Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2511
Lý giải của Vân Phi Dương đối với máu chỉ giới hạn ở việc nó cần phải dùng huyết dịch ngưng luyện thành, ngày hôm nay nhìn thấy một đám thành viên vây quanh lò luyện đan, hắn đoán khả năng nó cùng loại với đan dược.
-Sư huynh.
Hắn nói bóng nói gió.
-Ta vẫn không hiểu, Thần Huyết được ngưng tụ từ huyết dịch, nhưng muốn vào Ngưng luyện đường sao lại khảo hạch đan đạo?
Đối với vấn đề này, tên thành viên gọi Tiểu Lệnh từng giải thích cho người mới rất nhiều lần, cho nên không nghĩ nhiều, nhân tiện nói.
-Sư đệ có chỗ không biết, bước đầu tiên tạo ra Thần Huyết là ngưng luyện từ huyết dịch, bước thứ hai là cần dược tài đến phụ trợ. Một giọt Thần Huyết có thể nắm giữ công năng đột phá tu vi, nếu hai bước trên có chút sai lầm thì sẽ phí công nhọc sức.
-Thì ra là thế.
Vân Phi Dương không tiếp tục hỏi, sợ hỏi nhiều sẽ làm cho đối phương sinh nghi, sau nói sang chuyện khác.
-Sư huynh, ta cần bao lâu mới có thể bắt đầu luyện chế Thần Huyết?
Tiểu Lệnh nói.
– Bình thường thì cần ít nhất mười năm.
-Mười năm?
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Đối với hắn mà nói, mười năm hơi dài.
-Tuy nhiên…
Tiểu Lệnh cười nói.
-Tư chất đan đạo của sư đệ cường hãn lại rất được đường chủ coi trọng, xem chừng mấy tháng thì đã có thể ngưng luyện Thần Huyết.
Vân Phi Dương âm thầm thở phào.
Thời gian mấy tháng vẫn có thể tiếp nhận.
Sau khi giới thiệu một phen, Vân Phi Dương đã có lý giải đại khái đối với nội đường, sau đó hắn cáo từ rời đi, trở về chỗ mình ở.
Huyết Lục Thập Lục thấy hắn trở về, ngạc nhiên nói.
-Sao ngươi lại trở về?
Vân Phi Dương nói đặc quyền đường chủ cho mình ra để hắn không nhịn được cảm thán.
-Ngưng Luyện đường là trọng địa của tổng bộ, ngươi có thể tùy ý ra vào, sợ rằng sẽ tiện sát không ít người.
-Đúng, tranh thủ lúc còn ở đây, nhanh lấy mỹ tửu ra, chúng ta uống một bữa.
Vân Phi Dương đụng phải con sâu rượu này cũng đành im lặng, chỉ có thể phối hợp, lấy rượu của mình ra, cũng xào vài món thức ăn.
Thời gian sau đó, buổi tối Vân Phi Dương ở chỗ hộ pháp, ban ngày thì đi Ngưng Luyện đường.
Là thành viên mới vào, chắc chắn sẽ không được trực tiếp truyền thụ phương pháp ngưng luyện Thần Huyết, mà phải một mực đi theo Tiểu Lệnh, lấy dược tài trong kho.
-Sư huynh.
Vân Phi Dương oán giận.
-Cả ngày lấy dược tài, lúc nào mới có thể học ngưng luyện Thần Huyết đây.
Tiểu Lệnh cười nói.
-Lấy dược tài nhìn như việc vặt nhưng trên thực tế là đang rèn luyện sự thân thiết về dược tài của ngươi.
Vân Phi Dương hiểu đạo lý này.
Nhưng lý giải của hắn đối với đan đạo căn bản không cần rèn luyện nhảm nhí này.
-Thì ra là thế.
Hắn giả bộ hiểu rõ, tiếp tục thành thành thật thật lấy dược tài.
Viêm Hàn Vực.
Lúc Đạo Thân được phân lấy dược tài, bản tôn Vân Phi Dương lại triệu tập bọn người La Mục tới tổ chức hội nghị như thông lệ.
Huyết Điện phân đà cùng phân đường tuy giấu đi nhưng chung quy là độc xà tiềm phục trong bóng tối, nhất định phải mau chóng tìm tới diệt trừ từng cái.
-Phi Dương ca.
La Mục nói.
-Chúng ta một mực phái người dò xét nhưng thủy chung không cách nào biết rõ đến cùng bọn họ giấu ở nơi nào.
-Tiếp tục tìm, dù phải lật úp các vực cũng phải tìm được.
Vân Phi Dương nói.
-Được.
Mọi người tuân lệnh.
-Minh Chủ.
Lâm Viễn Minh cau mày nói.
-Gần đây lão phu phát giác được có người bí mật dò xét ở Viêm Hàn Vực.
Vân Phi Dương nói.
-Ta cũng cảm giác được.
Hắn không chỉ có cảm giác được mà còn biết là ai đang dò xét.
Người nào?
Không phải chính là nhóm nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên thăm dò bản mệnh tiên ấn của Đại Đạo Huyền Tiên đuổi tới từ Mê Vụ Chi Cảnh à.
Đám người này cũng biết Vân Phi Dương có thể đánh sấp Lữ Lão Đạo, thực lực rất cường hãn, nhưng thọ nguyên cũng gần như nhanh hao hết, chỉ có thể bí quá hoá liều.
Lâm Viễn Minh nói.
-Muốn tìm ra bọn hắn hay không?
-Không cần.
Vân Phi Dương nói.
-Chẳng mấy chốc bọn họ sẽ xéo đi.
Xéo đi?
Lâm Viễn Minh một mặt mờ mịt.
Hội nghị kết thúc.
Bọn người Viêm Sương cùng La Mục suất lĩnh binh lính Linh tộc bay về các đại vực, tìm kiếm phân đà hoặc phân đường Huyết Điện có khả năng ẩn núp bên trong.
Vân Phi Dương dung nhập tạo hóa giới chỉ đi vào Vô Địch Cửu Trọng Trận gọi Phệ Hồn Phiên ra, nói.
-Gần đây các ngươi tu luyện thế nào?
Hưu!
Thiên Cẩu bay ra từ bên trong, cung kính nói.
-Chủ nhân, trong khoảng thời gian này được linh hồn ngài uẩn dưỡng, thực lực chúng ta đã được đề bạt trên diện rộng.
Thời điểm Đạo Thân đang nằm vùng Vân Đại Tiện Thần cũng không có nhàn rỗi, hắn cùng đạo thân thứ hai lĩnh hội Đại Thiên Mệnh Thuật, còn dùng linh hồn mình uẩn dưỡng Bách Quỷ Dạ Hành.
Sau khi đột phá đến nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên, linh hồn hắn lại được đề bạt, việc uẩn dục cũng càng thuận buồm xuôi gió.
Chưa kể, thực lực Vân Phi Dương đã rất mạnh, sao còn muốn uẩn dục Bách Quỷ Dạ Hành?
Nguyên nhân là bên trong tạo hóa giới chỉ còn có rất nhiều thi thể cường giả, tỉ như Đại Tôn Giả, lại tỉ như người được chôn cùng chủ mộ địa!
Nói mình mạnh cũng không hẳn.
Nếu để cho Bách Quỷ Dạ Hành mạnh lên, chưởng khống vô số cỗ mộ chủ lúc còn sống tu vi đạt tới nửa bước, chiến đấu lực tuyệt đối tăng vọt.
Vân Phi Dương nói.
-Bây giờ có thể chưởng khống thi thể Đại Tôn Giả không?
-Có thể.
Thiên Cẩu quả quyết đáp.
Vân Phi Dương cười nói.
-Đi thử một chút.
-Tuân mệnh.
Lúc này Thiên Cẩu hóa thành một đạo lưu quang dung nhập trong thân thể Đại Tôn Giả.
Hưu!
Một lát sau, thi thể vốn đã chết thật lâu đột nhiên mở to mắt, hai đạo ánh sáng u ám lóe lên một cái rồi biến mất.
Vù vù!
Cùng lúc đó, khí tức cường thế trong thân thể Đại Tôn Giả thấu phát hoàn toàn giống cảnh giới tu vi lúc còn sống như đúc
Vân Phi Dương hài lòng nói.
-Không tệ, không tệ.
Bách Quỷ Dạ Hành chưởng khống thi thể Đại Tôn Giả, lại có thể bảo trì tu vi lúc còn sống, chẳng khác nào đang nắm giữ một tên đỉnh phong trên Đế.
-Chủ nhân.
Thiên Cẩu nói.
-Cỗ thi thể này mặc dù không tệ nhưng cũng không phải khả năng chưởng khống cực hạn mà ta có hiện tại.
-Thật sao?
Vân Phi Dương gọi ra một bộ thi thể mộ chủ, nói.
-Cấp bậc này có thể khống chế sao?
Hắn triệu hồi ra thi thể mà Huyết Tổ dựa vào Đại Triệu Hoán Thuật triệu hoán.
Thiên Cẩu ngưng trọng nói.
-Có chút khó khăn, nhưng có thể thử một chút.
Hưu ——
Khi đang nói, thi thể Đại Tôn Giả thoát ly dung nhập bên trong thân thể mộ chủ, bắt đầu câu thông tiên hạch bên trong.
Lúc trước cỗ thi thể này ở mộ địa, bây giờ lại ở tạo hóa giới chỉ, bất luận thân thể hay tiên hạch trong đan điền đều vô cùng hoàn hảo.
Mấy canh giờ sau.
Thiên Cẩu khó khăn chưởng khống thi thể.
Nhưng sau khi mở to mắt, lại lắc đầu.
– Chủ nhân, thi thể lúc còn sống có tu vi quá mạnh, công lực hiện tại của ta chỉ có thể phát huy bảy thành uy lực.
-Bảy thành?
Vân Phi Dương lắc đầu.
-Còn thiếu một chút.
Thiên Cẩu nói.
-Cho ta chút thời gian chắc có thể chưởng khống hoàn toàn.
-Bao lâu?
-Đại khái trăm năm đi.
-Được.
Vân Phi Dương lưu Phệ Hồn Phiên vào trong Vô Địch Cửu Trọng Trận tiếp tục dùng linh hồn nuôi nấng, hắn thầm nghĩ.
-Chờ Bách Quỷ Dạ Hành có thể chưởng khống thi thể mộ chủ cũng chính là thời điểm đám kia nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên bên ngoài xéo đi.
Tên này không xuất thủ cũng không cho Lâm Viễn Minh xuất thủ.
Nguyên nhân là hắn muốn để Bách Quỷ Dạ Hành sau khi chưởng khống triệt để thi thể mộ chủ, mượn tay bọn họ để giải quyết hết.