Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2579
Bốn người khổng lồ do huyết hải ngưng kết mang theo uy lực phi thường khủng bố, khiến cho bọn người Vân Phi Dương chật vật không chịu nổi.
Nhưng trong lúc Công tới, Huyết Tổ phun ra một ngụm máu, từ đó ảnh hưởng chúng nó, làm hành động hơi trì độn một chút.
Bọn người Vân Phi Dương nắm lấy cơ hội, thuận lợi đào thoát khỏi khu vực công kích, nhưng trạng thái cũng không quá lạc quan, đều bị thương hoặc nhiều hoặc ít.
Diệt đi bốn cô thi thể nửa bước, lại kích thương bốn cường giả nửa bước, Huyết Tổ được máu của mấy chục vạn thành viên gia trì quả nhiên vô cùng kinh khủng!
Có thể nói.
Trong vũ trụ này, trừ Đại Đạo Huyền Tiên ra, hắn thật đã vô địch, dù ba người mang ba mệnh cách Thiên Mệnh mà Thượng Thiên coi trọng cũng khó có thể sánh bằng.
– Vân minh chủ.
Bộ Vi Mệnh nói.
– Đại Huyết Tế thuật tuy nghịch thiên nhưng chung quy có cực hạn, người này cưỡng ép thu lấy quá nhiều máu, khẳng định khó có thể triệt để dung hòa hết thảy, chúng ta còn có cơ hội!
Đây cũng là tin tốt duy nhất để Vân Phi Dương cảm thấy vui mừng, dù sao vừa rồi Huyết Tổ thổ huyết đã nói hắn hiện tại cũng không phải không có kẽ hở.
– Đáng giận!
Huyết Tổ xóa đi vết máu chỗ khóe miệng, thầm nghĩ.
– Bởi vì bị thương nên rất khó dung hợp triệt để huyết dịch đã hấp thu.
– Không được.
– Trước hết điều dưỡng thương thế tốt lên đã.
Nghĩ đến đó, Huyết Tủ lạnh lùng nhìn bốn người một cái rồi hóa thành huyết vụ bay vào Huyết Hải Bí Cảnh.
Hắn rất muốn giết bốn người này để đoạn tuyệt hậu hoạn, nhưng máu trong cơ thể bài xích bản thân ngày càng mạnh, nhất định phải nhanh áp chế, nếu không hậu quả rất nghiêm trọng.
Huyết Tổ bay về phía Huyết Hải Bí Cảnh, Vân Phi Dương cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn lấy, không cách nào đuổi theo, bởi vì bốn tôn huyết sắc cự nhân đã cản ở phía trước.
“Vù vù!”
Chúng nó mang theo lực lượng kinh khủng phân biệt khóa chặt một mục tiêu, sau đó oanh tới.
Huyết Tổ rời đi, nhưng lưu lại bốn quái vật khổng lồ, được huyết hải gia trì, có được thực lực cực kỳ cường hãn.
“Oanh!”
“Oanh!”
Bọn người Vân Phi Dương đối kháng một hồi cũng không có chiếm cứ được chút ưu thế nào, lảo đảo lui nhanh mấy chục bước.
– Không được.
Bộ Vi Mệnh ngưng trọng nói.
– Thực lực bốn huyết nhân không kém gì chúng ta, vẫn nên rút lui trước lui đi!
“Xoát!”
Vân Phi Dương trước một bước thi triển Đại Tốc Độ thuật bay về phía tinh không xa xôi.
Lão Tử Bất Bại cùng Lâm Viễn Minh theo sát phía sau.
Bọn họ không phải không muốn chiến mà chính giờ phút này đều bị thương, coi như có thể giết chết bốn huyết nhân cũng phải bỏ ra đại giới đau đớn thê thảm.
“Hưu hưu hưu –
Trong khoảnh khắc, bốn người Vân Phi Dương hóa thành lưu quang biến mất trong tinh không.
Thực lực bốn người khổng lồ cường hãn, nhưng tốc độ chậm hơn, cho nên ý thức được địch nhân đã rút đi, hóa thành máu tươi hòa vào lại huyết hải bàng bạc trên không.
Bên ngoài Huyết Hải Bí Cảnh, khí tức mang theo thanh thế to lớn theo song phương biến mất mà dần dần bình tĩnh lại, chỉ còn có không gian vỡ nát, bị loạn lưu quét thổi phát ra âm thanh cùng loại như tiếng khóc.
– Kết thúc?
– Chiến đấu vừa rồi quá kinh khủng!
– Có thể tận mắt thấy giao thủ như thế, mặc dù chết cũng không tiếc!
Võ giả xem chiến hoàn toàn xem nhẹ dòng máu đỏ bao phủ lên đầu, ngược lại có cảm giác vẫn chưa thỏa mãn.
Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTaThần
Bách Tộc Liên Minh tấn công tổng bộ Huyết Điện lần thứ hai, cuối cùng đều thất bại, Minh Chủ Vân Phi Dương và mấy cường giả nửa bước bị thương mà chạy.
Tin tức như thế trong khoảng thời gian ngắn truyền khắp toàn bộ vũ trụ cùng nội vực.
Mọi người vừa cảm thán Huyết Tổ cường thế, vừa nơm nớp lo sợ sinh hoạt, dù sao thì huyết hải thủy chung bao phủ tinh không, lúc nào cũng có thể sẽ lấy tính mạng mình.
Có thể nói.
Sinh linh toàn bộ vũ trụ kinh sợ mỗi ngày.
Bọn họ sợ trong lúc bất tri bất giác sẽ chết, rồi hóa thành huyết dịch trở thành một bộ bên trong thân thể nhận Huyết Tổ.
Có người muốn sống, hoặc bay khỏi nơi ở, hoặc chuyển nhà, kết quả bi kịch phát hiện, dù đi đến nơi nào, dù đi đến tinh vực nào đều có huyết hải.
Đám võ giả chỉ có thể tuyệt vọng sinh hoạt tại khu vực huyết dịch tràn ngập, mỗi ngày đều cầu khẩn, có người có thể thanh lý bom hẹn giờ trên đầu.
Chỉ là, Minh chủ Bách Tộc Liên Minh cùng đệ nhất truyền kỳ đều bị Huyết Tổ ngược mà chạy mất, trên đời này còn có ai có thể làm
được?
Viêm Hàn Vực.
La Mục và bọn người Vân Lịch cùng nhau thi triển thần thông, hoặc phóng thích vũ kỹ lại không thể loại trừ huyết dịch giữa Thương Khung, sau cùng chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ.
– Me!
– Đây rốt cuộc là thần thông gì, thế mà có thể bao trùm toàn bộ toàn bộ vũ trụ!
– Cả ngày treo trên đầu, thật khiến lòng người khó chịu.
Mấy người rơi trên thành lầu nhìn lấy dòng máu đỏ đuổi đi không rời, chỉ có thể càu nhàu, không cách nào giải quyết vấn đề.
– Cũng không biết trong khoảng thời gian này, thương thế bọn người Phi Dương ca khôi phục như thế nào.
La Mục ni non.
Vân Lịch suy đoán.
– Chắc vấn đề cũng không lớn.
Không lớn?
Không có khả năng.
Vân Phi Dương dựa vào Sinh Mệnh pháp tắc cùng thời gian tạo hóa giới chỉ gia tốc, điều dưỡng trọn vẹn mười năm mới khôi phục.
Bọn người Lão Tử Bất Bại, Bộ Vi Mệnh không có vào, giờ phút này còn đang bế quan dưỡng thương trong tổng bộ, muốn khỏi hẳn chí ít cũng phải hơn mười năm.
Nếu như không phải Huyết Tổ rời đi, khả năng mấy người bọn hắn còn sống trở về cũng rất thấp.
“Ai.
Thương thế toàn tốt, Vân Phi Dương không có rời khỏi tạo hóa giới chỉ mà đứng trong phủ thành Thiết Cốt than thở.
Huyết Tổ dựa vào Đại Huyết Tế thuật trở nên cường đại để hắn cảm thấy khó giải quyết trước đó chưa từng có.
Lâm Chỉ Khê đi tới, nói.
– Có thể để chàng sầu mi khổ kiểm, thật rất ít gặp.
Vân Phi Dương lắc đầu nói.
– Ta đã từng dù đối mặt với bất kể đối thủ như thế nào đều có lòng tin đánh một trận, bây giờ đối mặt Huyết Tổ, lại không có không tự
tin.
– Là do đối phương quá mạnh?
Lâm Chỉ Khê hỏi.
– Không sai.
Vân Phi Dương ngưng trọng nói.
Lâm Chỉ Khê vuốt vuốt tóc đen nói.
– Nếu hắn mạnh hơn chàng, sao không ẩn nhẫn tu luyện, chờ trở nên mạnh hơn hắn lại đến phân cao thấp đâu
Vân Phi Dương cũng có nghĩ tới đây.
Nhưng Đại Huyết Tế thuật tồn tại trong vũ trụ, tùy thời uy hϊế͙p͙ ngàn vạn sinh linh, nếu như mình trốn đi tu luyện, chờ đợi bọn họ khẳng định là tử vong.
Huống chi.
Nếu Huyết Tổ muốn trở nên càng mạnh, hoàn toàn có thể tiếp tục thu lấy huyết dịch, đến lúc đó đột phá Đại Đạo Huyền Tiên, mình gặp hắn chắc phải chạy được bao xa thì chạy.
– Phi Dương.
Lâm Chí Khê nói.
– Nếu còn không được thì đi cầu viện quân đi.
– Viện quân?
Vân Phi Dương lắc đầu.
– Trong vũ trụ này còn có người nào có thể chống lại Huyết Tổ?
Lâm Chí Khê nhìn hắn.
– Chàng thật quên Thái Vũ Vực của Thái Vũ tiền bối.
Một câu nói như tiếng chuông cảnh tỉnh trực tiếp đập vào đầu Vân Phi Dương, để hắn hiểu ra.
– Đúng thế, còn có Thái Vũ Vực!
Lâm Chí Khê cười nói.
– Con cháu Thái Vũ tiền bối chắc phải có tồn tại có thể so với Đại Đạo Huyền Tiên chứ, mời một người đi theo, diệt Huyết Tổ còn không phải dễ như trở bàn tay.
– Đúng! Đúng!
Ánh mắt Vân Phi Dương nóng rực.
Huyết Tổ quá mạnh, lúc này không thể tìm sự tôn cứu vớt, cũng chỉ có thể đi tìm đời sau của hắn cứu vớt.
Huống hồ, đoạn thời gian năm đó ở Thái Vũ Vực, hắn phát hiện Cổ gia có rất nhiều cường giả, tỉ như Cổ Bá Đạo đã từng dạy bảo mình, bây giờ nghĩ lão cũng là cường giả thâm bất khả trắc.
Vân Phi Dương quyết định.
– Đi Thái Vũ Vực!
Lâm Chỉ Khê chen miệng.
– Chàng tốt nhất đi Chân Vũ Thần Vực trước một chuyến.
– Là sao?
Vân Phi Dương không hiểu.
Lâm Chí Khê nói.
– Trầm Tiểu Vũ có quan hệ với Thái Vũ tiền bối, để cho nàng bồi tiếp chàng đi Thái Vũ Vực, có lẽ sẽ thuận lợi mời viện quân đến.