Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2491
Nhờ Mục Oanh thôi diễn, Vân Phi Dương thuận lợi tìm tới chủ mộ.
Cung điện to lớn trong lòng đất, nhìn quy cách và khí tức phát ra cũng xứng đáng làm chủ mộ.
Ngoài ý muốn là.
Trong điện có từng tôn thạch tượng sinh động như thật lại giống như đúc với chết trong mộ cùng chôn với chủ mộ.
Đã có người bồi táng lại xuất hiện thạch tượng chôn cùng.
Thao tác kỳ quái như thế để Mục Oanh tinh thông Trộm Mộ thuật vô cùng khó hiểu.
Vân Phi Dương không chú ý điểm này, mà sau khi quan sát thạch tượng một hồi, nhếch miệng cười nói.
– Oanh Oanh, khoáng thạch được sử dụng để tạc thạch tượng giống như rất không phổ thông.
– Vân đại ca.
Mục Oanh nói.
– Thạch tượng chôn cùng có thiết lập cấm chế, không nên tùy ý đụng vào.
Nói muộn.
Bởi vì, Vân Đại Tiện Thần đã đi qua, tiện tay đụng vào một thạch tượng nào đó.
“Ông! Ông!”
Trong khoảnh khắc, mấy chục thạch tượng trong đây điên cuồng run rẩy, phảng phất như đang giải trừ một loại phong ấn nào đó.
– Phiền phức!
Mục Oanh nhíu mày.
Vân Phi Dương cũng ý thức được mình giống như gặp rắc rối, sau đó muốn lui lại.
Nhưng vừa mới giơ chân, thạch tượng đột nhiên động, cũng cấp tốc vây quanh hắn bên trong.
“Hưu! Hưu!”
Lưu quang kết giới hiện ra hình thành trận pháp cùng loại với lồng giam.
“Vù vù!”
Khí tức cẩn trọng mà uy nghiêm tràn ngập.
Vân Phi Dương bị vây trong trận pháp cảm nhận được khí tức cuốn tới, sắc mặt nhất thời trở nên ngưng trọng.
Giờ phút này, hắn ý thức được loại trận pháp thạch tượng hình thành mạnh hơn xa Huyết Hải Hóa Ma trận do các thành viên Huyết Điện bố trí!
– Vân đại ca.
Mục Oanh cũng bị vây lại, nàng nhìn lưu quang kết giới bốn phía nói.
– Đây là mộ táng thạch tượng đại trận.
Vân Phi Dương hỏi.
– Rất lợi hại?
Mục Oanh nói.
– Truyền thừa ký ức tộc ta từng đề cập đến loại trận pháp này, hình thành từ các thạch tượng chôn cùng chủ mộ, uy lực hình thành quyết định bởi cảnh giới võ giả được tạo thạch tượng.
Vân Phi Dương co giật khóe miệng.
Nguyên hình thạch tượng trong cung điện đều là mộ chủ của các mộ chôn cùng.
Bọn họ tuy đã chết nhưng nhìn khí tức lưu giữ mà xem thì lúc còn sống rõ ràng đều là nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên!
– Người trẻ tuổi.
Đột nhiên bên tai truyền đến âm thanh già nua.
– Ngươi tu luyện tâm pháp của ta, lại xuất hiện trong mộ địa, quả thật duyên phận không cạn.
– Mộ táng thạch tượng đại trận hôm nay chính là khảo nghiệm sau cùng của ngươi, nếu như thuận lợi thông qua thì có thể đạt được bản mệnh tiên ấn ta lưu ở nơi đây.
Thanh âm truyền đến sau cùng, ngày càng yếu, giống như đã đến cấp độ đèn cạn dầu.
Sau khi Vân Phi Dương nghe được cũng không kinh ngạc, mà nỉ non.
– Người nói chuyện… chẳng lẽ là Đạo Hóa lão nhân?
“Hưu!”
Nhưng vào lúc này, lưu quang trong trận pháp lấp lóe.
Một niên nhân thân mặc chiến giáp, dần dần xuất hiện.
Hắn nhìn qua uy vũ bất phàm, lại như ẩn như hiện, phảng phất như không phải thực thể, mà lấy một loại năng lực nào đó biến ảo mà thành.
– Người này…
Vân Phi Dương âm thầm cả kinh.
– Không phải một trong mộ chủ của mộ chôn cùng!
“Xoát!”
Trung niên phất tay, hư không hiện ra đại đao lóng lánh ngân quang, nói.
– Tiểu tử, đến chiến!
Bốn chữ ngắn gọn, khí thôn sơn hà, phóng khoáng ngàn vạn!
Bởi vậy có thể tưởng tượng, người này lúc còn sống phi thường hào sảng, là cường giả vô cùng ham chiến đấu.
– Tốt!
Ánh mắt Vân Phi Dương nóng rực.
– Đến chiến!
“Bang —— “
Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm ra khỏi vỏ, lấp lóe kiếm ý cùng chiến ý mãnh liệt.
Vân Đại Tiện Thần cũng thích vô cùng chiến đấu, càng thích đối mặt với cường giả có cảnh giới không kém mình!
“Ừm?”
Trung niên khẽ giật mình, tiếp theo cười to.
– Không nghĩ tới, hôm nay có thể đụng tới người yêu thích chiến đấu như mình!
“Xoát!”
– Tiểu tử, tiếp chiêu!
Hai tay cầm đao đột nhiên chém xuống nhất thời hình thành đao khí thế đại lực trầm.
Vân Phi Dương thấy thế, ánh mắt càng thêm nóng rực, tiếp theo cất bước, giơ kiếm chém ra cuồng ngạo kiếm khí cường thế.
“Oanh!”
“Oanh!”
Trong khoảnh khắc, trong trận pháp truyền đến từng trận bạo hưởng.
Đao và kiếm hai loại khí tức điên cuồng tràn ngập khiến cho chiến ý nhảy lên tới cực hạn.
Nhắc tới cũng kỳ.
Vân Phi Dương và trung niên đánh dị thường kịch liệt, hình thành khí lãng một trọng tiếp một trọng, Mục Oanh đứng bên cạnh lại không bị lộng hành quấy rối.
Vì cái gì?
Bởi vì đây là hai người ưa thích chiến đấu đang giao thủ, thậm chí đắm chìm vào cuộc chiến mà quên thắng thua, quên hết mọi thứ, chỉ muốn thể nghiệm khoái cảm do chiến đấu mang đến.
Chiến đấu không phân thắng bại, dù bộc phát ra khí tức mạnh hơn cũng không thể thương tổn ngoại nhân.
Huống chi.
Coi như đao kiếm nhị khí phát ra dư uy nắm giữ lực phá hoại cực mạnh, Mục Oanh đột phá đến nửa bước cũng có năng lực chống lại.
“Oanh!”
“Oanh!”
Đao kiếm chạm vào nhau liên tiếp không ngừng.
Nửa canh giờ.
Một canh giờ.
Hai canh giờ…
Vân Phi Dương cùng trung niên càng đánh càng kịch liệt, càng đánh càng hưng phấn.
Cho đến khi chiến đấu ba ngày ba đêm, đao kiếm khí tức trong trận pháp mới dần dần nhược hóa, mới dần dần bình ổn lại.
“Ha ha ha!”
Trung niên thu đao, ngửa đầu cười to.
– Thống khoái, thống khoái!
Vân Phi Dương cũng mỉm cười.
Sau khi đột phá đến nửa bước, còn chưa chưa từng đánh thoải mái lâm ly như thế.
– Bất quá.
Trung niên nhân nụ cười thu hồi, nói.
– Tiểu tử, ngươi muốn lấy được bản mệnh tiên ấn chủ ta lưu ở đây, nhất định phải đánh bại ta.
– Có thể.
Vân Phi Dương cũng thu hồi nụ cười.
Quanh thân nhất thời hiện ra kiếm ý càng cường thế hơn.
– Tiền bối, ta có một kiếm trảm diệt thiên địa, mời bình giám!
Ánh mắt trung niên nóng rực, hoành đao phía trước.
– Tới đi, để ta kiến thức một chút!
“Vù vù!”
Quanh thân Vân Phi Dương hiện ra kiếm ý cường thế trong nháy mắt tràn ngập trong trận pháp, cấp tốc hóa thành từng đạo kiếm khí.
Cùng lúc đó.
Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm lấp lóe tia sáng chói mắt phảng phất như hòa cùng chủ nhân làm một thể.
“Ừm?”
Trung niên thấy thế, cả kinh.
– Đây là nhân kiếm hợp nhất? Không đúng! Còn có nhân linh hợp nhất!
“Chậc chậc.”
– Tuổi còn trẻ đã lĩnh ngộ tầng thứ kiếm đạo cao thâm như vậy, thành tựu tương lai không thể đoán trước!
Trung niên tuy dùng Đao nhưng lúc còn sống đã giao thủ qua với rất nhiều cường giả kiếm đạo, tự nhiên biết trẻ tuổi giống như Vân Phi Dương lĩnh ngộ được tầng thứ kiếm đạo như thế, có thể nói vảy rồng lông phượng!
“Vù vù!”
Hắn nắm chặt chuôi đao, rót vào đao ý cường thế, ngạo nghễ nói.
– Tiểu tử, ta có một đao có thể trảm nát nhật nguyệt tinh thần.
Vân Phi Dương cười nói.
– Vậy hôm nay chúng ta dùng chiêu thức mạnh nhất của mỗi người để phân cao thấp đi.
– Có thể!
Trung niên nói xong, đao nắm trong tay đã được rót vào đao ý thanh thế bàng bạc.
Vân Phi Dương phóng xuất ra kiếm ý cũng không yếu.
Hai người tuy thi triển sát chiêu của mỗi người, khí thế đao kiếm đã mãnh liệt chạm vào nhau trong không khí.
– Nếu Ta Thành Kiếm, Thiên Hạ Vô Kiếm.
Vân Phi Dương quát.
“Hưu! Hưu!”
Trong khoảnh khắc, kiếm khí trong trận pháp điên cuồng dựa sát vào Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, hình thành cự kiếm chém tới.
– Bá Hải Nhất Đao!
Trung niên quát to, hai tay đột nhiên huy động bảo đao, chỉ thấy đao khí cường thế gào thét mà ra.
Kiếm cùng đao.
Một bên trầm trọng, một bên biến ảo.
Vào hôm nay, trong trận pháp, mỗi người ngưng tụ khí tức chí cường ngang nhiên đập vào nhau.