Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2413
Vân Phi Dương cùng Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm và Tiểu Tiện Tiện hòa làm một thể hung hăng đâm tới phá âm tà chi lực.
Đại Tôn Giả không ngờ lực lượng của mình lại bị Phần Thiên Vực tuỳ tiện diệt đi cho nên vội vàng ngưng tụ Đạo Giới trước người.
Oanh ——
Vân Phi Dương hòa làm một thể cùng kiếm linh hung hăng đâm vào Đạo Giới.
… !
Kiếm ý cường đại bạo phát, Đạo Giới vừa mới hình thành không chịu nổi gánh nặng nhất thời xuất hiện vết rách.
Ầm ầm!
Cuối cùng vỡ nát thành hư vô.
Xoát!
Nhân cơ hội này, Đại Tôn Giả thi triển Đại Tốc Độ thuật, cấp tốc lùi ra sau mấy trăm trượng, trên mặt hơi có vẻ tái nhợt.
Thiên Nhược Kỳ cả kinh.
-Bị thương rồi!
Đúng.
Đại Tôn Giả đã bị thương.
Nhưng vấn đề không lớn, kinh mạch chỉ bị tổn thương.
Chủ yếu là Đạo Giới bị phá mất khiến hắn lại thêm một lần đả kích.
Vân Phi Dương từng phải ỷ vào Lão Tử Bất Bại cùng Thiên Nhược Kỳ mới có thể miễn cưỡng so chiêu cùng Huyết Điện Đại Tôn Giả.
Bây giờ lĩnh ngộ kiếm ý Đại Đạo Huyền Tiên ngưng tụ ra, nếu bạo phát át chủ bài có thể khiến người đối mặt bị thương, điều này đã chứng minh thực lực hắn tăng lên vô rất lớn!
Đại Tôn Giả đè ép thương thế, thản nhiên nói.
-Bản tôn quá chủ quan. Tiếp chiêu này của ta.
Hắn nắm tay lại, hai con ngươi phát ra u quang.
-Tên tiểu bối ngươi sẽ hiểu rõ, cái gì gọi là lực lượng chân chính, cái gì gọi là thực lực chênh lệch.
Khi nói chuyện, trước mặt Vân Phi Dương bỗng hiện lên lực lượng điên cuồng.
Làm một cường giả trên Đế đỉnh phong nắm giữ Đại Tốc Độ thuật, một khi ra tay nghiêm túc quả nhiên nhanh đến khiến người ta khó tưởng tượng.
-Không tốt!
Oanh!
Với tốc độ tuyệt đối trước mặt, Vân Phi Dương không thể né tránh đã bị Đại Tôn Giả đánh trúng ngực, cả người nhất thời bạo bay ra ngoài.
Một quyền này rất mạnh, kinh mạch bị tổn thương không ít, sau khi hắn khống chế lại thân thể, phun ra một ngụm máu.
Cũng may, mặc dù tốc độ của Đại Tôn Giả nhanh nhưng lực lượng rõ ràng hơi yếu.
Vân Phi Dương trải qua Tam Thiên Hỏa Diễm thối luyện không bị trực tiếp oanh sát, chỉ bị thương.
Xoát!
Đại Tôn Giả xuất hiện lần nữa, vung tay lên, âm tà chi lực lần nữa được ngưng tụ.
Lực lượng lần này rõ ràng mạnh hơn so với lần trước, nếu như quyền này đánh trúng, Vân Phi Dương không chết cũng phải trọng thương!
-Phần Thiên Vực!
Trong thời khắc nguy nan, hắn phẫn nộ hét lớn, biển lửa đầy trời trong nháy mắt bao quanh thân thể thôn phệ khí tức âm tà.
Oanh!
Cuối cùng, Vân Phi Dương đấm ra một hỏa quyền.
Oa!
Sau khi ổn định thân thể hắn lại phun ra một ngụm máu.
May mà dựa vào Phần Thiên Vực, trong thời gian ngắn thiêu đốt không ít lực lượng, nếu không trực tiếp nhận một quyền kia, hậu quả không tưởng tượng nổi.
Đại Tôn Giả đi ra từ trong biển lửa nóng rực.
-Nhận hai lần công kích liên tiếp mà vẫn còn có thể đứng, không tệ, không tệ. Nhưng …
Hắn dừng một chút, ánh mắt lấp lóe sát cơ.
-Lần sau sẽ không còn may mắn như vậy!
Vù vù!
Đại thủ mở ra, pháp tắc cuồn cuộn cùng âm tà chi lực đột nhiên phun trào như hóa thành một con cự long gầm hét lao đến.
Vân Phi Dương há ngồi chờ chết, hai tay giữ chuôi kiếm đột nhiên chém xuống một kiếm mang theo hỏa diễm chí cường.
Oanh!
Tiếng đinh tai nhức óc vang lên trên bầu trời, ba động năng lượng cường đại điên cuồng lộng hành quấy rối bốn phía.
Xoát!
Thời điểm dư uy còn chưa tan hết, Vân Phi Dương hóa thành kiếm mang phóng tới Đại Tôn Giả.
Hắn biết, tốc độ cường giả Huyết Điện này cực nhanh, điều mình có thể làm là chủ động xuất kích, không cho hắn cơ hội thi triển tốc độ!
Thấy Vân Vực dòng chính chủ động công tới, Đại Tôn Giả cười lạnh, lực lượng bao quanh thân thể bạo phát.
Oanh! Oanh!
Thuộc tính âm tà u ám cùng hỏa diễm kiếm ý cường thế bao phủ trong tinh không, điên cuồng đối kháng.
Dưới sự lộng hành quấy rối của các thuộc tính khác nhau, không gian bốn phía điên cuồng đổ sụp.
Thiên Nhược Kỳ quan chiến từ xa, thủy chung muốn tham dự vào trợ giúp Vân Phi Dương nhưng song phương cận chiến, lửa bao phủ xung quanh, nàng không có bất cứ cơ hội nào!
-Thái trưởng lão!
Nàng nói thầm.
-Khi nào ngài mới có thể xuất quan!
Thiên Dực Vực cũng có một Thái trưởng lão nhưng đã bế quan từ lâu, hôm nay Dực Tộc đứng trước nguy cơ mà bà vẫn chưa có dấu hiệu xuất quan.
…
Nửa canh giờ sau.
Vân Phi Dương cùng Đại Tôn Giả đã giao thủ mấy trăm chiêu, hai bên tách ra duy trì khoảng cách nhất định.
Không gian bốn phía xung quanh bọn họ đổ sụp vô cùng thê thảm.
Khặc khặc kiệt.
Đại Tôn Giả cười quái dị.
-Tuổi còn trẻ mà đã có năng lượng hùng hậu như thế.
Trong quá trình cận chiến, hắn cũng không hoàn toàn bạo phát lực lượng, chủ yếu muốn nhìn Vân Vực dòng chính bị Huyết Tổ để mắt tới đến cùng có năng lực gì.
Giao chiến cùng mình mấy trăm hiệp còn có thể bảo trì thể lực cùng năng lượng dồi dào, điều này khiến Đại Tôn Giả hơi bất ngờ.
Nói thật, thực lực của Vân Phi Dương không mạnh, nhưng năng lượng cùng cường độ linh hồn hoàn toàn không kém gì đỉnh phong trên Đế.
Đáng tiếc, trong thực chiến, thực lực mạnh yếu mới là mấu chốt để quyết định thắng bại, bởi vì không ai sẽ cùng ngươi đánh lâu dài, cũng không ai lại buông lỏng cảnh giác.
-Không được.
Vân Phi Dương nói thầm.
-Vẫn có khoảng cách.
Sau khi chiến đấu một phen, hắn ý thức được thực lực của mình bây giờ tuy có thể so chiêu cùng Đại Tôn Giả nhưng lại không có chút phần thắng.
Xoát!
Thiên Nhược Kỳ bay đến, đứng bên cạnh hắn.
-Ta đến giúp ngươi!
Khoan hãy nói.
Nếu như nữ nhân này đến giúp đỡ, cũng có phần thắng.
Nhưng Vân Phi Dương lại lắc đầu.
-Ta muốn một mình đánh bại hắn.
Nắm giữ Khô Vinh chi cảnh, hắn hoàn toàn có thể triệu hoán Kim Sí Đại Bằng Điểu, nhưng lại không làm như vậy vì muốn chứng minh chính mình!
Thiên Nhược Kỳ cau mày.
-Một mình ngươi có thể làm được sao?
-Được.
Vân Phi Dương chân thành nói.
-Tốt.
Thiên Nhược Kỳ lui ra, tiếp tục làm quần chúng.
Nhưng vừa đi chưa được mấy bước, Vân Phi Dương lại nói.
-Thiên tộc trưởng, cho ta mượn đao của cô dùng một lát.
Thiên Nhược Kỳ khẽ giật mình, nhưng cũng ngưng trọng nói.
-Đao này không phải chủng tộc ta, khó có thể chưởng khống, ngươi khẳng định muốn dùng?
Theo câu nói này không khó nghe ra, nàng có thể cho mượn đao, nhưng quan trọng ở chỗ, không có huyết mạch Thiên Dực tộc, không cách nào chưởng khống.
-Xác định.
Vân Phi Dương khẳng định.
Dựa vào mình cùng Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm thì khó có thể chiến thắng Đại Tôn Giả, hắn chỉ có thể nghĩ biện pháp khác, mà phương pháp này chính là, dùng thêm một binh khí được chế tạo từ Hỗn Nguyên Thạch đã trải qua Viễn Cổ Bất Diệt Hỏa luyện hóa!
Thiên Nhược Kỳ nhẹ nhàng vung tay, ném bảo đao trấn tộc qua.
Trong khoảng thời gian nàng tiếp xúc với hắn, bây giờ đã không còn bất kỳ cảnh giác nào.
Ba!
Tay trái Vân Phi Dương nắm giữ Hỗn Nguyên Càn Khôn Đao.
Ông! Ông!
Trong khoảnh khắc, lực bài xích cường đại bên trong đao hiện ra, hiển nhiên vô cùng khó chịu với võ giả không có huyết mạch Thiên Dực Tộc chạm đến mình.
-Nghe lời.
Vân Phi Dương trầm giọng nói.
-Chớ lộn xộn!
Điều đáng nói là Hỗn Nguyên Càn Khôn Đao phát ra lực bài xích ngày càng cường đại!