Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2484
Vân Đại Tiện Thần những năm gần đây vững vàng rất nhiều.
Nhìn thấy mỹ nữ sẽ không ồn ào nháo muốn thu làm nữ nhân mình nữa.
Tỉ như biết rõ Yến Sơn Tuyết có ý với mình, nhưng chỉ theo nàng du ngoạn trong vũ trụ một đoạn thời gian, cũng không có phóng ra một bước cuối cùng.
Cho nên dù thần bí nữ tử có tướng mạo không thể bắt bẻ, Vân Phi Dương cũng không có ý nghĩ khác.
Nguyện ý cầm ra Sinh Mệnh Quả để nàng phục sinh hoàn toàn xem vào việc tu vi đối phương không tệ, nếu như có thể hiệu trung cho mình, không thể nghi ngờ là trợ thủ rất cường lực.
Vân Phi Dương không thiếu tinh binh tướng tài.
Chỉ thiếu cường giả đứng đầu nắm giữ thực lực nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên.
Nếu như thần bí nữ tử đồng ý, sau khi phục sinh đi theo trở về Viêm Hàn Vực, nhất định có thể tốt hơn cùng Huyết Điện chống lại.
Phục sinh, hiệu trung mình.
Đây chính là điều kiện của Vân Phi Dương.
Thần bí nữ tử lạnh lùng nói.
– Người hạ lưu, không có tư cách để ta hiệu trung.
“…”
Vân Phi Dương im lặng.
Nếu không phải ngươi đá ta một chân, thương tổn tôn nghiêm nam nhân cần phải có, ta đâu rảnh nói ra lời không biết xấu hổ.
“Ai.”
Hắn lắc lắc đầu.
– Cô nương cự tuyệt?
Thần bí nữ tử thản nhiên nói.
– Hiệu trung với ngươi, đừng nghĩ nữa, ngươi có thể đổi lại một điều kiện khác.
Vân Phi Dương thầm vui vẻ.
Nghe nữ nhân này nói không khó chắc chắn rằng nàng vẫn rất muốn phục sinh.
Có thể đồng ý, có thể hiệu trung thì phải dựa vào mồm mép chính mình.
– Cô nương.
Vân Phi Dương nói.
– Thế giới bên ngoài phồn hoa ra sao, trong lòng ngươi không mong mỏi, ngươi nguyện ý cả một đời đợi trong mộ địa tối tăm?
“…”
Thần bí nữ tử trầm mặc.
Tuy nàng đã chết nhưng còn có linh hồn trong thể nội, tự nhiên vô cùng tưởng niệm thế giới phồn hoa.
– Ta là người thủ mộ.
– Chức trách ta là thủ hộ chủ nhân.
Thần bí nữ tử nỉ non, ánh mắt cũng dần dần băng lãnh.
Vân Phi Dương nói.
– Cô nương xinh đẹp như hoa lại bị biến thành người thủ mộ, mộ chủ cũng thật hỗn đản.
– Không cho phép ngươi nhục nhã chủ công!
Thần bí nữ tử phẫn nộ, song chưởng lần nữa ngưng tụ khí lưu.
Vân Phi Dương thấy thế, vội vàng chuyển đề tài.
– Ta lấy Sinh Mệnh Quả để cô nương phục sinh giống như phụ mẫu tái sinh, ngươi hiệu trung với ta có gì không ổn?
Thần bí nữ tử lạnh lùng nói.
– Ta thuở nhỏ bị chủ nhân thu dưỡng, truyền thụ võ đạo, từng đã thề đời này chỉ thuần phục chủ nhân.
Vân Phi Dương nói.
– Ngươi đã chết, ta phục sinh ngươi chính là đời sau, ngươi hiệu trung ta, cũng không tính vi phạm lời thề kiếp trước.
Giải thích này không sai.
Thần bí nữ tử lại không để mình bị đẩy vòng vòng, nói.
– Ta sẽ không hiệu trung ngươi, vẫn chết ý niệm này đi.
Vân Phi Dương im lặng.
Hắn nhìn ra được, tuy nữ nhân này đã chết nhưng vẫn vô cùng trung thành.
Càng như thế, càng muốn bắt.
Bởi vì chỉ cần theo mình, sẽ rất khó làm phản.
– Như vậy đi.
Vân Phi Dương nói.
– Ta cho ngươi Sinh Mệnh Quả, ngươi phục sinh làm nha hoàn ta, như thế nào?
– Nha hoàn?
Thần bí nữ tử cười lạnh.
– Ta lúc còn sống cũng là nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên, sao lại hạ mình làm một nha hoàn.
– Làm bảo tiêu như thế nào?
– Ta chỉ bảo hộ chủ nhân, sẽ không bảo hộ bất kỳ kẻ nào.
Vân Phi Dương im lặng.
– Làm nha hoàn không được, làm bảo tiêu cũng không được, cũng có thể làm ta nữ nhân?
Lời này tuyệt đối là thuận miệng.
Nhưng thần bí nữ tử nghe vậy, trong nháy mắt xuất hiện sát khí, thao túng khí lưu oanh tới.
– ɖâʍ tặc, đi chết đi!
“Oanh! Oanh!”
Trong động phủ, ánh sáng bắn ra bốn phía, khí lãng đập vào mặt.
Thần bí nữ tử căn bản không làm gì được Vân Phi Dương, cho nên hai người đánh một lát, lại dừng lại.
– Ta nói…
Vân Phi Dương sụp đổ.
– Cái này không được, cái kia không được, ngươi đến cùng có thành ý phục sinh hay không?
Khởi tử hồi sinh.
Chuyện tốt cỡ nào, đến tay hắn nơi thay đổi thành giống như đang cầu xin nàng.
Thần bí nữ tử nói.
– Như vậy đi, ngươi cho ta Sinh Mệnh Quả, ta đáp ứng giúp ngươi làm ba chuyện, ba chuyện làm xong, hai chúng ta không liên quan.
– Nói đùa.
Vân Phi Dương nói.
– Ngươi vừa rồi cũng nói, Sinh Mệnh Quả chính là chí bảo đoạt thiên địa tạo hóa, ta đưa nó cho ngươi, liền giúp ta làm ba chuyện, ngươi không thấy rất không có đạo lý?
Thần bí nữ tử trầm mặc một lúc, nói.
– Ta giúp ngươi làm năm việc.
Lại tăng thêm hai.
Nhưng Vân Phi Dương lại lắc đầu.
– Muốn phục sinh, hoặc hiệu trung ta, hoặc làm nha hoàn, hoặc làm bảo tiêu, hoặc làm nữ nhân ta, ngươi chọn đi.
– Không có lựa chọn khác?
– Không có lựa chọn khác!
Thân là đại lão gia, Vân Phi Dương nhất định phải cường ngạnh, không thể để cho một nữ nhân nắm mũi dẫn đi.
– Tốt.
Ánh mắt thần bí nữ tử dần lạnh lẽo, ngưng tụ khí lưu công tới.
Hiển nhiên, nàng không chọn đều kiện nào, mà nguyện tiếp tục chết, tiếp tục làm người thủ mộ.
– Ngươi nữ nhân này!
Vân Phi Dương giận, giơ kiếm phá mất khí lưu, quát.
– Rượu mời không uống, nhất định phải uống rượu phạt!
“Vù vù!”
Kiếm ý cường thế bạo phát trong nháy mắt bao phủ toàn bộ động phủ.
“Xoát!”
Thần bí nữ tử vung tay ngọc, trong hư không trống rỗng xuất hiện một thanh Tam Xích Kiếm lấp lóe thanh mang.
“Ừm?”
Vân Phi Dương thầm nghĩ.
– Kiếm này phát ra khí tức uy nghiêm, chắc là một thanh kiếm có niên đại xa rất xưa?
“Xoát!”
“Xoát!”
Đột nhiên, thần bí nữ tử dựng kiếm đứng lên, trong nháy mắt huyễn hóa ra tám hư ảnh giống như đúc, đều hiện lên hình cầm kiếm.
– ɖâʍ tặc.
Hắn âm thanh lạnh lùng nói.
– Đây là cửu tinh Ngọc Nữ kiếm trận chủ công lúc còn sống sáng tạo, ngày hôm nay để ngươi kiến thức uy lực của nó!
“Bành!”
Vân Phi Dương chém tới một kiếm, trực tiếp phá mất một hư ảnh.
Dát.
Đang chuẩn bị khu động kiếm trận, thần sắc thần bí nữ tử đột nhiên ngốc trệ.
Rất hiển nhiên, nàng không nghĩ tới đối phương lại đột nhiên xuất thủ, lưu loát diệt đi một phân thân của mình như thế.
“Bành! Bành!”
Thời khắc thần bí nữ tử thất thần, Vân Phi Dương lại huy động liên tục hai kiếm phá mất hai hư ảnh khác, nói.
– Có thể động thủ thì đừng dài dòng, nếu không rất dễ dàng bị bắt sơ hở.
Đúng thế.
Có vài cường giả ưa thích nói nhảm trong khi đang thi triển chiêu thức.
Vân Phi Dương khịt mũi coi thường đối với hành vi này, dù sao có thời gian nói nhảm, còn không bằng nhanh thi triển ra.
– Đáng giận!
Thần bí nữ tử lần nữa ngưng tụ phân thân.
Đã không kịp.
Vân Phi Dương lần nữa huy kiếm mà đến, chỉ nghe bành bành bành vài tiếng đã diệt hết toàn hư ảnh.
Tên này cũng thực sự.
Người ta đã nói, là kiếm trận mộ chủ sáng tạo, tại sao không cho thi triển ra để kiến thức uy lực.
Nếu như thời điểm không có việc gì, Vân Phi Dương sẽ vui lòng thể nghiệm, có thể nhìn ra gì đó hay ho từ trong kiếm trận này không.
Nhưng bây giờ không được.
Hắn nhất định phải nhanh giải quyết nữ nhân này để tiếp tục tìm kiếm chủ mộ, tìm kiếm bản mệnh tiên ấn còn sót lại bên trong.
“Xoát! Xoát!”
Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm huy động, lít nha lít nhít kiếm ảnh hiện ra.
Vân Phi Dương cười nói.
– Nhớ kỹ, đây mới là thủ đoạn công kích không cho đối thủ thở dốc!
“Hưu! Hưu!”
Kiếm khí mang theo kiếm ý cường thế từ bốn phương tám hướng bay tới.
Ánh mắt thần bí nữ tử lấp lóe lãnh ý, tiếp theo huy động thanh quang cổ kiếm chống lại kiếm khí.