Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2407
Thiên hạ khắp nơi đều có nhân tài, tất cả đều có thời gian tỏa sáng nhất định.
Đây là quy luật vĩnh hằng bất biến.
Đã từng có thời đại thuộc về nhóm người Lâm Viễn Minh, Vân Vực thái trưởng lão.
Nhưng, năm tháng biến thiên chung quy sẽ còn ra đời càng nhiều võ giả, thay thế những võ giả dần dần già đi, hoặc ẩn vào hậu trường, từ đó mới có mới cũ giao thế.
-Thời đại về sau, chính là thời đại của người trẻ tuổi các ngươi.
Vào hôm nay, khi đệ nhất truyền kỳ Lâm Viễn Minh vỗ bả vai Vân Phi Dương nói ra lời ấy để rất nhiều võ giả hiểu rõ, thời đại cũ sắp kết thúc, thời đại mới sắp tới!
Tân thời đại, chỉ tới ai?
Không hề nghi ngờ, chính là Vân Phi Dương trước mắt.
Theo mọi người, dòng chính Vân Vực nắm giữ hai phần năm huyết mạch, có năng lực nhất cũng có tư cách nhất, nâng lên lá cờ lớn của cả một thời đại.
-Viễn Minh huynh.
Vân Vực thái trưởng lão nói.
-Lời này của ngươi có phân lượng quá nặng, dòng chính nhà ta không chịu đựng nổi.
Con hàng này nhìn như khiêm tốn nhưng thật ra đang rất đắc ý.
Dù sao, thủy chung bị Lâm Viễn Minh đè ép, bây giờ hậu bối nhà mình không chịu thua kém, thậm chí biểu hiện còn xuất sắc hơn so với hắn năm đó, thật thoải mái hơn cả thoải mái.
…
Có lẽ bởi vì tổn thất nặng nề, Huyết Điện cũng không phái người đuổi giết, võ giả bách tộc có thể thuận lợi trở về Lâm Vực.
Không có gì bất ngờ xảy ra.
Khi tin tức Vân Phi Dương tới cứu viện, triệu hoán vô số hung thủ kinh sợ thối lui Đại Tôn Giả, cứu võ giả bị nhốt truyền ra, nhất thời nhấc lên sóng to gió lớn trong vũ trụ!
Chỉ cần là vị diện, bất luận lớn nhỏ, bất luận yếu mạnh, tất cả mọi người đều đang nghị luận dòng chính Vân Vực nắm giữ hai phần năm huyết mạch kia.
Cái tên Vân Phi Dương cũng coi như thực sự vang vọng vũ trụ, không ai không biết không người không hay.
-Khó trách Khô Vinh chi cảnh biến mất, thì ra bị dòng chính Vân Vực chưởng khống lấy đi!
-Trời…quá ngưu bức!
-Các ngươi không biết, trong Cửu Tiêu Tinh Hà, hình ảnh Vân Phi Dương triệu hoán mấy ngàn Viễn Cổ hung thú, quả thực không dám tưởng tượng!
-Ta nghe nói, cường giả Huyết Điện không kém gì Vân Vực thái trưởng lão bị hai Viễn Cổ hung thú ngược, chỉ có thể chật vật trốn vào Huyết Hải Chi Cảnh.
Tửu lâu, trà quán, chỉ cần nơi nhiều người đều đang đàm luận Vân Phi Dương, đàm luận chuyện phát sinh lúc trước.
La Mục phụ trách vơ vét dược tài ngồi trong góc, nghe mọi người nghị luận, bất đắc dĩ thầm nghĩ.
-Phi Dương ca, lúc nào mới cho huynh đệ ta ra làm náo động đây.
Xoát!
Thanh toán, đứng dậy rời đi.
Cũng không lâu lắm, phân đà Huyết Điện tồn tại ở một tòa thành trì này dâng lên hỏa diễm ngập trời, toàn bộ thành viên bên trong chết thảm.
La Mục từ trong biển lửa đi ra, mở ra địa đồ Vân Phi Dương cho lúc trước, nỉ non.
-Mục tiêu kế tiếp cách nơi đây có chút xa.
Xoát!
Xoát!
Đúng vào lúc này, cường giả các đại gia tộc trong thành trì bay đến, ngăn lại đường đi, một lão giả lạnh lùng nói.
-Bằng hữu, tại sao vô tội phóng hỏa hành hung trong thành!
-Tôn lão bản chỉ là một người làm ăn, các hạ ra tay giết chết, có phải quá tàn nhẫn!
Một tên võ giả khác cả giận nói.
Bọn họ đang đòi công đạo cho chưởng quỹ cùng hạ nhân của tiệm trang phục vừa bị đốt, lại không biết thân phận chân chính phân đà Huyết Điện của người ta.
La Mục liếc một chút, nói:
-Lăn.
Trong khoảng thời gian này, hắn một mực ở bên ngoài tìm kiếm dược tài Vạn Thánh Đế Đan, không có buông lỏng tu luyện, từ ánh mắt cùng khí tức thì nhìn ra được, mạnh hơn không ít so với vừa đột phá phía trên Đế.
-Bằng hữu, đừng quá phách lối!
Cường giả các gia tộc tuy có chút kiêng kị nhưng mà nhất định phải đòi công đạo cho chưởng quỹ tiệm trang phục, huống chi còn trên địa bàn mình.
Xoát!
La Mục xuất hiện trước mặt một tên võ giả, một tay đặt trên cổ hắn, nói:
-Ta nói để ngươi lăn, không nghe thấy, tai điếc?
Xoát!
Trong khi nói chuyện, đột nhiên dùng lực vung lên, trực tiếp ném tên kia bay ra ngoài, phải biết tên kia là cường giả Đế cấp đỉnh phong.
Người khác thấy thế, sắc mặt đại biến.
Có thể tùy ý ném bay Đế cấp đỉnh phong dễ dàng, người trẻ tuổi kia chẳng lẽ lại là phía trên Đế?
-Còn chưa cút?
La Mục quay người nhìn về phía bọn họ,
Ánh mắt ẩn hiện sát cơ.
Xoát! Xoát!
Trong khoảnh khắc, mấy võ giả kia biến mất.
Đòi công đạo có thể, nhưng phải xem năng lực, đối mặt người trẻ tuổi cường đại, phương pháp tốt nhất chính là coi như cái gì cũng không biết, cái gì cũng chưa từng xảy ra.
-Vẫn là trang bức thoải mái.
Nhìn lấy bọn hắn bị mình hoảng sợ chạy, La Mục nhếch miệng cười rộ lên.
…
Vị diện khác, khu vực khác.
Bọn người Hiên Viên Vấn Thiên, Vân Lịch cùng Trầm Thanh cũng ở một bên tìm kiếm Vạn Thánh Đế Đan, một bên diệt trừ phân đà Huyết Điện.
Rất hiển nhiên, đây là ý của Vân Phi Dương.
Chưởng khống Khô Vinh chi cảnh, nắm giữ Viễn Cổ hung thú cường đại, hắn không muốn nhằm vào Huyết Điện, chỉ muốn buông tay ra đi chơi.
Đương nhiên.
Vẻn vẹn chỉ diệt phân đà.
Vân Phi Dương sẽ không ngốc tới mức để các huynh đệ đi khiêu khích phân đường Huyết Điện, dù sao võ giả cấp đường chủ, thực lực rất mạnh.
-Tiếp đó, ngươi có kế hoạch gì?
Thiên Nhược Kỳ hỏi.
Nữ nhân này cũng không trở về Thiên Dực Vực, mà theo hắn đi vào Vân Vực, trở thành khách quý.
Vân Phi Dương nói.
-Huyết Điện lần này tổn thất nặng nề, khẳng định sẽ an phận một đoạn thời gian, chúng ta yên lặng nhìn thay đổi.
Thiên Nhược Kỳ ngưng trọng nói.
-Nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên như Lâm tiền bối cũng bị trọng thương, thực lực Huyết Tổ thật sự quá mạnh, chỉ sợ hắn ngồi không yên, sẽ đích thân xuất thủ.
-Đúng vậy.
Vân Phi Dương nhíu mày.
Lấy thói quen cùng thực lực nắm trong tay hiện tại của hắn, vẫn rất có lòng tin đối kháng Huyết Điện, nhưng Huyết Tổ lại là trở ngại lớn nhất.
Nếu như tự mình xuất thủ, không có cường giả như Lâm Viễn Minh chống đỡ, căn bản không có cách chống lại.
Ai…
Vân Phi Dương thở dài:
-Mình quá yếu.
…
Trận chiến ở Cửu Tiêu Tinh Hà, Huyết Điện tổn thất nặng nề, rốt cuộc không có xuất hiện qua, toàn bộ vũ trụ trong khoảng thời gian ngắn trở lại tương đối bình tĩnh.
Vân Phi Dương đem thể xác tinh thần toàn bộ dung nhập tạo hóa giới chỉ, lĩnh hội kiếm ý và Đại Âm Dương Thuật cùng Đạo Thân thứ hai.
Nắm giữ Viễn Cổ hung thú cường đại để hắn không hề kiêng kị Đại Tôn Giả Huyết Điện nhưng chung quy chỉ là ngoại lực, cho nên chỉ có bản thân cường đại, mới là cường đại chân chính trên ý nghĩa!
Bành!
Nhưng thời khắc lĩnh hội, cửa phòng bị một chân đá văng.
Vân Phi Dương lấy lại tinh thần, chỉ thấy Thiên Nhược Kỳ cầm đao sát khí đằng đằng vọt tới, nghiến răng nghiến lợi nói.
-Vân Phi Dương, ta muốn giết ngươi!
Xoát!
Đại đao trực tiếp chặt xuống.
Vân Phi Dương né tránh theo bản năng, khóe miệng co giật.
-Thiên tộc trưởng, chuyện gì xảy ra?
-Chuyện gì xảy ra?
Thiên Nhược Kỳ giơ đao lên, lạnh lùng nói:
-Chính ngươi rõ ràng!
Chính mình rõ ràng?
Vân Phi Dương nhất thời càng thêm mờ mịt.
Mình đang bế quan tu luyện, không có làm gì, sao lại trêu chọc nữ nhân này?
-Xú tiểu tử!
Đúng vào lúc này, Vân Tại Dã truyền âm.
-Lúc trước không phải ngươi nói muốn đi Thiên Dực Vực đề thân sao? làm sao Thiên tộc trưởng không nghe nói!
A?
Vân Phi Dương nhất thời trợn tròn.
Một khắc này, hắn trong nháy mắt hiểu rõ, tại sao Thiên Nhược Kỳ lại tức giận, khẳng định do tộc trưởng nhiều chuyện, nói việc mình chém gió lần trước khi muốn ra ngoài cho Thiên Nhược Kỳ nghe!