Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2551
Khí tức bao trùm trên ngọn núi mang đến cho Vân Phi Dương một loại cảm giác quen thuộc.
Sau vài lần suy nghĩ liền nhớ tới Lão Tử Bất Bại, lúc bộc lộ ra hình như cũng có kiểu khí tức này.
Chẳng lẽ đại đệ tử của Cửu Tiêu Vân Các lại là Lão Tử Bất Bại?
Vân Phi Dương không cho rằng như thế, bởi vì cảm giác chỉ tương tự, trên thực tế, khí thế giữa cả hai còn có sự khác nhau rất lớn.
Huống chi.
Lão Tử Bất Bại là người của ngoại giới, làm sao lại trở thành đại đệ tử của Cửu Tiêu Vân Các.
… … !
Đúng vào lúc này, phía trên ngọn núi lớn cao chót vót truyền đến tiếng nổ vang, cửa động đang đóng chặt bị phá nát, một đạo hồng quang từ bên trong bay ra.
Hô hô hô… …
Khí thế cường thế càng thêm nồng đậm bao phủ toàn bộ Cửu Tiêu Vân Các khiến cho các đệ tử đều ngửa đầu sùng bái!
Tên kia bay ra ngoài, hồng quang treo giữa không trung, đối với chúng đệ tử, là gần với các chủ siêu cấp tín ngưỡng, là thần tượng trong lòng!
Chậc chậc.
-Lúc xuất quan mà thăng cấp thì vô cùng có thể diện nha!
Vân Phi Dương một bên rất hứng thú nói, một bên ngẩng đầu nhìn về phía hồng quang treo lơ lửng giữa trời, khóe miệng hiện ra nụ cười, trùng hợp, ánh sáng tán đi, để lộ ra nam tử anh tuấn uy vũ cũng đang nhìn lại hắn.
Hai người cách xa nhau trăm trượng, hai mắt giao phong.
Toàn bộ thiên địa trong khoảnh khắc đó đột nhiên cực kỳ yên tĩnh, thậm chí rơi vào trạng thái bất động tuyệt đối.
Khí thế dừng lại.
Gió đứng im.
Ngay cả lá cây bay xuống cũng tạm dừng.
Kiểu tình huống này, chỉ tồn tại rất nhanh liền khôi phục như lúc ban đầu, khí thế tiếp tục gào thét, gió tiếp tục thổi, lá cây tiếp tục chậm rãi rơi xuống.
Mọi người trong không gian cũng không có cảm thấy được lúc hai người nhìn lẫn nhau, không gian và thời gian như có dừng lại một
chút xíu.
Chẳng biết tại sao, Vân Phi Dương đối mặt với đại sư huynh kia, máu trong cơ thể sôi trào, một cỗ chiến ý mãnh liệt xông lên đầu.
Loại chiến ý này cũng không phải chiến ý khát vọng chiến đấu, mà chính là chiến ý rất kỳ lạ, thật giống như có lực lượng gì đó đang điều khiển hắn.
Đại đệ tử Cửu Tiêu Vân Các đứng giữa không trung cũng có loại cảm giác này, máu trong cơ thể hắn thật giống như bị thiêu đốt, thật
muốn cùng đánh một trận thật oanh liệt.
-Đại sư huynh.
Đúng vào lúc này, Chung Linh Thư hộ.
-Không phải huynh nói muốn bế quan ngàn năm à, thế nào xuất quan sớm thế?
Đại sư huynh cười nói.
-Trong khoảng thời gian bế quan tâm cảnh thủy chung không cách nào ổn định, lo lắng các sư đệ sẽ xảy ra bất trắc.
Nụ cười ôn tồn lễ độ khiến người ta dâng lên cảm giác tắm rửa trong vui sướng.
Chung Linh Thư kinh ngạc không thôi.
Đại sư huynh đóng tủ quan, dù ngoại giới phát sinh chuyện gì cũng sẽ không bị kinh động, không nghĩ tới có thể nhìn trộm ra các sư đệ đã có chuyện ngoài ý muốn!
Nhị sư huynh nói.
-Đại sư huynh, lúc trước các sư đệ xác thật có chuyện ngoài ý muốn, cũng may có Vân minh chủ tương trợ, có thể biến nguy thành an.
-Vân minh chủ?
Theo bản năng, đại sư huynh nhìn về phía Vân Phi Dương.
Dù sao ở trên núi, chỉ có hắn và nữ nhân kia là người xa lạ.
-Dòng chính Vân Vực, minh chủ bách tộc liên minh, Vân Phi Dương.
Vân Phi Dương chậm rãi báo danh.
Đại sư huynh lên tiếng.
-Vài ngàn năm trước, ta từng đi du lịch vũ trụ, may mắn đi qua tổ địa Vân Vực, vì sao chưa thấy qua ngươi?
Vân Phi Dương cười nói.
-Ta là chi thứ Vân tộc, mấy năm gần đây mới nhận tổ quy tông.
-Thì ra là thế.
Đại sư huynh có phong độ chắp tay, tự giới thiệu mình.
-Đại đệ tử Cửu Tiêu Vân Các, Bộ Vi Mệnh.
Trong ánh mắt đám người Chung Linh Thư lấp lóe vẻ ngạc nhiên.
Trong lúc bọn họ trong nhận thức nhau, đừng nói bên ngoài, nếu như trong tông môn, đại sư huynh cũng chưa từng chủ động đề cập qua tên mình.
-Bộ Vi Mệnh, không tuân mệnh?
Vân Phi Dương cười nói.
-Tên rất hay!
Bộ Vi Mệnh nói.
-Hàm nghĩa danh tự ra có hơi đặc thù.
-O?
Vân Phi Dương nói.
-Có hàm nghĩa gì?
Bộ Vi Mệnh nói.
-Ngươi hẳn phải biết, trên đời này có rất nhiều mệnh cách đi.
– Có nghe sơ qua.
Vân Phi Dương nói.
Nào chỉ nghe qua, mệnh cách của hắn cũng chính là thiên mệnh chọn lựa, một trong ba kiểu mệnh cách mạnh nhất trong rất nhiều loại mệnh.
Bộ Vi Mệnh nói.
-Tên của ta, chính là căn cứ theo mệnh cách của bản thân mà đặt.
-Lấy mệnh cách mệnh đặt tên? Thật có ý nghĩa.
Vân Phi Dương cười nói.
-Không biết mệnh cách các hạ là gì?
Ngoài miệng hỏi trong lòng suy nghĩ, kiểu mệnh cách gì có liên quan đến tên của hắn?
Không nghĩ ra, nghĩ không ra.
Mệnh cách có liên quan đến thuộc tính thiên địa, là một kiểu trong ba ngàn Đại Đạo, nhiều không kể xiết, ai có thể chỉ dựa vào tên thì có thể đoán ra mệnh cách đây.
Bộ Vi Mệnh cười nói.
-Tên của ta – Bộ Vi Mệnh, mệnh cách ta chính là Thiên Mệnh không thể trái.
Vân Phi Dương còn đang trầm tư suy nghĩ, sau khi nghe được năm chữ “Thiên Mệnh không thể trái”, thần sắc đột nhiên khẽ giật mình, tiếp theo cả kinh.
-Ngươi là Thiên Mệnh không thể trái?!
Chung Linh Thư Có ý khoe khoang.
-Không tệ, đại sư huynh của ta nắm một trong ba mệnh cách mạnh nhất vũ trụ!
Đây không phải đang châm chọc Vân Phi Dương?
Thật sự cảm thấy tự hào về mệnh cách sư huynh.
Đâu chỉ có Chung Linh Thư?
Bất kỳ tông môn gì, mỗi một đệ tử biết rõ sự chênh lệch của mệnh cách đều sùng bái đầu rạp xuống đất với đại sư huynh.
-Nếu như tùy ý nắm giữ một trong ba loại mệnh là Thiên Mệnh chọn lựa, Thiên Mệnh khó dò, Thiên Mệnh không thể trái, tu luyện thần
thông có thể làm ít công to!
Đoạn văn này Vân Phi Dương thu hoạch được trong bí tịch của Đại Mệnh Vận Thuật, nội dung ghi chép phía trên cũng giúp hắn biết được, giữa thiên địa còn có loại mệnh cách thứ ba có quan hệ với Thiên Mệnh!
-Hiểu rõ, hiểu rõ
-Khó trách sẽ có loại cảm giác giống với Lão Tử Bất Bại.
Vân Phi Dương nỉ non.
Lúc trước nghi hoặc tràn ngập trong lòng, nhưng sau khi tên đại đệ tử này nói ra mệnh cách thì hoàn toàn hiểu được.
Mình là mệnh trời sở quy.
Lão Tử Bất Bại là Thiên Mệnh khó dò.
Người này, thì là Thiên Mệnh không thể trái.
Ba cái đều là mệnh cách dính đến Thiên Mệnh, đều có điểm giống nhau, sau khi gặp nhau sẽ có cảm giác đặc thù, khẳng định rất bình
thường.
-Vân minh chủ.
Bộ Vi Mệnh cười nói.
-Nếu như không có đoán sai, ngươi hẳn cũng có mệnh cách đặc thù nhỉ?
-Cái gì?
Miệng của Chung Linh Thư đều mở lớn, cả kinh hô.
-Hắn…. hắn cũng có mệnh cách dính đến Thiên Mệnh?
Ngay cả thần sắc của nhị sư huynh đại biến, cùng nhau nhìn về phía Vân Phi Dương, ánh mắt lấp lóe khó có thể tin.
-Không sai.
Vân Phi Dương cười đáp.
-Ta cũng có mệnh cách Thiên Mệnh.
Mình đã có thể phát giác được đối phương có khí tức giống với Lão Tử Bất Bại, khẳng định hắn cũng có thể phát giác được, lừa dối cũng không có ý nghĩa.
Chấn kinh xuất hiện trên mặt Chung Linh Thư và nhị sư huynh càng thêm nồng đậm.
Bộ Vi Mệnh hỏi thăm.
-Mệnh cách Thiên Mệnh hết thảy tồn tại ba loại, không biết Vân minh chủ nắm giữ loại nào?
Vân Phi Dương cười nói.
-Mệnh cách Vân mỗ là Thiên Mệnh chọn lựa.
Sau khi Chung Linh Thư nghe được, tâm cảnh dần dần lạnh đi, cũng đắng chát nói thầm.
-Nguyên lai tên này có mệnh cách sánh ngang với đại sư huynh!
Cũng may đã chấp nhận Vân Phi Dương, tràn ngập cảm ân đối với hắn.
Nếu căm hận như trước đây chưa biến mất, sau khi biết mệnh cách hắn nắm giữ, chắc sẽ bị đả kích lần nữa thổ huyết.
Mấy người nhị sư huynh cũng tỉnh táo lại, trong lòng không có đăng chát, ngược lại càng nhiều giải thoát và tiêu tan.
Khó trách tên này đến từ dòng chính Vân Vực ngoại giới mà thực lực cường hãn như thế, cũng là yêu nghiệt, nguyên lại có mệnh cách mạnh nhất thế gian nha!
Mình thua hắn.
Tuyệt không tiếc nuối, tuyệt không ủy khuất!