Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2560
Vân Phi Dương đã đáp ứng yêu cầu của Lâm Chỉ Khê, không nói lời nào, cũng không gây chuyện thị phi, cho nên khi đến Đông Hoàng tổ địa hắn vẫn thủy chung không mở miệng.
Nhưng biết được tình huống của cha VỢ rất không ổn thì nhịn không được nữa, thanh âm băng lãnh, ánh mắt tràn ngập sát ý mà nói.
Thật.
Nếu như Đông Hoàng Thái Nhất xảy ra chuyện gì không hay, nhỡ may làm cho cả tộc quần chôn cùng thì cũng không phải không có khả
năng.
Cao tầng Đông Hoàng nhất tộc ở hiện trường nhìn thấy ánh mắt đầy sát ý của Vân Phi Dương nhất thời không rét mà run, thậm chí có dự cảm mãnh liệt rằng hắn thật nói được thì làm được!
Nếu như lúc trước, bọn người Đông Hoàng Sơn nghe được một ngoại nhân lớn lối như thế khẳng định phẫn nộ không thôi, nhưng bây giờ chỉ có thể giả câm.
Bởi vì Vân Phi Dương này không phải người bình thường.
Tổ địa chi lực ngưng tụ ra lôi kiếp có thể so với nửa bước, cuối cùng lại bị hắn dùng một quyền đánh vỡ!
Đối mặt Đế cấp hoặc trên Đế, dòng chính Đông Hoàng còn có năng lực chiến một trận, nhưng đối mặt cường giả nửa bước khẳng định cả tư cách nói chuyện đều không có, chỉ có thể giao cho các cao tầng.
Cao tầng?
Hiện tại bọn hắn cũng rất xoắn xuýt.
Dù sao Đông Hoàng Thái Nhất cũng bị thương nặng tại tổ địa, nữ nhi cùng con rể của hắn xuất hiện ngoài ý muốn đến tìm phiền toái cũng làm cho sự việc không thể bình thường được.
Cũng may tên lão giả đức cao vọng trong kia vẫn bình tĩnh nói.
-Vân hiền chất, xảy ra chuyện như vậy cũng không phải việc Đông Hoàng nhất tộc ta có thể khống chế …
-Bớt nói nhiều lời.
Vân Phi Dương lạnh lùng ngắt lời nói.
-Nhanh dẫn ta đi gặp cha vợ!
Đông Hoàng tổ địa, Đông Hoàng thành.
Được tên lão giả kia dẫn dắt, Vân Phi Dương cùng Lâm Chí Khê đi vào bên trong một cái sân nhỏ, phong cảnh có chút thanh nhã.
Giờ phút này từng đại sư y đạo đang đứng ngoài phòng ngủ, biểu hiện trên mặt vô cùng nghiêm trọng.
-Đại trưởng lão.
Một tên đại sự tinh thông y đạo nặng nề nói.
-Tình huống rất nguy cấp,
Thì ra tên lão giả đức cao vọng trong kia là Đại trưởng lão Đông Hoàng nhất tộc, khó trách tộc nhân gặp hắn lại vô cùng kính sợ.
Đại trưởng lão thở dài một tiếng, nhìn về phía Lâm Chí Khê nói.
-Đi vào đi.
Vừa dứt lời, Vân Phi Dương liền đẩy cửa phòng đi vào.
Vừa tiến vào phong ngủ hắn thấy một tên nam tử toàn thân cháy đen đang nằm trên giường, tuy nhìn qua có chút thảm nhưng vẫn có thể phân biệt được đấy là Đông Hoàng Thái Nhất!
Vân Phi Dương chỉ quét mắt một vòng thì đoán ra được, nhạc phụ đại nhân khẳng định bị sét đánh, mà còn đánh không nhẹ.
Xoát!
Lúc này hắn đi tới, một tay đặt trên mạch đập của Đông Hoàng Thái Nhất, hắn phát hiện toàn bộ kinh mạch trong thân thể đều bị hao tổn, thương thế có thể nói nghiêm trọng đến cực điểm.
-Phi Dương …
Lâm Chỉ Khê cũng đi tới, nàng nhìn thấy thương thế phụ thân cực nặng, nức nở nói.
-Mau cứu phụ thân ta…
Lời này nói ra cũng vô ích, bởi vì Vân Phi Dương ý thức được tình huống của cha vợ rất không ổn, hắn sớm đã đưa Sinh Mệnh pháp tắc mênh mông vào thân thể cha vợ để bảo vệ kinh mạch cùng lục phủ ngũ tạng bị hao tổn.
Đông Hoàng Thái Nhất Vốn đang lâm vào hôn mê, sau khi được Sinh Mệnh pháp tắc rót vào thì suy yếu mở mắt ra.
-Khê nhi…
Hắn nhìn thấy nữ nhi thì thều thào tiếng như muỗi, nói.
-Ngươi …. Sao Con lại đến đây?
-Cha vợ.
Vân Phi Dương vội vàng nói.
-Đừng nói chuyện!
Lâm Chỉ Khê nghe xong cũng không dám mở miệng, Cố nén nước mắt lại.
Tính cách nàng tuy băng lãnh nhưng đối với hai người phụ thân vẫn vô cùng coi trọng, cho nên không hy vọng người sẽ có bất kỳ nguy hiểm nào.
[Kiếp trước là Đông Hoàng Thái Nhất, đương thời là Lâm Nhược Hiên.]
Vân Phi Dương không ngừng vận chuyển Sinh Mệnh pháp tắc, cưỡng ép kéo dài tính mạng cho cha vợ Đông Hoàng Thái Nhất.
Hắn từng dùng cách này ở Cửu Tiêu Vân Các, hiệu quả vẫn vô cùng lý tưởng.
Nhưng Đông Hoàng Thái Nhất khác biệt cùng những đệ tử kia chỗ ở chỗ là gặp phải thiên uy chi lực oanh kích mà không phải có độc tố
trong người.
Vân Phi Dương chỉ có thể cưỡng ép bảo vệ kinh mạch cùng lục phủ ngũ tạng bị hao tổn để trì hoãn sinh mệnh, nhưng lại khó có thể trị
liệu.
Trong nội viện.
Đại trưởng lão cùng rất nhiều y đạo đại sư đều đang chăm chú nhìn nhất cử nhất động bên trong gian phòng.
Khi bọn hắn nhìn thấy Vân Phi Dương bạo phát Sinh Mệnh pháp tắc, ánh mắt liền hiện lên vẻ kinh ngạc.
Thiên địa pháp tắc nhiều không kể xiết.
Huyền diệu nhất, cao thâm nhất chính là thời không pháp tắc cùng Sinh Mệnh pháp tắc.
Người này tuổi còn trẻ, không chỉ lĩnh ngộ Sinh Mệnh pháp tắc mà còn lĩnh hội đến cấp độ hùng hậu như thế, thật khiến người ta khó có thể tin được.
-Sinh Mệnh pháp tắc tất nhiên là phương pháp chữa thương tốt nhất trên đời. Nhưng chi thứ này lại bị thiên uy chi lực gây thương tích, tình huống vô cùng nghiêm trọng, bây giờ chỉ có thể cưỡng ép kéo dài tính mạng, không thể chữa trị triệt để.
Người đang nói là một lão giả, trưởng lão thủ tịch y dược của Đông Hoàng tổ địa, có thành tựu y đạo cực cao.
Đại trưởng lão nói.
-Ý ngươi là, dù có Sinh Mệnh pháp tắc cũng không cứu được?
Thủ tịch y dược đại sư nói.
-Có thể cưỡng ép kéo dài sinh mệnh một lát, chờ thời gian đến, nên đi vẫn sẽ phải đi.
Đại trưởng lão trầm mặc.
Nếu như Đông Hoàng Thái Nhất vẫn lạc, Con rể hắn khẳng định sẽ không buông tha.
Một quyền vừa rồi của hắn đã đánh vỡ lôi kiếp cường thế, toàn bộ Đông Hoàng tổ địa bây giờ sợ cũng chỉ có Thái trưởng lão đang bế quan mới có thể chống lại.
Trên lý luận mà nói, Đông Hoàng Thái Nhất tiếp nhận thiên uy chi lực công kích xác thực không thể cứu, cho dù có Sinh Mệnh pháp tắc cũng chỉ có thể kéo dài sinh mệnh lâu hơn một lát.
Nhưng Vân Phi Dương đã đến thì tuyệt đối sẽ không để phát sinh bi kịch, bởi vì nếu như cha vợ chết, khẳng định Lâm Chỉ Khê thương
tâm chết mất.
Không thể chết, không thể chết.
Hắn không ngừng điên cuồng phóng thích Sinh Mệnh pháp tắc, làm cả phòng đều bị khí tức sinh mệnh nồng đậm bao phủ.
Y đạo đại sư bên ngoài đều lắc đầu.
Người kia đã không thể cứu, cho dù ngươi lĩnh ngộ Sinh Mệnh pháp tắc đến chân trời cũng không có khả năng thay đổi càn khôn.
Bệnh y bất tử nhân.
Người bệnh nguy kịch không có thuốc nào cứu được, coi như thần tiên hạ phàm cũng không có khả năng thay đổi.
-Phi Dương …
Lâm Chí Khê đứng bên cạnh nhìn thấy sắc mặt nam nhân mình hơi vẻ dữ tợn, điên cuồng bạo phát pháp tắc chi lực thì ý thức được tình huống của phụ thân vô cùng không ổn.
-Không sao cả.
Vân Phi Dương chân thành nói.
Khụ khụ.
Nhưng vào lúc này Đông Hoàng Thái Nhất ho khan hai tiếng, yếu ớt nói.
-Ta đã là nó mạnh hết đà, ai cũng không cứu…
Thân thể của mình đương nhiên mình hiểu rõ hơn ai hết.
Coi như có thể cưỡng ép kéo dài tính mạng cũng không thể chèo chống quá lâu.
-Cha vợ.
Vân Phi Dương nói.
-Có ta ở đây, người sẽ bình yên vô sự.
Xoát!
Vừa nói xong hắn phất một tay lên, một quả thực ẩn chứa khí tức sinh mệnh xuất hiện, thuộc tính mãnh liệt ảnh hưởng luôn đến cả Sinh Mệnh pháp tắc hắn đang phóng thích.
-Đây là …
Trưởng lão thủ tịch y dược hoảng sợ hộ.
-Sinh Mệnh Quả!
-Cái gì?
Sắc mặt mọi người đại biến.
Sinh Mệnh Quả nắm giữ Công hiệu khởi tử hồi sinh, bọn họ thân là thầy thuốc tất nhiên đã nghe nói qua.
Điều đại trưởng lão quan tâm chính là.
-Có thể cứu sống sao?
Trưởng lão thủ tịch y dược hơi chút trầm mặc, nói.
-Sinh Mệnh Quả tuy có công hiệu khởi tử hồi sinh nhưng chỉ hữu hiệu đối với người chết, còn về việc có thể chữa trị cho người sống hay không, lão hủ không biết được.
Đại trưởng lão trầm mặc.
Hắn càng hy vọng có thể chữa trị!
Vân Phi Dương Cầm Sinh Mệnh Chi Quả bóp một khối nhỏ phía dưới, ném vào trong miệng cha vợ, sau đó tiếp tục rót Sinh Mệnh pháp
tắc vào.
Vù vù!
Sinh Mệnh Quả hóa thành chất lỏng chảy xuôi bên trong thân thể Đông Hoàng Thái Nhất, Sinh Mệnh pháp tắc kích phát xuất ra năng lượng sinh mệnh mênh mông.
Sau khi công hiệu được kích phát, kinh mạch cùng lục phủ ngũ tạng bị hao tổn bắt đầu có chuyển biến tốt dần.
Đông Hoàng Thái Nhất vốn phải chết nhưng bây giờ ánh mắt đục ngầu đã bắt đầu sinh động hơn, có thể nhìn thấy hi vọng!