Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2486
Sau khi phục sinh, tu vi Hà Thường Hi bị giảm rất nhiều, muốn khôi phục võ đạo đỉnh phong, chí ít cần phải đến ngàn năm.
Cũng may, đặt mình vào tạo hóa giới chỉ, có thuộc tính thiên địa cực mạnh và Đạo Ý, còn được Vô Địch Cửu Trọng Trận phụ trợ, có thể giảm bớt rất nhiều thời gian khôi phục.
Sau khi Vân Phi Dương thu xếp tốt cho Thường Hi liền lên đường tiến về một thông đạo, tìm kiếm mộ chủ.
Hắn thấy, Hồng Đạo Tử đã bị trọng thương mà còn chạy, hết thảy trong mộ đều là của mình, bản mệnh tiên ấn còn sót lại của Đạo Hóa lão nhân cũng vẫn còn ở đó!
-Đúng.
-Rốt cuộc bản mệnh tiên ấn là cái gì?
Linh hồn của Vân Phi Dương dung nhập vào tạo hóa giới chỉ để hỏi vài điều.
Hà Thường Hi lắc đầu.
-Lúc còn sống chủ công đánh khắp vũ trụ không đối thủ, cũng chưa từng tế ra bản mệnh tiên ấn, cho nên ta cũng không biết đến cùng là vật gì.
…
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Đánh khắp vũ trụ không có đối thủ, đây là mạnh đến cỡ nào?
Tuy không giống như đáp án mình muốn nhưng Vân Phi Dương ngược lại càng thêm chờ mong bản mệnh tiên ấn còn sót lại trong mộ địa.
Đi, đi!
Nhanh tìm ra mộ chủ!
Lúc này Vân Đại Tiện Thần tăng thêm tốc độ.
Bên đây hắn đang tìm kiếm mộ chủ, một bên khác Mục Oanh đã tìm đến một mộ chôn cùng khác.
Rất khác với ngôi mộ được chôn cùng trước đây, trong ngôi mộ chôn cùng có hai thạch quan kế cạnh nhau.
– Mộ phu thê à?
Mục Oanh đi vào trước thạch quan, bàn tay hợp thành chữ thập nói.
-Quấy rầy hai vị tiền bối nghỉ ngơi.
Vù vù!
Khí tức âm trầm tồn tại trong mộ nhất thời được giảm bớt không ít.
Sau khi nhận được sự tán thành của chủ nhân ngôi mộ, Mục Oanh mới nhẹ nhàng đẩy hai nắp quan tài của thạch quan, bên trong là một nam một nữ mặc y phục cưới.
Diện mạo vị nam anh tuấn uy vũ bất phàm, diện mạo vị nữ tử khuynh quốc khuynh thành, thật sự là một đôi do trời đất tạo thành.
-Vì sao sau khi chết vẫn muốn mặc áo cưới?
Mục Oanh nỉ non.
-Chẳng lẽ lúc còn sống hai người cũng chưa thành hôn?
-Ừm?
Đột nhiên, nàng phát hiện dưới bàn tay của nam tử giữ một tờ giấy đã ố vàng, trên đó viết:
-Ta gọi Đỗ Vô Song, lúc còn sống không thể cưới Cố Khuynh Thành, sau khi chết nguyện vĩnh viễn bồi tiếp nàng, không rời không bỏ.
-Đây là hôn thư.
-Xem ra chuyện của hai người không ai biết.
-Tiền bối.
Nàng kính cẩn nói.
-Vãn bối có nhiều mạo phạm, xin hãy thứ lỗi.
Hưu!
Hưu!
Hai đạo lưu quang,bay ra từ trong thạch quan.
Chúng nó treo giữa không trung, dần dần hóa thành hai hình thái uyên ương dung hợp lại cùng nhau, biến thành Lục Ngọc thật.
Vù vù!
Khí tức cường thế xuất hiện trong mộ.
Tuy Mục Oanh không biết đây là vật gì, nhưng cảm nhận được khí tức cường thế, nhất thời khẳng định, không phải chí bảo bình thường!
Xoát!
Nàng phóng thích tiên niệm, muốn bao phủ vật đang lơ lửng giữa trời.
Nhưng vừa mới chạm đến liền bị một lực bài xích cực mạnh bắn ra.
Mục Oanh nhận lấy áp lực, kéo Lục Ngọc xuống nắm trong tay.
-Ta không có ác ý, ngươi không nên phản kháng.
Càng nói như vậy, hai miếng Lục Ngọc uyên ương càng phản kháng kịch liệt.
Mục Oanh ý thức được mình khó có thể hàng phục, lúc này câu thông với không gian giới chỉ, lại bi kịch phát hiện, Lục Ngọc phản kháng quá kịch liệt, căn bản không có cách nào thu được vào bên trong.
-Tìm Vân đại ca!
-Huynh ấy nhất định có thể thu phục vật này!
Mục Oanh nắm thật chặt Lục Ngọc, đứng dậy đi vào thông đạo ngầm.
Nhưng đi được mấy chục bước ngắn ngủi, Lục Ngọc nắm trong tay phản kháng vô số lần, mang đến cho nàng áp lực không nhỏ.
Mục Oanh không dám buông tay, vì chỉ cần buông lỏng tay, bảo vật sẽ bay đi, cho nên đành cắn chặt răng tiến lên.
Trong mộ địa, thông đạo rắc rối phức tạp.
Mục Oanh nhớ kỹ đường đi, tìm tới động phủ gặp mặt Vân Phi Dương lúc trước, hoàn toàn không có vấn đề gì.
-Nhất định phải chống đỡ, phải đưa thứ này cho Vân đại ca!
Mang theo ý niệm này, Mục Oanh khó khăn tiến về phía trước.
Nhưng nàng từ một giao lộ tiến vào một thông đạo khác, bỗng nhiên có sát ý mãnh liệt tràn ngập bay đến.
Mục Oanh khẽ giật mình, lúc này mới phát hiện một lão giả ngồi xếp bằng trong đường hầm, tuy sắc mặt hắn đang rất suy yếu nhưng ánh mắt nhìn mình tràn ngập sát ý!
Là ai?
Là Hồng Đạo Tử!
Hắn nhân cơ hội khi Vân Phi Dương và Hà Thường Hi giao thủ, cưỡng chế thương thế rút đến đây, nhưng do bị tổn thương quá nặng, chỉ có thể chui vào thông đạo phức tạp để trị thương.
Mục Oanh cảnh giác nói:
-Ngươi là ai?
Âm thanh Hồng Đạo Tử lạnh lùng nói:
-Nữ oa, ngươi làm sao tiến vào được đây?
Vì khôi phục được một đoạn thời gian, nên hắn có đầy đủ khí lực nói chuyện.
-Ừm?
Đột nhiên, Hồng Đạo Tử phát hiện Lục Ngọc được Mục Oanh nắm trong tay, mừng rỡ như điên nói.
– Đây là Ngọc Âm Dương Uyên Ương!
Ngọc Âm Dương Uyên Ương.
Một loại chí bảo có đẳng cấp cực cao.
Xác thực mà nói đây là hai kiện chí bảo, chia làm uyên ương âm và uyên ương dương, chủ nhân chúng nó theo thứ tự trong thạch quan lần lượt là Đỗ Vô Song với Cố Khuynh Thành.
Nếu như chủ nhân của Uyên Ương Âm Dương Ngọc kết làm phu thê, sẽ có thể dung hợp lại với nhau.
– Đỗ Vô Song và Cố Khuynh Thành là một đôi uyên ương khổ mệnh, xem ra trước khi chết đã kết làm phu thê, nếu không hai kiện chí bảo sẽ không hòa làm một thể.
Ánh mắt Hồng Đạo Tử tham lam nói:
-Nữ oa, đưa vật này cho ta!
Tuy chưa hàng phục được Uyên Ương Âm Dương Ngọc, không biết có tác dụng gì, nhưng nghe nói qua, nếu như hai vật này dung hợp lại với nhau biến thành Uyên Ương Âm Dương Ngọc chân chính, uy lực mạnh hơn so với lúc tách ra rất nhiều!
Mục Oanh nói:
-Đây là chí bảo ta phát hiện, tại sao phải cho ngươi!
Tuy tính cách nàng đơn thuần, nhưng chắc chắn sẽ không tùy tiện đưa chí bảo đạt được cho ngoại nhân không quen biết.
-Nữ oa.
Hồng Đạo Tử âm u nói:
-Đem đồ vật giao ra, ta tha cho ngươi con đường chết.
-Không được.
Mục Oanh nói:
-Thứ này ta muốn đưa Vân đại ca, sẽ không giao cho bất kỳ kẻ nào.
-Vân đại ca?
Hồng Đạo Tử nói:
-Ngươi nói chính là Vân Phi Dương?
Lúc trước Huyết Tổ hô qua tên Vân Phi Dương, làm cường giả, nhất định hắn sẽ nhớ.
Mục Oanh ngạc nhiên nói:
-Ngươi biết Vân đại ca?
Quả nhiên là tiểu tử kia!
Ánh mắt Hồng Đạo Tử Nhất thời xuất hiện sát ý càng dày đặc.
Hắn thấy, độ tuổi tiểu cô nương này và Vân Phi Dương không khác gì nhiều, không phải nữ nhân của hắn cũng là hồng nhan tri kỷ của hắn.
Bây giờ đã gặp được, trong tay lại cầm Uyên Ương Âm Dương Ngọc, còn có lý do gì không giết chết!
Hồng Đạo Tử suy nghĩ rất đơn giản.
Bị Vân Phi Dương xém chút giết chết, nên lấy tiểu cô nương này xả giận!
Mục Oanh cũng không phải người ngu.
Cảm nhận được quanh thân người này tỏa ra sát ý cường thế, trong khoảnh khắc đã đoán được hắn là kẻ thù của Vân đại ca!
Xoát!
Lúc này Mục Oanh thi triển thân pháp, hướng phía sau chạy trốn.
Vù vù!
Hồng Đạo Tử vung tay lên, ngưng tụ một chút pháp tắc chi lực vừa khôi phục được, thần sắc dữ tợn nói.
-Vân Phi Dương, hôm nay lão hủ trước hết giết mỹ nhân của ngươi, sau đó sẽ tìm ngươi báo mối thù bị trọng thương!
-Không ổn!
Vân Phi Dương vẫn đang tìm kiếm mộ chủ, tâm thần run lên, trong đầu dự cảm có điều không may, nói:
-Oanh Oanh gặp nguy hiểm!
Xoát!
Lúc này hắn thi triển Đại Tốc Độ thuật, lấy tốc độ nhanh nhất cuộc đời trở về.
Nhưng.
Vị trí của Mục Oanh đang ở là trong thông đạo phức tạp, xem như hắn có thể tìm được, căn bản cũng không kịp ngăn cản Hồng Đạo Tử.
-Oanh Oanh!
-Muội ở đâu?
Vân Phi Dương như phát điên tìm kiếm trong từng thông đạo.
-Vân… Vân đại ca.
Đột nhiên, âm thanh truyền đến từ một thông đạo nào đó.
-Muội… Muội ở chỗ này.
Nghe được âm thanh của Mục Oanh, Vân Phi Dương không có do dự, lúc này tiến về hướng âm thanh truyền đến.
Nhưng…
Đi vào thông đạo, thần sắc lại bắt đầu ngốc trệ.
Đầu tiên Vân Phi Dương nhìn thấy một người đang ngồi xếp bằng bên trong, bắp thịt toàn thân héo rút như bị rút khô máu.
Đây là… Hồng Đạo Tử?
-Vân… Vân đại ca.
-Cơ thể muội cực kỳ đau đớn, bên trong có rất nhiều năng lượng
Vân Phi Dương vội vàng nhìn lại, chỉ thấy Mục Oanh vịn vách tường, quanh thân bị pháp tắc cường thế và Đạo Ý bao phủ, chúng đang cuồn cuộn không ngừng xâm nhập vào cơ thể nàng!
Cùng lúc đó.
Hai đạo lưu quang không ngừng xoay tròn trước người nàng như con bướm nhảy múa uyển chuyển.
Sắc mặt Vân Phi Dương đại biến, cất bước tiến lên, hai tay hiện lên thuộc tính nồng đậm, đặt trên lưng nàng nói.
-Oanh Oanh, nhanh vận chuyển Nghịch Thiên Quyết để luyện hóa những thuộc tính này!