghi ngờ là vô cùng thích hợp.
Còn về Đại Thiên Mệnh Thuật, Vân Phi Dương chỉ suy nghĩ một chút nhưng không ôm hy vọng quá lớn.
Loại thần thông mạnh nhất này, không phải tư chất cao thì có thể dựa vào thời gian lĩnh ngộ, còn phải có đại cơ duyên.
– Nghe thái trưởng lão nói, Đại Hồn Huyết Mạch bí pháp đệ lục biến cũng không tồn tại, lại nên như thế nào lĩnh hội đây.
– Tính toán, vẫn trước đi hỏi Cổ tiền bối một chút, có thể lại tiến vào Cửu Thiên Liên Hoàn Đại Trận hay không.
Vân Phi Dương tìm tới Cổ Bá Đạo, nói ra ý kiến của mình.
Cổ Bá Đạo nâng cằm lên, nói.
– Ngươi từng tiến vào một lần, không có tư cách lại đi vào nữa.
Tâm Vân Phi Dương lạnh.
Cửu Thiên Liên Hoàn Đại Trận của sự tôn mạnh hơn Vô Địch Cửu Trọng Trận của mình quá nhiều, không thể đi vào tu luyện một phen, thật sự tiếc nuối.
– Bất quá.
Cổ Bá Đạo nghĩ một lát nói.
– Nha đầu Tiểu Vũ kia quỳ gối bên ngoài thư phòng đại ca ta một ngày một đêm để xin cho ngươi tư cách có thể lần nữa tiến vào Cửu Thiên Liên Hoàn Đại Trận.
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Tiểu Vũ quỳ một ngày một đêm?
Trái tim Vân Phi Dương không khỏi truyền đến một trận thống khổ, hỏi.
– Cổ tiền bối, Tiểu Vũ bây giờ ở đâu?
Cổ Bá Đạo lắc đầu nói.
– Đại ca ta quá gần bướng, tuy đáp ứng để người lần thứ hai tiến vào nhưng vẫn phạt Tiểu Vũ đi Diện Bích Nhai diện bích.
Vì chính đi quỳ cầu Cổ gia Gia chủ, bây giờ lại đi diện tích, Vân Phi Dương thật không thể tiếp nhận, nói.
– Diện tích Nhai ở chỗ nào, ta muốn đi tìm nàng!
Cổ Bá Đạo xuất ra một phong thư, nói.
– Lúc tiểu nha đầu gần đi lưu cho ngươi một phong thư.
Vân Phi Dương tiếp nhận thư, tiên niệm phóng thích liền thấy chữ viết phía trên
Đại cữu gia cho rằng ta nhận tình quá sâu, phạt ta đi diện bích hối lỗi hai năm, hai năm sau chúng ta gặp lại, nhớ lấy, đừng tới tìm ta, nên
lấy tu luyện làm trọng.
“Xoát!”
Vân Phi Dương nắm chặt phong thư, vạn phần tự trách.
– Tiểu Vũ, là ta liên lụy nàng, là ta sai.
Cổ Bá Đạo vỗ vỗ bả vai hắn.
– Cảm tình giữa nam nữ, không có đúng sai, chỉ có có đáng giá hay không.
– Tiểu Vũ nguyện ý nỗ lực vì ngươi, có đáng giá hay không phải là việc của nàng, không quan hệ đến ngươi đúng hay sai.
Có thể nói ra lời như thế có thể thấy, Cổ Bá Đạo cũng là chuyên gia trên phương diện tình cảm.
Chuyên gia em gái ngươi.
Ca hiện nay đã lớn tuổi nhưng tối vẫn nằm không đây này!
– Tiểu Vũ.
Vân Phi Dương nắm chặt tay, ánh mắt kiên định nói.
– Ta nhất định sẽ trân quý cơ hội nàng dành cho ta lần này.
“Xoát!”
Dứt lời, cất bước đi về hướng Cửu Thiên Liên Hoàn Đại Trận như thật như ảo.
– Diện Bích Nhai, Trầm Tiểu Vũ quỳ gối trước thạch tượng, chắp tay trước ngực, thành kính nói.
– Ngoại tằng tổ phụ, hi vọng ngài có thể phù hộ hắn trở nên càng mạnh, không phải vậy…
Trong tay bỗng dưng có thêm một cây đại chùy, nói.
– Ta sẽ nện thạch tượng của ngài.
Thạch tượng lập tức xạm mặt lại.