Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2535
Bạo phát át chủ bài, Vân Phi Dương thừa dịp lúc thần thủ hộ nói chuyện bay tới, nhẹ nhàng nâng tay, ngưng tụ ra Đạo Giới giữa không trung.
Mỗi cử động đều rất tùy ý, phảng phất như không có coi song quyền đang áp xuống ra gì.
Điều này khiến thần thủ hộ rất tức giận, thời điểm đánh xuống lần nữa đề bạt cường độ.
Nhưng…
Sau khi lực lượng khủng bố như thế tiếp xúc cùng Đạo Giới, không những không có truyền đến âm thanh nổ vang, càng không dâng lên ba động năng lượng mảy may.
Song quyền Thần thủ hộ mang theo lực lượng vạn quân giống như đánh vào trên miếng bông, không có nhấc lên bất kỳ gợn sóng nào.
– Làm sao có thể
Trong đôi mắt đẹp của Thiếu các chủ phủ đầy vẻ chấn kinh.
Thần thủ hộ cửu trọng thiên bạo phát át chủ bài, toàn lực oanh kích, lại không thể rung chuyển kết giới!
“A a!”
Thần thủ hộ phẫn nộ rống to, vẫn điên cuồng rót lực lượng vào song quyền.
Nhưng sau khi chạm vào Đạo Giới tựa như đá chìm đáy biển, không mang đến bất kỳ tính thương tổn thực chất gì.
– Đừng tốn sức.
Vân Phi Dương cười nói.
– Chút lực lượng của ngươi còn không đủ ta gãi ngứa nữa là.
– Đáng giận!
Thần thủ hộ muốn rách cả mí mắt.
Nhưng không thể làm gì, bởi vì nó đã bạo phát lực lượng đến cực hạn.
“Hưu!”
Đúng vào lúc này, Đạo Giới hiện lên như tấm gương bỗng nhiên uốn lượn, chợt triệt để bao phủ song quyền to lớn.
– Cái gì? !
Thiếu các chủ trừng mắt.
Đạo Giới do Đạo Ý ngưng tụ thành, phần lớn hiện ra hình phẳng hoặc hình cung, gấp lại như lưới lớn, quả thực chưa từng nhìn thấy, chưa từng nghe thấy.
Điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ Vân Phi Dương lý giải Đạo Ý đã đạt đến tầng thứ cực kỳ khủng bố, hoàn toàn có thể dựa theo ý niệm chính mình mà tùy ý khống chế Đạo Giới chuyển đổi.
Thiếu các chủ cũng kinh ngạc bởi vì điều này.
Trong nhận thức của nàng, dù yêu nghiệt như các sư huynh cũng không thể nào làm được.
Lại là sư huynh.
Nữ nhân này có tự tin gần như si như mê đối với các sư huynh nhà mình.
Đáng tiếc.
Vân Phi Dương đến từ ngoại giới từ khi bước vào cửu trọng thiên, lần lượt dùng thực lực để đánh mặt, đến nói cho nàng biết, những sư huynh yêu nghiệt kia của cô có yêu nghiệt như ta?
– Làm sao có thể
Thần thủ hộ nhìn thấy Đạo Giới đang uốn lượn bao phủ song quyền chính mình, trong ánh mắt cũng hiện ra vẻ khó tin.
“Xoát!”
Đúng vào lúc này, tâm niệm Vân Phi Dương động, Đạo Giới đột nhiên co vào như gông xiềng, trói buộc song cự thủ.
Nhìn từ màn sáng có thể nhìn thấy rõ ràng, Đạo Giới hóa thành dây thừng lấp lóe lưu quang, trói buộc hai tay thần thủ hộ.
Nếu có võ giả không biết rõ tình hình nhìn thấy, khẳng định cho rằng, lưu quang như dây thừng là một loại chí bảo nào đó, tỉ như Khổn Tiên Thằng, lại tỉ như Thúc Long Tỏa các loại hình.
Vân Phi Dương cười nói.
– Hai tay ngươi bị trói buộc, còn có tư cách đấu cùng với ta?
– Đáng giận!
Thần thủ hộ phẫn nộ, tiếp theo bạo phát lực lượng tránh thoát.
Nhưng, Đạo Giới trói buộc cổ tay càng giãy dụa càng thu chặt.
Vân Phi Dương lắc đầu.
– Đừng lãng phí sức lực.
Thần thủ hộ tự nhiên không tin tà, bạo phát toàn bộ lực lượng hội tụ vào hai tay.
Nhưng giãy dụa càng mạnh, lực trói buộc lại càng lớn, cuối cùng cả ngón tay đều bị trói, khó có thể động đậy mảy may.
“A a!”
Nó phẫn nộ rống to, nâng chân phải hung hăng dẫm xuống.
Hai tay bị trói buộc, không sao, hai chân tên này còn có thể hành động.
– Giãy dụa vô vị.
Vân Phi Dương lần nữa điều động kết giới, trước hiện lên mặt phẳng, tiếp được đại cước, sau đó cấp tốc phân tán ra lan tràn đến hai chân, lần nữa trói lại.
“Hưu —— “
Đạo Giới đột nhiên co vào, hai chân thần thủ hộ nhất thời khép lại cùng một chỗ, thân thể to lớn mất cân bằng, nhất thời như một ngọn núi lớn sụp đổ.
“Xoát!”
Mũi chân Vân Phi Dương điểm một cái bay tới, nhẹ nhàng rơi vào trên đầu nó, Đạo Giới lần nữa thi triển, hóa thành từng đạo lưu quang, trói buộc.
Một lát.
Toàn thân thần thủ hộ bị một từng đạo lưu quang bao phủ.
Nó muốn giãy dụa, nó muốn phản kháng.
Không biết sao, bên trong Đạo Giới ẩn chứa Đạo Ý cực kỳ khủng bố, càng giãy dụa phản kháng, càng bị trói chặt.
Thần thủ hộ cửu trọng thiên, thực lực phi thường cường hãn.
Vốn cho rằng đây sẽ là một trận chiến đấu ngang tay nhau.
Thật tình không biết, Vân Phi Dương kích phát Đại Hồn Huyết Mạch bí pháp đệ ngũ biến, vẻn vẹn lấy Đạo Ý đã trói buộc đối phương.
“Ba.”
Hắn phủi phủi tay nói.
– Thủ hộ phương thiên địa này bị ta chế phục, có tính thông quan chưa?
Thiếu các chủ tuy rất tức giận, lại đành nghiến răng nghiến lợi nói.
– Ngươi thông quan!
“Hưu —— “
Vừa dứt lời, thần thủ hộ bị trói gô, không thể động đậy trong nháy mắt thu nhỏ, tiếp theo biến mất không còn tăm tích.
Vân Phi Dương phiêu nhiên rơi trên mặt đất, nói.
– Cô nương, Vân mỗ đã thông quan, phải chăng có thể tiến vào Cửu Tiêu Vân Các?
– Có thể.
Thiếu các chủ nói.
– Bất quá, ta khuyên ngươi đừng đi vào.
– Là sao?
Vân Phi Dương khó hiểu.
Thiếu các chủ thản nhiên nói.
– Bởi vì có rất nhiều người đang chờ ngươi.
– Chờ ta?
Vân Phi Dương càng thêm không hiểu.
Thiếu các chủ lạnh lùng nói.
– Ngươi xông qua cửu trọng thiên, những sư huynh yêu nghiệt kia của khẳng định biết được, bọn họ giờ phút này đang đợi ngươi đến tại lối vào, sau đó ngược ngươi thật tốt một hồi.
Lâm Chỉ Khê hơi nhíu mày.
Nàng ngược lại không thèm để ý Vân Phi Dương có thể bị ngược một hồi hay không, mà nếu nam nhân mình đi vào, phát sinh xung đột cùng người Cửu Tiêu Vân Các, việc kết minh sẽ càng khó khăn.
– Sư huynh yêu nghiệt?
Vân Phi Dương cười nói
– Có yêu nghiệt?
“Hừ.”
Thiếu các chủ ngạo nghễ nói.
– Những sư huynh kia của ta, từng người đều là tuyệt thế thiên tài mấy chục vạn năm khó gặp một lần, trình độ yêu nghiệt người ngoài như ngươi khó có thể tưởng tượng.
Hình dung thiên tài thường thường đều là trăm năm, ngàn năm, hoặc vạn năm.
Nữ nhân này lại dùng mấy chục vạn năm khó gặp một lần để hình dung sư huynh mình, khẳng định có chỗ hơn người.
Ánh mắt Vân Phi Dương nóng rực.
– Cô nương nói như vậy, Vân Phi Dương ta thật phải đi vào, gặp những sư huynh yêu nghiệt kia của cô một lần mới được.
Thiếu các chủ thản nhiên nói.
– Nếu như không muốn bị ngược quá thảm, vẫn mau đi trở về đi.
Vân Phi Dương cười nói.
– Vân Phi Dương ta thích giao thủ cùng cường giả, càng là yêu nghiệt, dù bị ngược cũng không oán không hối.
– Thật muốn đi vào?
Thiếu các chủ hỏi lại.
“Ừm.”
Vân Phi Dương chân thành đáp.
Thiếu các chủ thấy thế, thản nhiên nói.
– Ngươi đã yêu cầu bị ngược, vậy đi theo ta đi.
Nói rồi bay về một hướng phía sau.
Vân Phi Dương mang theo Lâm Chỉ Khê theo tới, trên đường âm thầm mong đợi.
– Thiên tài mấy chục vạn năm khó gặp một lần, nhất định còn mạnh hơn thần thủ hộ!
Hắn cũng chưa có đánh đã, hi vọng gặp được đối thủ càng mạnh.
Một lúc sau.
Hai người Vân Phi Dương được thiếu các chủ dẫn dắt, ngừng tại cuối trời, nơi nào đó có một mảnh đất được hào quang bao phủ, tựa như một loại cổ lão trận pháp nào đó.
– Đây là truyền tống trận, chỉ cần bước vào sẽ bị truyền tống đến Cửu Tiêu Vân Các.
Thiếu các chủ không lạnh không nhạt giải thích.
Vân Phi Dương đang dẫn Lâm Chỉ Khê cất bước mà đi, lại nghe nàng lại nói.
– Những sư huynh yêu nghiệt kia của ta có thực lực rất khủng bố, ngươi thật muốn đi vào?
– Xác định.
Vân Phi Dương cười đáp.
Thiếu các chủ thản nhiên nói.
– Đi vào đi.
“Xoát! Xoát!”
Vân Phi Dương mang theo Lâm Chỉ Khê dung nhập truyền tống trận, thời điểm chưa bị truyền tống, vô cùng chờ mong nói.
– Các sư huynh yêu nghiệt của Cửu Tiêu Vân Các, Vân Phi Dương ta đến đây!