Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2406
Lúc Đạo Giới của Vân Vực thái trưởng lão vỡ vụn, thời khắc võ giả bách tộc tràn ngập nguy hiểm, Vân Phi Dương chạy tới, nói thật, con hàng này cưỡi Kim Sí Đại Bằng Điểu xuất hiện, quả thực vô cùng phong cách.
Bất quá, khi võ giả bách tộc nghe được hắn đến trợ giúp, chỉ đành âm thầm lắc đầu.
Không thể phủ nhận.
Dòng chính Vân Vực nắm giữ hai phần năm huyết mạch này có thực lực rất không tệ, được cho là thiên tài ưu tú nhất đương đại.
Nhưng cũng chỉ là thiên tài, chưa phải cường giả.
Thực lực Đại Tôn Giả Huyết Điện không kém Vân Vực thái trưởng lão.
Thành viên Huyết Điện bốn phía Cửu Tiêu Tinh Hà, nhân số lại nhiều, thực lực lại mạnh hơn phe mình.
Hắn một người tới, không phải chịu chết?
Võ giả bách tộc cũng không cho rằng Vân Phi Dương xuất hiện có thể cải biến hiện trạng, thay đổi càn khôn.
Vân Vực thái trưởng lão còn hi vọng, hắn có thể mau mau rời đi để tránh vẫn lạc, mang đến tổn thất thảm trọng cho Vân tộc.
Thậm chí đã nghĩ kỹ, dù liều cái mạng già cũng phải đưa Vân Phi Dương an toàn ra ngoài.
Đại Tôn Giả Huyết Điện cùng Vân Vực thái trưởng lão hoàn toàn ngược nhau, người nắm giữ hai phần năm huyết mạch đã xuất hiện, bất luận bỏ ra cái giá lớn cỡ nào cũng phải bắt lấy!
Khi dễ Vân Phi Dương, rất dễ dàng.
Nhưng đầu tiên cần phải qua khế ước thú của hắn!
Không phải sao, khi Đại Tôn Giả chuẩn bị động thủ, Kim Sí Đại Bằng Điểu xông lên, bởi vì thuộc tính tương khắc, hắn nhất thời bị ép chỉ có thể không ngừng lùi lại.
Hắn khá tốt, chí ít có thể tránh.
Thành viên Huyết Điện thì bi kịch hơn nhiều, bởi vì phải đối mặt mấy ngàn hung thú Viễn Cổ, bên trong còn có không ít Vương giả thực lực tương đương Đại Tôn Giả!
Rống!
Tranh phẫn nộ rống to, năm cái đuôi điên cuồng quét loạn làm ra từng mảnh mưa máu.
Viễn Cổ hung thú khác cũng phi thường bưu hãn, chúng nó mang theo lực lượng kình bạo, kéo lấy thân thể to lớn mạnh mẽ đâm tới đâm lui trong đám người, chốc lát sau máu chảy thành sông!
-Rống!
-Rống!
Cửu Tiêu Tinh Hà, tiếng rống vang trời.
Võ giả bách tộc trốn trong khu vực an toàn, nhìn về đàn thú loạn vũ phía trước, thần sắc đều ngốc trệ, đều trợn mắt líu lưỡi.
-Đám hung thú này…
Một tên cường giả run rẩy nói:
-Hình như chỉ tồn tại ở Khô Vinh chi cảnh?
-Dòng chính Vân Vực này làm sao có thể chưởng khống bọn chúng?
-Theo truyền thuyết, nếu có người lĩnh ngộ Phật pháp tồn tại bên trong Tứ Khô Tứ Vinh thì có thể chưởng khống toàn bộ bí cảnh, chẳng lẽ hắn…
Tê!
Mọi người cùng nhau hít một hơi lãnh khí.
Truyền thuyết về chưởng khống Khô Vinh chi cảnh đã tồn tại từ xa xưa, mà trong mắt rất nhiều võ giả, đó cũng chỉ là một truyền thuyết.
Đột nhiên có một ngày, người nào đó mang theo tất cả hung thú bên trong bí cảnh xuất hiện trong tầm mắt mình để truyền thuyết trở thành tồn tại chân thật, rung động cùng trùng kích mang đến…rất khó hoang tưởng!
-Xú tiểu tử!
Vân Vực thái trưởng lão đè ép thương thế, truyền âm nói.
-Đám hung thú này đều bị ngươi chưởng khống?
Hắn cần phải đích thân chứng thực một phen.
-Ừm.
Vân Phi Dương cười nói.
Hung thú đã gọi ra, cũng không cần thiết giấu diếm.
Vân Vực thái trưởng lão co giật khóe miệng.
-Nói như vậy, Khô Vinh chi cảnh cũng bị ngươi chưởng khống?
-Ừm.
Vân Phi Dương gật đầu.
Nghe được hắn thừa nhận, nội tâm Vân Vực thái trưởng lão chấn kinh càng thêm mãnh liệt.
Khô Vinh chi cảnh, độ thần bí gần với Hồng Mông, Huyết Hải Bí Cảnh, vậy mà lại bị dòng chính nhà mình chưởng khống, đây quả thực có mơ cũng không dám mơ!
Đại Tôn Giả Huyết Điện rất mạnh, dù Vân Phi Dương hiện tại, muốn một người đi chống lại là chuyện làm không được.
Nhưng tồn tại cường đại như thế ngày hôm nay lại vô cùng bi kịch, bởi vì bị hai Viễn Cổ hung thú cấp Vương giả không yếu hơn mình vây quanh.
Bên trái là Kim Sí Đại Bằng Điểu, bên phải là Tranh, kẹp hắn ở giữa.
Ừng ực.
Đại Tôn Giả nuốt một ngụm nước bọt.
Đối mặt một con Phật môn Thần Điểu khắc chế mình vốn đã rất thống khổ, còn phải đi đối mặt một con Tranh mọc ra năm cái đuôi, thật càng thêm thống khổ.
Uy.
Vân Phi Dương hai tay ôm ngực, cười nói:
-Ngươi không phải mới vừa rất chảnh sao? Đến đi, tới giết ta đi.
Tay chân là một đám hung thú siêu cường để hắn có vốn đắc ý.
-Đáng giận!
Đại Tôn Giả tuy tức giận nhưng cũng chỉ có thể nắm thật chặt quyền đầu, chỉ có thể cố hết sức đối mặt Viễn Cổ hung thú cấp Vương giả hai bên trái phải.
-Rống!
Đột nhiên, Tranh huy động năm cái đuôi trong nháy mắt tạo ra thiên la địa võng, hung hăng đè xuống.
Oanh! Oanh!
Đại Tôn Giả ngưng tụ tà mị chi khí chống cự năm cái đuôi, nhất thời lâm vào bị động tuyệt đối, chỉ có thể càng đánh càng lui, cho đến khi thối lui đến lối vào Huyết Hải Chi Cảnh.
Hưu ——
Không nói hai lời, chui vào.
Đại Tôn Giả chạy được, nhưng thành viên Huyết Điện bị mấy ngàn con Viễn Cổ hung thú oanh sát lại bi kịch, bởi vì trong khoảng thời gian ngắn, đã có mấy vạn tên bị mất mạng.
-Rống!
-Rống!
Bên ngoài Cửu Tiêu Tinh Hà, tiếng rống giận dữ cùng lực lượng bạo lệ điên cuồng khuếch tán, mấy vạn thành viên Huyết Điện bị hung thú đến từ Khô Vinh chi cảnh điên cuồng giết hại.
Mà cái này, tuyệt đối là nghiền ép trên thực lực!
Phương diện bách tộc trên cả thực lực cùng nhân số đều khó có thể chống lại thành viên Huyết Điện, còn thành viên Huyết Điện thì khó có thể chống lại đại quân Viễn Cổ hung thú của Vân Phi Dương.
Sau hai canh giờ.
Năm sáu vạn thành viên Huyết Điện vẫn lạc hơn phân nửa, còn lại vô cùng chật vật trốn vào Huyết Hải Chi Cảnh.
Nhìn thấy địch quân biến mất, võ giả bách tộc bị vây trong Cửu Tiêu Tinh Hà mới chính thức ý thức được, mình không có chết!
Xoát! Xoát!
Cùng một thời gian, tất cả mọi người nhìn về phía Vân Phi Dương.
Là nhờ hắn.
Là nhờ có tên này!
Chúng ta mới sống sót!
Một khắc này, võ giả bách tộc mang ơn Vân Phi Dương.
Hahaha!
Vân Vực thái trưởng lão thoải mái cười ha hả.
Tộc nhân mình chưởng khống Khô Vinh chi cảnh, lại đánh giết võ giả Huyết Điện tơi bời, khẳng định là chuyện vô cùng sảng khoái.
-Thái trưởng lão.
Vân Phi Dương nói.
-Nơi này là tổng bộ Huyết Điện, nói không chừng sẽ lần nữa giết ra, chúng ta mau chóng lui lại.
-Không sai.
Thương thế Lâm Viễn Minh có chút khôi phục, đi tới ngưng trọng nói.
-Thừa dịp Huyết Tổ còn chưa xuất hiện, chúng ta phải mau chóng lui lại!
-Được.
Vân Vực thái trưởng lão hạ lệnh.
-Rút lui!
Xoát! Xoát!
Trong Cửu Tiêu Tinh Hà, mấy ngàn võ giả bách tộc còn sót lại từ từ rút khỏi Huyết Hải Chi Cảnh.
Trên đường, Lâm Viễn Minh nói.
-Là Lâm Vực ta chủ quan, không nghĩ tới Huyết Điện mạnh như thế.
-Lâm tiền bối.
Vân Phi Dương nói:
-Huyết Điện che dấu rất sâu, muốn diệt hết bọn họ, phải bàn bạc kỹ hơn.
Hắn đã từ trong miệng Vân Vực thái trưởng lão biết được, đây chính là đệ nhất truyền kỳ năm xưa, tu vi đạt đến nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên.
Cường giả quả nhiên là cường giả.
Từ bên người đã có thể cảm nhận được Đạo Ý sâu không thể lường!
Lâm Viễn Minh đánh giá Vân Phi Dương, khen:.
-Vân Vực xuất hiện một thiên tài như vậy để Lâm mỗ hâm mộ.
Sau khi xuất quan, hắn đã có nghe nói về chuyện dòng chính Vân Vực có hai phần năm huyết mạch, mà bây giờ gặp nhau, còn nhìn thấy hắn triệu hồi ra nhiều Viễn Cổ hung thú như vậy, thật vô cùng chấn kinh.
Vân Phi Dương khiêm tốn nói.
-Lâm tiền bối quá khen.
Lâm Viễn Minh vỗ vỗ bả vai hắn, nói:
-Thời đại tiếp theo, là thời đại của người trẻ tuổi các ngươi.
Cường giả các tộc nghe vậy, nhao nhao nhìn về phía Vân Phi Dương, thầm nghĩ.
-Đây là giao tiếp thời đại sao?