Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2429
Vân Phi Dương đi tìm tổ tông thoáng chốc đã trăm năm.
Trong khoảng thời gian này, Chân Vũ Thần Vực được Vân Vô Ưu chăm lo quản lý đã có biến hóa rất lớn!
Đầu tiên là chỉnh thể thực lực.
Không có không gian truyền tống trận cũng không có Tiên thạch, tu vi võ giả vị diện này đơn giản chỉ là Tiên Nhân cấp.
Cho đến ngày nay, hiện tượng võ giả độ kiếp đã trở thành thời khắc phổ biến nhất nơi đây, thậm chí cứ mười tên võ giả trưởng thành thì chí ít có một nửa đã độ kiếp thành công.
Đừng nói thành lớn, coi như thành nhỏ thì tiểu vị Tiên Vương cũng đã nhiều như chó, đại vị Tiên Vương thì đi đầy đất.
Khả năng có người nói, khoa trương như vậy?
Trên thực tế là không khoa trương, dù sao sau khi Tiên thạch ngưng tụ trận sinh ra, võ giả thu hoạch tư nguyên đã càng dễ dàng.
Tư nguyên nhiều, tu vi đề bạt cũng nhanh.
Huống chi còn có các loại trận pháp tu luyện mà Vân Phi Dương lưu lại cùng với thiên địa thuộc tính nồng đậm, nhanh gọn hơn không gian truyền tống trận.
Chân Vũ Thần Vực tuy kém hơn so với các tổ địa tộc quần cổ lão, nhưng dù sao cũng là Vực nắm giữ Thiên Đạo đầy đủ, mọi phương diện đều tăng lên, trăm năm ngắn ngủi đã bay vọt.
Nếu như Vân Phi Dương đem một nửa tâm tư chế tạo Phi Dương Thần Giới đặt lên Chân Vũ Thần Vực, thực lực khẳng định mạnh hơn hiện tại.
Bất đắc dĩ là…
Phi Dương Thần Giới là con ruột hắn, Chân Vũ Thần Vực nhiều lắm chỉ xem như nhặt được từ bên ngoài, cho nên khẳng định không thể đối xử như nhau.
Đương nhiên…
Không thể nói không coi trọng, chí ít hắn cũng giao cho Vân Vô Ưu quản lý, vẫn dụng tâm chiếu cố.
Thực lực chỉnh thể của Chân Vũ Thần Vực Hiện tại, tiên nhân bước vào tiểu vị Tiên Vương, trọn vẹn đề bạt một cấp bậc.
Chủ yếu vẫn là nhân số nhiều, nên cấp độ bị kéo thấp.
Trên thực tế, Chân Vũ Thần Vực đã trưởng thành rất nhanh.
Thành quy mô lớn, cường giả Chuẩn Đế cấp rất phổ biến, võ giả Đế cấp cũng ngẫu nhiên có thể nhìn thấy.
Nếu như bàn về nhân số Đế cấp, Chân Vũ Thần Vực có thể sẽ kém hơn đại vực cùng tổ địa các tộc trong vũ trụ, nhưng ít ra cũng có cấp độ lớn.
Ngưng tụ bọn hắn tất sẽ trở thành lực lượng không thể coi thường.
Lực lượng trên đỉnh phong càng không tệ.
Phá Cổ Tiên Đế, Lưu Ly Tiên Đế, Hồ Đồ Tiên Đế đã từng là một trong Cửu Đế hôm nay đã sớm bước vào trên Đế.
Bản thân Đông Hoàng Thái Nhất – cha vợ Vân Phi Dương tu vi đã mạnh, vốn có hoàn cảnh tu luyện cao hơn đã thành tựu đến tiểu đạo Huyền Tiên trước chúng Đế.
Trước kia, võ giả Đế cấp ở Chân Vũ Thần Vực có thể đếm được trên đầu ngón tay, bây giờ vẻn vẹn trên Đế phía cũng không dưới mười người, đây cũng là chứng minh cường thịnh nhất!
-Thế nào?
Hiên Viên Vấn Thiên đứng trong thương khung nội vực.
Tiên niệm Thiên Nhược Kỳ bao phủ từng tòa thành trì, nhìn thấy khắp nơi đều có võ giả cảnh giới cao, sợ hãi than.
-Thực khó tưởng tượng, thực lực Chân Vũ Thần Vực này nếu tổng hợp lại sẽ mạnh như thế nào?
Trên đường đi, nàng nghĩ tới vị diện Vân Phi Dương quản lý hẳn rất ưu tú, nhưng không nghĩ lại ưu tú đến như thế.
Càng không nghĩ tới, linh thạch hi hữu với các vực lại phổ biến ở Chân Vũ Thần Vực, giá lại rẻ, cơ hồ người người đều có thể tiêu phí.
Hiên Viên Vấn Thiên nói.
-Vân học đệ chính là thiên tài ngang dọc, chinh chiến sa trường công trạng hiển hách, an bang định quốc có thể vĩnh hằng thịnh thế. Chỉ tiếc….
Hắn dừng một chút, khổ sở nói.
-Chân Vũ Thần Vực trưởng thành đến trình độ như vậy, hắn lại khó có thể nhìn thấy.
…
Thiên Nhược Kỳ trầm mặc.
Mỗi lần nghĩ đến tên kia chém rụng thất tình lục dục, quên hết mọi thứ thì đau lòng không thôi.
Hưu!
Đột nhiên, Vân Vô Ưu bay ra từ Cuồng Ngạo Đế Thành, treo giữa không trung, cười nói.
-Hiên Viên học trưởng, sao người lại trở về?
Theo bối phận mà, hắn cũng là thiên kiêu Thiên Kiêu Điện, xưng học trưởng không sai.
-A?
Nhìn thấy Vân Vô Ưu quá giống Vân Phi Dương, Thiên Nhược Kỳ khẽ giật mình.
Hiên Viên Vấn Thiên giới thiệu nói.
-Đây là Vân con trai của học đệ – Vân Vô Ưu, Chân Vũ Thần Vực do hắn quản lý.
-Con của hắn?
Thiên Nhược Kỳ thầm nghĩ.
-Khó trách giống nhau như vậy.
Vân Vô Ưu nhìn thấy mỹ nữ mọc ra một cặp cánh, kinh ngạc nói.
-Người chim?
Khuôn mặt Thiên Nhược Kỳ nhất thời lạnh xuống.
Sau đó cầm đao truy sát Vân Vô Ưu.
Lúc trước truy thằng lớn, bây giờ truy thằng nhỏ, hai cha con đáng thương vì một câu người chim lại tái diễn bi kịch.
-A a!…Thiên sứ a, ta sai!..A a a! Xem ở phân thượng cha ta, thiên sứ tha cho ta đi!
Cuồng Ngạo Đế Thành, Đế Cung.
Vân Vô Ưu mặt mũi bầm dập ngồi trên ngai vàng, nghiêm túc nói.
-Thì ra là thế, ta nói gần đây sao tâm thần bất an, thì ra phụ thân đã chặt đứt thất tình lục dục. Hiên Viên học trưởng…
Nghĩ một lát nói.
-Ta đi tìm viện trưởng, có lẽ người biết tung tích cha ta, chắc sẽ có biện pháp khôi phục thất tình lục dục.
-Đúng vậy.
Hiên Viên Vấn Thiên vỗ đầu một cái.
-Sao ta lại quên Viện trưởng nhỉ?!
-Viện trưởng?
Thiên Nhược Kỳ nói.
-Là ai?
Vân Vô Ưu cười nói.
-Thiên sứ, viện trưởng chúng ta ở Phiêu Miểu giới là một người thần thông quảng đại không gì không làm được, chỉ cần ta đi cầu người nhất định có thể giúp phụ thân thoát khỏi khốn cảnh.
Thiên Nhược Kỳ lẩm bẩm.
-Một giới lại có ngưu nhân thần thông quảng đại?
Theo nàng được biết, Chân Vũ Thần Vực có ngưu nhân cũng không tệ nhưng một nơi thế này sao lại có.
Vân Vô Ưu không lãng phí thời gian, lúc này gọi ông ngoại tới khai mở thời không thông đi vào Phiêu Miểu giới.
-Là tiểu học đệ a!
-Sao không quản lý Chân Vũ Thần Vực, lại có thời gian đến cung điện?
-Ai nha, lớn lên thì đẹp trai hơn trước kia nhiều, đến đây để học tỷ xoa mặt cái nào.
-Tiểu học đệ, mặt ngươi làm sao?
-Không phải bị bạo lực gia đình chứ?
Thiên kiêu Thiên Kiêu Điện nhìn thấy tiểu học đệ trẻ tuổi nhất trong lịch sử đến thì nhao nhao vây quanh.
Đổi lại trước kia, Vân Vô Ưu khẳng định phải cùng các học tỷ xinh đẹp đùa giỡn một chút, nhưng lần này có chính sự cho nên liền dò hỏi.
-Viện trưởng có ở đây không?
-Viện trưởng a?
Một học tỷ nói.
-Xuất ngoại du ngoạn rồi.
-A?
Vân Vô Ưu trợn tròn.
Phụ thân đánh mất thất tình lục dục, người cũng mất tích, viện trưởng lại đi du ngoạn, đây không phải gây rối!
-Tiểu học đệ.
Học tỷ lại nói.
-Viện trưởng biết ngươi sẽ tới nên để lại một phong thư trong thư phòng.
-Thật sao?
Vân Vô Ưu nhất thời vui vẻ, thầm nghĩ.
-Viện trưởng có lẽ đã sớm dựa vào thần thông vô thượng, thấy được phụ thân gặp nạn cho nên lưu lại tin điểm sai lầm.
Kết quả hắn rất vui vẻ đi vào thư phòng, nhìn thấy bức thư trên bàn.
Sau khi nhìn kỹ nội dung —— tâm tình bực bội, xuất ngoại du ngoạn, không cần thiết nhớ thương.
Ba!
Vân Vô Ưu đập trên bàn, muốn thổ huyết nói.
-Ai nhớ thương người, ta nhớ thương cha ta!