Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2416
Bị nhốt trong kiếm trận, trải qua vô số lần oanh tạc, Đại Tôn Giả khát vọng đánh một trận đàng hoàng cùng Vân Phi Dương, bởi vì sắp bị ép điên!
Đánh một trận đàng hoàng?
Vân Phi Dương cũng không có ngốc, lúc này khởi động hình thái thứ hai, biến ảo vô số cự kiếm chiêu đãi hắn.
Bên trong kiếm trận của ta.
Điều ngươi duy nhất có thể làm đó là hảo hảo hưởng thụ!
“Oanh!”
“Oanh!”
Bên trong kiếm trận, cự kiếm mang theo kiếm ý cùng lực lượng cường thế như một bàn tay to điên cuồng oanh ép.
Dưới tình huống bình thường, Đại Tôn Giả hoàn toàn có thể ngạnh kháng.
Nhưng chống lại hình thái thứ nhất mưa kiếm oanh tạc trọn vẹn hai tháng, bây giờ lại tiếp nhận hình thái thứ hai càng mạnh, nhất thời nhận áp lực to lớn!
Chỉ nửa canh giờ ngắn ngủi, Đại Tôn Giả bị vô số cự kiếm công kích, bị chỉnh vô cùng chật vật.
Loại tình huống này theo thời gian càng dài sẽ càng thêm rõ ràng, kiếm ý do hai binh khí được chế tạo từ Hỗn Nguyên Thạch gia trì thể hiện được sự cường hãn.
“A a!”
Đại Tôn Giả phẫn nộ gào thét.
Hai con ngươi lóe ra hồng mang, hiển nhiên, triệt để bị chọc giận.
“Xoát! Xoát! Xoát!”
Bên trong kiếm trận lần nữa huyễn hóa ra vô số cự kiếm, theo bốn phương tám hướng áp xuống.
Đại Tôn Giả tuy cường hãn nhưng thân bị hãm trong trận pháp, di động có hạn, chỉ có thể bất đắc dĩ đi phòng ngự, chỉ có thể bị chậm rãi tiêu hao.
Mấy ngày sau.
Hắn thở hồng hộc đứng đó, hai tay run rẩy kịch liệt.
Mà trường bào màu huyết hồng đã sớm vỡ vụn không chịu nổi, bộ dáng rất chật vật.
Theo thực lực, Đại Tôn Giả mạnh hơn Vân Phi Dương, dù đối phương cầm đao kiếm, nhưng bị vây trong Tru Thiên Kiếm Trận, bị động tiếp nhận hết thảy, tình huống khác biệt!
Lại đã qua một tháng.
Bị kiếm trận hình thái thứ hai công kích, Đại Tôn Giả bị tiêu hao kiệt sức.
“Hưu!”
Vân Phi Dương xuất hiện bên trong kiếm trận, khóe môi nhếch lên mỉm cười.
– Chết!
Đại Tôn Giả ngưng tụ lực lượng đánh tới, nhưng chưa tới gần đã bị vô số cự kiếm ngăn lại phá giải.
Vân Phi Dương lắc đầu.
– Ngươi hiện tại há có thể tổn thương ta?
” “
Đại Tôn Giả trầm mặc.
Bằng trạng thái mình bây giờ, dù không có trận pháp, muốn giết tên này cũng phi thường khó khăn.
– Tiểu tử
Đại Tôn Giả thở hổn hển nói.
– Ta khó có thể thương tổn ngươi, ngươi cũng không làm gì được ta, chẳng lẽ cứ một mực dông dài?
– Không làm gì được ngươi?
Vân Phi Dương cười rộ lên.
Đột nhiên, ánh mắt lấp lóe sát cơ.
– Lão gia hỏa, nhìn cho rõ ta hôm nay giết ngươi thế nào!
“Hưu! Hưu!”
Một lúc sau, bên trong kiếm trận huyễn hóa ra vô số kiếm khí, chúng nó nổ bắn ra rơi xuống cắm trên mặt đất, sắp xếp lộn xộn.
Cùng lúc đó, hoàn cảnh bên trong phát sinh cải biến, dần dần hóa thành hư vô mờ mịt, vô số cự kiếm cũng rơi xuống đất, bày ra một thế giới như chỉ có Kiếm.
“Vù vù!”
Cuồn cuộn kiếm ý điên cuồng gào thét, cấp tốc bao phủ Vân Phi Dương, Đại Tôn Giả thấy thế, chau mày, giờ phút này hắn có thể đoán ra, cái này đột nhiên biến hóa, khẳng định là khởi động một cái khác hình thái!
Tru Thiên Kiếm Trận là át chủ bài mạnh nhất của Vân Phi Dương.
Nhưng đối mặt đối thủ càng mạnh, hình thái thứ nhất mưa kiếm cùng hình thái thứ hai cự kiếm rõ ràng rất khó đảm nhiệm, cho nên muốn đột phá, phải tìm hiểu ra hình thái cao hơn!
Những năm nay hắn chưa từng gián đoạn, chỉ cần có thời gian sẽ đi lĩnh hội.
Có lẽ do tu vi hạn chế, vô luận lĩnh ngộ như thế nào, bố trí như thế nào đều khó mà nhìn trộm ra một loại hình thái khác.
Cho đến khi hiểu rõ kiếm ý Đại Đạo Huyền Tiên ngưng tụ, hắn mới đột nhiên hiểu rõ, cũng kết hợp Đại Nhật Hồng Viêm Thuật – Phần Thiên Vực ngộ ra một loại hình thái hoàn toàn mới.
Bên trong kiếm trận, vạn kiếm cắm trên mặt đất như kiếm trủng, chính là hình thái thứ ba!
– Thực sự.
Vân Phi Dương rơi trên mặt đất, hai ngón nhẹ nhàng vung lên, kiếm cắm trên mặt đất bay ra, mũi kiếm hướng lên trên lơ lửng trước người.
Cái này nhìn như cử động tùy ý lại làm cho Đại Tôn Giả chau mày, bởi vì, quanh thân kiếm thủ trước người tiểu tử kia phát ra kiếm ý càng mãnh liệt.
Vân Phi Dương như Vương giả quân lĩnh thiên hạ, nói.
– Ngươi hôm nay, chỉ có một con đường chết.
“Hưu! Hưu!”
Vừa dứt lời, kiếm cắm trên mặt đất run rẩy kịch liệt.
Một khắc này, Vân Phi Dương đặt mình vào bên trong kiếm trận hình thái thứ ba, quanh thân bị kiếm ý cuồn cuộn bao phủ như hóa thành một thanh lợi kiếm tuyệt thế!
“Ừng ực!”
Đại Tôn Giả nuốt một ngụm nước bọt.
Theo kiếm ý Vân Phi Dương không ngừng tăng vọt, trong lòng hắn càng dâng lên bất an mãnh liệt.
Loại cảm giác này đã từng xuất hiện, nhưng đều đối mặt với đối thủ thực lực mạnh hơn xa mình, một hậu bối Vân Vực để cho mình bất an, thật không dám nghĩ!
– Lão gia hỏa.
Vân Phi Dương phóng ra một bước, quát.
– Chết đi.
“Vù vù!”
Kiếm ý bên trong Kiếm Trận gào thét phun trào như cuồng phong.
Tròng mắt Đại Tôn Giả đột nhiên co vào.
Một khắc này, linh hồn cùng tâm thần hắn tiến vào huyễn cảnh, hiện ra trong tầm mắt trừ kiếm ra thì cũng chỉ có kiếm!
Ngoại giới.
Thiên Nhược Kỳ lo lắng chờ đợi.
Nàng thực rất lo lắng, Vân Phi Dương đi vào kiếm trận không địch lại Đại Tôn Giả.
“Hưu!”
Đột nhiên, kiếm trận trong tinh không tiêu tán.
Thiên Nhược Kỳ vội vàng nhìn lại, chỉ thấy Vân Phi Dương ngạo nghễ đứng đó.
Đối diện hắn, Đại Tôn Giả đồng dạng đứng thẳng, nhưng trên mặt lại mặt không biểu tình.
Hai người bảo trì khoảng cách nhất định, không có bạo phát bất kỳ khí tức gì, thời gian như đứng im.
Chuyện thế nào?
Thiên Nhược Kỳ ngạc nhiên.
Một lúc sau, Vân Phi Dương cười nói.
– Lão gia hỏa, ta có thể giết ngươi không?
Một chữ cuối cùng vừa nói xong, Đại Tôn Giả đối diện, trường bào màu đỏ ngòm vỡ vụn đại quy mô, da thịt hiện ra lít nha lít nhít kiếm ngân, máu tươi chảy ròng.
“Phốc!”
Hắn phun ra một ngụm máu, sắc mặt đột nhiên tái nhợt, lại đè ép thống khổ nói.
– Ngươi…ngươi…đây là chiêu thức gì!
– Nghe cho kỹ.
Vân Phi Dương nói.
– Chiêu này gọi —— Ngô Chi Kiếm Vực.
– Ngô Chi Kiếm Vực, Ngô Chi Kiếm Vực…
Đại Tôn Giả nỉ non hai tiếng, hai con ngươi ảm đạm, dần dần mất đi tia sáng.
” xoạt!”
Đột nhiên, đầu lâu tách rời khỏi cổ, máu tươi phun ra như suối.
Một trong mười Đại Tôn Giả Huyết Điện, vào hôm nay, ngay lúc này, đầu lâu tách ra khỏi người, thân vẫn trong tinh không!
Kẻ giết người…Vân Phi Dương.
Nguyên nhân cái chết, vẫn lạc bởi hình thái thứ ba của Tru Thiên Kiếm Trận Ngô Chi Kiếm Vực.
Nhìn đến đầu Đại Tôn Giả rớt ra lơ lửng trong vũ trụ, ánh mắt Thiên Nhược Kỳ lóe ra vẻ khó tin.
“Phốc!”
Vân Phi Dương thổ huyết.
“Xoát! Xoát!”
Theo đó, trăm thanh kiếm lơ lửng giữa trời vỡ nát.
Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm cùng Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm càng ảm đạm, hiển nhiên, một phen kết trận để chúng vô cùng suy yếu.
Thiên Nhược Kỳ vội vàng bay tới.
– Ngươi không sao chứ?
Vân Phi Dương đè ép thương thế, gian nan cười nói.
– Không có…không có việc gì chỉ có chút mệt mỏi…
Tiêu hao Đại Tôn Giả mấy tháng, cuối cùng không tiếc vận dụng toàn bộ kiếm ý thi triển ra hình thái thứ ba mới sáng tạo, không mệt mới quái.
Có thể nói.
Vân Đại Tiện Thần hiện tại triệt để hư thoát, dù Vũ Đồ dưới trần thế cũng có thể uy hϊế͙p͙ hắn.
Thiên Nhược Kỳ ý thức được hắn rất suy yếu, lúc này mang người trở về Thiên Dực Tộc, nhưng vừa mới chuẩn bị rời đi, lại nghe đối phương yếu ớt nói.
– Mang thi thể theo…