Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2495
Lữ Lão Đạo đằng đằng sát khí xuất thủ cứ tưởng dễ dàng giải quyết người trẻ tuổi trước mắt, kết quả bị đối phương tuỳ tiện phá mất pháp tắc, từ đó bản thân bị thương.
-Đây là…
Thần sắc hắn kinh hãi.
-Làm sao có thể!
Vốn dĩ có vô số cường giả chạy đến trễ một bước, sau khi nhìn thấy Vân Phi Dương phá pháp tắc thì thần sắc cũng đại biến.
Lữ Lão Đạo lĩnh ngộ pháp tắc cực kỳ thâm sâu, xem như trong lúc vội vàng xuất thủ cũng không có thể tuỳ tiện phá mất như vậy.
-Vân học đệ lại mạnh lên.
Hiên Viên Vấn Thiên nói thầm.
Đúng.
Bây giờ, tu vi Vân Phi Dương mạnh hơn rất nhiều so với lúc trước tiến vào bí cảnh, vì nhận được không ít Đạo Hóa lệnh.
-Lão gia hỏa.
Hắn thản nhiên nói:
-Bây giờ biết ai đang làm càn chưa?
Mặt mo của Lữ Lão Đạo đỏ bừng.
Vốn cho rằng có thể tuỳ tiện giải quyết, kết quả lại bị đối phương phá chiêu, mình còn bị thương, cú đánh mặt này không hề nhẹ a.
-Hừ.
Lữ Lão Đạo rất nhanh tỉnh táo lại, lạnh lùng nói.
-Nhóc con, khi nãy lão hủ xem thường ngươi.
Vù vù!
Khi nói chuyện, hai tay vung lên, pháp tắc chi lực cường thế hơn tràn ngập.
Hiển nhiên lần này làm thật.
Nhưng khi khí tức pháp tắc vừa mới xuất hiện, quanh thân Vân Phi Dương hiện ra pháp tắc càng mạnh hơn, như núi kêu biển gầm áp xuống.
Vù vù!
Trong khoảnh khắc, hai cỗ pháp tắc chi lực chống lại nhau.
Pháp tắc chi lực của Vân Phi Dương như ngọn núi lớn nặng nề rất nhanh chiếm được ưu thế áp chế gắt gao pháp tắc của Lữ Lão Đạo, khiến cho gương mặt của hắn đã biến sắc lại càng biến sắc.
Lữ Lão Đạo cho rằng mình vừa rồi quá chủ quan, bị kẻ này phá mất pháp tắc.
Bây giờ cảm nhận được pháp tắc mạnh mẽ mới thức ý thức được đối phương lĩnh ngộ pháp tắc còn mạnh hơn mình rất nhiều!
-Người kia là ai?
-Đạo ý lại còn mạnh hơn Lữ Lão Đạo!
Vô số cường giả khiếp sợ không thôi.
Bọn họ đều là cường giả đứng số một số hai trong vũ trụ, nhưng chưa từng thấy Vân Phi Dương cũng chưa từng nghe có người nào tên như vậy.
Oanh!
Đúng vào lúc này, pháp tắc chi lực cường thế chen chúc mà đến trực tiếp đánh nát pháp tắc của Lữ Lão Đạo.
Phốc!
Hắn lần nữa thổ huyết, sắc mặt tái nhợt.
-Lão gia hỏa.
Vân Phi Dương lạnh lùng nói:
-Không đủ năng lực thì mau cút, nếu không mất mạng vô tội, như vậy không đáng.
Lữ Lão Đạo đè ép thương thế, nói:
-Thực lực tiểu hữu rất mạnh, lão hủ cam bái hạ phong.
Nhận thua.
Trên phương diện pháp tắc bị nghiền ép, không nhận thua cũng không còn cách nào khác.
Nhưng Lữ Lão Đạo cũng không rời đi, mà chân thành nói.
-Lão hủ chỉ hy vọng có thể nhìn bản mệnh tiên ấn còn sót lại của Đại Đạo Huyền Tiên kia.
Mê Vụ Chi Cảnh, hắn đến rất nhiều lần.
Nhưng tìm kiếm trong vô vọng, lại không tìm được, chỉ có thể lần lượt mất hứng mà về.
Bây giờ đã có người đạt được, tự nhiên hy vọng có thể nhìn thấy một lần, để đền bù những năm tháng hao phí.
-Thật xin lỗi.
Vân Phi Dương nói.
-Bản mệnh tiên ấn là của ta, ta có quyền không cho bất kỳ kẻ nào nhìn thấy.
Nói đùa.
Nếu như bản thân lấy ra để lòng tham bọn họ nổi lên, từ đó bị tập thể nhằm vào, như vậy phiền muộn.
Vân Đại Tiện Thần thu thêm rất nhiều Đạo Hóa lệnh, hoàn toàn không e ngại bất kỳ một người nào trong bọn họ, nhưng nếu như cùng vây công vẫn vô cùng phiền phức.
-Tiểu hữu.
-Lấy ra đến để cho chúng ta nhìn xem một chút đi.
Một tên cường giả nửa bước cười nói.
Người bên cạnh cũng nói.
-Chúng ta vì bảo vật, hao phí không ít thời gian trong bí cảnh, ngày hôm nay bị ngươi đạt được, chỉ hy vọng có thể nhìn một chút, rốt cuộc bản mệnh tiên ấn kia là gì.
-Xin lỗi không thể làm theo.
Thái độ Vân Phi Dương rất nghiêm túc.
Cùng lúc đó, đưa ánh mắt ra hiệu cho Mục Oanh và Hiên Viên Vấn Thiên, tính toán rời khỏi nơi đây.
Bản mệnh tiên ấn tới tay, còn thu được Đại Mệnh Vận Thuật, khẳng định phải mau rời khỏi, tìm nơi đi tu luyện, không nên lãng phí thời gian với bọn lão gia hỏa.
-Ai.
Mọi người lắc đầu thở dài.
Nếu không thấy kẻ này tuỳ tiện nghiền ép pháp tắc của Lữ Lão Đạo, bọn họ khẳng định sớm đã xuất thủ.
Đương nhiên.
Cũng có cường giả mang ý đồ xấu trong lòng.
Âm thầm câu thông người khác, chuẩn bị tìm cơ hội đánh lén, từ đó khống chế kẻ này lại.
Bản mệnh tiên ấn của Đại Đạo Huyền Tiên có sức hấp dẫn quá lớn, bọn họ đương nhiên biết Vân Phi Dương không phải người lương thiện cũng nguyện ý mạo hiểm đi đoạt thử xem.
Đáng tiếc.
Vân Phi Dương sẽ không để cho bọn họ có cơ hội đó.
Lúc này thi triển Đại Tốc Độ thuật, giữ chặt Mục Oanh và Hiên Viên Vấn Thiên bên người, hóa thành ba đạo lưu quang bay đi.
Tốc độ rất nhanh.
Nhanh đến nổi khi mọi người lấy lại tinh thần đã bay ra hơn mười ngàn quang!
-Đây là Đại Tốc Độ thuật!
-Tên này nắm giữ tu vi với thần thông cường đại, rốt cuộc là ai?
-Có phải Vân Phi Dương hay không?
-Nghe nói dòng chính Vân Vực cũng rất trẻ tuổi, mà lại được đề cử làm Minh Chủ Bách Tộc Liên Minh, có lẽ thật sự là hắn.
-Kỳ quái, Huyết Tổ và Hồng Đạo Tử không phải cũng đi vào trước một bước hay sao, sao chỉ có kẻ này đi ra lại không thấy bóng dáng bọn họ?
Nếu như bọn cường giả này biết, Huyết Tổ trọng thương mà chạy trốn, Hồng Đạo Tử bị Vân Phi Dương đánh trọng thương rồi sau đó vẫn lạc, khẳng định khi nãy sẽ không dám có suy nghĩ cướp đồ của hắn.
-Ai.
-Bản mệnh tiên ấn bên trong bí cảnh, chúng ta tìm thật lâu đều không thể tìm được, bây giờ bị hắn lấy đi cũng xem như cơ duyên.
Nhìn thấy Vân Phi Dương đã biến mất trong hư không, mọi người không biết nên làm sao đành lắc đầu, sau đó nhốn nháo giải tán rời đi.
Chí bảo bị người khác lấy, khẳng định rất khó chịu.
Nhưng không còn cách nào, dù sao thực lực đối phương tuyệt đối không yếu hơn mình.
Đại đa số cường giả nửa bước đều nghĩ rất thoáng, bọn họ không hề chấp nhất bản mệnh tiên ấn kia, mà tiếp tục bế quan, hi vọng dựa vào năm tháng có hạn đột phá đến Đại Đạo Huyền Tiên.
Nhưng có một phần nhỏ người lại ghi nhớ tên Vân Phi Dương, tính toán xem nên tiến về Viêm Hàn Vực tìm cơ hội đoạt lấy hay không.
Những người mang ý đồ xấu trong lòng chủ yếu là thọ nguyên còn rất ít, chỉ có thể ký thác hi vọng lên bản mệnh tiên ấn, hỗ trợ bản thân đột phá lên Đại Đạo Huyền Tiên.
Chỉ tiếc.
Bọn họ cũng không biết.
Đạo Hóa lão nhân lưu lại bản mệnh tiên ấn sẽ không giúp người đột phá cảnh giới, có thể làm được điều đó lại chính là Đại Mệnh Vận Thuật.
Hưu!
Hưu!
Hưu!
Ba đạo lưu quang lao đi rất nhanh trong vô tận tinh không.
Trên đường đi, linh hồn Vân Phi Dương dung nhập vào tạo hóa giới chỉ, lật ra bí tịch Đại Mệnh Vận Thuật.
Tờ thứ nhất của bí tịch viết.
-Đại Mệnh Vận Thuật, còn gọi Đại Thiên Mệnh Thuật, chính là thần thông đứng đầu hạo hãn vũ trụ, võ giả lĩnh hội được sẽ có thành tựu không chỉ có thể nhìn trộm được vận mệnh của bản thân còn có thể nghịch thiên cải mệnh, thậm chí đột phá tầng thứ cao hơn.
-Đại Thiên Mệnh Thuật?
Vân Phi Dương ngạc nhiên không thôi.
Mệnh cách của chính là thiên mệnh chọn, thần thông này lại gọi Đại Thiên Mệnh Thuật, liệu giữa hai bên có liên hệ không?
Vân Phi Dương tiếp tục xem tiếp, phía dưới viết.
-Thần thông này tu luyện không dễ, nếu như người không có duyên phận, dù cố gắng hết sức cũng chưa chắc có thể bước vào cánh cửa này.
-Đạo Hóa lão nhân có thể đạt tới tiểu thành chắc có duyên phận.
Vân Phi Dương nỉ non.
Tiếp tục xem tiếp.
-Mỗi một loại thần thông, đều có võ giả thích hợp tu luyện với nó, Đại Mệnh Vận Thuật cũng không ngoại lệ.
-Nếu có thể nắm giữ một trong ba loại gồm thiên mệnh lựa chọn, thiên mệnh khó dò, thiên mệnh không thể khác mệnh, tu luyện thần thông này có thể làm ít được nhiều!
Vân Phi Dương nhận được tin vui cực lớn.
Mệnh cách thiên mệnh chọn lựa, mình có!
Haha.
Vân Đại Tiện Thần nhếch miệng cười rộ lên.
-Thần thông đứng đầu vũ trụ này hoàn toàn tạo ra vì ta a!