Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2536
Vân Phi Dương rất hiếu chiến, càng ưa thích giao chiến cùng võ giả có thực lực cường hãn.
Biết được các sư huynh thiếu các chủ, từng người đều là thiên tài mấy chục vạn năm khó gặp một lần, máu trong cơ thể hắn nhất thời sôi trào.
Cho nên lúc bị truyền tống, không kìm lòng được hô.
– Các sư huynh yêu nghiệt Cửu Tiêu Vân Các, Vân Phi Dương ta tới đây.
– Cắt.
Thiếu các chủ lườm hắn một cái.
– Đi cũng chỉ bị ngược.
Không thể phủ nhận.
Vân Phi Dương xông qua cửu trọng thiên khiến nàng rất chấn động, nhưng thủy chung nhận định sẽ bị sư huynh bạo ngược.
Rất bình thường.
Thân là thiếu các chủ Cửu Tiêu Vân Các, tất nhiên sẽ hướng về người một nhà.
Nếu như đổi lại bọn La Mục, khẳng định cũng sẽ vô điều kiện tin tưởng Phi Dương ca là mạnh nhất, là yêu nghiệt nhất.
Bất quá.
Vân Phi Dương nói câu nói kia thông qua màn sáng truyền lại giữa thiên địa, cũng để các võ giả bên trong nhao nhao khịt mũi coi thường.
– Thật sự cho rằng xông qua cửu trọng thiên thì có tư cách phân cao thấp cùng chúng ta?
– Sư muội cũng thật là, ngoại giới võ giả dạng này sao nhất định phải đưa vào Cửu Tiêu Vân Các.
– Tiến đến cũng tốt, để tên kia hiểu rõ cái gì gọi là tuyệt vọng.
– Chư vị sư huynh, ta nói trước, Vân Phi Dương kia tiến vào, để cho ta một người tới thu thập.
Có chừng bảy tám võ giả đặt mình vào trước màn sáng, tuy bọn họ nhiên có cao có thấp, có béo có gầy, nhưng điểm giống nhau là đều rất trẻ trung.
Những người này chính là các sư huynh yêu nghiệt trong miệng thiếu các chủ, cũng là đệ tử xuất sắc nhất Cửu Tiêu Vân Các.
Khoan hãy nói, thật rất yêu nghiệt.
Bất kỳ người nào cũng đều phát ra khí tức nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên.
Nếu đặt bên trong bách tộc, cấp bậc chắc đến thái trưởng lão.
“Hưu!”
“Hưu!”
Vân Phi Dương chỉ cảm thấy hoa mắt, cả người tựa với linh hồn tựa như đi qua một loại kết giới nào đó.
– Đến.
Âm thanh Thiếu các chủ truyền đến.
Vân Phi Dương ổn định tâm thần, phát hiện mình và Lâm Chỉ Khê đưa thân vào một hoàn cảnh hư vô mờ mịt.
Dưới chân là mặt đất vuông vức giống như tấm gương bóng loáng.
Nơi xa có sơn phong cao ngất, có các kiến trúc khác biệt, chúng hoặc ẩn vào trong mây mù, hoặc bị cầu vồng bao phủ, cho người ta cảm giác như đi vào tiên cảnh.
Quay đầu nhìn lại mơ hồ có thể thấy được chín thiên địa do Cửu Tiêu Tinh Hà ngưng tụ, như có thể đụng tay chạm đến.
Đây cũng là Cửu Tiêu bí cảnh, nửa thật nửa giả, như đang mơ.
Càng thêm rung động là.
Độ tinh khiết cùng cường độ Thiên địa thuộc tính bên trong bí cảnh rõ ràng mạnh hơn so với tạo hóa giới chỉ.
– Đáng sợ!
Vân Phi Dương nói thầm.
Hoàn cảnh cường hãn như thế, sinh tồn ở nơi đây, coi như không có tư chất gì cũng có thể thành tựu tầng thứ võ đạo rất cao.
Thiếu các chủ nhìn thấy biểu hiện trên mặt hắn, ngạo nghễ nói.
– Có phải bị thiên địa thuộc tính nơi này dọa sợ? Có phải rất tự ti mặc cảm?
Vân Phi Dương lắc đầu cười nói.
– Cô nương, thiên địa thuộc tính nơi này khiến người ta nhìn mà than thở, nhưng không có Đạo Ý, quả thật tiếc nuối.
Đặc điểm lớn nhất của Cửu Tiêu bí cảnh là được các cường giả Cửu Tiêu Vân Các cải tạo, nắm giữ thiên địa thuộc tính tinh thuần, nồng đậm.
Khuyết điểm lớn nhất là không có Đạo Ý.
Tạo hóa giới chỉ của Vân Phi Dương, tuy nếu so thuộc tính thì không bằng nhưng có Đạo Ý cực cao, cho nên vẫn có thể toàn thắng.
Vị điện không có mạnh hơn vị diện của ta.
Vì sao ta bị dọa sợ? Vì sao tự ti mặc cảm?
Thiếu các chủ bĩu môi.
– Đạo Ý có thể dùng linh thạch để thay, có cái gì tiếc nuối.
“Ồ?”
Vân Phi Dương cười nói.
– Nói như vậy, quý các có rất nhiều linh thạch?
– Đương nhiên.
Thiếu các chủ thản nhiên nói.
– Số lượng rất nhiều, để ngươi không dám tưởng tượng.
Vân Phi Dương vốn còn muốn nói chuyện, lại nghe nàng nói.
– Phía trước chính là sơn môn Cửu Tiêu Vân Các ta, đi theo ta.
Cửu Tiêu Vân Các tọa lạc ở trên núi cao khu vực trung ương Cửu Tiêu bí cảnh, xung quanh như thật như ảo, như tiên cảnh thần thánh.
Vân Phi Dương cùng Lâm Chỉ Khê đi theo thiếu các chủ tới, vừa mới đứng tại chân núi đã cảm nhận được thiên địa thuộc tính càng thêm nồng đậm.
Chậc chậc.
Tông môn tọa lạc tại động thiên phúc địa như thế.
Thực lực đệ tử khẳng định vô cùng kinh khủng.
Huyết dịch Vân Phi Dương sôi trào càng thêm lợi hại, hận không thể lập tức leo lên sơn môn, phân cao thấp cùng yêu nghiệt thiên tài Cửu Tiêu Vân Các.
“Hưu —— “
Đúng vào lúc này, một đạo lưu quang bay ra từ trên núi rơi xuống trước sơn môn, đợi ánh sáng tan hết, một người trẻ tuổi thần sắc ngạo nghễ xuất hiện.
– Lục sư huynh!
Thiếu các chủ cười gọi.
Một mực lạnh như băng đối mặt với Vân Phi Dương, đột nhiên nhìn thấy sư huynh, thật giống như đổi thành một người khác.
– Sư muội.
Lục sư huynh nhẹ giọng chỉ trích.
– Các chủ đã nói rất nhiều lần, không có việc gì đừng cứ đi ngoại giới du ngoạn, vạn nhất đụng phải người xấu làm sao bây giờ?
Thời điểm nói hai chữ người xấu, hữu ý vô tình nhìn Vân Phi Dương một chút.
– Ta rất giống người xấu?
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu.
Thiếu các chủ cười nói.
– Sư huynh, ta đây không phải an toàn trở về à? Huynh cũng đừng buồn lo vô cớ giống như phụ thân lão nhân gia ông ta.
“Ai.”
Lục sư huynh lắc đầu.
Tiếp theo nhìn về phía Vân Phi Dương, mục quang lãnh lệ nói.
– Ngươi là ai?
“Vù vù!”
Cường thế uy áp tràn ngập lao qua.
Đây là một loại thể hiện cho linh hồn lực đạt đến trình độ cực cao.
Trong khoảnh khắc, Vân Phi Dương bị uy áp triệt để bao phủ, như vây trong lồng giam, chỉ có dùng thân thể tiếp nhận chính diện.
Thiếu các chủ thấy thế, âm thầm mừng thầm.
– Gia hỏa đáng giận, hành trình ngươi bị ngược vừa mới bắt đầu!
Nhưng… để cho nàng ngoài ý muốn là.
Vân Phi Dương bị linh hồn lộng hành quấy rối, mặt không đổi sắc nói.
– Dòng chính Vân tộc, Vân Phi Dương.
“Ừm?”
Lục sư huynh kinh ngạc.
Bị linh hồn mình áp bách, tên này có thể thong dong đáp lại, có chút năng lực.
“Vù vù!”
Lục sư huynh tăng thêm cường độ linh hồn, nhất thời hình thành khí thế như núi kêu biển gầm.
Vân Phi Dương vẫn chẳng sợ hãi, bình tĩnh cười nói.
– Cô nương, vị này chính là sư huynh yêu nghiệt mấy chục vạn năm khó gặp một lần trong miệng cô nói?
Thiếu các chủ dương dương đắc ý.
– Không sai.
Dưới cái nhìn của nàng, linh hồn lục sư huynh hùng hậu, tên này chính diện tiếp nhận, nhìn như bình tĩnh, nội tâm khẳng định sớm đã khổ không thể tả.
Trên thực tế.
Vân Phi Dương thật sự bình tĩnh.
Hắn lắc đầu, nói.
– Nếu đây cũng là yêu nghiệt, Vân mỗ chẳng phải là yêu nghiệt đến trình độ không thể địch nổi?
– Cắt.
Thiếu các chủ mắt trợn trắng.
Tên này không chỉ có vô sỉ, còn ưa thích mạnh miệng.
– Vân Phi Dương.
Lục sư huynh lạnh lùng nói.
– Cũng không nhìn một chút đây là địa phương nào, há có thể để ngươi lớn lối.
Vân Phi Dương thản nhiên nói.
– Các hạ dám lấy ra linh hồn lực yếu ớt trước mặt ta, không thể nghi ngờ là tự rước nhục.
– Linh hồn lực yếu ớt?
– Tự rước nhục?
Lục sư huynh cười lạnh.
“Vù vù!”
Đột nhiên, quanh thân Vân Phi Dương hiện ra linh hồn lực bàng bạc.
– Cái gì?!
Lục sư huynh đại biến.
Một giây sau, linh hồn lực hắn bị điên cuồng áp chế xua đuổi, sau cùng tiêu tán giữa thiên địa.
“Phốc!”
Thể xác tinh thần Lục sư huynh bị trọng thương, phun ra một ngụm máu.
Rất hiển nhiên, linh hồn lực Vân Phi Dương phi thường mạnh, mạnh đến để hắn khó có thể phản kháng.
– Làm sao có thể!
Thiếu các chủ ngốc trệ.
Thủy chung coi lục sư huynh là yêu nghiệt bị linh hồn lực Vân Phi Dương áp chế thổ huyết, kết quả này để cho nàng không thể tiếp nhận.
Không tiếp nhận cũng phải tiếp nhận.
Bên trên linh hồn lực, Vân Đại Tiện Thần treo tên lục sư huynh yêu nghiệt này lên đánh như cún con!