Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2412
Vù vù!
Cự kiếm chống trời mang theo kiếm ý ầm vang chém xuống, khí tức cuồng bạo điên cuồng tràn ngập rung động thiên địa!
Một khắc này.
Đại Tôn Giả đặt mình dưới kiếm, linh hồn cùng tâm thần run rẩy mãnh liệt.
Lực lượng này…kiếm ý này….
Hắn chưa từng gặp qua cũng chưa từng nghiệm qua!
Đại Đạo Huyền Tiên!
Nhất định là Đại Đạo Huyền Tiên!
Đúng.
Vân Phi Dương chém tới một kiếm, kiếm ý phát ra cường thế xác thực ẩn chứa ảo diệu Đại Đạo Huyền Tiên.
Chỉ là…có cảm giác thôi.
Nhìn uy lực chân chính, vẫn còn kém cảnh giới kia xa lắm.
Nhưng thế này đã đủ.
Bởi vì kiếm khí phát ra khí tức Đại Đạo Huyền Tiên đã áp chế Đại Tôn Giả, thậm chí khiến lòng hắn sinh ra kiêng kị mãnh liệt.
Xoát!
Hắn bỏ chạy!
Xác thực mà nói.
Đối mặt một kiếm mang theo ảo nghĩa Đại Đạo Huyền Tiên, Đại Tôn Giả quả thật không có dũng khí chống lại.
Nhưng cự kiếm chống trời đã hình thành triệt để khóa chặt hắn, làm sao muốn chạy là chạy được?
Oanh!
Cự kiếm đâm thẳng vào mây trời cuối cùng chém xuống.
Vù vù!
Cuồng phong gào thét, lạnh lùng vô song.
Mái tóc Thiên Nhược Kỳ bị thổi bay loạn, tất cả biểu hiện trên mặt đều khó có thể tin được.
Rời khỏi Vân Vực, rời khỏi nam nhân kia không bao lâu.
Tại sao hôm nay gặp lại hắn lại mạnh đến như vậy, thậm chí một kiếm chém xuống cũng để Đại Tôn Giả Huyết Điện kiêng kị!
Còn nữa…
Tại sao nhìn cự kiếm kia rất quen thuộc?
Đột nhiên, Thiên Nhược Kỳ nghĩ đến lúc ở Hóa Tinh Vực, kiếm khí Đại Đạo Huyền Tiên ngưng tụ, khí tức lúc ấy phát ra lại giống với một kiếm Vân Phi Dương ngưng tụ!
Hưu!
Kiếm khí tác động khiến Đại Tôn Giả chật vật bay ra, đợi đình trệ giữa không trung, ánh mắt lấp lóe sát ý cường thế.
Vừa rồi cự kiếm chống trời kia chém xuống để hắn rất kiêng kị, nhưng lúc chống lại thì mới ý thức được uy lực cũng không khủng bố như khí thế!
Đúng vậy.
Vân Phi Dương tuy hiểu rõ kiếm ý Đại Đạo Huyền Tiên ngưng tụ nhưng vẻn vẹn chỉ có khí thế, còn lực lượng thì phải dựa vào tu vi bản thân.
Nói đơn giản.
Hiện tại khí thế một kiếm của hắn nhìn qua là Đại Đạo Huyền Tiên, nhưng uy lực vẫn là Tiểu Đạo Huyền Tiên.
Đây cũng coi như có đề bạt to lớn.
Đổi lại trước kia, tuy Vân Đại Tiện Thần ngưng tụ kiếm ý mạnh nhất nhưng cũng không cách nào rung chuyển Đại Tôn Giả, chớ nói chi để hắn sinh ra kiêng kị.
Giữa bầu trời Thiên Dực Vực, kiếm khí táo bạo dần dần lắng lại.
Vân Phi Dương vẫn ngạo nghễ đứng đấy, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm trong tay phát ra ánh sáng sắc bén như đang khát vọng thống khoái chiến một trận.
-Tiểu tử!
Đại Tôn Giả trầm giọng nói.
-Ngươi từ đâu đến?
Thi triển ra kiếm khí bộc lộ khí tức Đại Đạo Huyền Tiên để hắn vô cùng cảnh giác.
-Vân Phi Dương.
Vân Phi Dương thản nhiên nói.
Đại Tôn Giả khẽ giật mình, cười lạnh.
-Thì ra ngươi chính là Vân Phi Dương!
Là một trong mười cường giả Huyết Điện gần với Huyết Tổ, tất nhiên nghe nói qua cái tên ai cũng muốn bắt này.
Đại Tôn Giả nói.
-Diệt Thiên Dực Tộc, lại bắt được ngươi cũng coi như nhất tiễn song điêu.
Xoát!
Vừa dứt lời, bóng người lóe lên, hắn đã xuất hiện tại trước mặt Vân Phi Dương, âm tà chi lực trong nháy mắt tràn ngập.
Thần Thông của tên Đại Tôn Giả này là Đại Tốc Độ thuật, cho nên phương diện tốc độ rất nhanh, cũng khó trách hắn lại phụng mệnh đến đây tiêu diệt Thiên Dực Tộc.
-Thật nhanh!
Vân Phi Dương bỗng giật mình, lúc này hắn giẫm lên Độ Vân Bộ né tránh.
Vù vù!
Âm tà chi lực táo bạo thoáng qua, tuy may mắn thoát khỏi nhưng cũng để hắn cảm nhận được lực lượng cực mạnh.
-A?
Đại Tôn Giả kinh ngạc.
-Khó trách lại bị chủ công nhìn trúng, dòng chính Vân Vực ngươi cũng có chút năng lực.
Vù vù!
Khi nói chuyện, thân thể hắn phun ra Âm Tà Chi Lực trong nháy mắt như sóng biển ngập trời đè tới Vân Phi Dương, đồng thời phong tỏa những vị trí có thể né tránh.
Vân Phi Dương thấy khí tức đột kích, ánh mắt trở nên lạnh lùng, tiếp theo hòa làm một thể cùng Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, hóa thành kiếm mang tiến lên.
Không thể không nói.
Sau khi hiểu rõ kiếm ý Đại Đạo Huyền Tiên ngưng tụ, lý giải của tên này đối với kiếm đạo quả thật đề bạt to lớn, nhân kiếm hợp nhất phát ra khí thế cùng cực!
Hưu ——
Vân Phi Dương hóa thành kiếm mang hung hăng cuốn tới khí lãng đồng thời vung tay biến ảo vô số lợi kiếm.
Đại Tôn Giả cười lạnh một tiếng, song chưởng mở ra hội tụ từng đạo lực lượng.
Oanh! Oanh! Oanh!
Trong khoảnh khắc, tiếng nổ vang lên bên tai không dứt.
Không gian Thiên Dực Vực bị năng lượng ba động cùng kiếm ý lộng hành quấy rối tiếp tục vỡ nát, lan tràn bốn phương tám hướng.
Thiên Nhược Kỳ chau mày.
Nếu cứ tiếp tục đánh nữa, tổ địa khẳng định sẽ vỡ nát.
Vân Phi Dương như cũng ý thức được, lúc này hắn hóa thành lưu quang bay khỏi Thiên Dực Vực, nói vọng lại.
-Ngươi cùng ta đi tinh không vũ trụ chiến một trận!
Hừ.
Đại Tôn Giả cười lạnh một tiếng, vung tay áo đuổi theo.
Rất nhanh, hai người đã đứng trong vũ trụ vô tận.
-Tiểu tử.
Đại Tôn Giả ngạo nghễ nói.
-Mặc dù thực lực ngươi không tệ, nhưng mặt vẫn quá yếu trước mặt bản tôn.
-Thật sao?
Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng, mái tóc đen trong nháy mắt hóa thành màu trắng, hiển nhiên đang vận dụng Đại Hồn Huyết Mạch bí pháp đệ ngũ biến.
Vù vù!
Bí pháp gia trì, quanh thân hiện ra lực lượng càng mạnh!
Thiên Nhược Kỳ bay ra từ Thiên Dực Vực chạm đến khí tức mà Vân Phi Dương phát ra, nhất thời ý thức được, bây giờ thực lực tên này tuyệt đối mạnh hơn rất nhiều so với lúc ở Khô Vinh chi cảnh!
Khặc khặc kiệt.
Đại Tôn Giả cười quái dị.
-Tiểu tử, tu vi giữa ta với ngươi chênh lệch như vậy cũng không thể dùng bí pháp có thể đền bù.
Vân Phi Dương không nói, hắn giơ Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm lên hô to một tiếng, ba ngàn hỏa diễm triệt để bao phủ kiếm thể, nhiệt độ xung quanh đề bạt trong nháy mắt.
Một mình đối mặt Đại Tôn Giả, hắn không chỉ vận dụng đệ ngũ biến mà còn vận dụng ba ngàn hỏa diễm, có thể thấy hết sức chăm chú!
Ông! Ông!
Theo chủ nhân bạo phát toàn diện, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm được hỏa diễm bọc hơi run rẩy.
Tiểu Tiện Tiện cũng phấn khởi không thôi.
Trải qua thối luyện của Viễn Cổ Bất Diệt Hỏa để nó càng thêm khát vọng chiến đấu cùng võ giả càng mạnh!
Xoát!
Vân Phi Dương cất bước, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm lấp lóe tia sáng chói mắt.
-Tiểu Tiện Tiện, hôm nay ngươi và ta thống khoái đánh một trận!
-Cầu còn không được!
Tiểu Tiện Tiện hưng phấn đáp lại đồng thời kích phát Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm đến trạng thái mạnh nhất!
Hưu!
Hồng mang lóe lên vạch phá tinh không.
-Tiểu bối vô tri!
Đại Tôn Giả lạnh lùng nâng tay lên.
-Thật không biết tự lượng sức.
Vù vù!
Âm tà chi Lực cuồn cuộn trong nháy mắt phun trào hóa thành một bàn tay lớn đè tới kiếm mang đang đột kích.
-Phần Thiên Vực!
Vân Phi Dương quát lạnh.
Vù vù!
Đột nhiên, hỏa diễm hiện ra giữa tinh không bao phủ đại thủ ngưng tụ từ âm tà chi lực, mở ra đốt cháy cường thế nhất.
Đại Tôn Giả cả kinh.
-Tiểu tử này lĩnh ngộ đệ tam trọng cảnh của Đại Nhật Hồng Viêm Thuật?
Vù vù!
Đúng vào lúc này, lực lượng hắn ngưng tụ bị Phần Thiên Vực cường thế đốt cháy triệt để hầu như không còn gì.
Hưu ——
Cùng lúc đó, nhân linh hợp nhất – Vân Phi Dương bay đến, kiếm mang sắc bén đâm thẳng ngực Đại Tôn Giả!