Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2558
Nhớ năm đó, Vân Phi Dương tiến vào tổ địa Vân Vực bị nhóm dòng chính trào phúng các kiểu, thậm chí xém chút không vào được.
Lâm Chỉ Khê thì khác biệt.
Tuy mấy tên tộc quần dòng chính biểu hiện hơi ngạo mạn nhưng vẫn có thể tiến vào.
Chỉ là, căn cứ theo quy định phải trải qua khảo nghiệm.
Theo Đông Hoàng Sơn, tu vi Vân Phi Dương không ra làm sao, đi vào khẳng định hẳn phải chết không nghi ngờ.
Lâm Chỉ Khê sắp dung nhập vào tổ địa, nghe được bọn họ nghị luận, truyền âm.
– Hình như chàng bị xem thường.
Vân Phi Dương run run vai nói.
– Ta sớm đã quen.
Bản thân phong tỏa khí tức, nhìn qua cũng không tới Đế cấp, bị dòng chính Đông Hoàng xem thường cũng hợp tình hợp lý.
– Ủy khuất cho chàng.
Lâm Chí Khê nói.
– Nãy giờ không được nói.
Vân Phi Dương cười nói.
– Chỉ cần có thể để nàng nhận tổ quy tông, ta bị một chút ủy khuất thì tính toán gì?
Lâm Chí Khê nắm thật chặt tay hắn, áy náy không thôi.
Nếu như không có nam nhân của mình đi theo, nàng có khả năng đã bị hai tên tộc nhân châm chọc khiêu khích, sớm đã quay người rời
di.
Vân Phi Dương không nói lời nào, nắm giữ một cỗ ma lực, thúc đẩy Lâm Chỉ Khê càn quấy, không sợ người đồng tộc xem thường.
Hưu!
Hưu!
Hai người thông qua không gian bích lũy dung nhập vào tổ địa Đông Hoàng cổ lão.
Một lúc sau.
Có khí lưu tiêu tán.
Hiện ra trong tầm mắt là thiên địa xanh lục bát ngát, phía dưới có núi, có nước, cũng có cây Cỏ hoa đá, cho người ta cảm giác rất tươi
mát thoát tục.
Thời khắc tiến vào.
Huyết mạch trong thể nội Lâm Chí Khê sôi trào phảng phất như reo hò, mừng ngày có thể trở về tổ địa.
Vân Phi Dương tiến vào tổ địa Vân Vực cũng từng xuất hiện loại cảm giác như thế, dù sao tổ địa là chỗ cư trú lâu dài của tộc nhân chảy xuôi huyết dịch như nhau.
Vù vù!
Từng cơn gió mát phất phơ thổi khiến người ta rất cảm thấy thư thản.
Lâm Chí Khê kinh ngạc.
– Thuộc tính thiên địa thật nồng nặc!
Chỉ có chính nàng cảm nhận được loại thuộc tính này.
Vân Phi Dương cũng không thể nhận ra, bởi vì bên trong thân thể hắn không có huyết mạch Đông Hoàng nhất tộc.
Lâm Chí Khê nói.
– Đáng tiếc, ta đã đột phá đến phía trên Đế cấp, tuy thuộc tính thiên địa tràn ngập trong tổ địa, lại không cách nào cung cấp quá nhiều
trợ giúp.
Vù vù!
Đúng vào lúc này, giữa bầu trời hiện ra một đám mây cuồn cuộn tản ra khí tức không có ý tốt.
– Ừm?
– Chi Khí Tổ Địa?
– Chẳng lẽ, lại có chi thứ đến?
Bên trong thành trì phía dưới, rất nhiều tộc nhân Đông Hoàng nhìn thấy giữa bầu trời xuất hiện dị tượng, nhao nhao ngẩng đầu nhìn lên.
Rất nhanh, bọn họ phát hiện Lâm Chí Khê và Vân Phi Dương mới vừa tiến vào vị diện, sau đó cười nói.
– Lần này chi thứ mới tới có thể chống đỡ bao lâu?
– Theo ta thấy, nhiều nhất là nửa canh giờ đã đến cực hạn.
– Cái này cũng khó mà nói, chi thứ lúc trước còn không phải như chúng ta quan sát dự đoán, gắng gượng chống đỡ một canh giờ thuận lợi thông qua à!
– Tên kia có thể là Tiểu Đạo Huyền Tiên, thực lực cũng cường hãn.
Mọi người lao nhao nghị luận.
Vân Phi Dương và Lâm Chỉ Khê treo mình vào giữa bầu trời, nhìn cái gọi Tổ Địa Chi Khí dần dần tràn ngập lao đến, sau đó bao phủ xung quanh họ.
Sắc trời phảng phất ảm đạm, trong tầm mắt đều là vân vụ với thuộc tính cuồng nhiệt đáng sợ.
Chúng nó hội tụ vào một chỗ, bắt đầu không ngừng ấp ủ.
– Đây chính là khảo nghiệm?
Liễu mi của Lâm Chí Khê hơi nhíu.
Trong mây mù không ngừng ấp ủ thuộc tính, phát ra khí thế khủng bố, một khi bạo phát ra, khẳng định thanh thế rất lớn.
Vân Phi Dương cười nói.
– Có chút mùi vị như độ kiếp.
Hắn rất bình tĩnh, bởi vì trong mây mù không ngừng ngưng tụ lực lượng, căn bản không uy hϊế͙p͙ được bản thân hắn.
Vân đại tiện thần rất tự tin, nhưng ba tên dòng chính đi vào nội vực lại không cho rằng như vậy.
– Sơn ca, bắt đầu khảo nghiệm.
– Nữ nhân kia đã có tu vi phía trên Đế cấp, tổ địa chi lực ngưng tụ lôi kiếp sợ rằng khó có thể mang đến uy hϊế͙p͙.
– Nhưng nam nhân của nàng lại không được, tính sơ sơ sẽ bị oanh giết tại chỗ trong hư vô.
Giữa bầu trời, tổ địa chi lực như một đám mây đen hội tụ trong một khu vực, tộc nhân phía dưới rất hứng thú nhìn lên.
Hình ảnh như vậy bọn họ đều quen thuộc.
Cơ hồ cách mỗi mấy năm sẽ có chi thứ từ ngoại giới đến nhận tổ quy tông, nhưng không ngoại lệ đều phải tiếp nhận khảo nghiệm của tổ địa chi lực.
Người thành công đạt được tán đồng.
Người thất bại, thấp thì trọng thương rời đi, cao thì hối phi yên diệt.
– Vù vù!
Một lát sau, tổ địa chi lực tồn tại giữa bầu trời bắt đầu không ngừng quay cuồng, mơ hồ có thể thấy được lôi xà màu vàng đang phun
trào.
Dòng chính Đông Hoàng vẫn luôn nhìn chăm chú, sắc mặt từng người thay đổi.
Bởi vì, bọn họ ý thức được, khí thế tổ địa chi lực bạo phát hoàn toàn mạnh hơn khảo nghiệm của chi thứ trước kia!
Nói rõ cái gì?
Nói rõ chi thứ đặt mình vào bên trong tiếp nhận khảo nghiệm, trên thực lực mạnh hơn so với trước mặt!
– Không phải đâu!
– Hai người đều là Tiểu Đạo Huyền Tiên?
– Làm cho tổ địa chi lực dựng dụng ra khí thế khủng bố như thế, khẳng định là Tiểu Đạo Huyền Tiên không thể nghi ngờ!
– Người trước cũng là tiểu đạo Huyền Tiên, bây giờ đến nữa, những chi thứ này ở bên ngoài tu luyện thế nào?
Vù vù!
Khi nói chuyện, tổ địa chi lực vẫn kịch liệt dao động, lực lượng ấp ủ vẫn đang tăng cường lên.
Ngay từ đầu, bọn họ còn có thể hiểu được, dù sao hai người đang tiếp nhận khảo nghiệm, hình thành uy lực tất nhiên không tầm thường.
Nhưng theo thời gian trôi qua, khí thế không ngừng tăng vọt, biểu lộ trên mặt mọi người đổi từ kinh ngạc đến chấn kinh.
Tổ địa chi lực ấp ủ và tăng lên đã đạt đến trình độ bọn họ thấy chưa bao giờ, tần suất dao động càng như nước sôi nóng hổi!
– Sơn ca!
Một dòng chính nói.
– Có chút không đúng rồi!
Sắc mặt Đông Hoàng Sơn dị thường ngưng trọng.
– Uy lực Tổ địa chi lực không ngừng ngưng tụ, đã siêu việt Tiểu Đạo Huyền Tiên!
– Cái gì?!
Hai dòng chính khiếp sợ không thôi.
Siêu việt Tiểu Đạo Huyền Tiên, đã nói lên thực lực người tiếp nhận khảo nghiệm đã áp đảo phía trên Tiểu Đạo Huyền Tiên!
Đông Hoàng Sơn đè ép âm thanh nói.
– Chẳng lẽ, nữ nhân kia cũng không phải Tiểu Đạo Huyền Tiên, mà chính là nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên?
Đoán sai.
Chân chính để tổ địa chi lực không ngừng dựng dục ra uy năng khủng bố không phải Lâm Chí Khê, mà là Vân Phi Dương một mực giả
câm.
Hắn có thể áp chế khí tức, khiến người ta nhìn qua, chỉ thấy Đế cấp cũng không bằng, nhưng khó có thể giấu giếm được tổ địa chi lực.
Cho nên căn cứ theo quy tắc do tổ tiên Đông Hoàng thiết lập, người có tu vi càng cao, lại không có huyết mạch tộc quần, tiếp nhận khảo nghiệm sẽ dị thường kinh khủng.
Đương nhiên.
Loại uy áp không ngừng ấp ủ này chỉ lan đến gần Vân Phi Dương.
Tuy Lâm Chỉ Khê cũng đặt mình giữa bầu trời, nhưng sức chịu đựng nhằm vào chỉ có quan hệ trực tiếp đến tu vi phía trên Đế cấp của
nàng.
Nàng lo lắng nói.
– Phi Dương, chàng có thể gánh vác được sao?
Vân Phi Dương cười nói:
– Mạnh hơn mấy lần cũng không làm gì được ta.
Lời này rất phách lối, cũng rất trang bức.
Cũng may toàn bộ hành trình này hắn chỉ truyền âm với Lâm Chí Khê, nếu để cho tổ địa chi lực nghe được, khẳng định sẽ thỏa mãn nguyện vọng của hắn, sẽ tăng uy lực khảo nghiệm lên gấp bội.
Trải qua một hồi.
Lực lượng hội tụ trong mây mù đã đạt đến đỉnh điểm.
Chúng không ngừng dao động trong mây mù, không ngừng phát ra uy áp khủng bố.
LẦm ầm!
Đột nhiên, bên trong Đông Hoàng tổ địa truyền đến tiếng vang như muốn phá vỡ màng nhĩ, chỉ thấy bên trong tổ địa chi lực nhất thời hình thành hai đạo lôi điện chói mắt.
Một đạo đạt tới tầng thứ treeb Đế, một đạo khác đạt tới nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên, hai bút cùng vẽ, để gần phân nửa tổ địa bị trùm trong một vùng sáng chói.
Đến.
Khảo nghiệm của Đông Hoàng tổ địa!