Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2369
Luận võ đại hội mỗi bốn năm một lần, mới đầu có rất nhiều phân vân, lớn nhất chính là, nhị tộc, tam tông, tứ minh, ai đoạt giải quán quân?
Nhưng không ai nghĩ tới, bốn người dự thi của Đại Hưng Môn liên tiếp tấn cấp, biểu hiện ra thực lực rất bưu hãn.
Ngựa đen.
Đại Hắc Mã lớn nhất đại hội luận võ năm nay!
Khi đó, rất nhiều võ giả đều đang nghĩ, bốn võ giả Đại Hưng Môn có thể đi bao xa? Có thể giết vào trận chung kết?
Nếu như dựa theo nội dung cốt truyện bình thường, bốn võ giả Huyết Điện hoàn toàn có thể dễ như trở bàn tay bước vào trận chung kết, nếu tình huống không gặp được nhau trước đó, bốn người thậm chí có thể đứng đầu!
Chỉ tiếc.
Nội dung cốt truyện đều vì Vân Phi Dương dự thi mà thay đổi.
Bốn người dự thi Huyết Điện, hai người bị hắn giết rơi, một người giả bộ bị thương, một người bị đánh xuống đài.
Đại Hắc Mã lớn nhất của đại hội luận võ từ khi Huyết Thập Bát bị thua liền toàn quân bị diệt!
Chứng kiến Vân Phi Dương lần lượt tấn cấp, người quan chiến ở hiện trường cũng bất giác ngoài ý muốn, dù sao, dòng chính Vân Vực biểu hiện ra thực lực, hoàn toàn không kém gì tộc trưởng của cổ lão tộc quần a!
…
Một lúc lâu sau.
Trân đấu khác của tứ cường đi qua kịch chiến phân ra thắng bại.
Hai tộc giao đấu, Thiệu tộc lấy ưu thế yếu ớt đánh bại Duẫn tộc, thành công tấn cấp trận chung kết.
Như thế.
Trận đánh áp trục đại hội luận võ sắp xảy ra.
Nhưng võ giả xem chiến thật không quá hứng thú với trận chung kết sắp bắt đầu.
Vì cái gì?
Bởi vì trận chung kết chắc không có bất ngờ gì xảy ra!
Chức vô địch của đại hội luận võ lần này, dùng chân cũng có thể nghĩ ra, khẳng định là Vân Phi Dương không thể nghi ngờ!
Đâu chỉ người quan chiến.
Cường giả Thiệu tộc thuận lợi tấn cấp trận chung kết giờ phút này cũng nản lòng thoái chí.
Dòng chính Vân Vực lúc trước đánh bại người dự thi, tùy tiện chọn một người trong đó đều có không yếu hơn mình.
Kết quả của bọn họ, không phải bị bạo ngược cũng bị mạt sát, mình bây giờ tấn cấp tiến vào trận chung kết, có thể thắng hắn mới lạ.
Chưởng môn Hóa Tinh phái cũng ý thức được, Vân Phi Dương quả thực là ác mộng của người dự thi khác, cho nên khi tức tuyên bố.
– Thời gian cũng không còn sớm, trận chung kết lập tức bắt đầu.
– Không nghỉ ngơi sao?
– Nghỉ ngơi một chút thì cường giả Thiệu tộc có thể chém giết Vân Phi Dương?
– Không thể.
– Đã không thể, còn không bằng nhanh kết thúc.
– Có lý, có lý!
…
“Xoát!”
Vân Phi Dương leo lên giao đấu đài.
Cường giả Thiệu tộc cũng kiên trì đi tới.
Khí thế hai người một mạnh, một yếu, hoàn toàn không cần đánh đã có thể đoán ra kết quả như thế nào.
Đương nhiên.
Bên Thiệu tộc còn rất ngây thơ nghĩ rằng, võ giả nhà mình có thể đánh bại Vân Phi Dương, đoạt được danh hiệu đệ nhất cũng lấy được Long Vương lệnh (thủ lĩnh lệnh).
Suy nghĩ nhiều.
Trận đấu bắt đầu, Vân Phi Dương thậm chí đều không cần động dùng sức mạnh đã ép cường giả Thiệu tộc thở không nổi, một quyền đánh xuống đài.
Lại không giết người!
Tính cách tên này có phải thay đổi ôn hòa?
Người quan chiến thầm nghĩ, lại cũng có chút lộn xộn, dù sao, một đại hội luận võ êm đẹp bị tên này quấy rối, thật nhàm chán, thật không có ý nghĩa!
…
Đại hội luận võ Hóa Tinh Vực mỗi bốn năm một lần tuyên bố kết thúc.
Vân Phi Dương liên tiếp chiến thắng người dự thi, thành công thu được hạng một, cũng tiếp nhận Long Vương lệnh ánh vàng rực rỡ.
“Xoát!”
Chưởng môn Hóa Tinh phái chắp tay nói.
– tông môn thế lực Hóa Tinh Vực ta tùy thời nghe Vân công tử điều khiển!
Đây chính là chỗ mị lực của Long Vương lệnh, chỉ cần nắm giữ nó thì có thể mệnh lệnh tất cả tông môn cùng thế lực một đại vực.
Đương nhiên.
Có thời gian hạn chế.
Bốn năm sau, đại hội luận võ lần nữa mở ra, người nào đoạt được danh hiệu đệ nhất sẽ nắm giữ Long Vương lệnh, trở thành thủ lĩnh đời tiếp theo.
– Cảm giác cũng không tệ lắm.
Cầm lệnh bài ánh vàng rực rỡ, nhìn các đại tông môn thế lực hướng mình cúi đầu xưng thần, Vân Phi Dương nhếch miệng cười to
Nhưng.
Nụ cười này chỉ tồn tại một hồi thì nhanh chóng dừng lại.
Bởi vì thói quen phóng thích tiên niệm, trong nháy mắt bắt được, ở đâu đó bên trong vũ trụ mênh mông đang có một cỗ lực lượng mạnh mẽ cực tốc bay đến.
Rất mạnh, mạnh phi thường!
Mà khí tức khuếch tán càng không kém gì Vân Vực thái trưởng lão.
Lão Tử Bất Bại cùng Thiên Nhược Kỳ cũng phát giác được.
Hai người nhao nhao ngẩng đầu, nhìn về phía vô tận tinh không, vẻ mặt nghiêm túc nói.
– Huyết Điện tổng bộ Đại Tôn Giả đến!
Cường giả nội vực cảm giác muộn hơn cũng nhận thức được bên trong ngoài vực vũ trụ, có một cỗ cường đại lực lượng đang cực tốc tới gần, sắc mặt đại biến.
Bọn họ gặp nhiều cường giả.
Nhưng chỉ khí tức đã có thể làm cho mình không rét mà run, thật ít càng thêm ít!
– Là Đại Tôn Giả!
Huyết Thập Bát nằm trên mặt đất không thể động đậy, ánh mắt nhất thời lóe ra tia sùng bái cùng phấn khởi.
“Vù vù!”
Đúng vào lúc này, táo bạo khí tức từ thương khung giữa áp xuống, một đoàn ánh sáng màu đỏ như như lưu tinh nổ bắn ra.
Bên trong quang mang là một lão giả uy nghiêm, hai con ngươi thấu phát tia sắc bén, chính là cao thủ bên trong cao thủ!
Hắn xuất hiện, trong nháy mắt để Hóa Tinh Vực bị đè nén, võ giả tu vi hơi thấp không thể bình ổn hô hấp, đều run lẩy bẩy.
– Vân Phi Dương!
– Lão Tử Bất Bại!
Đại Tôn Giả cực tốc bay đến, song chưởng đột nhiên vung ra, quát lạnh.
– Đã đều ở nơi này, bản tôn liền bắt hết bọn ngươi!
“Vù vù!”
Một cỗ khí tức màu đen theo tay trái, một cỗ khí tức màu đỏ theo tay phải bay ra như hóa thành hai viễn cổ long thú phân biệt đánh tới Vân Phi Dương và Lão Tử Bất Bại.
“Bành bành bành!”
Trong khoảnh khắc, không gian Hóa Tinh Vực vỡ nát đổ sụp đại quy mô.
Những võ giả tu vi thấp khi bị khí tức lộng hành quấy rối, nhao nhao vỡ nát, hóa thành một mảnh mưa máu.
– Trời ơi!
– Cái này là kinh kủng bực nào!
Nhìn hai cỗ lực lượng giống như Long Thú, cường giả mạnh nhất nội vực – chưởng môn Hóa Tinh phái kinh hãi.
“Keng!”
“Keng!”
Vân Phi Dương trên giao đấu đài và Lão Tử Bất Bại ngồi xếp bằng quan chiến nhao nhao tế ra bội kiếm, hóa thành hai đạo lưu quang, hướng về hai cỗ lực lượng đang đến gần.
Số mệnh chi địch vào hôm nay lần đầu liên thủ với nhau để cùng đối kháng Huyết Điện Đại Tôn Giả!
Còn chưa đủ.
Còn kém một người!
“Xoát!”
Thiên Nhược Kỳ tế ra Hỗn Nguyên Càn Khôn Đao, bay ra khỏi đài quan chiến, bạo phát Đại Phá Diệt chi thuật, hình thành đao khí trực tiếp chém về phía Đại Tôn Giả giữa trời.
“Ừm?”
Đại Tôn Giả khẽ giật mình, chợt cười lạnh.
– Nguyên lai tộc trưởng Thiên Dực Tộc cũng ở đây, tốt, tốt, hôm nay bản tôn sẽ bắt ba người các ngươi, mang về tổng bộ, giao cho chủ thượng!
“Vù vù!”
Khi nói chuyện, đột nhiên mở miệng, trong nháy mắt phun ra ra một đạo ánh sáng lập loè trực tiếp đón lấy đao khí đang cuốn tới!
“Oanh! Oanh! Oanh!”
Cùng một thời gian, ba phương vị khác biệt truyền đến thanh âm chấn phá thương khung.
Nếu nhìn từ vũ trụ có thể rõ ràng bắt được, trong nháy mắt tiếng vang truyền đến, gần như một phần tư thương khung Hóa Tinh Vực lõm xuống, đổ sụp, tê liệt!
Bị dư uy cường thế lộng hành quấy rối, sinh linh tu vi phổ biến bên trong vẫn lạc mấy chục vạn tại chỗ!
“Hưu!”
Bên trong năng lượng ba động táo bạo, Vân Phi Dương hóa thành một đạo lưu quang bay về phía hạo hãn vũ trụ, quát lạnh.
– Lão cẩu, có đảm lượng đi ra ngoài cùng lão tử nhất quyết thư hùng!
– Tiểu bối vô tri.
Đại Tôn Giả cười lạnh một tiếng, sau đó xuất hiện trong vũ trụ sao trời vô tận.
Mà ba phương vị xung quanh hắn, có Vân Phi Dương, Lão Tử Bất Bại cùng Thiên Nhược Kỳ đang đứng.