Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2496
Võ giả nắm giữ mệnh cách thiên mệnh chọn lựa tu luyện Đại Thiên Mệnh Thuật làm ít công to.
Cái này khiến Vân Phi Dương đại hỉ không thôi.
Thần thông này tuyệt đối là chế tạo riêng cho mình, nếu như không tu luyện, không lĩnh ngộ, quả thực không có thiên lý.
Chỉ là, khi Vân Phi Dương tỉnh táo lại, nhìn kỹ phía trên viết, không khỏi kinh ngạc.
– Thì ra có quan hệ với mệnh cách Thiên Mệnh không thể trái.
Trong hiểu biết của hắn, chính mình và Lão Tử Bất Bại một người nắm giữ Thiên Mệnh chọn lựa, một người nắm giữ Thiên Mệnh khó dò.
Không nghĩ tới còn có một loại mệnh cách Thiên Mệnh không thể trái.
– Nếu có người nắm giữ mệnh cách như vậy, tư chất và tu vi sợ rằng không yếu hơn mình.
Vân Phi Dương nỉ non.
– Trước vẫn nên tu luyện Thần Thông đi.
Ném đi mọi tạp niệm, Vân Phi Dương tiếp tục đọc bí tịch, rất nhanh thu hoạch được khẩu quyết Đại Mệnh Vận Thuật.
Không hổ là thần thông mạnh nhất bên trong 3000 Đại Đạo.
Chỉ riêng khẩu quyết ghi chép lại, trên mặt chữ đã rất khó lý giải.
Vân Phi Dương cần một đoạn thời gian lưu vào trí nhớ, nhất thời có cảm giác như đọc thiên thư, sau đó cau mày.
– Rất khó khăn, cũng không biết năm đó Hóa lão nhân tu luyện thế nào.
Thần thông tuy huyền ảo, tuy nhìn mơ mơ màng màng nhưng hắn vẫn lựa chọn học bằng cách nhớ.
Vài ngày sau.
Cuối cùng rồi sẽ ghi nhớ khẩu quyết kỳ diệu.
Nhưng mà chỉ ghi nhớ, hắn vẫn không hiểu nội dung và hàm nghĩa của văn tự.
Sau khi ghi nhớ khẩu quyết, vấn đề mới lại xuất hiện.
– Mình nên tu luyện thế nào?
Vân Phi Dương nâng cằm lên, trầm tư suy nghĩ.
Đổi lại trước kia, dù tu luyện vũ kỹ hay thần thông, chỉ cần ghi nhớ khẩu quyết, hơi thôi diễn một chút thì có thể tìm ra quy luật, dần dần hình thành đại tiểu chu thiên.
Hiện tại thế nào?
Tuy đã thuộc làu khẩu quyết trong đầu.
Hắn không hiểu nội dung chút nào, căn bản không có quy luật gì mà theo.
Vân Phi Dương chỉ có thể tiếp tục đọc qua thần thông bí tịch, hi vọng từ đó tìm ra chú giải tu luyện kỹ càng.
Đáng tiếc lật đến một trang cuối cùng, cũng không có văn tự gì nhắc nhở.
Phù phù.
Vân Phi Dương như bóng cao su nhụt chí, co quắp trên đồng cỏ, bất đắc dĩ nói.
– Ta nên tu luyện thế nào?
Hắn tự xưng thiên tư phi phàm, sau khi ghi nhớ khẩu quyết Đại Thiên Mệnh Thuật mới rõ ràng ý thức được, cái mình gọi là thiên tư hoàn toàn không đáng chú ý trước loại thần thông này!
Ai.
– Đi một bước nhìn một bước vậy.
…
Vân Phi Dương cũng không xoắn xuýt lĩnh hội Đại Thiên Mệnh Thuật.
Dù sao, loại thần thông mạnh nhất này, độ khó tu luyện quá lớn, chỉ dựa vào nỗ lực không được còn phải cần khí vận và thời cơ.
Hắn đặt tâm thần trên việc đi đường, phi hành hơn mười ngày, dẫn theo Hiên Viên Vấn Thiên và Mục Oanh thuận lợi trở về Viêm Hàn Vực.
– Phi Dương ca.
La Mục cười nói.
– Ngươi trở về.
Vân Phi Dương nói.
– Trong khoảng thời gian ta rời đi, vũ trụ còn thái bình không?
– Không yên ổn.
La Mục nói:
– Bên phía Huyết Điện liên tục xuất tay công kích tổ địa bách tộc, làm ầm ĩ rất náo nhiệt.
Vân Phi Dương nói.
– Kết quả như thế nào?
La Mục nhếch miệng cười nói.
– Bị chúng ta diệt không ít.
Vân Phi Dương tuyệt không ngoài ý muốn.
Phần lớn tinh nhuệ Huyết Điện đều chết bên ngoài Mê Vụ Chi Cảnh, thực lực thành viên ngoại giới khẳng định không cao.
Huynh đệ và đại quân linh tộc một tay mình bồi dưỡng nếu còn không thể giải quyết bọn họ thì khẳng định gặp quỷ.
– Phi Dương ca.
La Mục nói.
– Sau khi ngươi rời đi, có rất nhiều tộc quần hi vọng liên minh cùng chống chọi với Huyết Điện.
Vân Phi Dương lạnh lùng nói.
– Nói đi là đi, nói đến là đến, coi Liên Minh Bách Tộc là cái gì?
Trước mắt Huyết Tổ xâm phạm, các đại tộc vì lợi ích bản thân nhao nhao rời khỏi liên minh, cái này khiến hắn rất phản cảm.
Đương nhiên.
Nếu như gặp phải phiền phức, nên trợ giúp.
Nhưng để bọn hắn tham gia Liên Minh theo mình cùng chống lại Huyết Điện là chuyện tuyệt đối không có khả năng.
Vân Phi Dương chủ yếu vẫn lo lắng, thời khắc mấu chốt, những tộc quần này sẽ không đáng tin.
La Mục cười nói.
– Đã biết Phi Dương ca sẽ không đồng ý cho nên Lâm tiền bối đã từ chối hết.
Vân Phi Dương phóng thích tiên niệm, bao phủ toàn bộ Viêm Hàn Vực.
– Lâm tiền bối đâu?
La Mục nói.
– Huyết Điện bị chúng ta liên tiếp diệt đi không ít, trong khoảng thời gian này ngược lại khá yên tĩnh, Lâm tiền bối cũng không có chuyện làm, đã lựa chọn bế quan.
– A.
Vân Phi Dương ứng một tiếng.
Hắn biết, Huyết Điện yên tĩnh tuyệt không phải vì bị diệt rất nhiều, vô cùng có khả năng quan hệ đến Huyết Tổ.
– Tên kia bị trọng thương, lấy bí pháp đào thoát, chắc phải cần một khoảng thời gian dưỡng thương, một thời cơ xuất thủ tốt.
…
Trở về liên minh, Vân Phi Dương triệu tập bọn người Viêm Sương đến, bắt đầu lên kế hoạch như thế nào công kích Huyết Điện.
Nhưng.
Dịch tiên sinh mang một tin tức không tốt.
Các phân đà và các phân đường bên ngoài Huyết Điện đã đóng lại hết.
Cái này rõ ràng ngửi được nguy hiểm, từ chỗ sáng chuyển thành chỗ tối.
Vân Phi Dương nhíu mày.
Huyết Điện ở ngoài sáng cũng không đáng sợ, sợ là trốn đến chỗ tối, bởi vì khó có thể mò ra đối phương sẽ dùng thủ đoạn gì xuất thủ.
Vì xác định tin tức thật hay không.
Vân Phi Dương bay khỏi Viêm Hàn Vực, lần lượt tiến vào từng vị diện.
Đừng nói cửa hàng bên ngoài của Huyết Điện coi như một thành viên Huyết Điện cũng không thấy, giống như tiêu thất khỏi hư không.
– Lúc trước công kích bách tộc, khí thế hung hăng, sao đột nhiên lại cuộn mình?
– Hay vì thương thế của Huyết Tổ rất nặng, vì ngăn ngừa thành viên bị hao tổn mới không thể không giấu bọn hắn đi?
Vân Phi Dương suy nghĩ rất nhiều, nhưng không cách nào xác định, sau cùng chỉ có thể ký thác lên người Đạo Thân đang nằm vùng ở phân đường Huyết Điện.
Đáng tiếc.
Đạo Thân hóa thành Quan Sơn Bá trong khoảng thời gian này cũng không có tin tức gì.
Bởi vì sau khi phân đường che giấu, đã cấm thành viên ra ngoài, mỗi ngày chỉ cần cầu nguyện.
– Thập Bát ca.
– Đến cùng chuyện gì xảy ra, vì sao lại biệt khuất co lại một nơi bí mật đây?
Vân Phi Dương dò xét.
Huyết Thập Bát lắc đầu.
– Phía trên truyền xuống mệnh lệnh, trong khoảng thời gian này phải triệt để điệu thấp, không có thể tùy ý ra vào, để tránh kinh động Liên Minh Bách Tộc.
Vân Phi Dương nói.
– Thập Bát ca, chủ thượng không phải đi Mê Vụ Chi Cảnh, bây giờ chưa trở về, à có đạt được bản mệnh tiên ấn không?
Huyết Thập Bát lắc đầu.
– Đây chính là bí mật, lão ca ta mặc dù là Phó đường chủ cũng không có quyền biết.
Vân Phi Dương có chừng có mực, không có tiếp tục dò xét, mà chuyển đề tài.
– Thập Bát ca, tổng bộ Huyết Điện khi nào mới phái người tới đón ta đây?
Ngay từ đầu hắn không có ý định lẫn vào tổng bộ.
Nhưng bây giờ Huyết Điện chuyển sang hoạt động bí mật, nhất định phải tiếp tục thâm nhập sâu để thu hoạch càng nhiều tình báo và tin tức.
– Nhanh, nhanh.
Huyết Thập Bát cười nói.
– Ta nghe nói, trong khoảng thời gian này tổng bộ đang triệu tập thành viên ưu tú của từng phân đà, đường chủ đã báo ngươi lên, nên ngươi có hi vọng rất lớn được tuyển chọn.
– Thật sao?
Vân Phi Dương giả bộ hưng phấn.
Quả nhiên như vậy.
Vài ngày sau, một đám thành viên Huyết Điện thân phận tương đối cao quý đến phân đường, nhiệm vụ bọn họ là tiếp dẫn thành viên ưu tú bên trong các phân đường.
Nắm giữ một phần mười huyết mạch Luyện Huyết tộc, Vân Phi Dương khẳng định là người thứ nhất được tuyển chọn, thậm chí người phụ trách lần này đến đây biểu hiện còn có mấy phần tôn kính đối với hắn.