Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2490
Bên trong tạo hóa giới chỉ đen nhánh, khi bạch mang trùng thiên nối liền trời đất, nhất thời bị chiếu sáng như ban ngày.
Võ giả bên trong đều bị kinh động.
Bọn họ nhìn thấy trời sinh dị tượng không khỏi suy đoán có lẽ có một loại chí bảo nào đó xuất thế!
“Vù vù!”
Bàng bạc khí tức tràn ngập ra bao phủ cả vị diện khiến người ta nổi lòng tôn kính, thậm chí có xúc động cúng bái.
– Sao… Làm sao có thể…
Đứng trước bạch mang, trong đôi mắt đẹp của Âu Dương Tuệ lóe lên khó tin.
Nàng biết, Thái Hư Bạch Kim chiến giáp và cao cấp khoáng thạch dung hợp thành công nhưng vạn vạn nghĩ không ra, trong nháy mắt thành hình sẽ phát ra khí tức như thế.
– Tiếp theo làm thế nào?
Vân Phi Dương lên tiếng hỏi.
Âu Dương Tuệ tỉnh táo lại, nói.
– Chờ hai loại tài liệu chân chính thích ứng.
“A.”
Vân Phi Dương ứng tiếng.
Yên tĩnh đứng tại chỗ chờ đợi chúng thích ứng, khóe miệng hiện ra mỉm cười.
Trong quá trình cải tạo một mực áp chế cao giai khoáng thạch để Thái Hư Bạch Kim chiến giáp lấy quyền chủ đạo cũng không có để cho mình thất vọng, thành công dung hợp cùng đối phương, cũng chiếm năng lượng thành của mình.
Cải tạo chiến giáp chẳng khác nào một trận so đấu.
Người nào chiếm cứ ưu thế, ai sẽ thu được quyền khống chế.
Nhờ có Vân Phi Dương, Thái Hư Chiến Giáp không chỉ chiếm ưu thế còn dung hợp năng lượng của cao phẩm khoáng thạch.
Đúng như thế.
Bởi vậy sau khi chiến giáp thành hình mới có dị tượng bạch mang xông vào mây trời.
Nói đơn giản.
Do Vân Phi Dương can thiệp, Thái Hư Chiến Giáp không những không bị cao phẩm khoáng thạch thôn phệ, ngược lại dung hợp nó, lấy quyền khống chế tuyệt đối, từ đó để tự thân nó bay vọt về chất.
Nếu Âu Dương Tuệ biết, khẳng định sẽ càng khiếp sợ.
Cấp thấp khoáng thạch chưởng khống cao đẳng khoáng thạch, cái này hoàn toàn vượt qua phạm vi nguyên lý của chú tạo.
Không có cách nào.
Chỉ cần có Vân Phi Dương.
Hết thảy nguyên lý thậm chí chân lý đều bị lật đổ, bị nặng mới.
…
Bạch mang nối liền trời đất kéo dài một đoạn thời gian rất dài sau mới dần tiêu tán.
Thái Hư Bạch Kim chiến giáp đi qua cải tạo còn lơ lửng trên đài chú tạo, quanh thân có ánh sáng bao phủ, khí tức uy nghiêm càng thêm nồng đậm.
– Thành công.
Âu Dương Tuệ nói.
Lần này là thành công chân chính.
Bởi vì nhìn ánh sáng tản mát, sau khi hai loại khoáng thạch dung hợp đã triệt để thích ứng.
Vân Phi Dương nói.
– Ông bạn già, tới đi, để ta xem cường độ hiện tại của ngươi.
“Hưu!”
Thái Hư Bạch Kim chiến bay tới, triệt để bao phủ hắn, lấp lóe ánh sáng loá mắt.
Một lúc sau.
Ánh sáng tiêu tán, hết thảy rõ ràng.
Chỉ thấy chiến giáp khoác thân thể Vân Phi Dương, mà hắn phất một tay lên, sau lưng xuất hiện áo trắng bay múa dưới gió mát.
Người dựa vào y phục, ngựa dựa vào yên.
Lúc trước, hắn áo trắng khoác người giống như công tử ca thế gia, bây giờ chiến giáp khoác thân thể nhất thời như thiên binh thần tướng!
– Thế nào?
Vân Phi Dương xoa xoa tóc đen, cười hỏi.
– Có đẹp trai không?
Xác thực rất đẹp trai.
Điểm này Âu Dương Tuệ không cách nào nghi vấn.
Nhưng nàng lại bĩu môi.
– Chiến giáp dùng để phòng ngự, không phải dùng để đùa nghịch.
Vân Phi Dương cười nói.
– Phòng ngự hiện tại của Thái Hư Bạch Kim chiến giáp, nếu như cảnh giới dùng võ đạo để hình dung cũng đã đạt đến nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên.
Trong nháy mắt chiến giáp khoác người, hắn cảm giác được, quanh thân ngưng tụ phòng ngự cực mạnh, cường độ này thậm chí không kém gì Đạo Giới lúc trước Hồng Đạo Tử ngưng tụ.
Càng hiếm thấy hơn là.
Chiến giáp tuy đi qua cải tạo, dung hợp một loại khoáng thạch khác nhưng quen thuộc khí tức vẫn còn, thật giống như không biến hóa.
Nói nhảm.
Toàn bộ hành trình đều đè ép cao phẩm khoáng thạch để Thái Hư Chiến Giáp chưởng khống quyền chủ đạo.
Bây giờ chiến giáp dung hợp, cải tạo thành công, khẳng định vẫn như cũ, chỉ có cường độ phòng ngự có biến hóa lớn nghiêng trời lệch đất.
…
Cùng vì cảm tình, Vân Phi Dương lựa chọn cải tạo Thái Hư Bạch Kim chiến giáp, mà nó cũng rất không chịu thua kém, không chỉ dung hợp cao phẩm khoáng thạch, còn thành công thăng hoa.
Còn về phòng ngự mạnh bao nhiêu thì không cách nào trắc thí cẩn thận, chỉ có qua thực chiến mới biết rõ.
Nhưng Vân Phi Dương có thể suy đoán ra.
Mặc vào Thái Hư Bạch Kim chiến giáp sau cải tạo hình thành phòng ngự, cũng không yếu hơn phòng ngự Trường Sinh Chung.
Trường Sinh Chung do tổ tiên Vân Vực lưu lại, bàn về tầng thứ khẳng định rất cao, nhưng muốn chân chính chưởng khống phải nắm giữ cảnh giới cao hơn mới được.
Vân Phi Dương hiện tại chỉ có nửa bước, khoảng cách đến khống chế hoàn mỹ còn kém một chút, ngược lại, Thái Hư Bạch Kim chiến giáp đi theo chính mình nhiều năm lại có thể hoàn mỹ kích phát ra phòng ngự.
– Ông bạn già.
– Hiện tại ngươi cũng rất mạnh.
– Về sau liền theo ta xông xáo vũ trụ.
Vân Phi Dương vỗ vỗ chiến giáp.
“Ông!”
“Ông!”
Thái Hư Bạch Kim chiến giáp lấp lóe bạch mang loá mắt.
– Bất quá.
Vân Phi Dương nói.
– Trước tiên, vẫn phải tìm khí linh cho ngươi, như thế mới có thể triệt để kích phát phòng ngự chiến giáp.
Khí linh gia trì vũ khí, đồ phòng ngự, bảo vật, có tác dụng cực kỳ trọng yếu, nếu Thái Hư Bạch Kim chiến giáp có khí linh, hình thành phòng ngự khẳng định sẽ lên thêm một tầng.
– Chủ nhân.
Bên tai truyền đến âm thanh rất nhỏ.
– Ta tự mình ngưng tụ ra khí linh, không cần đi tìm.
Thái Hư Bạch Kim chiến giáp đang nói chuyện.
Không có khí linh có thể câu thông cùng chủ nhân quả thật không thể tưởng tượng.
Điều này cũng vì nó đã chân Vân Phi Dương thời gian lâu dài, cả hai thành lập cảm tình thâm hậu từ đó khai linh trí.
Đây chính là bước đầu tiên khí linh sinh ra.
Theo thời gian chuyển dời, khẳng định sẽ hình thành Linh Thai, hình thành Linh Đồng, sau cùng thành khí linh chân chính chưởng khống chiến giáp.
– Như thế cũng tốt.
Vân Phi Dương từ bỏ tính toán lúc trước để Thái Hư Bạch Kim chiến giáp tự mình ngưng tụ khí linh.
Chiến giáp cải tạo hoàn.
Hắn cũng coi như thỏa tâm nguyện, giờ tập trung vào việc tìm kiếm chủ mộ.
– Vân đại ca.
Trong lúc đó, Mục Oanh một mực thôi diễn, chỉ về thông đạo đằng trước nói.
– Chủ mộ đang ở phía trước.
– Đi.
Vân Phi Dương nắm tay nàng đi vào thông đạo u ám, đi ngang qua mấy động phủ, sau cùng xuất hiện trong một cung điện dưới đất.
Cung điện này phi thường to lớn.
Dù tất cả động phủ lúc trước đi ngang qua cộng lại đều khó mà hơn.
– Vân đại ca.
Mục Oanh cười nói.
– Nơi này chính là chủ mộ.
“Ừm.”
Vân Phi Dương dẫn nàng cẩn thận từng li từng tí đi qua.
Rất nhanh, từng thạch tượng sinh động như thật hiện ra trước mắt.
– Vân đại ca.
Mục Oanh kinh ngạc.
– Đây đều là người trong mộ chôn cùng với mộ chủ.
– Không sai.
Vân Phi Dương cũng nhận ra.
Tính kỹ thì thạch tượng có số lượng bằng với mộ chôn cùng.
Mục Oanh khó hiểu.
– Rõ ràng có rất nhiều người bồi táng, sao còn muốn đặt thạch tượng của bọn họ ở chỗ này?
Nàng trộm mộ đó giờ cũng thấy nhiều trường hợp, có người bồi táng, cũng có thạch tượng chôn cùng, nhưng không có kiểu người chết chôn cùng, còn lại lấy thạch tượng để thay thế người bồi táng theo chủ mộ.
Dưới tình huống bình thường.
Có người bồi táng thì sẽ không có thạch tượng chôn cùng, có thạch tượng chôn cùng thì sẽ không có người bồi táng.
Trong cung điện mộ chủ có thạch tượng, rồi các mộ chôn cùng lúc trước đi qua cũng có thi thể người bồi táng theo, cái này khiến Mục Oanh khó hiểu.
Vân Phi Dương không hiểu trộm mộ, cho nên không có suy nghĩ nhiều như nàng, mà sau khi nhìn thấy thạch tượng, nhếch miệng cười nói.
– Oanh Oanh, chất liệu khoáng thạch dùng để đúc thạch tượng rất không phổ thông nha.